Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ chương 21 trở đi chưa được beta vì beta của nhóm bận vãi chưởng. 

-----

Với một diễn viên thì đài từ là môn học bắt buộc, đồng thời cũng là bài kiểm tra lần này.

Sáu mươi thí sinh, mỗi nhóm gồm năm người cùng phân chia đóng vai mười hai nhân vật trong các tác phẩm phim truyền hình hoặc lồng tiếng hoạt hình tại hiện trường. Sau đó đợt đánh giá xếp hạng thứ hai sẽ diễn ra dựa số điểm và kết quả thi đấu.

Vị trí đứng ở lần ghi hình này là dựa theo bảng xếp hạng kì hai, như lẽ đương nhiên, Thẩm Kiêu từ vị trí bị dịch đi hai hàng, cameraman tranh thủ cho cậu một cảnh đặc tả.

Đương sự Thẩm Kiêu có thể thấy sự tiếc nuối đang tỏa ra theo từng động tác quay phim của anh ta.

Dù sao hiệu quả của việc từ C vị rớt xuống hàng thứ hai so với việc một đường trượt xuống cuối bảng vẫn có cách biệt quá lớn. Lúc này kỳ hai vẫn chưa phát sóng, ngoại trừ tổ biên tập ra thì không ai biết vị trí trung tâm kia của Thẩm Kiêu đã bị xóa bỏ, việc số phiếu của Thẩm Kiêu bỗng bừng bừng tiến lên đã làm mất đi tác dụng của vị trí đó.

Nhóm MVP vẫn là đối tượng được ưu tiên lựa chọn, nhưng có điểm khác biệt so với lần trước: sau khi MVP chọn xong nhân vật cho mình thì phải tiếp tục chọn ra nhân vật phụ từ sáu tác phẩm còn lại. Sau đó, họ sẽ lần lượt chọn đồng đội cho nhóm của mình. (?)

Nói cách khác, người nào xếp hạng thấp thì vận mệnh hoàn toàn bị người xếp hạng cao hơn nắm giữ. Tuy nhiên có một nhóm nhỏ người có vận khí tương đối tốt, có thể không cần quan tâm đến thứ hạng mà vẫn có quyền ra quyết định.

"Mặt khác, cần phải nhắc nhở mọi người một chút. Mười hai tác phẩm được lựa chọn dựa theo kết quả rút thăm theo từng cặp, cho nên người được MVP lựa chọn rất có khả năng trở thành đối thủ của mình."

Giải thích rõ quy tắc xong thì mọi người đều xì xầm bàn tán.

Một mặt bọn họ cảm thấy quyền lợi của MVP quá lớn, chỉ cần chọn người có thực lực tàm tạm thì rất dễ dàng thăng hạng. Mặt khác, họ cũng hy vọng mình có thể được chọn, nếu trở thành người lồng tiếng cho các nhóm đó, họ có thể lấy được đặc quyền thi đấu cho các vòng sau.

Lang Lâm hiểu được suy nghĩ của bọn họ, trầm giọng nói: "Cảm thấy không công bằng?"

Các thí sinh hai mặt nhìn nhau, không lên tiếng.

Thần sắc Lang Lâm nghiêm túc hẳn lên: "Tôi không quan tâm ngoại hình của các cậu như thế nào, nhưng ở đây thực lực là trên hết. Nếu không giỏi bằng người khác thì phải chấp nhận số điểm thua kém hơn, không ai có thể động chạm vào việc này cả."

Nói xong anh lạnh lùng liếc Cao Phi Dương một cái, cũng đồng thời nhìn ra sự bồn chồn của những thí sinh còn lại.

Lang Lâm chậm rãi nói tiếp: "Lần này, MVP sẽ là thành viên có thành tích tốt nhất trong sáu đội chiến thắng, cho nên việc dẫn dắt nhóm mình chiến thắng mới là nhiệm vụ thiết yếu. Mọi người đã hiểu chưa?" Nhóm thí sinh nhất thời rùng mình: "Đã hiểu!"

Lang Lâm thỏa mãn gật đầu, kín đáo liếc nhìn Thẩm Kiêu ở bên kia, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy ánh mắt trong ngoài bất nhất của cậu. Kết quả lại phát hiện Thẩm Kiêu không hề nhìn mình mà đang nói chuyện cùng Đồ Dương đứng ở hàng trước, tâm tình bỗng chốc chìm xuống.

