Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau những ngày tháng vất vả tham gia chương trình, cuối cùng cũng có một vị khách. Đối mặt với lần thỉnh cầu thứ hai của Điền Trạch Thành, thân là con nợ promax, Thẩm Kiêu có chút động lòng.

Thế nhưng nếu như bây giờ bốc quẻ cho hắn thì chuyện không có ma nào xếp hàng chờ sẽ bị bại lộ. Bị quê là một chuyện, nhưng cũng không thể cho Điền Trạch Thành biết Đồ Dương đã bước vào con đường sai trái.

Vì vậy, Thẩm Kiêu không hé răng.

Điền Trạch Thành - lại thêm một lần nữa bị người bên cạnh mưu hại, nay đã hoàn toàn tin tưởng tay nghề của Thẩm Kiêu. Thấy cậu không nói gì, hắn tưởng đối phương không muốn gieo quẻ cho mình bèn vội vàng nói, "Một trăm nghìn một quẻ... Không! Hai trăm một quẻ! Ngài làm ơn tính cho tôi với!"

Hai trăm nghìn! Có số tiền này cộng thêm một lần một trăm nghìn nữa thì đủ trả nợ kì hai rồi!

Trong lòng Thẩm Kiêu hơi lung lay rồi. Thế nhưng sau khi suy xét thì cậu vẫn từ chối.

"Trước anh còn có người đang chờ, không thể chen hàng được. Tôi phải giữ tôn ti trật tự." Thẩm Kiêu nói một cách chân chính. Biểu tình của cậu không giống như để che giấu việc mình dạy hư Đồ Dương.

Điền Trạch Thành bị ánh hoàng quang chính nghĩa làm cho lóa mắt, chỉ biết nhìn đối phương chằm chằm, không khỏi xấu hổ mà cúi đầu. Một lát sau, hắn đột nhiên hỏi, "....Trước tôi gồm có những ai vậy? Tôi có thể đi trao đổi với từng người."

"..."

Thẩm Kiêu trầm mặc trong phút chốc rồi đột nhiên chỉ lên sân khấu, lảng sang chuyện khác, "Bên kia đang xô xát à?", thành công dời sự chú ý của Điền Trạch Thành.

Thời gian kéo phiếu đã kết thúc. Các kịch bản sẽ được phân chia cho MVP, sau đó các nhóm sẽ tự phân vai. Thế nhưng không biết tại sao lại xảy ra xích mích giữa MC và tổ tiết mục, làm phó đạo diễn phải lên sân khấu giảng hòa. Việc ghi hình cũng bị chậm trễ theo.

Các thành viên MVP đi xuống. Đồ Dương sau khi biết được Điền Trạch Thành bị Thẩm Kiêu thu phục, biểu hiện rất vui vẻ rồi giơ một ngón cái lên, "Đỉnh quá anh ơi bis bis!"

Thẩm Kiêu cười, chú ý thấy Lang Lâm có chút tức giận, không nhịn được mà hỏi, "Có chuyện gì vậy?"

Đồ Dương cũng không rõ lắm, bèn đáp, "Hình như bên tổ tiết mục muốn sắp xếp mấy người vào rồi giả vờ như được chúng ta chọn, nhưng bị anh Lang Lâm bật lại tanh tách. Phó đạo diễn đang khuyên."

Sự chú ý của Thẩm Kiêu lại va phải cách xưng hô của Đồ Dương, "...Nhanh như vậy mà kêu người ta là anh rồi?"

"Em thấy ảnh tốt lắm..." Đồ Dương gãi đầu, "Anh, đợi tí nữa lúc chọn thành viên thì anh vào nhóm em nha, ok không?"

Thẩm Kiêu chưa kịp đáp thì bên kia Lang Lâm và phó đạo diễn tựa hồ như đã có tiếng nói chung, tổ tiết mục nhanh chóng quay về vị trí, chuẩn bị ghi hình.

Lúc này, Điền Trạch Thành mon men lại gần, nhỏ giọng hỏi, "Tôi vào chung nhóm với hai người được không?"

Ngữ điệu hoàn toàn không còn dáng vẻ như lúc trước nữa.

Đồ Dương nhìn Thẩm Kiêu, hiển nhiên là đang chờ ý kiến của cậu.

Lúc này Thẩm Kiêu chợt nhớ ra việc xem bói của hắn, suy nghĩ một chút rồi nói, "Sáng hôm nay tôi có tính thử, tên của anh ta có mệnh Kim, thêm vào nhóm của cậu thì Ngũ hành vừa vặn cân đối. Hai người cùng nhóm cũng không tồi."

Nói như vậy cũng không tính là đã bốc quẻ. Bất quá tự nhiên mất hai trăm nghìn, Thẩm Kiêu chép miệng, thầm nghĩ lần sau phải đẩy giá lên mới được.

Đồ Dương nghe một hồi, bỗng nhiên thấy không đúng, "Còn anh thì sao?"

