Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Đầm lầy

Ngày qua ngày tại Potter trang viên thực bình tĩnh, không có bất luận kẻ nào quấy rầy, Dumbledore cũng không tìm đến, có gia tinh để sai bảo, còn có nhiều sách quý giá để xem, quan trọng nhất là không có lũ cự quái làm ngươi phiền não!

[Không đúng] vẫn có một nửa cự quái quái đầu óc của một tiểu độc xà. Nếu nửa con cự quái đến làm phiền hắn thì chính là máu huyết Potter gia sôi trào!

Bất quá hắn cũng coi như thành thật, chính mình lựa chọn nơi yên tĩnh đọc sách, hắn cũng biết điều một chút không đến làm phiền.

Một cánh tay nhỏ trắng noãn đột nhiên vươn ra, nhanh nhẹn che lại trang sách:' Nhìn gần như vậy, ngươi không sợ bị cận?'

Snape khép lại sách, hoàn hảo Harry nhanh tay nếu không bị kẹp lại cho đỏ lên.

'Ta không nghĩ cùng ngươi giải thích ma dược – thần kỳ như thế nào.' Snape trào phúng nói, cúi đầu tiếp tục đọc sách.

'Ta có việc nói với ngươi.' Harry dứt khoát ngồi xổm xuống, chống cằm, ngẩng đầu nhìn hắn, hai tròng mắt chuyển chuyển.

Snape đối diện với bộ dáng khả ái này, nhất thời bao nhiêu nọc độc cũng tan hết, chỉ sợ là ai cũng không thể nói nên lời. Nghẹn họng một lúc lâu, Snpae rốt cục hung tợn nhả ra một câu:' Muốn gì?'

'Có chuyện tìm gia tinh, cơm trưa cơm chiều không cần gọi ta.'

'Ngươi lại muốn làm cái gì?'

'Ta cùng đồng học ngoạn, đêm nay không về.'

Snape lúc này mới chú ý tới hắn, thiếu niên vận trang phục tuyệt đẹp, trên mặt đầy tươi cười, có vẻ rất có tinh thần.

Snape lập tức không vui:' Ta nên nhắc nhở ngươi bao nhiêu tuổi? Hiện tại không phải thời điểm ngươi nên phát tình.'

'Chỉ là cùng bằng hữu ra ngoài ngoạn nên phải ăn vận đẹp chút, giáo sư cũng hiểu được đi? Ánh mắt của ta quả nhiên không tồi.' Đem mái tóc dài bung xõa ra phía sau, Harry thần thái sáng láng nói:' Giáo sư không cần lo lắng, ta sẽ mang quà về cho ngươi.'

'Muốn đi liền đi, ngươi cho rằng toàn thế giới nên vì mạng nhỏ của cứu thế chủ ngươi àm lo lắng? Đáng tiếc trong đó không bao gồm ta, Potter.' Snpae lại vùi đầu vòa sách:' Quản tốt đầu óc của ngươi, nếu nó không bị thoái hóa, hẳn sẽ biết xem xét thời gian.'

'Ta sẽ không trở về quá muốn, ngươi hoàn toàn có thể yên tâm, Severus.'

Trước khi Snape kịp tức giaank, Harry đã sơm chạy.

Snape tại bóng lưng hắn triệt để biến mất mới buông sách, lộ ra thần sắc hoang mang. Còn hai ngày nữa là khai giảng, hy vọng này chỉ là phiền não vì sợ tiểu gia hỏa gặp chuyện phiền toái.

Harry không đơn thuần ra ngoài ngoạn, cũng chẳng có bằng hữu nào hẹn hắn.

Sắp khai giảng là thời gian mọi người bận rộn, Draco cùng Ron cũng không có thời gian, những người khác lại càng không.

Chẳng qua trước khai giảng, Harry im hơi lặng tiếng một năm bị lão nhân trông coi, bây giờ liền tranh thủ tìm vui?

Thân thể tiểu hài tử không tiện, trong góc tối sáng lên, một nam tử từ trong góc tối đi ra, hắn nhíu mày khó chịu.

