Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22: Dưới Hồ Đen


Hồ nước thông thường cho dù trên mặt nước ngẫu nhiên có gợn sóng nhưng dưới nước tổng thể vẫn yên lặng

Nhưng Hồ Đen lại không phải như vậy, mặt ngoài nó luôn yên tĩnh khiến cho học sinh thường thích đến bên hồ tản bộ, tuy nhiên bên dưới lòng hồ là mạch nước ngầm mãnh liệt, cất dấu vo số thảo dược dưới nước cùng sinh vật nguy hiểm, luôn chực chờ con mồi rơi xuống nước.

Harry nhảy xuống hồ liền cho mình một chú cách ly, đồng thời đem áo tàng hình đưa cho Draco. Cho dù thế vẫn tạo nên làn sóng nhỏ hấo dẫn lực chú ý của các sinh vật dưới nước

Draco nắm tay Harry, tay còn lại nắm chặt áo tàng hình, hai chân khua mạnh đẩy thân thể về phía trước. Harry mang hắn vòng qua lãnh địa Nhân Ngư song song vơi srừng cấm, tìm tòi các loại thạch bích. Dược tề chỉ có tác dụng liên tục 2 giờ, hắn phải nắm chắc thời gian.

Draco đột nhiên kéo tay hắn lôi kéo trốn phía sau nham thạch. Harry phun ra một đống bong bóng, nghe hoặc nhìn hắn.

Draco chỉ chỉ phía dứoi, Harry cúi đầu, phát hiện cách bọn họ không xa có một khe dài, bên trong tối như mực, một cái xúc tu thật dài chậm rãi vươn ra, rồi như có cám giác có người nhìn mình, lập tức lùi về.

Draco lại giật giật tay Harry, kia đến cùng là cái gì?

Harry lắc đầu, hắn không biết đó là cái gì, nhưng chỗ đó lại là nơi bọn họ muốn vào. Mặc kệ là cái gì ... harry nhẹ nhàng đẩy Draco, ra hiệu.

Vẫn muốn vào? Draco cắn răng bơi về phía trước. Harry lập tức giữ chặt hắn, lắc đầu. Chính mình không phải muốn hắn đi xuống, mà là muốn hắn rời đi. Phía dứoi hung hiểm vượt qua tưởng tượng, không có Draco ở đây sẽ tiện hơn.

Draco nhìn Harry chỉ chỉ ở trên, lại đẩy chính minh một phen, lập tức lắc đầu. Muốn hắn hỗ trợ nhưng tại thời khắc nguy hiểm bỏ lại Harry một mình chạy đi, hắn làm sao có thể?

Harry lại đẩy hắn một chút, thúc giục, dùng khẩu hình nói: [ Ta không thể chiếu cố ngươi.]

Không ngoài ý muốn, hắn nhìn thấy thần sắc kiêu ngạo trên mặt Draco, dùng khẩu hình nói: [ Ai cần ngươi chiếu cố.]

Harry cúi đầu nhìn xúc tu, nó vươn ra lại thụt vào, mỗi khi tiếp xúc với sinh vật sống lập tức đem chúng cuốn vào khe, không lưu cho con mồi con đường sống.

Ngẩng đầu nhìn Draco nắm chặt ma trượng, tuyên bố tuyệt đối không lùi bước. Mặc dù trong lòng sợ muốn chết.

Harry cũng lấy ra ma trượng, cuối cùng nhìn Draco như xác định. Nếu ngay lúc nguy hiểm mình đẩy Draco ra làm lá chắn, Lucius liệu có nổi giận không?

Harry ma trượng thả ra ánh sáng cường đại, cho dù hắc hồ tràn đầy tử khí cũng tan biến, trong nháy mắt đó Draco nghĩ ánh nắng mặt trời cũng không cường đại bằng, thậm chí không xác định phụ thân chính mình hội có thể cường đại bằng Harry?

Quang mang từ đũa phép Harry trực tiếp bắn vào bên trong khe. Hồ nước sôi trào hừng hực, bạch tuộc bên trong mạnh mẽ thoát ra, hướng vè phía mặt hồ bới đi, để tránh nhiệt năng làm ảnh hưởng.

Harry lôi Draco, nhanh chóng bơi vào trong khe.

Harry Potter cùng Draco Malfoy không ở trong phòng ngủ, hai giường lạnh lẽo, chứng minh bọn họ căn bản không có trử về phòng ngủ.

So với Snape âm trầm, Lucius ngược lại rất nhẹ nhàng: [Dạ du là quyền lợi của học sinh Hogwarts, kể cả Slytherine, Severus, ngươi không nên quá cổ hủ.]

