Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 134. Hạ Thanh phản đối! Lăng Nghị tán thành!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT 

Vốn đã ăn no, hiện tại ăn nữa, Hạ Thiên Tịch cũng không có ăn vài muỗng, bất quá vì không cho cha nhìn ra, Hạ Thiên Tịch cũng lại ăn vài miếng, chỉ là động tác gắp thức ăn rất chậm, nhai  trong miệng cũng rất chậm.

Hạ Thanh liếc mắt nhìn hắn, bất quá không nói chuyện, ăn một chút cảm giác trong bụng không còn khó chịu như trước nữa, lại hỏi, "Con ngày hôm qua ở bên tiểu tử Lăng gia!"

Mặc dù là nghi vấn, nhưng tuyệt đối là khẳng định.

Hạ Thiên Tịch đang âm thầm sờ cái bụng phình lên của chính mình bất thình lình nghe cha hỏi như vậy, a một tiếng chớp chớp một đôi mờ mịt nhìn Hạ Thanh.

Lúc trước hắn vốn đã ăn no căng, bây giờ ăn tiếp lại cảm thấy càng căng bụng hơn, vừa rồi hắn còn đang vuốt bụng nghĩ cái bụng có thể vỡ ra không, cũng không có cẩn thận nghe được câu hỏi của Hạ Thanh.

Hạ Thanh lại hỏi một câu, "Con ngày hôm qua ở cùng tiểu tử Lăng gia!"

"Vâng." lần này nghe rõ ràng, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng gật đầu.

". . . " Hạ Thanh dừng một chút, đem đôi đũa trong tay để lên bàn, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch muốn nói lại thôi.

Hạ Thiên Tịch vô cùng thông minh, vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Hạ Thanh khẳng định biết là cha có chuyện muốn hỏi mình a, lập tức nháy mắt ngoan ngoãn hỏi, "Cha, có chuyện gì sao?"

Hạ Thanh dừng một chút, lại cầm lấy chiếc đũa trên bàn nói, "Không có việc gì, tiếp tục ăn a !!"

Dáng vẻ muốn nói lại thôi kia, làm sao có thể sẽ không có việc gì chứ?

Bất quá Hạ Thanh không muốn nói, Hạ Thiên Tịch cũng không có hỏi, ngoan ngoãn ồ một tiếng.

Nhưng mà, ăn một hồi, Hạ Thanh lại đem chiếc đũa đặt ở trên bàn, ánh mắt lần nữa phức tạp nhìn Hạ Thiên Tịch, dáng vẻ muốn nói lại thôi kia, thực sự khiến người ta đau trứng mà!

Hạ Thiên Tịch bị ánh mắt Hạ Thanh nhìn đến dựng tóc gáy, bất thình lình rùng mình một cái, quyết định vẫn là nên hỏi mới tốt, nếu không... Bị cha nhìn chằm chằm như vậy, luôn khiến người ta có cảm giác áp lê sơn đại a!

"Cha, có chuyện muốn nói với con sao?"

"Con. . . " Hạ Thanh chần chừ, há miệng thở dốc tựa hồ là muốn nói chuyện, nhưng nửa ngày lại bắt đầu cầm lấy chiếc đũa ăn tiếp, cái gì cũng không có nói.

Hạ Thiên Tịch, ". . . "

Nếu như Lăng Thần có dáng vẻ như vậy, hắn đã sớm một chân đá qua nổi giận, quả thực đãi ngộ giữa cha và tình nhân là không giống nhau a! 

Kéo kéo khóe miệng, Hạ Thiên Tịch rộng lượng  nói, "Cha, cha nếu như có chuyện gì cứ nói đi, chỉ cần con biết khẳng định sẽ nói cho cha."

Nhìn ánh mắt của Hạ Thanh liền biết, chuyện ông muốn nói khẳng định có quan hệ với hắn.

Hạ Thanh dừng một chút, lo nghĩ mới nói, "Con thích tên tiểu tử Lăng gia kia?"

