Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21: Tường Ưng

Lâu đài Hogwarts lắng đọng dấu vết thời gian, tựa hồ rất ít người chú ý tới, vô luận giáo sư hay học sinh đều đắm chìm trong sinh hoạt của bọn họ, ít có thời gian chú ý mọi việc xung quanh, bao gồm bản thân mình trước kia

Đi một tầng lại một tầng cầu thang, đi qua từng bức họa, Harry cẩn thận vuốt ve các vết rách cảm nhận từng chút chấn động, là lâu đài Hogwarts đáp lại

[Có lẽ ngươi có thể giúp chúng ta một ít thứ? Về bí mật của ngươi, để ngươi sẽ không lại cô độc một mình?] Bàn tay cảm giác được đáp lại, hắn nở nụ cười [Cám ơn]

[Harry?] Draco không quá xác định [Ngươi ... là cùng lâu đài nói chuyện?]

[Đúng vậy, nơi lưu trữ tri thức ngàn năm lịch sử, Draco, ngươi nghĩ nó không có tư tưởng riêng?]

[Ta chưa từng nghĩ Hogwarts sẽ có tư tưởng! Không, ý của ta là để cho chúng ta cảm nhận được, trao đổi tư tưởng] Draco kiềm chế không được sờ sờ, lại gì cũng không có cảm giác gì, không khỏi thất vọng]

[Ta nghĩ, là cần có một loại ràng buộc gì đó]

Harry lôi hắn đi lên lên cuối hành lang, phát hiện ở trước mặt không phải Ravenclaw, mà là xuất hiện một cái thông đạo

[Xem ra Hogwarts giúp chúng ta mở ra đường tắt, đi thôi]

Vòng qua nửa phòng nghỉ Ravenclaw, hoặc là bọn họ đã qua thông đạo bí mật tiến vào phòng nào đó mà không có ai biết, hành lang trong thông đạo hình xoắn ốc hướng lên trên mang bọn họ đến nơi cao nhất tháp Ravenclaw

Nơi này bốn phía đều là cửa sổ trong suốt, bao gồm cả đỉnh đầu, thậm chí đến lòng bàn chân, lúc bọn họ tiến vào căn phòng cũng hóa thành một mảnh trong suốt không có mặt đất chống đỡ

[Oa úc!] Draco phát hiện sợ hãi than, giật giật chân, cũng không dám động [Harry, ta cảm giác chúng ta tùy thời đều có thể ngã xuống!]

[Ngươi chưa có bị] Harry cẩn thận nghĩ nghĩ phạm vi căn phòng không chút do dự đến bân cạnh đánh giá. Này thật là nơi cao nhất Hogwarts, hơn nữa tuyệt đối không có người nào phát hiện. Bởi vì tháp Ravenclaw cao ngất mắt thường có thể thấy được hiện tại đang ở dưới chân họ

Harry ngồi thể □, tay sờ mặt đất, bức tường hình ưng lặng lẽ xuất hiện

[Mật thất Ravenclaw, đây chính là thứ gần đây ta luôn điều tra, Draco] vỗ bả vau hắn, Harry vuốt thẳng dọc vách tường, không bỏ ra bất cứ chỗ nào [Giúp ta tìm cơ quan hoặc giá sánh linh tinh, bất quá cẩn thận chút. Tuy nói lấy xúc cảm tay để phát hiện, nhưng Ravenclaw cũng không phải thiện nam tín nữ, khi đó phù thủy – tính luôn Gryffindor—cũng dính đầy máu tươi]

Bọn họ tìm kiếm cũng không vô dụng, không biết Draco phát động cái gì, vách tường bốn phía hiện ra những giá sách cao lớn, che đậy hết thảy những nơi trong suốt, mà hình Ưng dưới đất mở ra, hiện ra một bức tượng Rowena Ravenclaw

[Làm tốt lắm Draco] Harry cơ hồ lập tức dùng ma trượng chí hướng bức tượng, màu bạc bán trong suốt che đậy pho tượng, vì thws ma pháp phòng ngư bốn phía căn phòng cũng không có khả năng khởi động

[Thật khốc! Harry.] Hôm nay Draco gặp quá nhiều chuyện kinh hỉ, nhịn không được khoa tay múa chân [Đây là chú ngữ gì?]

