Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 155. Lục Dực Thiên Hổ hố cha! Khế ước!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Hạ Thiên Tịch về đến phòng, vốn đang rất lo lắng cho Lăng Thần, thế nhưng trong phòng đột nhiên truyền ra một tiếng răng rắc rất nhỏ, Hạ Thiên Tịch lập tức chú tâm nghe, lại không nghe được nữa.

Hạ Thiên Tịch không chút hoài nghi mình sai lầm, vốn dĩ trong phòng mình không có người nên rất yên tĩnh, mà tiếng vang rất nhỏ này giống như là tiếng cái gì đó nứt ra, thính giác của hắn rất tốt, ánh mắt nhìn đồ đạc bên trong căn phòng, cảnh giác nhìn xung quanh, vào lúc này lại truyền đến một tiếng răng rắc nho nhỏ khác truyền đến, Hạ Thiên Tịch lập tức tìm được nơi phát ra âm thanh.

Không ngờ chính là quả trứng Lục Dực Thiên Hổ để ở đầu giường đã lâu cũng không có động tĩnh.

Hạ Thiên Tịch lập tức nhìn, trên mặt vỏ trứng nho nhỏ kia đã có mấy vết nứt.

Mắt Hạ Thiên Tịch lập tức trừng lớn, quả trứng Lục Dực Thiên Hổ này muốn phá xác sao?

Tiểu Cửu vì lần trước đã giúp hắn, vẫn luôn ngủ say trong đầu của hắn, không phục tinh thần, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại, cho nên Hạ Thiên Tịch không đánh thức tiểu Cửu để hỏi, mà vẫn nhìn quả trứng này, mắt nhìn không chớp.

Nhưng một hồi lâu, quả trứng này đã lâu cũng không có truyền tới thanh âm nứt vỏ nữa, Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng nghĩ thầm, quả trứng này muốn phá xác có phải trải qua mấy ngày nữa không?

Hẳn là không thể nào!

Thấy quả trứng này vẫn thành thành thật thật, không có một chút hiện tượng phá xác, Hạ Thiên Tịch vẫn hơi thất vọng một chút, đi tắm, lại thật không ngờ, sau khi hắn tắm xong đi ra, trên vỏ trứng lại nứt thêm vài đường.

Mắt Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt liền sáng lên, ánh mắt lấp lánh nhìn quả trứng này, hắn quyết định ngày hôm nay hắn nhất định phải chờ quả trứng này phá xác.

Trong lúc hắn chờ đợi, thời gian từng giờ từng phút trôi qua, trên mặt quả trứng này cũng không ngừng truyền ra thanh âm răng rắc, trên vỏ trứng màu trắng hiện lên đầy vết rách chằng chịt, hơn một giờ sau đó, chỉ nghe một tiếng rắng truyền đến, quả trứng rốt cuộc rách nát, một cái đầu tròn trắng muốt thêm chút vàng lộ ra, hai mắt như hai trái nho vô cùng xinh đẹp, đôi mắt nhỏ tròn vo nhìn Hạ Thiên Tịch, miệng nho nhỏ có chút tương tự như con thỏ.

Đôi mắt nhỏ của tiểu Lục Dực Thiên Hổ nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch cũng nhìn chằm chằm vào Lục Dực Thiên Hổ nho nhỏ, Lục Dực Thiên Hổ mở miệng, "Chít" kêu một tiếng.

Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt liền chấn kinh.

Không phải nói đây là một con Lục Dực Thiên Hổ sao?

Sao lại kêu như con chuột thế này?

Hạ Thiên Tịch quả thực không thể tin được.

Hơn nữa lúc này Lục Dực Thiên Hổ giãy giụa thân thể từ trong vỏ trứng bò ra ngoài, toàn thân cùng bốn móng vuốt nhỏ đều là loại màu lông trắng vàng xen lẫn, thân thể nho nhỏ cộng thêm bốn móng vuốt nhỏ, còn có cái đầu tròn trịa kia, lỗ tai xinh xắn, loại ma thú rất đáng yêu xinh đẹp, nhưng lại không phải là loại ma thú mà Hạ Thiên Tịch mong muốn.