Điền Trạch Thành cũng thấp thỏm không yên, sợ rằng do vì mình mà Thẩm Kiêu bị đẩy ra ngoài. Nếu vậy thì Đồ Dương sẽ mất vui, không làm bạn thì cũng không thể kết thù được.

Thẩm Kiêu đáp, "Tên của tôi và anh đều có mệnh Kim, hai bên đụng nhau ắt sẽ loạn. Vì thế không nên ở chung một đội."

Điền Trạch Thành vội vàng nói, "Vậy tôi có thể qua đội khác ..."

"Không cần." Thẩm Kiêu ngăn lại, ngẩng đầu nhìn Đồ dương rồi mỉm cười đầy thâm ý, "Anh trai còn phải đi xem bói cho người ta nữa."

Bước đi này Thẩm Kiêu chỉ mới vừa nghĩ ra.

Đầu tiên, cậu và Điền Trạch Thành đều nằm trong top 10. Nếu như cả hai đều chung đội với Đồ Dương thì khẳng định các đội trưởng khác sẽ không đồng ý. Điều này sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Đồ Dương một khi chương trình được phát sóng. Đây là vì tình huynh đệ cao cả.

Thứ hai, Thẩm Kiêu vừa quan sát được thấy trong đám đội trưởng có một người luôn dán mắt vào cậu. Mãi đến khi thấy cậu ngẩng đầu lên thì đối phương mới thu tầm mắt lại, trông chẳng tốt lành gì. Nếu Thẩm Kiêu cứ kiên trì ở lại đội của Đồ Dương thì chỉ tổ làm liên lụy đến anh ta thôi.

Đồ Dương ngược lại hết sức tin tưởng anh trai kết nghĩa của mình, nghĩ rằng nhanh như vậy mà Thẩm Kiêu đã có thêm khách, bèn cao hứng nói, "Anh giỏi ghê!"

Bản thân Đồ Dương chỉ nghĩ rằng vì Thẩm Kiêu là người cuối cùng tham gia vào chương trình, chỉ có quan hệ thân thiết với mình nên sợ nếu cậu qua đội khác thì sẽ không thích ứng. Thế nên Đồ Dương mới muốn Thẩm Kiêu ở lại, ít nhiều gì anh ta cũng có thể kéo đối phương nổi lên một tí.

Nhưng hiện tại có người muốn nhờ Thẩm Kiêu coi bói, hẳn là sẽ không bạc đãi cậu. Lúc này Đồ Dương mới an tâm để Thẩm Kiêu đi.

Lần thứ hai các đội trưởng lên sân khấu, trợ lý đạo diễn thông báo bọn họ có thể tùy ý chọn thành viên theo ý của mình. Hiển nhiên Lang Lâm đã thắng trong cuộc tranh luận vừa nãy.

Tuy nhiên có một việc ngoài dự định của tất cả mọi người. Hứa Hoán Đông, người từ trước đến giờ luôn nhìn đời bằng nửa con mắt, cũng là người đứng đầu bảng xếp hạng, lại không do dự mà chọn Thẩm Kiêu.

Sau khi nghe hắn gọi tên Thẩm Kiêu, toàn hội trường đều là tiếng hô khẽ đầy kinh ngạc.

"Tại sao lại là anh ta?"

"Hai người bọn họ có qua lại với nhau à?"

"Vl, tôi vất vả lắm mới dám đi tìm anh ta để kéo phiếu, không ngờ người ta đã dự tính từ trước rồi. Bảo sao chả có phản ứng gì ..."

"Thôi đi ba. Bản thân anh ta cũng có phải dạng người hay đáp chuyện người khác đâu. Lần này coi trọng Thẩm Kiêu không chừng là vì nể Đồ Dương thôi."

"Mé, mới vào chương trình có mấy ngày mà có quan hệ với hai người top đầu rồi, Thẩm Kiêu dựa vào cái trò gì vậy?"

-----

Thẩm Kiêu là đột xuất tham gia vào chương trình nên rất nhiều người không kịp đi điều tra lý lịch của cậu, do đó mới xem cậu là đối thủ cạnh tranh gay gắt.

Trong một tuần huấn luyện thì nhóm thí sinh đã điều tra Thẩm Kiêu, biết được cậu là người do công ty truyền thông Kiến Phong đưa vào, chưa từng học qua trường lớp gì, cũng chưa được huấn luyện chuyên nghiệp. Vì thế nên bọn họ cũng bớt đi vài phần cảnh giác đối với Thẩm Kiêu. Đương nhiên cũng có nhiều người không phục, cảm thấy cậu không có trình độ diễn xuất, cũng không được huấn luyện tử tế, căn bản không xứng để đứng chung sân khấu với mình.

Nhưng bây giờ Thẩm Kiêu không chỉ nằm trong top đầu, mà còn được đội trưởng chọn, trở thành ngôi sao điện ảnh cho bài kiểm tra thứ hai.

Rất nhiều người ghen ghét đến đỏ mắt.

Sau khi lựa chọn xong, Hứa Hoán Đông căn bản không hề đoái hoài đến Thẩm Kiêu, trên mặt vẫn bình thản như cũ. Giống như người vừa gây ra làn sóng hoảng hốt cho mọi người không phải là hắn, làm người ta không thấy được suy nghĩ của hắn.

