Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 125. Blues náo nhiệt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT 

"Úc gia chủ, con trai của ta bây giờ đang ở nơi của ngươi liền biến thành như vậy, Úc gia chủ có phải hay không cũng có thể cho Hoàng Nghiệp ta một câu trả lời hợp lý! " Hoàng Nghiệp là một nam nhân trung niên, đường nét ngũ quan khắc sâu làm cho một loại hình tượng không giận mà uy.

Úc Trục Thiên cong cong khóe môi,  cặp mắt đào hoa phong lưu, ánh mắt hơi hơi lưu chuyển một chút quang mang, không nói chuyện.

Lúc này, Úc Diệp mang theo vài người đi vào đại sảnh, hướng về phía Úc Trục Thiên nói, "Thúc thúc, mấy người này đều là người biết chuyện, cháu nghĩ bọn họ hẳn là biết Hoàng Hưng hiện tại tại sao lại biến thành như vậy? Hạ Thiên Tịch lại mất tích?"

Bởi vì thân phận của hai người này cũng không thấp,Úc Diệp sợ chính mình một người chấn nhiếp không nổi, liền đem chuyện này nói một chút cho Úc Trục Thiên, Úc Trục Thiên liền tới rồi.

Úc Diệp mang theo người tới lại chính là mấy người Thành Viễn.

Hoàng Nghiệp vừa nghe Úc Diệp nói như vậy, một đôi mắt sắc bén lập tức quét qua, nghiêm nghị hỏi, "Con ta là như thế nào lại  biến thành dạng như vậy? Các ngươi biết? "

"Không phải... Ta ta... " Mấy người Thành Viễn có khi nào đối mặt với cảnh tượng như vậy, nhất thời mấy người đều sợ đến sắc mặt tái nhợt, lắp ba lắp bắt cũng không nói được một câu đầy đủ.

"Tiểu Tịch ở đâu? " Trên mặt Hạ Thanh vẫn lạnh như băng không có bất kỳ biểu tình gì, thế nhưng âm điệu không hề phập phồng lại hiện lên tâm tình của hắn vào giờ khắc này cũng không tốt.

Vừa nghe thấy câu hỏi của Hạ Thanh, thân thể mấy người run rẩy càng thêm lợi hại.

"Đem mọi thứ mà các ngươi biết đều nhanh thú nhận, nhanh lên một chút." Thần sắc Úc Trục Thiên không kiên nhẫn nhìn mấy người, trên mặt tuấn mỹ mê người mặc dù có biểu tình phong lưu, nhưng Úc Diệp lại biết, thúc thúc đây là đang tức giận, dám can đảm ở trong Blues nháu sự, có thể nói lá gan của mấy người này cũng không nhỏ.

Ba người này dưới áp lực cường đại, bùm một tiếng quỳ xuống, thân thể run run lẩy bẩy nói, "Là, là như vậy."

Trong đó có một người đem chuyện tiền căn hậu quả đều nói ra.

"Các ngươi hạ dược với con ta?" Tiếng nói của Hạ Thanh lạnh lẽo không giận tự uy, ánh mắt lạnh lùng liếc gia chủ nhà họ Hoàng Hoàng Nghiệp một cái, Hoàng Nghiệp cũng nhíu mày một cái, hắn cũng không nghĩ tới Hoàng Hưng cư nhiên dám to gan như vậy, ngay cả con trai của Hạ Thanh cũng dám muốn đùa bỡn.

Mấy người nghe được câu hỏi của Hạ Thanh, quỳ rạp trên mặt đất, thân ảnh run rẩy càng thêm lợi hại, nhất là Thành Viễn, hắn là đầu sỏ của chuyện này, những người khác vẫn chỉ là người tham gia.

"Hoàng gia chủ, ngươi nói có phải là nên cho ta một công đạo hay không?" Một tay Hạ Thanh gõ gõ bên mặt bàn, ngữ điệu không có chút phập phồng chậm rãi nói.

Thế nhưng, giọng nói lại lạnh như vậy.