Bộ dáng như thế nào lại hấp dẫn người khác chú mục như vậy. Uống tăng linh tề liền biến thành người trưởng thành, nam nhân hơn hai mươi tuổi cao ráo, từ đầu đến chân đều thực hoàn mỹ

Harry chính là không để ý chuyện này, bề ngoài hoàn mỹ càng dễ dùng.

Nhưng vì cái gì mắt lại là màu đỏ? Biến ra tấm gương nhìn lại rõ ràng là đôi mắt đỏ như máu.

Nhiều năm qua, mắt đỏ chính là biểu tượng để nhận biết hắn, nếu đem bộ dáng này ra triền làm dù có đẹp cỡ nào cũng bị nhận là Hắc ma vương sống lại.

Không có biện pháp, dùng ma pháp thay đổi màu mắt, dùng xong mắt sẽ không khốc khó chịu thì khó chịu vậy.

Luôn có người ở những noi như vậy, có khi chỉ đơn thuần tầm hoan mua vui, hoặc nhất thời phóng túng, hoặc đắm chìm trong vàng son.

Harry ở trong này chưa uống được 2 ly rượu, đã có nhiều người tìm đến hắn, khiến hắn vừa mắt lại không có. Khách sạn này cấp bậc không tồi, nhưng một người nhìn được cũng không có? Thiếu nữ cũng được, nhiều năm không có làm qua, vẫn là thân thể này lần đầu tiên thể nghiệm, hắn không nghĩ tìm nam nhân.

Cửa đột nhiên bị đẩy ra, mang theo hương khí của làn gió đêm say lòng người.

Một nữ phục vụ rượu phong tình vạn chủng, lả lướt đi vào, chi cần là nam nhân thì đều nhìn nàng đầy đói khát.

Ánh mắt Harry lúc đầu cũng thế, nhưng nhìn đến phía sau nữ nhân, lập tức tắt ngúm, suýt nữa làm đổ ly rượu.

Nữ nhân này đến còn mang theo hài tử, diện mạo thiếu niên cùng mẫu thân có bảy phần tương tư, cũng dẫn tới không ít ánh nhìn. Hắn cũng uống rượu, hai má đỏ bừng, thần chí vẫn tỉnh chỉ là bất đắc dĩ nhìn nữ nhân phía trước.

'Mẹ, này đã quán thứ ba, người còn chưa uống đủ? Huống hồ nơi này –' Hắn lạnh lùng đảo mắt, cảnh cáo những kẻ như hổ rình mồi nhìn mẹ hắn, nàng chỉ tùy tiện tìm nơi uống rượu, không phải đến tìm cái loại vận động hao sức kia.

'Ray, đừng khẩn trương như vậy, mẹ hôm nay cao hứng, ngươi không muốn cùng mẹ vui vẻ sao?' Thanh âm như tiếng hát mỹ nhân ngư, còn có ánh mắt phong tình vạn chủng kia, nữ nhân này sao lại hoàn mỹ đến vậy.

'Ai, mẹ, ngài mỗi năm liệt ra hơn mười loại vui vẻ, ta sớm đem nó trở thành chuyện thường ngày.' Thiếu niên xoa trá, đột nhiên vươn tay nắm lấy cánh tay nam nhân, lạnh lùng nhìn kẻ muốn đến gần mẹ hắn.

Tuy nói y chỉ là tiểu hài tử, song ánh mắt quá mức sắc bén, khiến đối phương không cam tâm mà rút tay về.

Nhưng mơ kẻ mơ ước mỹ nhân không chỉ một, trong đó tự nhiên cũng có vài lẻ thích dùng vũ lực, không đem tiểu hài tử này để vào mắt.

Người thứ hai định động thủ bắt lấy mỹ nhân phía trước, lại bị một người bắt lại cổ tay.

'Vị tiên sinh này, vì tốt cho ngươi, hy vọng ngươi không nên đụng vào nàng.'