Thằng nhóc này thích giao thiệp từ lúc nào vậy?

"Ngoài ra chúng ta còn một việc quan trọng nữa cần công bố", nữ chủ trì cười nói, "Các tác phẩm này sẽ được đăng tải lên weibo và trang web chính thức của chương trình. Số lượt đánh giá cho mỗi tác phẩm cũng chính là điểm bình chọn và sẽ được cộng vào điểm cá nhân của các bạn."

Dù gì thì 'Road to actors' cũng chỉ là chương trình tạp kỹ, luật chơi sẽ không khắc nghiệt như các chương trình giải trí khác. Cuối cùng vẫn tạo cơ hội cho nhóm thí sinh đứng cuối.

Sau khi nghe xong thông báo thì mọi người ở hiện trường đều rất phấn khích.

Chương trình này có sáu mươi thí sinh, không nhiều hơn các chương trình khác, nhưng sự chênh lệch về số phiếu trước và sau khi bình chọn cũng khá lớn. Đơn cử như lượng phiếu của top 10 với các hạng còn lại quả thật là khác nhau một trời một vực.

Với tình huống như vậy, những thí sinh top sau chỉ cần được vào chung một nhóm với nhóm top đầu thì thành tích có thể bay thẳng lên trời, chẳng phải sao?

Nhóm thí sinh chưa kịp tạo quan hệ với nhóm đầu bảng có chút thấp thỏm nhưng ba hạng đầu tiên đều là người cũ cả nên những thí sinh có giao tình với họ đều bắt đầu rục rịch liếc nhìn.

Phải tìm cơ hội kéo phiếu.

Các thí sinh top đầu chủ yếu chọn bài hát mà mình yêu thích. Đồ Dương vì đứng ở vị trí thứ ba nên bài hát yêu thích của anh rơi vào tay người đứng thứ hai. Đến phiên lên chọn bài thì anh ta trầm ngâm nhìn sáu bài còn lại rồi nhanh chóng phát tín hiệu ét ô ét cho Thẩm Kiêu.

"Anh ơi, em không biết mấy bài này, nên chọn cái nào đây?"

Thẩm Kiêu nghía xem một chút, "Nhìn tên thôi, cậu thích bài nào?"

Đồ Dương nhìn một lượt, nhanh chóng chọn ra hai bài 'Người yêu dấu' và 'Mèo và Chuột'.

"Chọn 'Người yêu dấu' đi." Thẩm Kiêu nói, "Tên cậu không hợp với mệnh hỏa, chữ 'Dương' là mệnh thủy, khắc với hỏa. Tên phim của bài hát này là mệnh mộc, thủy sinh mộc, vừa vặn hợp với cậu."

Muốn biểu diễn nhạc phim hoạt hình thì năng lực biểu cảm phải cao, thêm khả năng truyền tải cảm xúc, có thể làm mọi người đồng cảm với bài hát. Bản thân Đồ Dương vốn là có chút nghiêng về 'Người yêu dấu' rồi, bây giờ nghe Thẩm Kiêu nói vậy thì không do dự mà bước về phía bài hát đó.

Xung quanh có kha khá người nghe thấy cuộc đối thoại của hai người. Chứng kiến thấy Đồ Dương ngoan ngoãn nghe lời như thế thì một mặt không khỏi đố kị mối quan hệ tốt đẹp của hai người. Mặt khác lại coi thường trí thông minh của Đồ Dương.

Một thí sinh đứng bên cạnh Điền Trạch Thành nhỏ giọng nói, "Cái gì mà ngũ hành tương sinh tương khắc? Tên Thẩm Kiêu này tùy tiện lừa người khác như vậy mà cũng dám tự xưng là thầy coi bói sao?"

Chuyện coi bói này Đồ Dương đã đi tuyên truyền khắp nơi, mọi người không tin vào mấy chuyện tâm linh này. Bọn họ đoán là do Thẩm Kiêu đến sớm nên mới vô tình thấy được poster ở sảnh.