[Nếu ngươi còn đại não, hẳn nên biết ước thúc con ngươi, khiến hắn không nên như Gryffindor đem tính mạng mình thí vào đêm Hogwarts!] Snape sải bước ra phòng nghỉ, vung ma bù truy tung, sau đó thấp giọng mắng: [Đáng chết, vô liêm sỉ!]

Hai tên tiểu tư cư nhiên không ở bên trong lâu đài

Lucius thật sự không biết chính mình đối với sự khẩn trương của Snape nên phản ứng loại thế nào, có Harry đi cùng hai người có chạy vào rừng cấm cũng không quan trọng. Hơn nữa hắn cảm giác Snape ó chút lo lắng quá mức, làm cho hắn cũng bất an theo.

[Severus, Harry lại làm gì với ngươi?] vừa xuống bậc thang hắn hỏi dò

Snape cứng đờ [Vì sao hỏi vậy?]

[Tùy tiện hỏi thôi, ngươi không phải đã nói Harry là hài tử phiền toái? Ta thấy tâm tình ngươi hôm nay có vẻ không tốt.] Lucius cùng hắn đi đến Hồ đen, hướng đến rừng cấm

[Đó là bởi vì ngươi gây trở ngại thời gian quý báu của ta.] Snape bỗng nhiên dừng bước, phản ứng không phải từ rừng cấm mà là từ hồ đen?

Hắn muốn xem rốt cục là cái gì, đột nhiên nước từ hồ đánh đến đem hắn cùng Lucius tạt cho ướt đẫm

Gân xanh trên trán Snape bạo nổi, con mữ ngu xuẩn trong hồ đen đang làm cái quái gì!

Luicus lập tức cho mình bừa chú khô ráo, lại nhìn Snape vuốt mặt [Cần hỗ trợ không? Severus chuyện này đích thực không xong.]

[Ấm] Snape thất giọng nói, vung ra một đạo hồng quang khiến con mực yên tĩnh lại.

[Ân?] Lucius xoay người vươn tay thử nước hồ [Không chỉ ấm, thậm chí có hơi nóng.]

Thái dương Snape giật giật, hắn nhanh chóng nhớ lại hướng đi gần đây của Harry Poter, hắn đích xác thông qua cú mèo mua một ít nguyên liệu ma dược, bên trong có túi má thảo sao?

[Severus, ý ngươi là Draco cùng L—Harry ở dưới nước?!]

Snape cúi đầu nhìn hồ nước, đột nhiên xoay người rời khỏi. Hắn muốn trở về lấy ma dược

[Đợi, Severus!] Lucius bắt lấy hắn [Tùy tiện dùng hai cái chú ngữ, cá mực sẽ mang chúng ta đi xuống, ngươi lấy ma dược sẽ kinh động những người khác] Bọn họ như vậy sẽ bị Dumbledore phát hiện, nhưng nếu là Snape vội vàng trở lại, đoạn thời gian này lão hồ ly dị thường chú ý Hogwarts nhất định sẽ phát hiện ra manh mối.

Vô luận Harry ở dưới làm cái gì, hắn cũng không thể làm hỏng việc của Dumbledore

Ai ngờ kéo Snape lại bị ma trượng mang theo quang mang chỉ vào cổ họng hắn.

Lucius lập tức đứng im, ma trượng trượt xuống lòng bàn tay [Nếu ta không đoán sai, ngươi thật sự là Severus Snape, mà không phải người bên ngoài giả trang, cho nên ngươi làm như vậy là vì cái gì?]

[Nếu ta không đoán nhầm, ngươi là Lucius Malfoy] Snape đồng dạng châm chọc [Nhưng biểu hiện hôm nay của ngươi khiến ta hoài nghi, Lucius ngươi đang làm việc cho ai?]

Trầm mặc, Lucius ôn nhu cười nói [Ngươi hôm nay rất kỳ quái, không ngờ ngươi sẽ hỏi ra chuyện này. Ngươi nên biết Malffoy luôn vì chính mình suy nghĩ, mà sẽ không vì bất cứ kẻ nào mà tận tụy.'

[Dark lord là một ngoại lệ, nếu trước kia có thì hiện tại cũng sẽ có.] Snape bất vi sở động: [Vẫn là nói ngươi trước kia cùng hiện tại là một người? Bằng không nếu chỉ vì chính mình, ngươi sao có khả năng đối Potter quan tâm như vậy.]

Vẫn là bị phát hiện sao? Lucius nheo mắt, Snape vốn sâu sắc, hiện tại phát hiện một ít manh mối cũng đủ khiến mình ngoài ý muốn.