Kẻ kia uống cũng không ít rượu, gặp kẻ phá đám hắn liền trừng mắt:' Ngươi nghĩ mình là ai? Dựa vào cái gì dám đến quản chuyện của ta?'

Harry tươi cười:' Ta thật sự vì tốt cho ngươi, tiên sinh, mỹ nữ trên đời vô số, sao lại không có mắt đi phiền toái Zabini phu nhân?'

Zabini phu nhân đại biểu cái gì? Tử vong! Nữ nhân này là đứa con cưng của tử thần, nam nhân của nàng chưa từng có một kết cục tốt, nàng sơm bị khắc lên linh hồn ấn ký Hắc quả phụ, là người thuộc về thế giới bên kia.

Lập tức một mảnh yên tĩnh, nam nhân say rượu bị dọa một thân mồ hôi lạnh, không dám động thủ.

Harry cười ha hả, lại vỗ bả vai nam nhân:' Phu nhân chỉ là đến uống rượu, chúng ta cũng là đến uống rưỡu.'

'Không sai, không sai, uống rượu mà thôi.' Nam tử vội vàng lui lại, không hề lên tiếng.

Blaise Zabini bĩu môi, thật đúng là thanh danh lan xa, bất quá hắn nên cảm tạ nam nhân này.

Hắn nghĩ như vậy, bất quá còn chưa kịp làm vậy, Harry đã đỡ lấy Zabini phu nhân ôn nhu nói:' Phu nhân nên quý trọng thân thể, uống nhiều rượu không tốt.'

Zabini phu nhân như có như không chọt chọt hắn, cười nói:' Nhân phẩm ngươi không tồi, không biết rượu phẩm như thế nào?'

'Ta cũng không biết, ta rất ít uống rượu, cũng không thích rượu.' Harry cùng nàng chạm cốc:' Chúc ngài bình an, vui vẻ, phu nhân xinh đẹp.'

'Cũng chúc ngươi bình an, vui vẻ, có thể nói thân sĩ.'

Hai người liền như vậy vui vui vẻ vẻ uống rượu, ném Blaise một bên không để ý. Sút người khác đi là vì dọn chỗ cho bản thân?

Cẩn thận đánh giá, bộ dáng rất tốt, thân thể tốt, khí thế cũng không tồi, trọng yếu nhất là tương đối giàu có – nhìn quần áo cùng phục sức cỏ thể nhìn ra.

Hắn có phải là nam nhân bồi mẫu thân mình sống quãng đời còn lại, hay chỉ là loại nam nhân một bước muốn vào gia phòng ngủ mẫu thân?

Khiến hắn kinh ngạc chính là nam nhân thế nhưng thật sự chỉ cùng mẫu thân hắn uống rượu, không có cố ý đụng chạm da thịt, hay có ý tứ ái muội.

Điều kỳ quái nhất là, dùng nụ cười ưu nhã cùng lời nói ngon ngọt chuốc cho mẫu thân say mèm, sau hắn chỉ nhờ mình chiếu cố nàng, liền tính tiền, rời đi.

Nguyên lai thực sự có nam nhân có thể kháng lại mị lực mẫu thân hắn ... Blaise không khỏi cảm khái thế giới thần kì.

Người cao hứng đến, cũng không hẳn là mất hứng mà đi, hắn gặp được nữ nhân thú vị. Mẫu thân Blaise, một lòng dốc sức chống đỡ gia tộc của chồng quả nhiên không đơn giản, đến bây giờ nàng đã giết bao nhiêu lão công?

Cước bộ nhẹ bẫng, như nhũn ra, Harry một bên khống chế bản thân đi giống người trên đườngm một bên miên man nghĩ.

Càng lúc càng khó giữ được cước bộ, hắn cũng không ý thức được mình, chính mình bị người bắt được, cẩn thận nâng lên.

'Lucius?'

'Vâng, lord.'

'Ha ha, trước kia ta một mình lặng lẽ dạo quanh, cũng là phụ thân ngươi tìm thấy ta trước tiên, sau đó lải nhải bên tai ta liên tục.' Harry tùy ý hắn chống đỡ chính mình, lầm bầm nói:' Bất quá về sau liền không còn như trước nữa.'