Lúc tiểu Cửu giảng giải Lục Dực Thiên Hổ với hắn, lúc đầu hắn còn cho rằng sẽ là loại ma thú rất lợi hại, nhưng con ma thú này nhìn qua cũng quá đáng yêu a! Cảm giác lực công kích một chút cũng không có!

"Mày thật sự là Lục Dực Thiên Hổ?" Hạ Thiên Tịch lắc lắc khuôn mặt bị đả kích nhìn con Lục Dực Thiên Hổ nho nhỏ này.

Thân thể Lục Dực Thiên Hổ đã từ trong vỏ trứng hoàn toàn bò ra, hơn nữa nó nhìn thấy đầu tiên chính là Hạ Thiên Tịch, liền tự động cho rằng Hạ Thiên Tịch là mẹ của mình, đây là bản năng của động vật, cho nên hai móng vuốt nhỏ của tiểu Lục Dực Thiên Hổ lập tức lay lay ống quần của Hạ Thiên Tịch, trong miệng phát ra tiếng kêu chít chít, hai đôi mắt như nho đen ngập nước nhìn Hạ Thiên Tịch, vẻ mặt muốn ôm.

Hạ Thiên Tịch trong nháy mắt liền quỳ, hắn vì sao lại có thể từ một cái mặt đều là lông trên động vật mà nhìn ra được biểu tình của động vật?

Rốt cuộc hắn là nhân loại còn là phi nhân loại?

"Tiểu Cửu, tiểu Cửu. . . " Lúc này Hạ Thiên Tịch cũng bất chấp việc tiểu Cửu có đang nghỉ ngơi hay không, lập tức đánh từ tiểu Cửu từ trong cơn mê mang.

"Không phải đã bảo với ngươi rằng từ nay không có việc gì liền không cần gọi ta sao?" Trong thanh âm lười biếng của tiểu Cửu có bất mãn nho nhỏ, thanh âm còn có chút suy yếu, bất quá đã không suy yếu vô lực như trước nữa.

Một ánh sáng xuất hiện, tiểu Cửu xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch, ngay sau đó nó liền thấy được tiểu Lục Dực Thiên Hổ vừa mới xinh ra, thân thể so với nó chỉ lớn hơn một chút a! Không khác gì một quả táo, lông xù rất đáng yêu.

"Ồ, nó sinh ra rồi." Ngữ khí của tiểu Cửu không có một chút kinh hỉ, nếu đây là đồ hệ thống thưởng cho Hạ Thiên Tịch, thì quả trứng này cũng không có khả năng ngàn năm mới phá xác!

"Đúng vậy." Gương mặt Hạ Thiên Tịch như trái khổ qua, "Ngươi không phải nói là tên là Lục Dực Thiên Hổ sao?" Nếu trong tên mang theo một chữ hổ, chẳng lẽ không uy mãnh giống như lão hổ sao? Dù chỉ là tiểu hổ, lúc nhỏ cũng đã có hình tượng rất uy mãnh đúng không? Căn bản không phải là loại hình tượng đáng yêu manh manh này a!

"Nó đúng là Lục Dực Thiên Hổ a!" Tiểu Cửu không biết phiền não của Hạ Thiên Tịch liền gật đầu.

"Nhưng mà... Nó nhìn qua sao lại không có một chút uy mãnh? Sao lại đáng yêu như vậy? Quan trọng nhất là, vì sao tiếng kêu của nó là chít chít như con chuột, mà không rống lên như con hổ!"

"Lúc đầu chính là như vậy a!" Tiểu Cửu không hiểu nhìn Hạ Thiên Tịch, nói, "Không đúng sao?"

"Đương nhiên không đúng." Hạ Thiên Tịch quả thực muốn khóc, Lục Dực Thiên Hổ mà hắn mong chờ vạn phần cũng không nên quá đả kích người đi?

Hạ Thiên Tịch lập tức mở máy tính ra lên mạng tìm ra hình ảnh của con hổ đưa cho tiểu Cửu xem, bên trong còn có một ít hình của hổ biến dị, hổ biến dị so với lão hổ, vừa nhìn qua, tư thế kia, quả thực quá uy mãnh dọa người!

