Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 89. Chất lỏng đặc chế! Lăng Thần phúc hắc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Đối với mấy người bọn họ, bất kể là bình dân hay là quý tộc, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa bao giờ có lúc đói bụng hay cơm ăn chưa đủ no, coi như là những bịch dinh dưỡng khó ăn kia, cũng so với việc ăn phải những con sâu kinh tởm kia còn tốt hơn nhiều. Cho nên vừa nghe Lăng Thần bảo bọn họ phải ai sâu, đầu của mấy người lay động lắc đầu cực kỳ kịch liệt.

Thề có chết! Bọn họ cũng không muốn ăn sâu.

Thân là nhân loại cấp cao, tuyệt đối không thể ăn những thứ sinh vật cấp thấp này, quá nima muốn mạng người đó phải không?

Lăng Thần không để ý đến mấy người phản đối kịch liệt, đôi với sự giáo dục từ nhỏ đến lớn của Lăng Nguyên soái đối với hắn mà nói, đừng nói là ăn sâu, những thứ càng kinh tởn hơn hắn đều đã ăn qua.

Làm quân nhân, không chỉ có thói quen chịu đựng khổ nhọc, còn phải thích ứng với các loại điều kiện tồi tệ, bọn họ muốn theo điều kiện mà biến hóa thay đổi bản thân, chỉ có ngươi đi theo hoàn cảnh biến hóa mà biến hóa, mà không mất hoàn cảnh theo ngươi biến hóa mà biến hóa. (T: Thứ lỗi cho tác giả dùng từ quá sâu xa :))

Đừng xem Lăng Thần từ nhỏ đã được sinh ở gia đình của Liên Bang Thống soái tối cao, thân phận dĩ nhiên là vô cùng tôn quý, nhưng mà Lăng Thần chịu khổ cũng không phải là ít, vì huấn luyện cho hắn, Lăng Nguyên soái thật là so với Tạp Địch Ân còn phải ác hơn.

Dĩ nhiên, trình độ biến thái của Tạp Địch Ân thì nhiều hơn một chút, nhưng trình độ của Lăng Nguyên soái lại nhiều hơn một chút, bằng không cũng sẽ không đem Lăng Thần giáo dục thành một khuôn mặt bình thường cũng là một bộ dạng lạnh như băng biểu tình tê liệt, chỉ có gặp được Hạ Thiên Tịch, phu nhân của mình, gương mặt hắn mới có biểu tình dư thừa.

 Không để ý đến mấy người, Lăng Thần lần lượt tìm bên trong lùm cây, từ bên trên những cành lá của những cây đó tìm được mấy con trùng mềm nhũn, sau đó lại từ bùn đất dưới đất bắt được mấy cái tiểu trùng mềm mềm màu đen, mấy cái trùng này dưới ánh trăng chiếu rọi xuống đều ngọ nguậy trên đất, chỉ cần nhìn mấy trùng cũng làm cho người ta muốn nôn mửa, chứ đừng nói là cho bọn họ ăn.

Bọn họ tuyệt đối không ăn! Tiếng lòng của mọi người vô cùng kiên định.

Nhưng Lăng Thần cũng không để ý đến ánh mắt nôn mửa của mấy người, mà đưa tay lôi mấy cái lá cây, đêm những con sâu còn đang ngọ nguậy đem lớp lá cây thật dày bao lại, sau đó bỏ vào trong miệng, từng miếng từng biến ăn tiếp.

Mọi người biểu tình rối rắm nhìn Lăng Thần mặt không đổi sắc đem những con sâu trên đất bọc lá cây lại mà ăn sạch, một bên bọn họ là biểu tình rối rắm, một bên lại vừa âm thầm nuốt nước miếng, phải biết bọn họ chính là đói khát một ngày, Lăng Thần mặt không biểu tình ở trong mắt bọn họ chính là ăn vô cùng ngon.

"Cái đó ... lão đại, như thế nào?" Phí Lâm Na đại biểu tiếng lòng của mọi người hỏi ra miệng.

"Có thể." Lăng Thần mặt không cảm xúc trả lời, sau khi ăn một ít, cả ngày đói bụng cộng với vận động kịch liệt làm cho cơ năng của thân thể rõ ràng là không theo kịp, bây giờ mới hơi chuyển tốt một chút xíu.

Nghe được Lăng Thần nói như vậy, mấy người nuốt nước miếng nhìn nhau một chút, lập tức tìm bên trong lùm cây cùng bùn đất, tìm ra được một ít con trùng còn đang ngọ nguậy thân thể.