Lucius không đáp, chỉ là ảo ảnh di hình, đem hắn đến một căn phòng, thả hắn lên giường.

'Đây là nơi nào?'

'Cửa hàng của thuộc hạ ở London, người ngoài không thể tiến vào.' Lucius rót cho hắn ly nước.

'Ân ...' Harry liền uống hai ly để áp chế vị đảo ghê tởm nơi cổ họng, nhắm mắt, chau mày.

Lucius im lặng ngồi bên cạnh, vừa uống xong rượu liền ảo ảnh di hình, không thoải mái là bình thường.

Qua một lát, Harry lại mở mắt:' Ngươi như thế nào biết ta ở đó?'

'Severus không yên lòng về ngài, đến thử ta, tuy rằng không biết như thế nào, vừa vặn Draco không có nhà, ta liền nói hắn cũng đi cuồng hoan, sau đó lập tức đi tìm ngài.' Lucius cẩn thận đặt tay lên trán Harry, thấy hắn không có phản cảm, mới vuốt theo chân mày, ấn xoa hai bên thái dương.

Harry nhắm mắt lại, hô hấp dần tràm xuống.

Ngủ? Ma vương ở trước mặt người khác ngủ say, là vì rượu hay là vì tín nhiệm hắn?

Hắn lặng yên nhìn y. Khuôn mặt trưởng thành đã trút đi đường nét khả ái của trẻ nhỏ, rất đẹp, ngũ quan vô cùng tuấn tú thể hiện sức trẻ, cùng trước kia bất đồng.

Trước kia, Voldemort có bộ dáng gì? Hắn thế nhưng không chút nhớ rõ.

Hiện tại nhớ rõ, chỉ có Harry, tiểu cứu thể chủ, là chủ tử của hắn, hai mặt cực đoan mâu thuẫn, lại có thể hòa hợp như thế trên người y. Hắn không phải Harry Potter, cũng không hoàn toàn là Voldemort. Thật kỳ diệu, mới có thể khiến cho Severus Snape vốn linh mẫn có thể phân không rõ ai với ai.

Severus ...

Nhớ tới bằng hữu chính mình, Lucius nhịn không được đau lòng.

Với tâm kế của lord, Severus tất nhiên không phải đối thủ. Lấy trò chơi ái tình mà Hắc ma vương từ trước tới nay không thích, đây là sự trừng phạt dành cho Snape. Bởi vì hắn nặng tình, cho nên hắc ma vương chọn giúp hắn phương thức tối tàn khốc, mà trừng phạt hắn.

Thân thể đau đớn để ngươi thêm cứng cỏi, tra tấn tinh thần làm ngươi thêm bất khuất, khả ....

Mái tóc bạch kim sắp buông xuống sắp chạm người kia, gương mặt gần trong gang tấc như thế bình tĩnh, ai có thể biết hắn tàn nhẫn?

Đôi mắt đỏ thẫm bỗng nhiên mở ra, chỉ trong chớp mắt hô hấp Lucius như bị đình chỉ.

'Ta còn tưởng ai, ngươi lại gần ta như vậy, yêu ta sao?'

'Là ta đường đột, Lord.' Lucius lập tức lui ra phía sau, thanh âm đánh vỡ ma chú.

Harry ngồi dậy nhìn hắn, nhẹ nhàng xoa trán. Vừa kỳ quái động tác của Lucius, hắn không phải là –

'Lại đây.'

Mệnh lệnh bất chợt, Lucius căng thẳng, cước bộ cũng không dừng lại.

Harry kéo tay hắn, mỉm cười:' Giống như trước đây, bất kể mệnh lệnh của là gì, vớ vẩn ra sao, Malfoy luôn là người đầu tiên không chút do dự vâng theo. Bởi vì không chỉ có đầy đủ trung thành, bọn họ còn có đủ trí tuệ có thể phân tích dụng ý chân chính của ta. Nhưng là, ta lại tổng không biết tâm tư của một Malfoy.'