Chỉ cần là người quen thuộc với Hạ Thanh đều mình bạch, dây là Hạ Thanh đang tức giận.

Nghịch lân duy nhất của Hạ Thanh chính là Hạ Thiên Tịch, bằng không hắn cũng sẽ không dưới lần tự sát đó của Hạ Thiên Tịch mà tức giận như vậy, không để ý đến hậu quả muốn cùng Đế Quốc khai chiến.

Hoàng Nghiệp nhíu mày một cái, lúc này cũng âm thầm tức giận con trai mình làm xằng làm bậy, trầm tư một chút rồi hướng về phía Hạ Thanh nói, "Hạ Nguyên soái, chuyện này ta sự mình cho ngươi một công đạo, chỉ bất quá trước mắt chúng ta cần quan tâm xem con ta tại sao lại biến thành như vậy? Là ai làm nó bị thương? Con trai ngươi tại sao lại mất tích? Bây giờ đang ở nơi nào? Blues có phải nên cho chúng ta một công đạo hay không?"

Nói tới nói lui ngược lại đều là Blues sai!

Úc Trục Thiên nhíu mày, ánh mắt phong lưu quét lên trên mấy người, nói, "Còn gì nữa không?"

"Ta... Chúng ta không biết, lúc đó chúng ta đều đi ra ngoài, trong phòng bao chỉ còn lại Hoàng thiếu cùng Hạ thiếu, Hoàng thiếu tại sao lại biến thành như vậy chúng ta là thực sự không biết. Hạ thiếu tại sao phải mất tích chúng ta cũng không biết, thực sự không biết... " Mấy người sợ liên tục lặp lại hai chữ không biết.

Ánh mắt của Hoàng Nghiệp và Hạ Thanh đều bắn về phía Úc Trục Thiên.

Người vô duyên vô cớ ở trong Blues biến thành một bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ, cộng thêm còn mất tích, Úc Trục Thiên nhất định phải cho hai người bọn họ một công đạo.

"Đem hình ảnh trên video của hành lang cắt qua đây." Úc Trục Thiên hạ mệnh lệnh.

Hắn lại không tin có người thực sự sẽ ở Blues của hắn gây án, còn thần không biết quỷ không hay bắt người đi, ngẫm lại cũng không thể.

"Vâng,  thúc thúc." Úc DIệp lập tức đi làm.

Chỉ chốc lát, Úc Diệp liền đem video theo dõi ở trên hành lang cắt ra, dùng quang não phản xạ sau đó phát ra ở trước mặt ba người.

Hạ Thiên Tịch với vừa bắt đầu đúng là bị Thành Viễn lừa gạt đi, hắn còn ở trước của phòng bao dừng lại ba giây.

Đây là lần đầu tiên Úc Trục Thiên nhìn thấy Hạ Thiên Tịch, hơn nữa Úc Diệp còn đề cập quan Hạ Thiên Tịch ở trước mặt hắn, cho nên hắn liền phá lệ chú ý một chút, một đôi mắt lưu chuyển phong lưu của Úc Trục Thiên tinh tế nhìn mặt của Hạ Thiên Tịch trong video.

Khuôn mặt của thiếu niên, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, một đôi mắt đào hoa thon dài, ánh mắt hơi hơi lưu chuyển, tự mang theo một cổ  ý vị phong lưu, đặc biệt là cánh môi gợi lên của hắn, cánh môi màu nhạt rất là hấp dẫn người, khóe môi hơi hơi nhếch lên, cũng mang theo một loại ý vị phong lưu.

Nếu như không nói thiếu niên này là con trai của Hạ Thanh, Úc Trục Thiên thật đúng là cho rằng Hạ Thiên Tịch là con trai của mình. (T: Cho rằng gì nữa? Phải là chắc chắn chứ.)

Hạ Thiên Tịch cùng mình tương tự nào chỉ năm phần? Nhất định chính là tương tự đến bảy phần.

