Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 109

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho dù là hoàng cung ban đêm cũng đồ sộ chấn động hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Chu Uy Kì, hơn nữa vô cùng lớn, nếu không phải Chu Uy Kì có hệ thống định vị của hệ thống Tiểu Đinh, cộng thêm một thân võ công siêu phàm tuyệt thế, thật sự là một tiếng rưỡi cũng không tìm được vị trí của hoàng đế.

Theo thiết lập của tiểu thuyết, Dạ Lẫm Nhiên mười sáu tuổi đăng cơ làm hoàng đế, lúc đó có thể nói là loạn trong giặc ngoài, mấy vị thúc bá vương gia đối với long y như hổ rình mồi, tranh nhau nắm giữ triều chính, còn có nội thích loạn chính, nhưng tiểu hoàng đế vẫn ngồi vững ở long ỷ, hơn nữa chỉ dùng ba năm liền ổn định triều chính, còn ôm đại quyền về trong tay, nên biếm thì biếm, nên giết thì giết, không lưu tính chút nào, thủ đoạn tàn nhẫn doạ không ít người vỡ mật.

 Mà hoàng đế bây giờ đã ở trên hoàng vị duy trì mười năm rồi, không cần nghĩ cũng biết tâm tính và thủ đoạn đã tu luyện đến trình độ gì.

 Lúc này đã là nửa đêm, theo nhắc nhở của Tiểu Định, Chu Uy Kì biết hoàng đế Dạ Lẫm Nhiên đúng lúc đang ở hồ Hoa Thanh tắm rửa, mẹ nó đây không phải đang đợi anh sao?

 Chu Uy Kì phi thân mấy cái tránh thoát khỏi ám vệ cách hồ Hoa Thanh mười mét, không tiếng động tiếp cận ôn tuyền hồ Hoa Thanh của hoàng gia, sau đó mượn ánh trăng, Chu Uy Kì nhìn thấy bóng dáng ẩn ẩn hiện hiện trong hồ nước.

 Chỉ thấy bóng nửa người trên vai rộng da trắng lộ ra khỏi mặt nước, hai cánh tay hữu lực gác ở hai bên cạnh hồ đằng sau người, rõ ràng lười nhác lại gợi cảm.

 Bởi vì lưng dựa ra sau mà lồng ngực cong lên, Chu Uy Kì thậm chí có thể xuyên thấu làn khói của ôn tuyền mơ hồ nhìn thấy hai điểm dựng thẳng trước ngực của hắn, bắp ngực tràn đầy sức mạnh, vừa nhìn chính là cơ thể luyện tập lâu ngày, dù sao thiết lập trong tiểu thuyết của vị này cũng là cao thủ hàngđầu. 

Tóc dài đen nhánh tùy ý xoã tung ở trên vai, còn có mấy sợi ướt át theo hơi nóng của ôn tuyển dính ở cạnh mặt, lộ ra một sự dụ hoặc khó hiểu.Nam nhân giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, nhưng nhiều thêm vài phần ôn nhu, nhưng khí thế nguy hiểm của đế vương vẫn tràn ngập cả hồ Hoa Thanh xa hoa.

 Chu Uy Kì dường như là không tiếng động xuất hiện ở một bên khác của ôn tuyền, cũng chính là đối diện với Dạ Lẫm Nhiên. 

-Hừ, thật to gan. 

Lúc Chu Uy Kì đang đứng ở bên hồ, mắt Dạ Lẫm Nhiên cũng không mở đã mở miệng, phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường, giống như Chu Uy Kì là con chó con mèo gì đó không đáng để nhìn một cái, Dạ Lẫm Nhiên càng không để ở trong mắt. 

Có thể thấy được, Dạ Lẫm Nhiên không chỉ võ công cao cường cảm nhận được Chu Uy Kì đến, còn vô cùng tự tin, dựa vào việc mắt hắn cũng chưa mở, vẫn dựa ngồi ở trong ôn tuyền hưởng thụ như cũ. 

Chu Uy Kì đối với người có tính khiêu chiến như vậy, thật là càng ngày càng hài lòng.

 Rào một tiếng, Chu Uy Kì liền nhảy vào ôn tuyền phía trước, không mở miệng, chỉ là từng bước từng bước đi đến chỗ Dạ Lẫm Nhiên.

 Đến khi Chu Uy Kì cách Dạ Lẫm Nhiên không tới ba mét, Dạ Lẫm Nhiên lười nhác cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt ra, ngay lúc đó, một đôi mắt lạnh lùng như băng nổi bật dưới ánh trăng bắn về phía Chu Uy Kì.

-Ngươi đang tìm chết. 