"A?" Hạ Thiên Tịch nháy nháy mắt, lúc đầu cũng chưa muốn nói chuyện này cho cha biết, sao cha cũng đã biết chứ?

Hạ Thiên Tịch đáng thương còn không biết, bởi vì chuyện ngày hôm qua Hoàng Hưng bỏ thuốc, Hạ Thanh đã đối với hai người có hiểu lầm.

"Cha. . ." Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng sờ mũi một cái, nếu quyết định muốn cùng Lăng Thần ở bên nhau, cha hiện tại đang hỏi, hắn vẫn nói cho thỏa đáng.

Hạ Thiên Tịch chuẩn bị ngả bài cùng Hạ Thanh, Hạ Thanh vừa nhìn thần sắc của Hạ Thiên Tịch liền biết là hắn khẳng định là thích tiểu tử Lăng gia kia, gương mặt Hạ Thanh lúc này bắt đầu lạnh đi, lạnh lùng dùng thanh âm không thể cãi lại nói: "Cha không đồng ý con cùng tiểu tử Lăng gia kia ở bên nhau."

"A!" Hạ Thiên Tịch không rõ nháy nháy mắt nhìn Hạ Thanh, đây là lần đầu tiên cha dùng thanh âm kiên định như thế để phản đối hắn. 

Hạ Thanh lần đầu tiên dùng những lời lẽ chính đáng mà nói, "Con đem chuyện tối ngày hôm qua quên mất, dù sao hai người các con đều là nam nhân, cũng không có mất gì, sẽ không mang thai, về sau cùng tiểu tử Lăng gia kia đoạn tuyệt lui tới."

Đầu Hạ Thiên Tịch đầy hắc tuyến, nghĩ thầm đây là có chuyện gì a? Nghe cha nói, làm sao lại khiến người ta nghĩ vậy như vậy chứ?

Vừa nghĩ một chút, Hạ Thiên Tịch liền hiểu, nếu cha biết Hoàng Hưng hạ thuộc hắn, mà tối hôm qua lại là Lăng Thần ở cùng với chính mình, Hạ Thanh khẳng định cho rằng giữa hai người đã xảy ra quan hệ.

Hạ Thiên Tịch rút rút miệng, lau sạch cái trán hắc tuyến giải thích, "Cha, con và Lăng Thần trong lúc đó cũng không có phát sinh quan hệ, tối hôm qua hai chúng con không hề làm gì cả."

Lẽ nào cha là bởi vì hiểu lầm hai người bọn họ đã đã xảy ra quan hệ, ông chán ghét loại chuyện không có kết hôn liền phát sinh quan hệ  này, cho nên mới dùng lời lẽ chính đáng mà không cho phép mình cùng Lăng Thần lui tới sao?

Hạ Thiên Tịch suy đoán thật sự đúng , một nguyên nhân của Hạ Thanh đúng là vì vậy. Bởi vì mình đã chịu qua khổ như vậy, cho nên hắn đặc biệt chán ghét chuyện trước khi cưới phát sinh quan hệ, vả lại chính là Lăng Nguyên Soái. Bản thân hai người không thích nhau là một nguyên nhân, hơn nữa tối hôm qua nhìn thấy Lăng Nghị, ấn tượng Lăng Nghị cho hắn thật sự là kém đến mức có thể, trước đây hai người ở trong quân đội chặm mặt khá ngắn ngủi, Lăng Nghị còn giả bộ  đến nhân mô nhân dạng, ngày hôm qua cái loại hình tượng lưu manh vô lại này của Lăng Nghị quả thực thâm nhập vào tâm của hắn.

Vừa nhìn thấy Lăng Nghị như vậy, con của hắn khẳng định cũng sẽ không khác đi chút nào, về sau nếu như hai người thực sự ở bên nhau, nói không chừng Hạ Thiên Tịch còn có thể chịu ủy khuất.

Cho nên, hình tượng cực kém của Lăng Nghị đã làm cho ấn tượng của Hạ Thanh đối với Lăng Thần cũng là kém đến mức không thể kém nữa rồi, lần này mới có thể kiên quyết phản đối hai người như thế.