Ngũ quan tinh xảo mê người kia quả thật là như hắn, mắt thon dài, ánh mắt lưu chuyển nhìn quanh, khóe môi nhàn nhạt phong lưu... Nhất định chính là một cái khuôn khắc ra như hắn.

Có thể nói, gương mặt này của Hạ Thiên Tịch cùng hắn có bảy phần tương tự, còn ba phần khác thì theo Hạ Thanh, gương mặt càng xem càng khiến người ta nghiện.

Úc Trục Thiên hơi khép lại đôi mắt phượng, ánh mắt thâm thúy không chút để ý liếc Hạ Thanh ở đối diện một cái. 

Gương mặt Hạ Thanh không có bất kỳ biến hóa nào, thân thể ngồi ngay ngắn vừa nhìn liền biết là một người phi thường có tu dưỡng nội hàm, môi mỏng nhếch, mắt không hề nháy một cái nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong video, thế nhưng nội tâm của hắn lại vô cùng khẩn trương, tay nắm chặt thành quyền đã tẩm ra lớp mồ hôi mỏng, đặc biệt khi ánh mắt Úc Trục Thiên không để ý liếc tới, tim của hắn bỗng nhiên nhảy lên một cái.

Hắn không biết Blues là do Úc Trục Thiên mở, mà trước nay cũng chưa từng tiến vào Blues, hắn là một người phi thường tự hạn chế nghiêm cẩm, chưa bao giờ cùng người khác ra ngoài thư giãn, cũng rất ít khi dự các loại hoạt động của xã hội thượng lưu hay yến hội, muốn tham dự cũng là những hoạt động bên trong quân đội của Liên Bang, những chuyện đó cũng sẽ không có Úc Trục Thiên tham gia.

Nhưng năm gần đây hắn vẫn đang tránh né Úc Trục Thiên, tránh né chạm mặt với Úc Trục Thiên, thế nhưng một câu nói của Úc Trục Thiên cũng có thể làm cho người ở Liên Bang cùng Đế Quốc run lên, thường xuyên có một chút tin đồn về Úc Trục Thiên truyền đến trong tai hắn, mà tin đồn của Úc Trục Thiên được truyền nhiều nhất chính là những chuyện xấu đào hoa của hắn.

Úc Trục Thiên có bao nhiêu phong lưu thành tính, ngươi chỉ cần nhìn chuyện xấu đào hoa một chút của hắn sẽ biết.

Một ngày một người, tuyệt đối sẽ không tái diễn. (T: Không sợ hư thận à chú?)

Mà Hạ Thanh cũng chỉ liếc mắt nhìn liền quên mất, 

Một ngày một cái, tuyệt đối không mang theo tái diễn.

Mà Hạ Thanh cũng chỉ là liếc mắt nhìn liền quên mất, hai người vốn không có giao thoa gì, hắn sao lại phải quan tâm

Ngày hôm nay gặp Úc Trục Thiên, khi hắn chứng kiến Úc Trục Thiên chân thật, không phải nhìn thấy người ở trên báo chí hay trên TV, thân thể hắn cứng đờ, lập tức liền đè nén khiếp sợ trong lòng xuống, thần thái tự nhiên ngồi xuống.

Bây giờ nhìn mặt của Hạ Thiên Tịch trong video, lại bị cặp bắt không chút để ý kia của Úc Trục Thiên liếc qua, gương mặt Hạ Thanh hơi nhúc nhích một chút, trái tim run rẩy, nắm tay nắm chặt, môi mỏng khẽ nhếch, mặc kệ Úc Trục Thiên có phải là nhìn ra cái gì hay không, con trai là của hắn, chỉ có thể là một mình hắn.

Từ hình trong video nhìn cũng không được gì, đúng như là lời của mấy người Thành Viễn, bọn họ sau khi đem Hạ Thiên Tịch đi vào mấy người rất nhanh liền hiện ra, trong hình liền lại không có người nào tiến vào, mà Hạ Thiên Tịch và Hoàng Hưng cũng chưa đi ra.