Dạ Lẫm Nhiên lạnh lùng nhướng mày nhìn thích khách gan to bằng trời trước mặt, nhưng trong lòng trái lại có vài phần kinh ngạc. 

Một là võ công của thích khách này tuyệt đối là số một số hai trong thiên hạ, hai là, nếu đã không tiếng động xuất hiện trước mặt hắn, tại sao không động thủ? Lẽ nào thích khách này có mục đích khác?

- Ngươi không phải đến giết trẫm.

 Dạ Lẫm Nhiên khẳng định. 

-Hoàng thượng nói đúng rồi.

 Chu Uy Kì cười, nhưng không dừng lại bước chân, mà là tiếp tục lại gần Dạ Lẫm Nhiên, lúc tinh thần Dạ Lẫm Nhiên căng chặt, Chu Uy Kì ngồi xuống bên cạnh Dạ Lẫm Nhiên, còn phát ra một tiếng thở dài thoải mái

- Không hổ là nơi hoàng thượng tắm rửa, thật thoải mái... 

Dạ Lẫm Nhiên thu về sát ý, nhưng lại càng gia tăng đề phòng, không có ai có thể mặt không đổi sắc đối diện với hắn, cảnh chưa từng có ai giống như người này gan to bằng trời như vậy, hơn nữa hắn không rõ mục đích của người này. 

-Mục đích.

 Dạ Lẫm Nhiên lời ít ý nhiều nói. 

Chu Uy Kì dựa ở bên hồ thoải mái giống hắn, hai vai duỗi ra đằng sau, sau đó quay đầu nhìn Dạ Lẫm Nhiên: 

-Đương nhiên là vì hoàng thượng mà đến rồi.

- Chủ nhân của ngươi là ai? Hắn cho ngươi hứa hẹn gì? Trẫm cũng có thể, con có thể cho ngươi một đời vinh hoa. 

Thích khách này trẻ tuổi như vậy, võ công lại sau không thể lường, Dạ Lẫm Nhiên rất nguyện ý trả giá, nếu bên người có thể có người như vậy, lo gì không thể ngồi vững được ngàn năm.

 Chu Uy Kì lại cười:

- Vinh hoa phú quý cũng tốt, quyền lực danh lợi cũng được, thật ra ta cũng không cảm thấy hứng thú lắm. 

-Vậy ngươi muốn cái gì? 

Dạ Lẫm Nhiên nhíu mày, loại người này là khó khống chế nhất.

 Chu Uy Kì đột nhiên hơi sát lại gần:

- Ta muốn người, hoàng thượng.

 Mắt Dạ Lẫm Nhiên u ám lại, cơ thể cầm lòng không đậu lùi về sau:

- Ngươi có ý gì?

 Đồng thời tiên phát chế nhận ra tay trước với Chu Uy Kì. 

Dạ Lẫm Nhiên tưởng rằng Chu Uy Kì là muốn mạng của hắn, nhưng ngay lúc hắn ra tay Dạ Lẫm Nhiên đột nhiên biến sắc, hắn phát hiện nội lực của hắn bị phòng bế rồi, cả người mềm nhũn không có chút sức lực nào, loại tình huống này hắn càng điều động nội lực càng cảm thấy rõ ràng. 

Dạ Lẫm Nhiên cuối cùng cũng biến sắc rồi, quá tự tin khiến hắn sơ ý, mà lúc này ám vệ đều cách hơn mười mét, trước mặt lại là một cao thủ, vốn dĩ không kịp. 

-Ngươi... Ngươi hạ dược từ lúc nào

 Dạ Lẫm Nhiên kinh ngạc và phẫn nộ. 

Chu Uy Kì lại thản nhiên dựa ở bên hồ hưởng thụ ôn tuyền, sau đó híp mắt cười nhìn hoàng đế tuấn mỹ giả vờ trấn định:

- Vừa mới lúc nãy, lúc ta xuống nước. 

Có bàn tay vàng siêu mạnh của hệ thống Tiểu Đinh ở đây, còn sợ không có thuốc sao?

 Đừng trách Chu Uy Kì dùng loại thủ đoạn này, mặc dù võ công của anh đệ nhất thiên hạ, nhưng đây là cổ đại cao thủ khắp nơi, hoàng đế này cũng là cao thủ hàng đầu, dùng sức mạnh hiển nhiên cũng không hiện thực lắm. 

Còn về là thuốc gì, ha...Chu Uy Kì ung dung nhìn Dạ Lẫm Nhiên vùng vẫy đứng dậy muốn rời khỏi ôn tuyền, đáng tiếc vốn dĩ không đứng dậy nổi liền bủn rủn trượt xuống, hơn nữa càng giãy giụa trên người càng mềm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top