"Ngươi xem, đây mới là lão hổ, lão hổ." Hạ Thiên Tịch chỉ vào một con hổ nhìn qua rất có khí thế nói, "Lão hổ là vua bách thú, nên có loại khí thế uy mãnh này, ngươi cảm thấy nó có sao?"

Hạ Thiên Tịch dùng ngón tay chỉ con Lục Dực Thiên Hổ đang nằm trên giường mềm mại làm nũng lăn qua lăn lại, vẻ mặt bán manh, chơi vô cùng vui vẻ.

Tiểu Lục Dực Thiên Hổ căn bản không biết rằng Hạ Thiên Tịch đang ghét bỏ nó, còn tưởng rằng Hạ Thiên Tịch muốn chơi cùng nó, lập tức hướng về phía Hạ Thiên Tịch bán manh kêu chít chít.

Hạ Thiên Tịch quả thực muốn hộc máu.

Tiểu Cửu giương mắt nhìn thoáng qua hình ảnh do ngón tay Hạ Thiên Tịch chỉ vào, khinh thường nói, "Con mèo nhỏ kia sao có thể so sánh được với Lục Dực Thiên Hổ." Ở trong mắt của tiểu Cửu, Lục Dực Thiên Hổ là một loại thần thú rất uy mãnh, "Lực Dực Thiên Hổ cũng không thể so sánh với con mèo nhỏ bình thường này, nó chính là biến dị thú, là một loại ma thú khó có được vô cùng trân quý."

"Biến dị thú chẳng lẽ không phải là như vậy? " Hạ Thiên Tịch chỉ vào một con hổ càng thêm uy mãnh, khí thế rồi nói."

"Ngươi rất muốn một con mèo nhỏ xấu xí như vậy?" Tiểu Cửu quả thực không thể hiểu được bộ não của Hạ Thiên Tịch, con mèo nhỏ xấu như vậy, dù tặng cho nó nó cũng không cần.

"A. . ." Hạ Thiên Tịch nháy nháy mắt, hắn rõ ràng không nói đến vấn đề này đúng không?

"Thẩm mỹ quan của nhân loại các người thật là kỳ quái." Tiểu Cửu thật sự không thể hiểu được, thứ xấu xì như vậy mà cũng có người thích.

Hạ Thiên Tịch nhìn ảnh của con hổ biến dị trong màn hình, những đường vân so với con hổ bình thường không chỉ lớn hơn ba lần, trên đầu sinh ra hai cái sừng thật dài, móng vuốt đen bóng, móng tay thật dài chỉ cần nhìn ảnh cũng làm cho người ta cảm thấy vô cùng sắc bén, nó há miệng to như chậu máu, từng cái răng cũng có thể trực tiếp xé người thành mảnh nhỏ.

Một con hổ biến dị như vậy vừa nhìn qua đã mười phần khí phách, nhưng lại so với những con hổ bình thường không chỉ xấu xí gấp bội, chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung, quá xấu xí.

Hạ Thiên Tịch nhìn, quả thực không muốn một con hổ biến dị xấu xí như vậy làm ma thú, nhưng ma thú của hắn nếu như chỉ nằm trên giường chớp mắt bán manh như thế kia... Hắn cũng không chịu nổi a!

Hạ Thiên Tịch quả thực muốn che mặt!

Tiểu Lục Dực Thiên Hổ chơi đùa một mình trong chốc lát, liền dùng bốn móng viết nho nhỏ chống lấy thân thể của mình sang hướng Hạ Thiên Tịch rồi bò qua, trong miệng kêu chít chít, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Hạ Thiên Tịch, bán manh quả thực đáng xấu hổ!

"Chắc là nó đói bụng." Tiểu Cửu nhìn thấy biểu hiện của Lục Dực Thiên Hổ liền nói, "Nó vừa sinh ra sẽ nhận người đầu tiên mà nó nhìn thấy làm mẹ của mình."

"Cho nên... Ý của ngươi  là, bây giờ nó đã cho rằng ta là mẹ ruột của nó?" Hạ Thiên Tịch túng quẫn!

Tiểu Cửu phi thường không có lương tâm gật đầu.

Hạ Thiên Tịch quả thực muốn khóc mù mắt.