[Ma lực biến mất] Harry vừa nói vừa đi sang bên trái tàng thư [Nó có thể cản trở sự nối tiếp của ma lực, hoàn hảo nơi này đã qua thời gian dài, ma chú lưu lại cũng không còn quá cường đại]

[Không, ý của ta là --] Draco nhún vai, đi tới mặt khác giá sách, nhìn các loại văn thư cổ quái

[Đừng tùy tiện đụng vào thủy tinh cầu kia] Harry kéo hắn về [Đó là Phất Lạp tư, nó sẽ hấp dẫn linh hồn ngươi, khiến ngươi bât stri bất giác mang theo nó thảng đến khi ngươi thành kẻ ngốc thì thôi]

Draco thở dốc kinh ngạc, lập tức thu tay [Merlin! Ravenclaw không phải là nhà bác học tài trí sao? Sao lại ở nơi chính mình để loại này?]

[Theo như ghi lại, cơ trí cùng bác học cũng tùy tâm, Ravenclaw góp nhặt rất nhiều thứ, trong đó một phần chính là nàng tự chế tác, một phần là nàng thu thập, có loại đồ dùng ma pháp này cũng thật bình thường]

Tháp Ravenclaw cũng không phải thứ thuộc về hắn, cho nên hắn cũng không có cơ hội tiến vào mật thất Ravenclaw. Nhưng ít raduoiws sự chấp thuận của Hogwwarts, mật thất Ravenclaw huy hoàng hiện tại thuộc về hắn

cả một buổi chiều hắn cùng Draco ngâm mình ở đây, đây quả nơi rất hấp dẫn người ta, thế nên Draco không có đối với điều kiện ma pháp cũng không dị nghị gì

thu hoạch lớn nhất của Harry không phải là các loại trân phẩm ở đây , mà là hai điều mà hắn không rõ để tiến vào bí đạo, còn có quyển nhật ký của Ravenclaw. Bên trong cũng không ghi lại chuyện to lớn gì, chỉ là vài chuyện vụn vặt.

[ ..... Đó là nơi duy nhất Salazar không cho bất luận kẻ nào tiến vào, ngay cả Gerdic cũng không thể, là nơi duy nhất thuộc về hắn. Lướt qua từng cơn song dần tiến sâu vào hồ Đen, hứng chịu từng âm lãnh , ngươi sẽ tiến đến vùng cai quản của Slytherin ....]

hắn đọc đến đoạn này liền đọc đi đọc lại hai lần

dưới đáy hồ đen, hắn nghĩ cuối cùng hắn cũng tìm được cái gọi là nơi mạt thế, tuy rằng không biết vì sao lại gọi là vậy

[Chúng ta đi thôi, đi ăn tối] hắn cười nói [CHúng ta cần bổ sung dinh dưỡng, xét thấy đêm nay chúng ta còn phải đi xuống hồ đen một chuyến]

[Đêm nay? Sau giờ cấm? ] Draco sâu sắc hiểu ý hắn [Harry, chúng ta chỉ là đi dạo, ngươi không nên ...]

[Chúng ta sẽ di tới nơi rất sâu rất sâu, còn có thể bị sinh vật dưới hồ đen công kích. Không chúng ta có thể vượt qua vài sinh vật ẩn mình của Hogwarts, gặp phải sinh vật của Dumbledore dưỡng ...]

Harry bắt đầu trầm tư, quên mất tiếp tục giảng giải cho Draco

Hai người chậm rãi theo mật đạo rời đi, thẳng đến khi xác định không còn ai chú ý, Draco mới một lần nữa chú ý đến Harry: [Ta nói Harry, mặc kệ nguơi muốn làm gì, nếu có nguy hiểm nhớ gọi ta. nếu không còn gì --] Hắn liếc mắt dung một chán ghét nói [Ta không có quá nhiều thời gian lãng phí vào ban đêm, thật tổn hại sức khỏe]

[có tổn hại hình tượng Malfoy gia, dung nhan mỹ lệ của ngài đây? ] Harry rẽ vào lễ đường, ngồi ở vị trí của mình dung cơm [ Ta không thể không nói, dung mạo của Malfoy gia chính là tín niệm – kiên định]

[Đương nhiên] Draco kiên định nói [Một Malfoy vĩnh viễn cao quý ưu nhã! ]

Harry giật giật môi, nhớ tới một chuyện, không khỏi lộ ra một mạt tươi cười. Đúng vậy cao quý và ưu nhã, sau khi Snape gia nhập thực tử đồ, có kẻ liền liều mạng quấn hắn, bắt hắn chế mỹ dung tề cùng ma dược tuổi trẻ,mãi cho đến hiện tại cũng như thế. Malfoy có thể cùng một hỗn huyết trở thành hảo hữu, trừ bỏ Snape một thân tài năng ma dược, nếu không cũng không thể.

