Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 101. Kí kết thành công! Thổ lộ tiếng lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Nếu Phí Lâm Na đã biểu lộ thái độ, Hạ Thiên Tịch cũng không giằng co nữa, không kiềm chế được lần nữa buồn cười hô, "Tiểu Cửu, đi ra."

"..."

Bốn phía một mảnh đen thui, căn bản không có bóng dáng của tiểu Cửu.

Hạ Thiên Tịch không kiềm được mà sờ mũi, xem ra tiểu Cửu đã nổi giận thật.

"Nổi giận thật?" Hạ Thiên Tịch buồn cười ở trong đầu dùng tinh thần nói chuyện cùng với tiểu Cửu.

"Hừ hừ." Trong đầu lập trức truyền tới tiếng hừ hừ ngạo kiều của tiểu Cửu.

Nó không tức giận, nó vô cùng tức giận.

"Được rồi, trước đừng nóng giận, trước đi ra để hoàn thành kí kết khế ước đi!" Hạ Thiên Tịch đành phải thương lượng.

Thật ra thì, từ sau lần tiểu Cửu thẳng thắn với hắn, cũng không có làm chuyện gì quá đáng nữa. Hơn nữa Hạ Thiên Tịch phát hiện, tiểu Cửu cũng chỉ hơi ham chơi, có chút giống như con nít, chỉ cần mọi chuyện theo lông theo vuốt của nó, tiểu Cửu sẽ rất dễ chung sống.

Hạ Thiên Tịch cũng không hy vọng quan hệ của hắn cùng tiểu Cửu quá cứng rắn, dù sao tiểu Cửu cùng với hệ thống trong đầu của hắn có thể là liên hệ thiên ti vạn lũ.

Tiểu Cửu mặc dù sinh khí, nhưng cũng sẽ không phải không giúp Hạ Thiên Tịch hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, lúc Hạ Thiên Tịch nói xong liền xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, sau đó cao ngạo nghểnh đầu, móng vuốt nhỏ ở trên đất nhảy qua nhảy lại, hai mắt Phí Lâm Na nhìn mà tỏa sáng, hết thảy các thứ này vô cùng thần kỳ.

Chờ tiểu Cửu vẽ ma pháp trận xong, Hạ Thiên Tịch nghiêng đầu ánh mắt liếc Lăng Thần một cái.

Lăng Thần một mực trầm mặc không nói một lời ngoan ngoãn buông tay Hạ Thiên Tịch ra.

Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, bảo Phí Lâm Na tiến lên, dù sao cũng đã cùng Lăng Thần ký kết khế ước qua, lần này, hắn hoàn toàn ngựa quen đường cũ, rất nhanh liền ký kết khế ước với Phí Lâm Na.

Đinh --

Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo xin mời lấy thủy tinh cầu ra, thí nghiệm ma pháp thuộc tính của Phí Lâm Na.

Hạ Thiên Tịch lập tức từ bên trong không gian lấy thủy tinh cầu ra.

Phí Lâm Na trợn to đôi mắt nhìn Hạ Thiên Tịch cách không lấy vật, kinh ngạc đến mức không biết trên mặt nên xuất hiện biểu tình gì mới đúng?

"Phi Lâm Na, đưa tay ra đặt ở trên thủy tinh cầu là được."

Cả người Phí Lâm Na tựa hồ còn chưa kịp phản ứng, vẫn ở chỗ cũ khiếp sợ nhìn một chiêu cách không lấy vật của Hạ Thiên Tịch, nghe thấy lời của Hạ Thiên Tịch, ngơ ngác đưa tay ra đặt ở trên thủy tinh cầu trong tay Hạ Thiên Tịch.

Nhất thời, thủy tinh cầu trong suốt biến thành màu lửa đỏ chói mắt.

"Là hỏa hệ ma pháp." Tiểu Cửu nói.

Hạ Thiên Tịch gật đầu một cái, đem thủy cầu thu hồi lại bên trong không gian của mình, hỏa hệ ma pháp quả thật phù hợp với tính khí nóng nảy của Phí Lâm Na.

Hơn nửa, Hạ Thiên Tịch còn phát hiện ra một chuyện khá quan trọng, tựa hồ ngoại trừ hắn là toàn hệ ma pháp sư, hệ thống vì hắn lựa chọn đồng bạn có thuộc tính ma pháp tựa hồ giống với thuộc tính với cơ giáp của bọn họ, vừa vặn đem ma pháp cùng cơ giáp kết hợp lại, đó mới là lực lượng cường đại.