Hắn thở dài, ngẩng đầu nhìn hai mắt Snape: [Vì cái gì không phải vì chính ta? Một Malfoy vĩnh viễn chỉ biết vì Malfoy suy nghĩ. Ta biết người kia sớm muộn gì cũng trở về, ta cũng biết ta không có khả năng lại trở thành thủ hạ của hắn .... Vì đường lui sau này, ta tất yếu nắm chặt Potter hài tử. Ngươi cũng biết năng lực của hắn, hắn có thể đánh bại Dark lord, có thể giải thoát ta khỏi ác mộng.]

Snape chậm rãi buông ma trượng, nhêch môi cười: [Không nghĩ tới ....]

[Hắn có thể khiến cho bất luận kẻ nào tin tưởng] Khuôn mặt Lucius chợt léo lên một tia phức tạp: [Sao lại nói về một người không có ở đây? Chúng ta vẫn mau chóng xuống đi, miễn chi bọn họ nguy hiểm.]

Snape thu hồi ma trượng: [Chờ chút, hồ đen hiện tại –]

Hồ nước lại gợn sóng, lần này có một tiểu thân ảnh từ dưới lao tới, ngã bên cạnh hồ

[Draco!] Lucius lập tức nhào đến nâng dậy hắn.

Draco không ngừng thở phì phò, má túi thảo dược chưa hết hiệu lực khiến hắn vô cùng khó chịu, mỗi lần hít thở phổi hắn như muốn nổ tung.

Bất quá hắn vẫn là tận lực bắt lấy tay áo phụ thân, dùng lực cố ngồi dậy, thở hổn hển [Harry ..... Harry ở dưới, nhanh lên...]

Lucius lau nước trên mặt hắn, kéo xuống y phục ẩn hình biến ra khăn lông gắt gao bao lấy hắn [Các ngươi bên dưới gặp được cái gì?]

Draco run rẩy môi, chỉ là không ngừng lắc đầu, lại không nói được, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Này rõ ràng .... Lucius cùng Snape liếc nhau, đồng thời nhìn về phía đáy nước. Phía dưới có thứ gì có thể khiến Draco sợ như vậy?

Hơn nữa Draco đã lên vậy Harry đâu?

[Tỉnh lại, Draco!] Lucius dùng lực lay hắn, khiến hắn tận lực thanh tỉnh [Ngươi bình tĩnh, nói cho ta biết, phía dưới có chuyện gì? Harry Potter đâu?]

[Harry ...] Draco gắt gao nắm tay, cố gắng khiến phát âm: [Chúng ta phát hiện .... Mật thất Ravenclaw, nói trong hồ đen có .... Cho nên ...]

[Không cần biết vì sao các ngươi đến đây.] Snape đánh gãy lời hắn

Mà Draco run run, rốt cục nói trọng điểm [Âm thi! Bên trong đường hầm .... Toàn bộ đều là âm thi!!]

Harry cùng Draco ở dưới bơi vào thủy vực sôi trào, một luồng khí lạnh mạnh mẽ ập đến.

Draco không ngừng hướng tay mình chà xát, khiến Harry buồn cười. Bất quá nhìn chính mình liền không cười nổi, hắn cũng giống vậy bị nước làm cho chật vật, cùng Draco đứng chung một chỗ chính là hai con hà còn sống sót.

Hồ đen băng lãnh dần đẩy lùi độ ấm, bọn họ mới tiếp tục lần mò đi tới.

Draco vài lần muốn dùng ma trượng đều bị Harry ngăn cản, bên dưới nơi này không biết có cái gì, ánh sáng quá mức hấp dẫn, thu hút sinh vật dưới hồ tiến đến.

Bọn chúng nơi này không có ánh sáng, dần xuống phía dưới lộ ra một một mảng rong phát sáng chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ

Harry xem qua thời gian, bọn họ còn một tiếng, lạikhông có chút manh mối.

Đi theo ánh sáng, mới là lựa chọn tốt nhất.

Bên người có một cổ không khí lạnh, dòng nước dần lạnh đi, Draco rùng mình.

Harry thả chậm tốc độ, híp mắt nhìn về phía trước.

Cái này là gì ...

U quang chỉ dẫn bọn họ đến một cái cửa động, tới gần mới nhìn rõ thực vật phát quang đều bám vào những mắt xích hoen rỉ, kéo dài vào trong động

Đạp lên nền đất, bọn họ gian nan nương theo gợn sóng đi vào –

Draco trong miệng nhả ra toàn bộ không khí trong miệng.