Trong khoảng thời gian này, bên trong phòng bao có chuyện gì xảy ra, thế nhưng lại không có ai biết.

Hành lang có video theo dõi, thế nhưng bên trong phòng bao lại không có, bởi vì bên trong phòng bao liên quan đến riêng tư, cho nên bên trong phòng bao thì không có cách nào trang bị camera.

Chưa tới một đoạn thời gian, đến sáng dẫn theo người đến, đoạn thời gian đó cũng không có người nào từ bên trong phòng bao đi tới, cũng không có bất kỳ người ngoài nào đi vào.

"Đây là?" Hoàng Nghiệp nhìn thân ảnh của Lăng Thần, chân mày nhíu càng sâu hơn.

"Con của Lăng Nguyên soái." Úc Trục Thiên nhíu mày.

Không nghĩ tới đêm nay Blues lại náo nhiệt đến như vậy.

Mấy người hoàn toàn không hiểu nổi tại sao con của Lăng Nguyên soái lại tới rồi, thế nhưng cũng không có lên tiếng, đè xuống nghi vấn trong lòng lần nữa nhìn tiếp.

Cửa phòng bao bị mở ra, từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong phòng bao truyền tới, vào giờ khắc này, tất cả mọi người không nhịn được nghĩ rằng, chẳng nhẽ cái phòng bao kia là địa ngục nhân gian hay sao? Sao lại phát sinh ra tiếng kêu thống khổ thê thảm như vậy?

Mọi người chịu đựng nghi vấn trong lòng lại xem tiếp, video theo dõi nhìn không thấy tất cả phát sinh bên trong phòng bao, qua một lúc Thành Viễn vẻ mặt tái nhợt rất nhanh liền liên lạc với người khác, chờ sau khi Thành Viễn đi ra ngoài, sau một hồi, Lăng Thần cũng ôm một người từ bên trong phòng bao đi ra, người trong ngực hắn bị hắn gắt gao ôm lấy, mà người kia càng cả tay cả chân quấn ở trên người hắn, xem thân thể hai người dính chặt vào nhau, lại tựa như chỉ một người.

Tuy là không nhìn thấy mặt của người Lăng Thần đang ôm trong lòng, thế nhưng Hạ Thanh lại bỗng nhiên đứng lên, ánh mắt trừng người được Lăng Thần đang ôm kinh hô thất thanh, "Tiểu Tịch."

Hạ Thiên Tịch chính là con trai hắn nuôi 17 năm, cho dù không nhìn thấy khuôn mặt của Hạ Thiên Tịch, chỉ là nhìn thân thể của hắn, Hạ Thanh cũng nhận ra, người Lăng Thần đang ôm chính là Hạ Thiên Tịch.

Mắt Úc Trục Thiên nhàn nhạt liếc mắt đến Hạ Thanh đang khiếp sợ, nhìn một chút hình ảnh trong video, tuy rằng hắn chỉ là lúc trước trong video cẩn thận liếc mắt nhìn Hạ Thiên Tich, thế nhưng, bằng vào trí nhớ cực tốt, bây giờ nhìn thấy người Lăng Thần đang ôm ở trong video, hắn cũng nhận định người đó chính là Hạ Thiên Tịch.

Lăng Thần ôm người rất nhanh liền biến mất ở trong video, hắn chỉ là đi một phòng bao khác, bất quá thân ảnh biến mất ở hành lang này, video theo dõi liền không quay tới được.

Video đến đây thì cũng xong rồi.

Mấy người tâm tư khác nhau, thoạt nhìn trong này cũng sẽ liên lụy đến Lăng Nguyên soái rồi.

Úc Diệp thu hồi video, Úc Trục Thiên nhìn Hạ Thanh cùng Hoàng Nghiệp nói rằng, "Xem ra, phải đem Lăng Nguyên soái mời tới đây rồi."

______________________________

Thanh: Vừa đi học về là edit như tào tháo đuổi đoạn cuối để đăng luôn :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top