Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 124. Giải cứu đúng lúc! Hạ Thanh VS Úc Trục Thiên!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Vào lúc này, một đoàn bạch quang thoáng hiện, tiểu Cửu xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, nhìn thân thể Hạ Thiên Tịch mềm thành một bãi nước ngạo kiều hừ hừ một câu, "Nhân loại thật là vô dụng."

Cư nhiên dễ dàng như vậy liền bị gài bẫy, quả thực quá ngu rồi.

Tiểu Cửu tuy là nói như vậy, nhưng vẫn đi ra giúp Hạ Thiên Tịch.

Nó hướng về phía Hạ Thiên Tịch nói, "Một lát nữa ta sẽ đem tinh thần lực của ngươi chuyển dời đến trên người của ta, ngươi không nên phản kháng."

Hạ Thiên Tịch thở hổn hển chớp mắt, hắn ngay cả sức để gật đầu cũng không có.

Mà lúc này một đôi mắt như đậu đen của tiểu Cửu lại đột nhiên sắc bén nhìn Hạ Thiên Tịch, trong ánh mắt bắn ra tinh quang, cả người Hạ Thiên Tịch ngẩn ra, ở trong não hai người, một sợi tơ màu trắng vô hình giữa đầu hai người, Hạ Thiên Tịch chỉ cảm thấy có vật gì từ trong đầu hắn đi ra, hơi thở của hắn càng thêm hổn hến lợi hại, hắn cũng không có cảm giác được bất kỳ đau đớn gì, chỉ là cảm giác thân thể tựa hồ một chút khí lực cũng không có.

Vốn dĩ tinh thần lực là chống đỡ quan trọng nhất của chiến sĩ cơ giáp, không có tinh thần lực, vậy thì không phải là chiến sĩ cơ giáp rồi. Dù là người thường, cũng có tinh thần lực, chỉ là tinh thần lực quá yếu mà thôi.

Giữa hắn cùng tiểu Cửu cũng coi như là trói định, cho nên tiểu Cửu có thể thông qua trói định giữa hai người mà mượn dùng tinh thần lực của hắn.

Chờ tiểu Cửu cắt đợi sợi tơ tương liên cùng hắn, cả người Hạ Thiên Tịch thống khổ rên rỉ một tiếng, ngay cả khí lực để dựa thân thể vào vách tường cũng không có, cả người mềm như bông ngã xuống trên mặt đất.

Mà thân thể tiểu Cửu còn lơ lửng trên không trung, lợi dụng tinh thần lực mới vừa từ trong đầu Hạ Thiên Tịch lấy ra hai mắt bỗng nhiên lóe ra một trận tinh quang bắn về cái khóa kim loại phía trên cửa, mà cái khóa bằng kim loại dưới ánh mắt sắc bén của tiểu Cửu chỉ thấy từng chút từng chút tan rã.

Sau khi khóa cửa vỡ nát, thân thể lơ lửng trên không trung của tiểu Cửu cũng mềm nhũn rơi xuống đất, bạch quang lập tức thoáng hiện, nó lại trở về hệ thống trong đầu Hạ Thiên Tịch.

Lúc đầu tiểu Cửu cũng có năng lực cường đại, bất quá đẳng cấp ma pháp bây giờ của Hạ Thiên Tịch quá thấp, tinh thần lực còn chưa đủ mạnh, không thể thức tỉnh được lực lượng cường đại trong cơ thể nó, cho nên nó chỉ có thể nghĩ ra biện pháp từ trong đầu Hạ Thiên Tịch rút ra tinh thần lực như thế, chỉ bất quá cứ như vậy, nó cũng cảm thụ không được tốt cho lắm, suy yếu tu dưỡng một thời gian.