Harry lập tức giữ chặt hắn, chạy đi

Một hình khắc xà từ bên trên hạ xuống, cắt đứt đường lui của bọn họ

[Tứ phân ngũ liệt!] Draco lập tức huy động ma trượng

Lựa chọn chính xác

Harry đang đinh phát ra ma chú đồng dạng, đã thấy ma chú Draco bắn lại khiến hắn chật vật né tránh

Phía sâu trong hang động phát ra động tĩnh, cảm giác âm lãnh càng ngày càng nặng, đã có thể nhìn thấy cánh tay hư thối vươn ra

Harry vung ma trượng trên diện rộng, đem nước quanh thân tụ lại làm thành một bức tường ngăn trở âm thi

Draco dán sát vào pho tượng, tránh thoát không khí

[Âm thi] Harry cười khổ, phát ra ma lực chống đỡ [Ta khi đó còn xem nhẹ phù thủy, xem nhẹ Salazar Slytherin]

Hắn đoán được nơi này sẽ có cơ quan hoặc cửa ẩn, có phiền toái, nguy hiểm, lại không ngờ Slytherin lại để ở con đường phải đi qua lại để âm thi, còn dùng pho tượng chặn đường.

Hắn nhất định phải đuổi tận giết tuyệt sao?

Draco thở phì phò: [ Harry, ngươi có biện pháp gì không?]

[Nếu không phải ở trong nước, ta có biện pháp] Harry nhìn hắn, đột nhiên thất sắc [Mau tránh chỗ đó ra!]

Pho tượng vươn ra hai cánh tay tanh hôi bắt lấy vai Draco

Draco cũng chẳng kịp la lên, liền bị kéo vạo bụng pho tượng

Harry vung ma trượng bắn ra chú ngữ màu xanh theo sát phái sau, dùng bùa bay lôi Draco ra

Pho tượng nhìn giống rắn lại giống âm thi gì đó ngay cả chính mình trước giờ đều chưa thấy qua, rốt cục chúng là gì? Bên trong này, mọi thứ đều khôn lường, hung hiểm.

Harry dĩ nhiên không sợ, thấy mật thất Slytherin ở trước mặt, dù nguy hiểm cũng muốn xông vào

Nhưng tiểu quỷ Malfoy lại không thể mang theo mạo hiểm cùng. Hắn sờ mặt Draco, lạnh ngắt hẳn là bị làm cho sợ hãi

Trước có cự xà, sau lại có âm thi, cũng khó trách thằng bé cảm thất tuyệt vọng

[Đừng sợ, ngươi không có việc gì.]

[Ta .... Ta không ... ta ....] Draco muốn nói mình không sợ nhưng căn bản không thể mở miệng ra được

[Ra ngoài rồi thì không được để ai biết, ta có thể tự giải quyết, hiểu chưa?]

[Có ý ... gì?] Draco còn sợ hãi căn bản nghe không hiểu

Cũng không có thời gian cho hắn tự hỏi, âm thi hình xà đã bò ra một nửa. Harry cho nổ tung đỉnh hang, lộ ra khoảng trống đủ một người thoát ra. Draco chỉ cảm thấy một sức mạnh đẩy chính mình đến khoảng trống thoát ra ngoài, một mảng ánh sáng phía sau dù hắn có quay đầu tìm kiếm như thế nào cũng không thấy bóng dáng Harry.

Sau đó bởi vì kịch liệt chấn động, thông đạo sụp xuống, Harry, xà hoặc âm thi, đều bị chôn ở đáy hồ đen kịt

Nghe Draco đứt quãng kể lại, Lucius choáng váng, chuyện này nghe như thế nào cũng không phải là phong cách hành động của chủ tử đi?

Snape không nói nên lời, cũng một đống âm thi cùng sinh vật không biết tên dưới đáy hồ , còn sống được sao?

[Ta đi tìm hiệu trưởng] Hắn lập tức nói, chuyện này không thể không để Dumbledore nhúng tay

Lucius nhìn hắn, cùi người ôm lấy Draco [Ta và ngươi cùng đi, Draco cũng cần dược tề chữa trị]

[Nhanh lên] Snape xoay người

Lucius lạo lấy ra xà trượng, phóng Stupefy đánh hắn ngất

Snape sẽ không nghĩ đến Lucius lúc ôm Draco lại ra tay với hắn

[Phụ thân!?] Draco kinh ngạc hô. Chẳng lẽ phụ thân không muốn cứu Harry? Hắn rõ ràng đối với Harry rất tốt a

Lucius kéo Snape qua chỗ tảng đá tương đối sạch sẽ, quay đầu nói với Draco:[ Chuyện tối nay ta sẽ tự giải quyết với giáo phụ ngươi, qua hôm nay, ngươi coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra]

[Nhưng là phụ thân ... Harry còn ở dưới!] Draco cố gắng đứng lên, ổn đinh thân mình lung lay sắp đỗ. [Sao lại không cứu hắn?]