[Ngươi đọc đoạn bút ký ka nói --] Draco hạ giọng, đồng thời cảnh cáo liếc mắt nhìn người khác, lập tức tất cả mọi người quay đi. Không nên nghe những điều mình không nên nghe, là thủ tục đầu tiên của Slytherin

[Là cái gì? Về chỉ thị của người sang lập Slytherin? Hoặc là--mật thất khác? Hau là nói, quái vật mật thất? ]

Phát hiện Draco có chút hung phấn, Harry nhẹ nhàng lấy tay ngăn mắt hắn [Ngươi cần học bình tĩnh, bằng không, nếu có chuyện lớn ta sẽ không cho ngươi tham dự, hiểu chưa? ]

Draco hít sâu một hơi, lập tức tỉnh táo lại, đẩy tay Harry ra, thanh minh [Ta còn có thể khiến ngươi không an long sao? Đừng quên chúng ta hiện tại đã năm hai, không cần xem nhẹ ta nha? ]

[sẽ không] Harry cười ha hả trả lời, Lucius dạy hài tử hắn yên tâm

bất quá nếu là hắn cũng sẽ có chút kích động. Mật thất Slytherin chân chính, hắn là người thừa kế huyết thống, nếu có thể được Slytherin chân chính thừa nhận ...

Nụ cười của hắn liền tắt, bởi vì một vấn đề trọng yếu. Hắn hiện tại dung than thể Harry James Potter, trong than thể nàu không chút nào mang huyết thống Slytherin!

Đắm chìm trong suy nghĩ, hắn không phát hiện không chỉ một cặp mắt nhìn hắn mang theo suy nghĩ sâu xa

[Chú ý Harry] Dumbledore cười ha hả nói với Snape [Xem ra hắn hôm nay thực hoạt bát] Khuôn mặt kia cùng bàn gia vị thực giống nha, trong chốc lát chua cay mặn ngọt đều đủ

[Ta đối với nam hài hoàng kim của ngươi không hứng thú] Snape cúi đầu tiếp tục ăn. Hắn biết Harry Potter hôm nay không có lên lớp học, Dumbledre cũng không biết, chỉ là không biết Potter đi đâu

Dumbledore càng có khuynh hướng hữu cầu tất ứng, hắn không có tự mình đi tìm, tuyệt đối không. Nay nhìn đến thần sắc, chỉ sợ hắn phát hiện ra nơi nào đó bí mật, cho nên mới thế. Mà theo chính y hiểu biết Potter, thì ngay cả giáo sư cũng không biết đó là nơi nào ..... hẳn là cấm địa thuộc về người sáng lập

Dumbledore phát hiện tầm mắt Snape nhìn hắn, mang theo thản nhiên thương hại. Ánh mắt này hắn đã gặp qua, từ sau nghỉ hè năm trước, hắn ngẫu nhiên sẽ nhìn mình như vậy. Hắn cũng đã tự xem lại bản thân mình xem có cái gì khiến Snape lộ ra vẻ mặt này, hắn cũng không phải là lão đầu sắp chết

[Severus? ]

]Không, không có gì Dumbkedore] Snape không giấu châm chọc, lại cố tình không nói cho y biết y đáng thương ở đâu, châm chọc cái gì. Liền để y chính mình suy nghĩ đi, nếu Harry có thể lừa được y bảy năm, kia chứng minh lão nhân này là kẻ ngu!

Dumbledore thở dài [Càng lớn càng không tôn kính người già .... Severus, năm nay Hogwarts không an tĩnh, Harry lại càng thích mạo hiểm, giúp ta chú ý hắn nhiều một chút, được không? ]

Snape mở miệng liền muốn từ chối, nhưng lại nhwos đến cái ôm ấm áp của Harry, bị chữ 'thích' vọng lại bên tai, sửng sốt

Dumbledore không chú ý, hắn biết Snape không thích Harry, không lên tiếng tức là đáp ứng

Đến khi Snape lấy lại tinh thần, đã bỏ lỡ co hội, chỉ có thể âm trầm mặt lạnh

Hắn không muốn cùng tiểu quỷ kia tiếp xúc cái gì!

Đêm đến, từ 10 đến 11 giờ Snape thích đi dạo quanh kiểm tra

Trước giờ giới nghiêm nửa giờ, Harry cùng Draco loạn chuyển, chín giờ hơn đã không có bao nhiê người ngẫu nhiên vội vàng qua lại, còn có vài kẻ muốn tìm nơi yên tĩnh, né tránh giáo sư dạ du.