Đinh ――

Hệ thống nhắc nhở: Xin lập tức ký kết khế ước ma sủng cùng Lục Dực Thiên Hổ, hoàn thành khế ước, nhận thưởng: Năm viên nội đan ma thú, thịt dê trời một tấn (?), vòng tay không gian thăng cấp mười mét vuông. Thời gian nhiệm vụ là một giờ, đồng ý mời chọn được, không đồng ý lựa chọn không, mời chọn ――

Hạ Thiên Tịch lập tức lựa chọn được.

Dù không có cái gì khác, vì không gian có thể thăng cấp mười mét vuông, hắn cũng muốn chọn được.

Không gian của hắn lớn hơn so với Giới Tử túi khoảng một trăm mét vuông, nhưng bây giờ trong không gian của hắn bị chia thành nhiều phần nhỏ, trên đất có một khoảng cho linh quả phát triển, những thứ khác bị hắn phân loại đặt riêng ở một bên đất trống, nếu như hắn muốn chứa thêm một ít thứ khác ở bên trong, chắc chắn rằng không bao lâu nữa bên trong sẽ đầy, cho nên Hạ Thiên Tịch vừa nghe sẽ cho không gian thăng cấp, hắn cũng sẽ ngay lập tức đáp ứng.

Tiểu Cửu nói, "Khế ước ma sủng: Người cùng ma thú trong lúc đó sẽ ký kết loại khế ước nô lệ, sau khi ký khế ước, sinh mệnh của ma thú sẽ bị chủ nhân nắm giữ, hơn nữa ma thú không có cách nào chống cự mệnh lệnh của chủ nhân. Tiêu chí ký kết: Không. Số lượng ký kết: Tùy theo số lượng chủ nhân muốn. Bây giờ, hai người các ngươi đến ký kết khế ước ma sủng."

Hạ Thiên Tịch gật đầu, ôm lấy tiểu Lục Dực Thiên Hổ, Lục Dực Thiên Hổ còn vươn đầu lưỡi mập mạp liếm liếm mặt của Hạ Thiên Tịch, một đôi mắt bán manh nhìn hắn, thật sự là vô cùng đáng yêu.

Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, quên đi, so với con hổ biến dị xấu xí, tiểu Lục Dực Thiên Hổ cũng rất đáng yêu a!

Dưới sự trợ giúp của tiểu Cửu, Hạ Thiên Tịch rất thuận lợi, hoàn thành ký kết khế ước ma sủng cùng Lục Dực Thiên Hổ.

Bởi vì Lục Dực Thiên Hổ mới sinh ra, còn quá nhỏ, Hạ Thiên Tịch không có cách nào để giao lưu tinh thần với nó.

Tiểu Cửu nói cho Hạ Thiên Tịch, hệ thống thưởng nội đan ma thú cũng có thể đút cho Lục Dực Thiên Hổ, bất quá bây giờ nó còn quá nhỏ, vẫn đừng cho, chờ nói hơi lớn hơn một chút nữa rồi lại cho, mà thịt dê trời cũng chính là loại thịt Lục Dực Thiên Hổ thích ăn.

Hạ Thiên Tịch còn lấy một cái tên cho Lục Dực Thiên Hổ, gọi là Tiểu Bình Quả.

Bởi vì hắn cảm thấy Lục Dực Thiên Hổ co lại thành một nắm cũng như một quả táo, tiểu Lục Dực Thiên Hổ đáng thương đã bị đặt tên như vậy rồi.

_________________________

Thanh: Vừa thi chuyển cấp Sử, môn thứ 4 thi học kì cũng Sử. Tỉnh năm nay chơi lớn quá :))

Tui định cho HTT gọi với tiểu C là 'tao - mày' mà không biết cho tiểu C xưng với HTT là gì á.


Hạ Thiên Tịch trả lại cho Lục Dực Thiên Hổ lấy rồi một cái tên, kêu Tiểu Bình quả.

Bởi vì nó cảm thấy tiểu Lục Dực Thiên Hổ co lại thành một đoàn cũng chính là một cái quả táo cao thấp, đáng thương tiểu Lục Dực Thiên Hổ đã bị như vậy định danh rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top