Lucius cúi đầu nói:' Chỉ cần lord ra lệnh, Malfoy tuyệt không dối trá.'

'Này là hiển nhiên, ta có thể phân biệt đâu là dối trá đâu là chân ngôn, hỏi ra không bằng tự mình nhìn ra chân thật.' Harry nhìn vào hai mắt hắn:' Tâm tư Malfoy nơi nào? Quyền thế, địa vị, vinh dự, tài phú, truyền thừa, cái nào là quan trọng nhất?'

Không phải là nhiếp hồn chú, chỉ là ánh mắt bình thường, không có ma pháp trợ chú. Tín nhiệm? Không, là thử, hắn đang chờ đợi. Lucius cũng không nguyện nói dối, đối với hắc ma vương hiện tại không có lời nói sai, một Malfoy sao có thể để nhược điểm cho ngoại nhân biết?

Hắn cố gắng nhìn thẳng đôi mắt kia, gằn từng chữ:' Lord, I—'

Chỉ hai từ đơn, liền đem hết khí lực hắn đi, giấu diếm thế nhưng lại trở nên vô cùng khó khăn.

'Lucius, đối tượng ngươi động tâm thật kỳ quái, cư nhiên là tiểu hài tử.' Voldemort ôn nhu nói:' Vẫn là nói, ta trong cơ thể tiểu hài tử khiến ngươi an tâm, có thể biểu đạt tâm tình mình?'

'Lor—'

Lucius bị kéo mạnh xuống, harry đè lên người hắn;' Tăng linh tề còn hiệu lực 7 giờ, không bằng nắm chặt cơ hội?'

Thân thể Lucius buộc chặt, lại rất mau thả lỏng, bày ra tư thái mềm mại.

Harry đem trường bào hắn ném xuống đất, hôn ngực hắn, tay lại di chuyển xuống, tham nhập vào quần.

Lucius hừ nhẹ, nhắm mắt lại.

Harry đình chỉ động tác, vẫn duy trì tư thế khiêu khích nửa vời.

Lucius vẫn không động, mắt cũng không mở.

'Ngươi không cự tuyệt dark lord sủng hạnh, nhưng ngươi không cam tâm tình nguyện, rõ ràng động tâm.' Harry đứng dậy ngồi ở bên giường, đem trường bào hắn ném lại:' Nghỉ ngơi một lát, nhớ rõ, ta công đạo chuyện của ngươi.'

Hắn liền rời đi, Lucius tựa vào bên giường, im lặng ngẩn người.

Thực thần kỳ, hắn lấy phương thức mờ mịt cự tuyệt hắc ma vương, hắc ma vương nhìn ra, không chỉ không sinh khí, còn bỏ qua cho hắn?

Được rồi, hắc ma vương đã không phải là quân chủ bạo ngược, cảm tạ hắn nhân từ.

Khả chính mình vì cái gì muốn cự tuyệt?

Cửa bị đẩy ra, tay hắn lập tức sờ lên ma trượng.

'Ông chủ, ngài cần nước tắm rửa?' Thanh âm quen thuộc ngoài cửa truyền vào.

Lucius nở nụ cười, hắn còn chưa bị lâm hạnh!

'Không cần, ra ngoài.'

'Vâng.' Cửa bị đóng lại.

Lucius thở dài, thật là lần quẩn trong lòng... hắn cũng không có biện pháp lí giải! Sống hơn ba mươi năm, bạch kim quý tộc lần đầu tiên gặp vấn đề vắt hết óc cũng vô pháp giải quyết.

Thông đồng Zabini phu nhân, còn đùa giỡn Lucius, Harry tâm tình rất tốt.

Bất quá lúc nhìn thấy Snape, mặc kệ là ai dù tâm tình tốt đến mấy cũng bay đi hết

'Ngươi còn biết đường trở về?'

Mới câu đầu tiên liền đánh thẳng vào mặt người khác, Harry ngoài cười nhưng trong không cười:' Nghe nói ngươi đi hỏi phụ thân Draco? Severus, ngươi nguyên lai lo lắng ta như vậy.'