Harry bước nhanh không ngừng cũng không khiến người khác chú ý, rẽ vào hành lang không người ở lầu ba, đẩy cửa ẩn trên tường

[Harry, ngươi rút đâu ra thời gian đi tìm bí đạo?] Draco kinh ngạc, Harry cùng mình sinh hoạt như nhau rút ra đâu thời gian, hoặc đây là phúc lợi của Hogwarts?

[Mật đạo đi thông với nhà của Hagrid, ta không biết ai làm ra nó, thế nhưng ít nhất có hơn năm mươi năm không có ai sử dụng qua] đó là nơi gần rừng cấm nhất, người đầu tiên phát hiện ra là Hagrid, khi đó hắn dùng thông đạo đưa sủng vật nguy hiểm của hắn ra ngoài thông khí.

Sau khi mình gài bẫy hắn, mật đạo cũng phong bế

Hagrid sợ bị trách tội, lúc ấy không dám nói, hiện tại tám phần là quên

[Chúng ta không phải đi hồ đen sao? Chỗ đó không cần đi qua khu vực săn bắn] Draco đối với rừng cấm có chút sợ hãi

[Hồ đen đi thông qua rừng cấm, bên kia là nơi sâu nhất] Harry mặc niệm vài lần câu gợi ý, cước bộ nhanh hơn [Đến lúc đó ta sẽ không có tịnh lực chiếu cố ngươi, cho nên nếu ngươi sợ hãi có thể trở về]

Mặt Draco đỏ lên, không nói tiếng nào, mặc kệ Harry nói gì cũng không lên tiếng

Harry thở dài, tiểu hài tử chính là tiểu hài tử, một câu không vừa liền lạnh mặt, hắn cũng không rảnh hống người.

Hắn không nói càng khiến Draco buồn bực, vì thế mãi cho đến khi đến bờ hồ, hai người không nói một câu

Harry quay đầu nhìn về phía lâu đài, đèn đã tắt gần hết, chỉ có bệnh thất, phòng hiệu trưởng, tháp Gryffindor cùng Ravenclaw chưa đến mười ngòn đèn le lói

Hắn lấy ra một lọ ma dược, một ngụm uống sạch, le lưỡi

Má túi thảo thực khó uống, nhưng lại hữu dụng

Draco một phen giữ chặt hắn, lúc này cả mắt lẫn mặt đều đỏ – trăm phần trăm tức giận [Ngươi thật sự không cho ta đi theo?]

Harry lại cầm ra một lọ ma dược, âm dương quái khí nói: [Phần của ngươi, tức giận ta?]

Mặt Draco ửng đỏ [Ta làm sao dám bực bội ngươi? Potter đại nhân]

Harry vung tay lên [Đây là quyền lực của ngươi, Malfoy thiếu gia khả ái]

[Ngươi mới khả ái!] Draco lập tức tạc mao

[Hư –] Harry lôi y tiến vào dòng nước tối đen băng lãnh

Cùng thời gian, Snape nghênh đón một vị khách không mời, Lucius Malfoy hai mắt vẫn thâm quầng

Snape nhìn hắn sửng sốt, sau đó lập tức châm chọc nói [ Đây là phong cách thời trang mới? Ngươi đây là thoát ly ác mộng kéo dài ngàn năm của Malfoy gia?]

[Chỉ có ngươi xem bảo trì thanh xuân thành ác mộng, Severus] Lucius lập tức phản bác [Bất quá ta cũng thật mệt mỏi, thuận tiện ghé qua ngươi lấy ma dược]

Snape hừ lạnh [Không có!]

[Đừng như vậy, Severus] Lucius dùng giọng điệu đặc thù của hắn ai ai kêu [Không có ma dược của ngươi, muốn ta giúp ngươi tìm giá trị sinh tồn?]

Snape thấp giọng nói [Ta không muốn đánh giá quá cao chỉ số thông minh của ngươi, Lucius, ý nghĩa sinh tồn của ngươi luôn cùng ma dược liên quan!]