Ngoài cửa, Lăng Thần đang chuẩn bị phá vỡ cửa mạnh mẽ tiến vào, chỉ thấy cái chuôi khóa ở bên ngoài rơi xuống đất, Lăng Thần dừng một chút, không nghĩ nhiều lắm, lập tức đẩy cửa trước mắt ra, liền thấy một màn bên trong cửa --

Hạ Thiên Tịch quần áo xốc xếch ngã trên mặt đất, toàn thân ra mồ hôi thấm ướt áo y, vật liệu may mặc mỏng manh kề sát trên da thịt trắng nõn của y, gương mặt thấy không rõ dung nhan lắn, sợi tóc mềm mại màu đen kề sát trên gò má của y, bao trùm ở trên mặt của y, sợi tóc ướt nhẹp đã bị mồ hôi thấm ướt, còn có giọt nước trong suốt ở trên gương mặt trắng nõn chảy xuống, cánh môi đỏ bừng của y khẽ nhếch, màu sắc đậm đà mên người, lúc này từ trong cánh môi đỏ bừng phát ra tiếng rên rỉ ướt nóng, dụ cho người ta nhịn không được mà muốn thâm nhập vào trong đó.

Lăng Thần chưa từng gặp qua  một mặt phong tình vạn chủng này của Hạ Thiên Tịch. Thân thể ngã ở trên mặt đất đã mềm thành một bãi nước xuân, toàn thân y tản ra khí tức tình dục nồng nặc, đang dụ dỗ, mị hoặc.

Hầu kết của Lăng Thần không tự chủ bỗng nhúc nhích một cái, thấy một mặt phong tình vạn chủng của phu nhân mình như vậy, nếu như hắn còn thờ ơ, vậy thì hắn không phải là một người nam nhân thật sự rồi.

Thế nhưng tình huống thân thể của Hạ Thiên Tịch rõ ràng là không đúng, vừa nhìn liền biết là bị người khác hạ thuốc.

Lăng Thần nhắm mắt hít một hơi thật sâu, dùng răng cắn trong khoang miệng, đau đớn đột nhiên kích thích thần kinh của hắn, làm cho hắn không có đến mức chứng kiến tình cảnh như vậy của Hạ Thiên Tịch mà không khống chế được lý trí.

Lăng Thần tự nhận lực tự chủ cùng lực khống chế của mình khá tốt, nhưng bất kể là người nam nhân cường đại đến nhường nào, tự chủ cùng lực khống chế biết bao kinh người, ở trước mặt phu nhân của mình, lực khống chế vẫn lấy làm kiêu ngạo ngay cả cặn bã cũng không còn sót lại một chút.

Lăng Thần nhanh chóng tiến lên đem Hạ Thiên Tịch từ dưới đất ôm lên, thân thể mềm như không xương độ ấm nóng bỏng.

Lăng Thần đau lòng đem Hạ Thiên Tịch ôm vào trong ngực, tự tay đẩy ra sợi tóc màu đen trên gương mặt y, ôn nhu thương tiếc gọi, "Tịch Tịch, là tôi, tôi tới rồi, Tịch Tịch..."

Lúc đầu Lăng Thần đụng tới mình Hạ Thiên Tịch đã thần chí không rõ, y còn tưởng là người khác liền muốn giãy dụa, thế nhưng khí lực cả người y đều bị rút hết, thần chí không rõ cả người hắn vùi vào trong lòng Lăng Thần, ngửi thấy khí tức quen thuộc, bên tai truyền đến hô hoán ôn nhu như nước của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch chỉ có thể dừng lại giãy dụa của nội tâm, mở to một đôi mắt chứa hơi nước nhìn Lăng Thần, lý trí còn sót lại của y vốn đã bị dược liệu hành hạ sắp chết, nhãn thần cũng chỉ mơ hồ nhìn thoáng qua đường nét trên khuôn mặt Lăng Thần, nội tâm Hạ Thiên Tịch cảm giác được mình an toàn rốt cuộc bình tĩnh lại, mà lý trí của hắn rốt cuộc cũng bị dược hiệu tập kích, tiếng ưm rên rỉ từ môi mà ra ...

"Đem thẻ phòng bao cho tôi."