Vì chứng thật một điểm này, Hạ Thiên Tịch quyết định lần sau nhìn một chút đồng bạn mà hệ thống sẽ lựa chọn cho hắn, xem ma pháp thuộc tính cùng cơ giáp thuộc tính có giống nhau hay không là biết.

Hệ thống nhắc nhở: Thưởng cho Phí Lâm Na một đạo bào ma pháp, một thanh ma trượng, một cái Giới Tử túi.

Những phần thưởng này cùng Lăng Thần giống nhau như đúc.

Hạ Thiên Tịch lập tức từ bên trong không gian lấy phần thưởng của Phí Lâm Na ra, đạo bào ma pháp của Phí lâm Na là một bồ màu đỏ thẫm, nhìn qua là một màu đỏ tươi xinh đẹp, tin chắc nếu Phí Lâm na mặc vào, phong thái tuyệt đối sẽ càng thêm mê người. Mà ma trượng của nàng chính là -- hai cái lưu tinh chùy*!

*Lưu tinh chùy: hay còn gọi là "Phi Chùy", 'Tẩu Tuyến Chùy" – Vũ khí mềm trong võ thuật. Khởi nguồn có nó bắt đầu từ thời viễn cổ. Phi Chùy được hợp thành bởi: sợi dây, tiểu chùy hình vòng cung và một số vòng sắt nhỏ, trọng lượng khoảng 1kg. (Cái này không đùa được đâu các bác ạ, search gg đi, nhìn oai phong lắm.)

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch quẫn quẫn nhìn hai cái lưu tinh chùy này, theo lý thuyết, đây vốn là vũ khí mà nam nhân nên sử dụng, bây giờ lại cho một nữ nhân, cho dù tính khí Phí Lâm Na có nóng nảy đi nữa, tính cách có phù hợp hai cái lưu tinh chùy này, cũng không nên cho nàng hai cây vũ khí thuộc về nam nhân đi!

"Oa! Cái này cho ta sao? Ta rất thích." Phí Lâm Na nhìn thấy Hạ Thiên Tịch lấy ra hai cây lưu tinh chùy liền mừng rỡ kêu lên, kinh hãi lâu như vậy cuối cùng nàng cũng từ một chiêu cách không lấy vật kia của Hạ Thiên Tịch có phản ứng, liền thấy được hai cây lưu tinh chùy trong tay Hạ Thiên Tịch, bên ngoài hoa lệ vô cùng đẹp, làm cho loại người thuộc về lực lượng như Phí Lâm Na nhìn thấy lần đầu liền thích.

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch quẫn uất nhìn Phí Lâm Na, giơ tay lên sờ lỗi mùi nói hắn cái gì cũng không có nói.

Sau khi Phí Lâm Na ngạc nhiên cùng mừng rỡ, Hạ Thiên Tịch lập tức đem Giới Tử túi đưa cho Phí Lâm Na, sau đó giảng giải chuyện có liên quan đến ma pháp cùng với một ít việc cần chú ý, như là Giới Tử túi.

"Tóm lại, chờ về sau, ta sẽ để cho ngươi cùng Lăng Thần ăn Tẩy Tủy Đan, đem cải tạo thân thể các ngươi mới có thể học tập ma pháp, bây giờ Lăng Thần cũng chưa có uống Tẩy Tủy Đan đâu, vừa vặn lúc rảnh rỗi có thể uống cùng ngươi."

"Oa! Hạ thiếu, ta thật sự quá yêu ngươi." Phí Lâm Na hoan hô một tiếng, nàng cảm thấy hết thảy sự tình phát sinh tối nay giống như là trong mộng vậy.

Cái gì ma pháp? Cái gì Giới Tử túi? Cái gì cách không lấy vậy? Thật là đẹp trai ngây người, ngầu muốn chết có đúng hay không?

Nếu như có khả năng, Phí Lâm Na thật muốn đi ra ngoài rống hai cái để diễn tả được tâm tình kích động của nàng.

Bây giờ, nàng cảm thấy, có thể gặp được Hạ Thiên Tịch nhất định chính là chuyện may mắn nhất trong đời này của nàng. 