Nghe được Hạ Thiên Tịch giải thích, ánh mắt Hạ Thanh liền dò xét xem biểu tình trên mặt  Hạ Thiên Tịch, nửa ngày mới nói rằng, "Không có phát sinh quan hệ càng tốt, các con bây giờ liền cắt đứt, về sau không được liên lạc." Mặc kệ Hạ Thiên Tịch nói có thật hay không,  Hạ Thanh cũng không cho phép hai người liên lạc.

"Được rồi, ăn no liền đi nghỉ ngơi đi!! Nhớ kỹ lời cha nói là được."

"Vâng." Hạ Thiên Tịch sờ mũi một cái, cũng không biết vì sao cha lại phản đối mình, bất quá mới vừa chọc cha thương tâm, hắn cũng không định vào lúc này lại làm cho cha tức giận, cho nên Hạ Thiên Tịch ngoan ngoãn đứng lên lên lầu đi ngủ.

Về đến phòng Hạ Thiên Tịch mới nhớ, hắn căn bản cũng không có ăn qua mấy muỗng cơm, cha sao lại nói hắn ăn nn nhỉ? Xem ra, ở trước mặt cha, hắn vẫn quá non nớt.

Mặc kệ cha bởi vì sao phản đối hắn và Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch hiện tại cũng không muốn suy nghĩ, thầm nghĩ tắm rửa thoải mái mà ngủ một giấc, ngược lại cha phản đối cũng không phải là chuyện hắn nên bận tâm, Lăng Thần nếu không đả động được cha,  đó là chuyện Lăng Thần nên buồn rầu.

Hãn! Gặp phải một tên người yêu không tim không phổi như vậy, Lăng Thần cũng thực sự là quá xui xẻo đi!

Sau khi Lăng Thần trở về Lăng gia, tiếng cười của Lăng Nghị vang dội cả gian phòng khách, con mắt liếc về con trai mới vừa vừa đi vào phòng khách, Lăng Nghị lập tức cười ha ha giơ tay lên vẫy vẫy, "Con trai, qua đây."

"Cha." Lăng Thần đi tới hướng Lăng Nghị.

"Con trai, con quả thật không hổ là con cha, ngay cả tiểu tử Hạ gia cũng có thể làm được, ha ha. . . Xem xem về sau Hạ Thanh ở trước mặt cha làm sao hoành hành, ha ha. . . " Lăng Nghị thực sự cảm giác trong lòng vô cùng thoải mái!

"Câm miệng." Lạc Ngôn trừng trừng Lăng Nghị không có chút hình tượng nào một cái, ngẩng đầu nhìn Lăng Thần nói, "Con trai Hạ Nguyên Soái cha cũng chưa từng thấy qua, chỉ cần con xem trọng là được, chẳng qua là cha nghe được lời đồn có quan hệ với đứa bé kia." Ánh mắt Lạc Ngôn nghiêm khắc nhìn Lăng Thần nói, "Con đối với đứa bé kia nếu là thật tâm, cha cũng sẽ không nói gì, nhưng cha tuyệt đối không cho phép các con chỉ ở bên ngoài vui đùa một chút mà thôi." (T: LT xưng với LN là con - mẹ, nhưng LN với LT vẫn là cha - con nhé!)

"A! Tin đồn về đứa bé kia a, cha cũng đã nghe nói qua một ít." Lăng Nghị dừng tiếng cười, ánh mắt nghiêm túc nhìn Lăng Thần nghiêm nghị nói, "Tuy là tin đồn liên quan với đứa bé kia đều là một lời nói nhảm gì đó, nhưng nó dẫu gì cũng là con trai của Hạ Thanh, tuy là hai người chúng ta không thích nhua, nhưng trên mặt mũi vẫn phải cho nhau, con cũng không thể chơi đùa lung tung được."