Hai người bên ngoài theo Lăng Thần đến đang ở bên trong phòng bao nhìn cái tên người không ra người quỷ không ra quỷ, Thành Viễn đã đi ra ngoài liên lạch với người khác rồi, chợt phía sau vang lên thanh âm của Lăng Thần dọa hai người giật mình.

Hai người quay đầu nhìn lại, Lăng Thần đang đứng ở phía sau lưng hai người, hai tay ôm thật chặt một người, là một người a !!

Người kia bọn họ nhìn không thấy khuôn mặt, nhưng lại dùng hai cánh tay đem Lăng Thần gắt gao quấn chặt, đầu càng chôn ở giữa cổ Lăng Thần hôn loạn xạ, tiếng rên rỉ nhỏ vụn thật thaaos vang lên.

"Nhanh lên một chút." Nhìn hai người vẫn chưa hồi thần, Lăng Thần không nhịn được ra lệnh.

"A  a!" Hai người ngơ ngác lập tức đem thẻ phòng bao cho Lăng Thần.

Lăng Thần lấy được thẻ phòng bao liền ôm người rời đi, lúc đi tới cửa lạnh lùng hạ mệnh lệnh không cho người cãi lại, "Không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy đến tôi." Ngay sau đó liền nhanh chóng rời khỏi.

Hai người liếc nhau, nháy mắt một cái, bọn họ căn bản không hiểu được chuyện gì xảy ra có đúng hay không?

A, Lăng Thần sao lại ôm một người? Còn mặc cho người nọ ở trên người mình muốn làm gì thì làm hôm lung tung như thế?

"Một màn vừa mới xong là thật a !!" Trác Viêm quả thật không thể tin được một màn vừa mới thấy kia, hắn nhất định là hoa mắt, nhất định a.

Làm bạn bè từ nhỏ đến lớn của Lăng Thần, hắn vô cùng rõ ràng tâm lí sạch sẽ nghiêm trọng của cái tên Lăng Thần này, bình thường ngay cả bọn họ đụng vào cũng cảm giác được bẩn, cậu ta cư nhiên tự mình ôm một người, còn tùy ý người khác hôn mình, quả thực không có khoa học. (T: Người ta muốn mà còn không được ấy.)

Đông --

Bạn thân bên người một quyền đánh hắn.

Trác Viêm đau đến tức giận mắng một tiếng, "Mẹ nó, Âu Dương Trần, ngươi CMN bệnh tâm thần a!"

"Ngươi không phải là muốn biết có thật hay không sao? Bây giờ biết đau là thật đó!" Âu Dương Trần thu hồi nắm tay, nháy nháy mắt ngây thơ nói.

"Vậy sao ngươi không đánh chính ngươi?" Trác Viêm trừng mắt liếc hắn một cái.

Gương mặt Âu Dương Trần vô tội, "Ta lại không có cảm thấy một màn kia là giả."

Trác Viêm, "..."

Hắn là bị đùa giỡn a !? Đúng vậy đúng vậy!

Một đêm tối nay nhất định là một đêm không ngủ.

Hoàng Hưng vô duyên vô cớ biến thành như vậy, Hạ Thiên Tịch lại mất tích*, thân phận của cả hai người cũng không phải là đơn giản, quản lý Blues vừa tới nhìn, sợ đến lập tức phái người đưa Hoàng Hưng đến bệnh viện trị liệu, cảm thấy chuyện này không phải là một tiểu quản lý như hắn có thể xử lý, lập tức liên lạc cho Úc Diệp.

*Chú thích của tác giả: Thành Viễn không nhìn thấy Hạ Thiên Tịch, Trác Viêm và Âu Dương Trần cũng không biết người Lăng Thần ôm đi chính là Hạ Thiên Tịch.

Úc Diệp bây giờ làm người thừa kế của úc gia, Úc Trục Thiên đã sớm đem một vài quyền xử lý cho hắn rồi, cho nên lúc Úc Diệp đang thoải mái ngủ lại bị tiếng tít tít của quang não đánh thức sau đó cả người càng thêm buồn bực, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp làm thúc thúc dời đi lực chú ý ở trên người hắn, làm cho hắn mau sớm thoát khỏi loại sinh hoạt thống khổ này.