'Lo lắng? Đáng tiếc, lo lắng cho ngươi không phải ta.'

Nhìn cơ thể của Snape, Harry nhìn ra hắn bị ma lực cường đại của gia tinh chế trụ

'Dobby? Thật sự là vị khách không mời.'

Dobby nước mắt lập tức chảy xuống, trong ánh mắt kia là ngập trà cảm động.

Khóe miệng Harry giật giật, nó là không nghe ra bản thân châm chọc đúng không?

'Đầu óc của ngươi cũng không thể napf.' Snpae trào phúng cười:' Nếu ngươi đã tàn tạ đến độ làm bạn với sinh vật này, kia liền tự mình xử lý.'

'Dobby, như vậy ngươi là vì chuyện đó mà đến?' Harry ôn hòa hỏi.

Dobby mang theo chờ đợi cùng nôn nóng, nhưng dù thế nào cũng không cử động cũng như nói lời cần nói ra.

'Không phải? Ta nghĩ, theo lý thuyết ngươi không cần lo lắng đến nơi ở của ta.' Harry ha ha cười:' Ngươi vẫn là ngoan ngoãn trở về nhà gia chủ đi, nếu được, ta sẽ gặp ngươi.'

Gông xiềng trong lòng Dobby vì lời Harry vừa nói liền mở ra, cũng không quan tâm Snape ở bên cạnh nghe thấy.

'Harry Potter thật sự sẽ đến thăm ta?'

Nghênh đón tiếng thét chói tai, đầu óc Harry ong ong, thân thể cũng theo đó lung lay.

'Đương ... nhiên! Ta sẽ đến gặp ngươi, nhất định sẽ đi.' Liền nhanh như vậy phản chủ, đến cùng là ai dưỡng ra cái thể loại gia tinh này? Đúng là cực phẩm!

Tiểu gia inh cảm thấy mĩ mãn liền rời đi.

'Chúc mùng cứu thế chủ lương thiện.' Snape tuyệt không buông tha cơ hội trào phúng người.

'Loại gia tinh này, để nó tự do là gây họa nhân gian.' Harry ngoáy lỗ tai:' Người trong nhà nó đề là kẻ điếc?'

'Điểm ấy, ta nghĩ ngươi nên hỏi Lucius.' Snape chậm rì nói, mang theo vui sướng khi người gặp họa.

'... Malfoy gia?'

'Không sai, gia tộc Malfoy cao quý mà cổ hủ.' Snape híp mắt:' Thực hiển nhiên, hắn không tiếc phản bội chủ nhân vì cứu thế chủ ngươi, ta nghĩ nên nhắc nhở ngươi chuyện nó nghĩ rằng có thể cứu vớt tính mạng ngươi – không thể trở lại Hogwarts. Tuy rằng tiểu Malfoy cùng ngươi là hảo bằng hữu, nhưng thật đáng tiếc, Harry Potter, ánh mắt trạch nam của ngươi cần bồi dưỡng thêm.'

Hắn chậm rì rì phân tích, thái độ Harry cũng là nghe cho có.

Snape lộ ra thần sắc nguy hiểm:' Potter, ngươi nên biết với thân phận của ngươi, tương lai đới mặt với ai, ngươi hẳn đã biết rõ, ngươi nên học cách không bị ảnh hưởng của bùn lầy!'

Hắn theo bản năng nắm lấy cánh tay trái, trong miệng phát ra thanh âm trầm thấp:' Bùn lầy rấy lớn...'

Không chỉ là thực tử đồ, nhưng lại là trung tâm đầu mối, cốt cán. Lúc trước, có ai sẽ vì quan tâm, kéo hắn ra khỏi đó?'

Gia tộc Black, Malfoy, Lestrange, còn có ...

Thật châm chọc bao nhiêu, một tên hỗn huyết Severus Snape -- trẻ tuổi, không có bất cứ gia tộc nào chống đỡ....

Thiên tài ma dược.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top