"Ân ..." Hạ Thiên Tịch gì cũng còn chưa nói, ánh mắt lãnh đao cộng thêm hơi thở lạnh lẽo cường đại của Lăng Thần liền tỏa ra, thẳng tắp hướng về phía Phí Lâm Na mà đi.

Âm tiết trầm thấp, rõ ràng mười phần từ tính mị lực, nhưng nghe vào trong tai Phí Lâm Na quả thật là so với ma quỷ xâm nhập còn đáng sợ hơn.

Đang kích động vạn phần thân thể Phí Lâm Na bất thình lình rùng mình một cái, thậm chí lông tơ toàn thân còn dựng ngược lên, sợ tới mức nàng phải lập tức nâng lên vẻ mặt tươi cười ha hả ngượng ngùng nói, "Cái đó ... Hạ thiếu, ta .. ta đi về trước đây a!"

Phí Lâm Na đau khổ chào Hạ Thiên Tịch một tiếng, rồi xoay người chạy, nàng sợ nàng chậm một bước, Lăng Thần thật sự sẽ đem nàng đông chết a!

Thật ra thì, nàng còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi Hạ Thiên Tịch, nàng còn chưa từng gặp cái gọi là ma pháp, rất muốn để cho Hạ Thiên Tịch biểu diễn cho nàng xem ma pháp hoa lệ trong truyền thuyết rốt cuộc là hoa lệ như thế nào?

Nhưng mà --

Khí lạnh của Lăng thiếu, nàng vô cùng áp lê sơn đại a!

Nhìn bóng người Phí Lâm Na chạy so với thỏ còn nhanh hơn, Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ sờ lỗ mũi nghiêng đầu nhìn Lăng Thần nói, "Ngươi không nên tùy tiện phát ra hơi lạnh có được không?"

Coi như là không cần khí lạnh, dẫu gì cũng nên thu liễm a!

Ánh mắt Lăng Thần lạnh lùng liếc bóng lưng biến mất của Phí Lâm Na một cái sau đó quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên Tịch, môi mỏng mím chặt, không nói một lời, nhưng cặp mắt kia chính là khóa Hạ Thiên Tịch thật chặt, không nhúc nhích, bất động như núi.

Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ mà đỡ trán.

Một ánh mắt này của Lăng Thần, thật sự rấ làm cho người ta áp lê sơn đại.

"Nói chuyện." Hạ Thiên Tịch cau mày.

"..."

Lăng Thần vẫn trầm mặc như trước, môi mỏng mím chặt, ánh mắt vững vàng phong tỏa Hạ Thiên Tịch.

"Mẹ nó!" Hạ Thiên Tịch tức giận đến mức chửi lớn, giơ chân lên đạp Lăng Thần một cước, nhíu mày lại nổi giận, "Ngươi CMN rốt cuộc có muốn nói chuyện cùng lão tử không? Hả?" 

Thời điểm Hạ Thiên Tịch tức giận hạ thủ căn bản không biết nặng nhẹ, Lăng Thần bị Hạ Thiên Tịch đạp một cước liền lảo đảo lui về sau mấy bước khó khăn lắm mới dừng bước được, nhíu mày một cái nhìn Hạ Thiên Tịch còn đang nổi giận, ánh mắt vững vàng khóa Hạ Thiên Tịch lại nghiêm túc nói, "Tịch Tịch, em là của tôi." (T: Lại câu này hả ba? -_-)

 Chỉ cần Hạ Thiên Tịch dám lộ ra một chút hảo cảm đối với Phí Lâm Na, hắn thật sự sẽ đi giết nữ nhân Phí Lâm Na kia. (T: Yandere :))

"Hừ!" Hạ Thiên Tịch bị chọc tức đến cười, nghiêng đầu hỏi, "Ta là của ngươi?" 

Lăng Thần lập tức nặng nề gật đầu, vểnh môi mỏng ừ một tiếng.

"Lần này ngươi trả lời lại vô cùng mau a!" Hạ Thiên Tịch lạnh lùng giễu cợt, ánh mắt liếc Lăng Thần một cái rồi nói, "Ngươi cảm thấy ta sẽ là của ngươi sao?"