Không thể không nói, người ngoài cuộc lúc nào cũng tỉnh táo hơn người trong cuộc.

"Chuyện thi đấu quan trọng như vậy mà cũng dám đi bốc phét lung tung, có sợ bị sét đánh không vậy!" Người nọ hừ một tiếng, bỗng phát hiện Điền Trạch Thành im ru bèn đụng khuỷu tay hắn một cái, "Sao anh im dữ vậy?"

Trong đầu Điền Trạch Thành còn nhớ đến cuộc đối thoại hôm nọ với Thẩm Kiêu. Nãy giờ hắn chỉ nghe chứ không nói nhưng trong lòng cũng có phần đồng tình với người nọ.

Nhìn Thẩm Kiêu không giống thầy bói cho lắm. Làm gì có thầy bói nào mà đi giật mất bữa sáng - cái bánh rán trái cây cuối cùng của hắn đâu chứ?

Nhớ lại cảnh tượng cướp giật hôm đó, Điền Trạch Thành không khỏi cảm thấy mình quá ư là ngây thơ. Tự nhiên khi không lại tin lời Thẩm Kiêu cho nên từ lúc ghi hình đến bây giờ, hắn cũng không nói một câu.

Nhưng cái cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng vẫn còn đó, Điền Trạch Thành suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, "Không có gì, nhóm đầu chọn xong rồi kìa."

Người nọ lập tức chuyển sự chú ý lên sân khấu.

Sáu hạng đầu đã lựa chọn xong xuôi, tiếp theo là chọn thành viên lồng tiếng, MC cho các MVP năm phút để đi mời chào.

Tính cách của Đồ Dương tốt, đến đâu cũng có người thích anh ta. Cho nên người được chú ý nhiều nhất lúc này là Đồ Dương. Thừa dịp chưa bị đè chết trong biển người, anh ta nhanh chóng tìm Thẩm Kiêu, "Anh có thấy ai ổn không?"

Thẩm Kiêu buông thõng hai tay, "Chưa có ai hết."

Đồ Dương có học qua môn biểu diễn này. Anh ta có thể đọc kịch bản hoàn hảo, tiếng phổ thông cũng không có vấn đề. Thế nhưng muốn anh ta đảm nhiệm việc lồng tiếng cho nhân vật chính thì cũng hơi căng thật. Chưa kịp bàn luận với Thẩm Kiêu thì Đồ Dương đã bị các thí sinh khác bao vây, hi vọng anh ta có thể niệm tình xưa mà chọn mình.

Phần diễn của diễn viên chính không chỉ nhiều hơn so với vai phụ mà còn có thể lựa chọn đồng đội có thực lực mạnh mẽ. Lần sát hạch này rất có thể chính là một trận chiến mấu chốt để vươn lên, không ai nguyện ý buông tha cơ hội này.

Điền Trạch Thành cũng không ngoại lệ. Hắn do dự không biết có nên đi lên hay không thì lại nghe Thẩm Kiêu nói, "Làm đội trưởng không phải chuyện tốt gì. Vía của anh bây giờ vẫn còn hơi yếu, dễ bị che mắt. Thế thì không nhìn rõ người được đâu."

"..."

Trong lòng Điền Trạch Thành nghĩ liệu có ai chơi bẩn như thế luôn? Nhưng hắn nghĩ đến những người từng qua lại trước đây, không gạt tiền thì cũng cướp người của hắn, thậm chí còn chơi cái trò đâm sau lưng, chả có một mống ra hồn thì lại bồn chồn lo âu.

Nghĩ tới nghĩ lui, Điền Trạch Thành quyết định không đi kéo phiếu.

Cả một trường quay chỉ có hắn và Thẩm Kiêu là không đi nên đặc biệt nổi bật. Nam MC chú ý đến hai người, mang theo máy quay đi phỏng vấn.

"Tại sao hai bạn lại không đi kéo phiếu?"

Thẩm Kiêu lại buông thõng hai tay, "Thực lực không giỏi nên không muốn kéo chân người khác."

"Vậy bạn hi vọng mình có thể biểu diễn tác phẩm nào?"

Thẩm Kiêu như cũ bình thản trả lời, "Cái nào cũng được, xem ai nguyện ý chọn tôi."