Người khác không thấy được, nhưng Thẩm Kiêu chưa đến mức không nhìn ra.

Điều đơn giản nhất là từ tướng mạo mà nói thì Hứa Hoán Đông tuy mày rậm mắt to, sau khi trang điểm sẽ thành bộ dạng đoan chính, nhưng chỉ cần nhìn kỹ một chút thì sẽ thấy dáng mắt của hắn là hình tam giác.

Những người có dáng mắt này trực giác vô cùng nhạy, tâm không ngay, tính cách hung ác và có dục vọng chiếm hữu rất mạnh, chắc chắn không phải là loại người tốt.

Thẩm Kiêu và Hứa Hoán Đông chưa bao giờ giao lưu với nhau nhưng hắn ta lại đột nhiên chọn cậu, khẳng định là có ý đồ đen tối gì đó. Đối với những việc có liên quan đến vận số của mình, Thẩm Kiêu chỉ có thể đoán đại khái, cụ thể là cái gì thì không biết được.

Đằng kia, Hứa Hoán Đông chọn Thẩm Kiêu không phải bởi vì cậu giỏi.

Kỳ thực lúc vừa mới bắt đầu, hắn không chú ý mấy đến đối phương. Hứa Hoán Đông hiểu rõ hơn đa số các thí sinh. Thẩm Kiêu dù mang thân phận thế chỗ cho Lâu Thừa mà tham gia chương trình, nhưng nếu cậu mà có thực lực thật thì ekip cũng không tới mức phải cắt bớt cảnh quay bù, cho cậu một phiếu rồi đứng vị trí cuối bảng.

Huống hồ Hứa Hoán Đông nghe nói công ty truyền thông Kiến Phong nọ đang rất phức tạp. Ông chủ thì ôm tiền và vợ con chạy đi, tòa nhà được thuê cũng trả lại, nhìn qua trông có vẻ sắp phá sản đến nơi rồi.

Hứa Hoán Đông xem thường loại người tài năng có hạn nhưng thủ đoạn vô biên như thế. Nhưng hắn là người đầu bảng, đối phương lại cuối bảng, bối cảnh của hắn chỉ kém hơn Lâu Thừa thôi, Thẩm Kiêu chả là cái thá gì. Xét về thực lực và bối cảnh của hai người thì quá ư là khập khiễng. Do đó, Hứa Hoán Đông chưa bao giờ đặt Thẩm Kiêu vào trong tầm mắt.

Dù Thẩm Kiêu trong vòng một tuần đã có thể leo lên top 10, số lượng phiếu cũng kha khá, Hứa Hoán ĐÔng vẫn giữ thái độ như cũ.

Tuy nhiên, lúc các thí sinh tìm các đội trưởng để kéo phiếu ban nãy, đã xuất hiện thứ làm hắn đổi ý.

Cao Phi Dương đột nhiên tìm hắn, không phải để kéo phiếu mà để báo tin, "Mấy ngày trước tôi nhìn thấy Thẩm Kiêu và Lang Lâm từ trong phòng đi ra. Quần áo Lang Lâm trông hơi xộc xệch, còn Thẩm Kiêu thì đi đằng sau cầm áo sơ mi của anh ta."

Việc các thí sinh có quan hệ với các giám khảo, đặc biệt là Lang Lâm, người có sức nặng nhất trong chương trình, không còn đơn giản nữa.

Cho nên lúc ekip thông báo thể lệ bài kiểm tra, Hứa Hoán Đông cố ý quan sát Lang Lâm.

Lúc Lang Lâm nói chuyện đều vô tình hướng ánh mắt đến phía Thẩm Kiêu. Những người khác đều tưởng anh nhìn toàn đội, mà Hứa Hoán Đông khi đã biết chuyện thì lại không cảm thấy như vậy.

Hai người kia chắc chắn là có vấn đề.

Việc Thẩm Kiêu tham gia chương trình chắc hẳn đã có kế hoạch từ sớm. Lâu Thừa cùng lắm chỉ là vật hy sinh, Đồ Dương và Điền Trạch Thành nói không chừng là do Lang Lâm sắp xếp đến bên cạnh Thẩm Kiêu để nâng cậu lên!

Lúc Thẩm Kiêu lên sân khấu, Hứa Hoán Đông nhạy bén phát hiện Lang Lâm liếc mắt nhìn cậu, nhất thời như phát hiện ra được chân tướng nào đó, đôi mắt hắn không khỏi híp lại.

Nhưng trong mắt Lang Lâm, người không hề biết những suy nghĩ phức tạp của Hứa Hoán Đông, lại xem hắn như một con heo khác đang mơ ước củ cải trắng của mình.

Lông mày Lang Lâm giật một cái, bỗng có niềm kích động muốn lao lên ôm Thẩm Kiêu về nhà.

-----

Tác giả:

Hứa Hoán Đông: Xa tận chân trời gần ngay trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top