[Nhưng nó giúp ta bảo trì hình tượng giúp kéo dài quan hệ] Lucius nhún vai, ngồi bên cạnh Snape

[Nói chính sự ] Snape gõ gõ bàn, một ly café xuất hiện

Lucius bưng lên uống một ngụm, khẽ nhíu mày [Gia tinh Hogwarts tay nghề càng lúc càng kém, nên hảo hảo điều giáo lại]

[Đừng dùng thường thức Malfoy mà yêu cầu nơi này, ta nói nói trọng điểm] Snape tâm tình không tốt, mắt phải hắn luôn nháy, tổng cảm thấy đêm nay có chuyện phát sinh

[Ta chỉ tới thăm bằng hữu mà thôi, ngươi sẽ không hy vọng lúc có chuyện ta mới tìm đến ngươi?] Lucius ngồi xuống,không nhanh không chậm uống café tuyên bố mình đến giết thời gian

[Ngươi gần đây thực nhàn nhã? Ta thực nhìn không ra] Hai mắt thâm quầng, nhàn nhã nói ai tin

[Ta bề bộn nhiều việc, vô cùng bận rộn, hiện tại mới có chút thời gian rãnh rỗi, cũng đủ khiến ta vui vẻ] Lucíu tiếp nhận ma dược, vừa uống vừa nói [Hương vị thật khiến người ta vô cùng tỉnh táco, Severus, ngươi xác định không cho thêm vị nào khác vào ma dược?]

[Ta không vó rảnh, nếu ngươi để ý tới mặt mình, đầu tiên đừng để mình bận rộn như một con gia tinh] Ma dược nâng cao tinh thần vị vốn dĩ thế, hắn từ trước đến nay không hứng thú đổi vị ma dược, tránh tình trạng làm chậm hoặc mất dược hiệu

Lucius uống xong ma dược tinh thần rõ ràng tốt lên [CÙng hương vị không quan hệ, đến nơi này của ngươi đúng là chuẩn xác]

[Ngươi gần đây đang làm cái gì? Ma dược nâng cao tinh thần cũng không che dấu được sự mệt mỏi của ngươi] Snape hỏi [Ta không hình dung được sự tình khiến ngươi bận rộn, Lucius. Hay là nói ngươi thực sự hận Dumbledore như vậy, nhất định mất ăn mất ngủ tìm cách đuổi hắn ra khỏi Hogwarts?]

Có cơ hội bỏ đá xuống giếng với Dumbledore, Snape tin vị bằng hữu này của mình sẽ không bỏ qua, nhưng hắn chư abao giờ chủ động ra mặt, huống chi không cẩn thận sẽ tổn hại rất lớn

[Hậ, sao lại không? Hắn là địch nhân lớn nhất của Lord, chúng ta đều hận hắn] Luicus ngữ điệu mơ hồm nói nửa thật nửa giả

[Ngươi đang nói cái gì?] Snape căn bản không tin, Malfoy có thể trung thành như vậy

[Thế sự vô thường, ngươi sao biết được ta nói giỡn hay không?]

[Ngươi nói ra một việc không có khả năng,, vì sao không phải nói giỡn?]

[ ... ĐÚng vậy, vo luận ai cũng chỉ xem là trò đùa, ta sao lại nói thật đâu?] Lucius tự giễu cười khẻ, không cùng Snape dây dưa vấn đề này

Snape tâm tình không tốt hiện tại càng khó chịu, hôm nay ai cũng không thích hợp, mọi chuyện đều không thích hợp. Nhớ tới Harry Potter mờ ám, hắn cùng Draco khe khẽ thì thầm, mí mắt hắn giật liên hồi ...

Hắn đột nhiên đứng dậy, ngược lại làm cho Lucius hoảng sợ

[Như thế nào?]

[Ngươi nên quản con ngươi, Lucius, bảo hắn không nên cùng cứu thế chủ làm rộn!] Snape đầy phản cảm [Tói thiểu bảo hắn nhớ kỹ mình là một Slytherin, ham thích dạ du rất thú vị?]

[Draco cùng Harry đi dạ du?] Lucius lập tức kinh hô

Snape hồ nghi nhìn hắn [Ngươi rất vui?]

[Đương nhiên, bọn họ quan hệ rất tốt.] Nhà hắn, chủ tử muốn xử lý tuyệt đối dễ dnagf, có thể đẻ Draco thân cận y, hắn sao lại không vui?

Bât suqá ánh mắt Snape nhìn hắn, hắn vẫn là nhanh chóng khống chế đại não [Hắn! Severus, ngươi sao có thể đói hảo hữu như vậy?]

Nhiếp thần thủ niệm vô dụng, Snape sải bước ra khỏi hầm, không hề để ý tới Lucius

[Làm xong liền đi là không phúc hậu, nếu Draco cùng Harry đi ra ngoài, ta đương nhiên không thể không quan tâm ...] Snaoe đi nhanh về phía trước, không có nghe người phía sau nói

Lần đầu tiên biết Lucius phiền như vậy, hắn nhanh bị phiền chết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top