Hoàng Hưng chính là trưởng tôn dòng chính của Hoàng gia, vốn vô cùng được xem trọng, bây giờ không minh bạch bị biến thành dáng dấp người không ra người quỷ không ra quỷ, hơn nữa bây giờ còn sống chết không rõ, gia chủ nhà họ Hoàng Hoàng Nghiệp tức giận đến nhảy cao đang ở Blues tìm phiền toái.

Hạ Thiên Tịch mất tích cũng kinh động đến Hạ Thanh, khi Hạ Thanh nhận được tin tức từ Blues truyền đến, lập tức chạy đến Blues.

Hiện tại, Blues đã đóng cửa rồi, rất nhiều người không rõ chuyện gì xảy ra liền thấy Hoàng Nghiệp mang theo đội nhân mã nổi giận đùng đùng tiến vào, sau đó ngay cả Hạ Nguyên soái cũng nhanh chóng tới, rất nhiều người cảm thấy bên trong nhất định phát sinh ra chuyện trọng yếu gì rồi, thế nhưng việc này cũng không phải là chuyện mà bọn họ có thể biết đến.

Bây giờ, phòng khách trống rỗng chỉ có Hoàng Nghiệp cùng với không ít nhân vật bảo tiêu quan trọng, cùng Hạ Thanh và Lợi Bá Nhĩ quản gia, còn có Úc Trục Thiên ngồi ở trên ghế sô pha nâng lên một đôi mắt phong lưu, đôi mắt kia hơi híp lại nhìn về hướng Hạ Thanh.

Một đôi mắt đào hoa thon dài kia, bên trong tròng mắt chuyển động một tia phong lưu, ánh mắt lại sắc bén xem kỹ một gương mặt không cảm xúc của Hạ Thanh.

Dù sao, ba giờ trước Úc Diệp mới đề cập đến Hạ Thanh với hắn, mà hắn cùng với Hạ Thanh càng chưa từng giao thiệp gì, hai người quanh năm suốt tháng đều không nhất định phải gặp mặt một lần, bây giờ có thể chính mắt thấy được Hạ Thanh ở trước mắt, hắn khẳng định phải nhìn thật tốt xem.

Dung mạo của Hạ Thanh không được xem là anh tuấn, ngũ quan cũng không phải là quá tinh xảo, thế nhưng ghép lại với nhau lại dễ nhìn như vậy, hơn nữa cái loại này khiến người ta càng xem càng có hương vị, càng xem càng nghiện khuôn mặt này.

Chỉ bất quá gương mặt của hắn trời sinh đã lạnh lẽo, căn bản không có bất kỳ sắc thái cảm tình gì, toàn thành càng tản ra khí tức người lạ chớ gần vô cùng mãnh liệt, trách không được ở trong Liên Bang đều nghe đồn Hạ Nguyên soái là một người không dễ ở chung, người như vậy ánh mắt đầu tiên tự dưng làm cho ngươi không dám tiến lên rồi.

Bất quá, Úc Trục Thiên hơi khép lại đôi mắt, hắn hết sức khẳng định, hắn cùng với Hạ Thanh, chưa từng có giao thiệp. Còn lời lẽ sai trái Hạ Thanh vì hắn sinh con gì gì đó, đây quả thật là trò cười lớn nhất thiên hạ. (T: Ừ cười đi :))

Nhân vật như Hạ Thanh, trước không nói đến thân phận và bối cảnh của hắn, một nam nhân cùng ở trên cao như hắn, làm sao có thể dễ dàng nằm ở dưới thân hầu hạ người khác!

_________________________________

Thanh: Vừa edit xong, định mai up tặng 20.10 luôn nhưng thôi up luôn cho nóng :). Chúc hội chị em trên 18 tuổi 20.10 vui vẻ. Tất cả reader vui vẻ bên gia đình vào ngày 20.10 (đặc biệt là với mẹ nhé) <3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top