"Cha, mẹ, con đối với Tịch Tịch là thật tâm, tuyệt đối không phải là một chút vui đùa." Lăng Thần vừa nhớ tới Hạ Thiên Tịch nội tâm liền mềm mại xuống, nhớ tới hai người hiện tại trên cơ bản đã coi như là rồi chính thức kết giao, nhớ tới tính cách khác nhau giữa Tịch Tịch ngày hôm nay ở trước mặt hắn cùng ngày xưa, trong ánh mắt Lăng Thần liền cho thấy ôn nhu, nghiêm túc hướng cha mẹ của chính mình bảo đảm nói, "Hai chúng con đều là thật tâm, hơn nữa có tin đồn liên quan đến Tịch Tịch cũng chỉ là tin đồn mà thôi. Bây giờ Tịch Tịch cũng như con đêu là học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất."

"Cái gì?" Lăng Nghị trừng một đôi mắt hổ nhìn Lăng Thần, tin đồn có liên quan với Hạ Thiên Tịch hắn đã sớm biết, một năm trước Hạ Thanh thậm chí còn vì y mà muốn cùng Đế Quốc khai chiến, bất quá bị hắn ngăn trở, cho nên từ khi đó hai người vốn là không thích nhau quan hệ lại càng thêm ác liệt.

Hiện tại chợt nghe được Lăng Thần nói như vậy, Lăng Nghị nói không khiếp sợ là giả.

Trường quân đội Đệ Nhất là nơi nào? Hắn chính là từ Trường quân đội Đệ Nhất đi ra, hắn có thể không rõ hay sao?

Trường quân đội Đệ Nhất cũng không phải ngươi có tiền có thế là có thể tùy tùy tiện tiện tiến vào, đây đề phải là người có tài thật sự, không có một chút bản lĩnh mà muốn tiến vàoTrường quân đội Đệ Nhất, quả thực chính là nằm mơ.

Bây giờ nghe Lăng Thần nói Hạ Thiên Tịch cư nhiên cũng là học sinh của Trường quân đội Đệ Nhất, trong nháy mắt càng thêm thoả mãn người con dâu này rồi, cười ha ha nói, "May mà cha không có lấy cái lời đồn không tốt gì đó ngăn cản các con, nếu không... Cha không phải mất đi một người con dâu tốt sao! Chết tiệt, cũng không biết là vương bát con* nào dám ở trước mặt cha nói cái lời đồn khó nghe đó, cha xem đám tiểu tử trong quân đội kia khẳng định đều là ngứa da, không có gắng tập luyện lại còn như con quỷ nhỏ khua môi múa mép, lão tử phải tập luyện cho bọn chúng thật tốt rồi." Lăng Nghị hùng hùng hổ hổ nói, đứng lên liền đi.

* Vương bát là tiếng lóng của đồ con rùa, vương bát con là con rùa con.

Lăng Thần cùng Lạc Ngôn nhìn Lăng Nghị một chút cũng không có ngăn cản, bọn họ cũng biết tính nết của Lăng Nghị.

"Vậy mẹ, con đi lên lầu."

"Ừ, đi đi!" Lạc Ngôn gật đầu.

Lăng Thần vào phòng, nhìn đồng hồ treo tường một chút, tính một chút thời gian, Tịch Tịch hiện tại hẳn là đang ngủ, ban ngày hắn cũng không có khả năng ngủ quá dài, liền đem đồng hồ báo thức chỉnh đến hai giờ sau, tin tưởng Tịch Tịch cũng đã tỉnh ngủ, hai giờ sau hắn có thể truyền tin với y.

Lăng Thần gợi lên khóe môi ngọt ngào nghĩ, hắn đợi lâu như vậy quan hệ giữa hắn với Tịch Tịch mới tiến lên một bước, hắn hiện tại thầm nghĩ không có lúc nào mà không muốn nhìn Hạ Thiên Tịch, không có lúc nào mà không muốn cùng y ở bên nhau...

________________________________

Thanh: Từ giờ làm đến chương nào tôi đăng đến chương đấy luôn nhé mọi người. Xả trước khi phải nghỉ ôn thi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top