[Bởi vì, hắn căn bản không người cứu] Lucius trầm giọng: [Draco, có một số việc ngươi không hiểum chúng ta chỉ cần chờ đợi]

Thực lực người kia, tuyệt đối không có khả năng chết ở đây, chết ở .... Lãnh địa Slytherin!

Lucius băn khoăn ý tứ của Harry, ngoại trừ Draco, tài năng của hắn không nên bại lỗ trước người khác

Đột nhiên sắc mặt hắn âm lãnh, phát ra thanh âm khàn khàn lạnh lẽo {Dừng lại}

Quả nhiên đại xà dừng lại, thân thể thật dài đứng thẳng, đôi mắt lục bích nhìn chằm chằm hắn

[Ta là Slytherin hậu duệ, ngươi theo lệnh Sltherin bảo vệ nơi này, sao dám động thủ với huyết mạch của chủ nhân?]

Mắt xà cương lên xoay tròng hai vòng, chậm rãi nói: {Huyết mạch? Không đúng ... mùi ... không phải!}

{Mùi máu không phải, chẳng lẽ ngươi không biết phân biệt linh hồn như thế nào?} Harry nói nhanh, thần sắc nghiêm nghị, xem chừng thứ này tuy rằng có thể nghe hiểu được tiếng người, nhưng nói đến cùng chỉ là một khối thi thể.

{Hương vị linh hồn...} đại xà bò lên

Harry ôm cánh tay đứng ở đó, không tránh né

Xà tín băng lãnh manh theo mùi thối liếm mặt hắn, lại liếm vết sẹo trên trán, mới thu lại :{Nhân loại, ngươi có tư cách tiến nhập lãnh địa Slytherin}

Trong miệng xà nhả ra liệt hỏa, tuy ở trong nước cũng có thể tỏa ra sức nóng mãnh liệt, thiêu mở âm thi bên trong.

Này coi như thành công? Harry lúc này mới phát hiện lòng bàn tay đều là mồ hôi

Không khỏi bật cười, người nhỏ tâm nhãn cũng thế cho nên lá gan cũng nhỏ theo luôn? Hắn là Voldemort chuyện thoát khỏi chuyện sinh tử là nguyện vọng duy nhất, sao có thể vì vậy lùi bước?

Dọc theo hai bên đường, âm thi liên tục gào rú như đối với hắn chào hỏi

Không sai, là chào, cầu mong hắn có thể lên ngôi vương.

Mặt nước gợn sóng đã bình ổn,dòng nước ôn hòa trở lại, cá mực cũng không dám bơi ra ngoài

Lucius đứng yên bên bờ hồ, cúi đầu không nói

[Vì sao? Phụ thân!] Draco cố chấp: [Ít nhất, cho ta một lý do không cứu Harry!]

[Ngươi không còn nhỏ, Draco, ngươi hẳn biết có những chuyện không nhất thiết phải nói .]

[Nguyên nhân ta đã lớn, cho nên có chuyện Harry biết ta vì sao lại không được biết?] Draco nổi giận

[Trong đó hiển nhiên có nguyên nhân, không thể nói cho ngươi, cho nên ngươi không cần hỏi!] Lucius nhíu mày :[Ngươi nên nghe lời, sao hôm nay lại thế này?]

Draco cắn rắng: [Ta chỉ muốn biết chúng ta đang đợi cái gì, chẳng lẽ đợi thi thể Harry nổi lên?]

[Này .... Ta cũng không thể nói được. Việc duy nhất hiện tại là chờ đợi, không được kinh động đến kẻ nào]

Lucius vỗ vai Draco: [Ta biết ngươi không muốn nghe lời này, nhưng ta vẫn phải nói, ngươi còn nhỏ có một số việc ta không nói chính là không hy vọng rước lấy phiền phức]

Thấy Draco còn muốn phản bác, thần sắc hắn băng lãnh: [Malfoy gia quy, ngươi quên rồi.]

[Nhưng Harry – con không quên] Draco rầu rĩ trả lời, quay đầu đi không muốn để ý phụ thân mình.

Đây là lần đầu tiên Draco cáu kỉnh với mình, lại cân nhắc Harry dưới đáy hồ, Lucius có chút bắc đắc dĩ. Hắn vẫn duy trì tư thế ưu nhã nhìn hồ nước: [Ngươi nên tin ta, người không thích nhìn hắn gặp chuyện không may chính là ta. So với bất luận kẻ nào ta càng thêm ...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top