Tuy vị MC này hay cùng mọi người đùa giỡn, bộ dạng bình dị gần gũi nên rất được lòng nhiều thí sinh. Nhưng Thẩm Kiêu là thầy đoán mệnh cơ mà, nhìn từ tướng mạo thì người này có đuôi mắt hạ xuống, là tướng người tiểu nhân, không thể tin tưởng được.

Lang Lâm không nhịn được mà lia mắt qua bên này, thấy phản ứng của Thẩm Kiêu thì cong nhẹ khóe môi rồi tự nhiên dời sự chú ý qua sân khấu.

Nam MC nở nụ cười, chuyển qua hỏi Điền Trạch thành, "Bạn thì sao? Bình thường quan hệ với mọi người cũng tốt mà sao lại không đi lên?"

Điền Trạch Thành cùng y khá là thân thiết. Khi được hỏi, hắn định trả lời thì lại nhớ đến lời của Thẩm Kiêu, 'Trước khi nói chuyện thì phải suy nghĩ cho kĩ'. Thế là hắn dừng một chút, rà soát lại câu hỏi một lần nữa, da đầu bỗng căng thẳng.

Câu hỏi này nhìn như không có gì nhưng thực tế rất có gì. Cái hố mìn của câu hỏi này ngụ ý - có phải hắn chỉ muốn chơi với top đầu nên mới khinh thường các thí sinh hạng thấp hơn không?

Điền Trạch Thành vốn không chú ý nhiều, nhưng nếu trả lời không khéo thì rơi bà xuống hầm chứ chẳng đùa. Nếu để người xem phát hiện ra được thì tèo luôn.

Chưa kể danh tiếng của hắn mới được gầy dựng lại cách đây không lâu, không chịu nổi một kích như thế.

Hắn ta thật sự không hiểu, bình thường cùng nam MC nọ qua lại rất tốt, chính hắn cũng không gây hấn gì. Tại sao lại đột nhiên nhắm vào mình?

Điền Trạch Thành nhìn nam MC đầy thâm ý, cẩn thận đáp, "Bài kiểm tra lần này là nội dung đồng đội, tôi thấy tôi hợp với vai phụ hơn. Đều là bạn bè cùng chung ký túc xá, bọn họ đều biết năng lực của tôi như thế nào."

Trong sáu người đầu bảng thì có bốn người ở cách vách với hắn, hai người còn lại là bạn cùng phòng. Việc xếp phòng vốn dựa vào thứ hạng nên những người có hạng thấp hơn sẽ không có cơ hội đi loanh quanh phòng của những người đầu bảng. Câu trả lời này không hề có vấn đề gì cả.

Nam MC có chút kinh ngạc và cảnh giác, hỏi tiếp, "Vậy bạn hi vọng được chọn kịch bản nào?"

Nam MC liên tiếp đào thêm mấy cái hố nhưng Điền Trạch Thành vẫn giữ vững bước chân của mình, không rớt xuống. Việc kéo phiếu bên kia đã kết thúc, nam MC không còn cách nào khách mà phải trở về sân khấu.

Nhóm tuyển thủ trở về vị trí của mình. Thí sinh từng bôi xấu Thẩm Kiêu ban nãy đột nhiên thấy Điền Trạch Thành khiếp sợ hướng Thẩm Kiêu nói, "Thầy Thẩm, nếu tiện thì thầy bốc cho tôi một cái quẻ xem tôi hợp với loại chương trình nào vậy?"

"..."

Rồi xong, thêm một người bị điên.

Thẩm Kiêu có ma lực gì hả? Chỉ cần ra khỏi đám đông là lại thu phục thêm một người nữa, sao ghê quá vậy?

Mà Lang Lâm đứng trên sân khấu, mắt thấy Thẩm Kiêu vừa mới thu thập thêm một thằng em đẹp trai thì đuôi lông mày lại run lên.

Đm lại thêm một con heo!

-----

Tác giả:

Lang Lâm: Lúc nào mấy cái móng heo cũng mơ ước bắp cải trắng của tôi, phiền chết mất.

Khâu Tử Xương: Ủa anh? Đây là bắp cải trắng nhà tôi mà? Anh là cái móng heo to nhất đó!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top