"Em nhất định là của tôi." Lần này, Lăng Thần trả lời càng thêm nhanh chóng, ánh mắt càng thêm kiên quyết nhìn Hạ Thiên Tịch, ngay cả lời nói đều là kiên định không dời, làm cho người khác muốn hoài nghi một tia chân thành của hắn cũng không thể.

"Hừ!" Hạ Thiên Tịch liếc mắt một cái, khóe môi gợi lên nụ cười nhạt, "Lão tử là chính lão tử, của ai cũng không phải, dù là của người khác, ngươi cho là chỉ bằng ngươi bây giờ, có để để cho ta biến thành người của ngươi sao?"

"..." Lăng Thần trầm mặc một chút, nhưng ánh mắt lại kiên định bất di nhìn Hạ Thiên Tịch, hồi lâu mới bình tĩnh nói, "Sẽ có một ngày như vậy." 

Mặc kệ dùng phương pháp gì, hắn cũng sẽ để cho Tịch Tịch biến thành của hắn.

Lăng Thần nói thật nhỏ, giọng nói từ tính, trong bóng đêm phá lệ câu dẫn người.

Nhưng chính là thanh âm như vậy, lại kiên định làm cho người ta không có cách nào phản bác. 

Hạ Thiên Tịch há miệng thở dốc, cảm thấy mình cùng y hơn nửa đêm đứng ở chỗ này thảo luận những thứ này nhất định chính là bệnh thần kinh, hồi lâu thở dài một cái rồi bất đắc dĩ nói, "Bất kể có một ngày như vậy hay không, tối thiểu rằng bây giờ ta chính là ta."

"Dù sao, tôi nhất định sẽ làm cho em biến thành của tôi." Ánh mắt Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch kiên định bất di biểu đạt ra sự kiên định trong giọng nói của mình.

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch liếc hắn hồi lâu, khóe môi mới gợi lên nụ cười phong lưu vô hạn, "Nga ... Có quyết tâm như vậy? Nhưng mà, ngươi cảm thấy chỉ bằng ngươi bây giờ liền có thể vào mắt của ta sao? Ân?"

"..."

Lăng Thần lại im lặng lần nữa, mím chặt môi mỏng không nói một câu.

Hạ Thiên Tịch nổi đóa, cười lạnh nói, "Lão tử phiền nhất chình là khi ngươi động một chút liền trầm mặc, Lăng Thần, ta nói cho ngươi biết, ngươi có bản lĩnh trầm mặc một lần cuối cùng cho lão tử xem, nếu không thích nói chuyện với lão tử, cả đời này lão tử cũng sẽ không nói một câu nào với ngươi nữa."

Hạ Thiên Tịch nghiêm giọng nói.

Con ngươi ngân sắc của Lăng Thần co chặt một cái, môi mỏng mím chặt lúc Hạ Thiên Tịch sắp nổi giận lần nữa mới nói thật nhỏ, "Tịch Tịch, em là người đầu tiên mà tôi thích, tôi không biết làm sao mới có thể theo đuổi em làm em thích tôi? Bản thân tôi chính là một người không thích nói chuyện ..."

Về điểm này, Hạ Thiên Tịch rất là đồng ý, mỗi ngày Lăng Thần chỉ trưng ra khuôn mặt than, nếu không có người chủ động tìm hắn nói chuyện, hắn cũng rất khó mới nói được một câu.

Bất quá, mỗi lần Lăng Thần gặp hắn liền nói nhiều hơn, dĩ nhiên so với người bình thường cũng coi như là thiếu, nhưng hắn so với trước kia hắn đã nói rất nhiều rồi.

"Nhưng khi gặp phải em, tôi cảm thấy mình nói không hết cũng muốn tìm em nói, nhưng mà, tôi lại không biết phải nói gì với em, tôi sợ tôi nói gì cũng sai, nếu tôi nói sai, em có thể chán ghét tôi hơn không?"

Thanh âm của Lăng Thần rất thấp, giọng trầm thấp, lời nói mềm mỏng, trong bóng đem đặc biệt có một loại mê hoặc, làm cho lòng Hạ Thiên Tịch vào giờ phút này liền mềm nhũn ra.

________________________.

Thanh: Vì câu nói này của anh. Nên trái tym đáng yêu nhỏ bé của tôi đã đi theo Lăng Thần rồi. Moe moe dễ sợ >< !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top