Nhìn mấy con tiểu trùng trên mặt đất, thân thể mọi người run rẩy một trận, chẳng lẽ bọn họ thật sự phải ăn những thứ này>

"Qua hết tối nay, chúng ta còn có ba ngày hai đêm." Thanh âm lạnh lùng của Lăng Thần bỗng nhiên vang lên bên tai mấy người, "Không ăn bất cứ thức ăn nào, coi như sau lưng không có ai truy đuổi, nơi này không có bất kỳ cạm bẫy nào, các ngươi cảm thấy mình có thể mấy ngày mấy đêm không ăn không uống sao?"

Lời nói của Lăng Thần giống như một chậu nước lạnh đem dội vào lòng mọi người!

Đúng nha! Còn có mấy ngày mấy đêm nữa, coi như là không có truy binh, thân thể của bọn họ cũng khẳng định không chịu nổi, hơn nữa mỗi ngày kịch liệt vận động, nếu là không ăn cái gì, ai cũng không dám đảm bảo thể lực của bọn họ có thể theo kịp.

Nhưng mà, để cho bọn họ ăn những cái tiểu trùng kinh tởm này ...

"Cùng lắm thì, kiên trì không nổi thì bắn súng tín hiệu là được." Có một người yếu ớt nói, nhiều lắm là uống một cái ly chất lỏng quỷ dị, cũng so với ăn những con trùng này còn tốt hơn nhiều đi! (T: Em còn non lắm.)

Lăng Thần quay đầu con ngươi ngân sắc không đếm xỉa liếc mắt tới nam sinh vừa nói những lời này, rõ ràng là một ánh mắt không mang theo bất kỳ hàm nghĩa gì, nhưng đột nhiên lại cho toàn thân của nam sinh này phát rét, nội tâm cũng đang sợ hãi.

Ngay sau đó, Lăng Thần cười, đôi môi mỏng cong lên, cười tà khí nghiêm nghị, trong nháy mắt hắn bày ra sự mỹ lệ cám dỗ người khác thật cho mấy người ở đây nhìn đến ngây người. (T: Yêu nghiệt ở  đâu mau hiện hình!!!)

Nguyên lai, một nam nhân cười, cũng có thể yêu nghiệt khuynh thành đến như vậy.

"Ngươi cảm thấy tên biến thái Tạp Địch Ân kia làm 'trừng phạt đặc biệt' là dùng cái gì để làm?" Khóe môi Lăng Thần cong lên hỏi.

"Cái, cái gì?" Nam sinh này sững sờ hỏi.

"Dù sao nhất định sẽ phù hợp với khẩu vị biến thái của tên Tạp Địch Ân đó!" Phí Lâm Na ngay cả không cần nghĩ cũng nói.

Tạp Địch Ân biến thái như vậy, đồ vật hắn làm ra nếu không biến thái là  không có khả năng.

"Chẳng lẽ ... lão đại, ngươi biết?" Ánh mắt La Thụy Nhĩ sáng lên nhìn Lăng Thần.

"Cái gì? Lão đại, ngươi biết thật sao?" Phí Lâm Na vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, hai tay ôm cánh tay của Lăng Thần nói, "Lão đại, nói nhanh lên, tên biến thái Tạp Địch Ân kia là dùng thứ gì để làm cái đồ uống muốn mạng người kia?"

Nhớ tới cái mùi vị kia, Phí Lâm Na thật sự muốn chết!

Nàng đúng là bội phục Tạp Địch Ân, cũng không biết hắn rốt cuộc là làm sao mới có thể nghiên cứu ra khẩu vị biến thái như vậy.

Lăng Thần lạnh lùng liếc Phí Lâm Na một cái, con ngươi ngân sắc phảng phất như nhiễm vào một lớp băng sương dày đặc, trong nháy mắt làm cho Phí Lâm Na thiếu chút nữa chết rét.

Phí Lâm Na lập tức đem móng vuốt của mình từ trên tay Lăng Thần lấy xuống, cười mỉa, lại ở trong lòng nói thầm, còn không phải là chỉ đụng ngươi một chút thôi sao? Có cần phải dễ giận như vậy không?

Nhưng động tác kế tiếp của Lăng Thần làm cho Phí Lâm Na thiếu chút nữa là đi tự sát.

Lăng Thần từ bên trong cái túi cầm ra một cái khăn vuông, dùng khăn vuông sạch sẽ lau chỗ móng vuốt của Phí Lâm Na vừa đụng tới cánh tay mình một chút, sau đó đem khăn vuông ném vào bụi cây rậm rạp.

Phí Lâm Na nhìn không ngừng trợn mắt, coi như là ngươi là một tên gay, nhưng dẫu gì ta cũng là một mỹ nữ, ngươi có đến nỗi chê như là chê rác như vậy không?

Phí Lâm Na thiếu chút nữa tạc mao.

Mọi người nhìn cũng đang len lén cười, cũng chỉ có Lăng Thần dám làm như vậy, cái nữ hán tử Phí Lâm Na này không có ai dám làm như vậy, nếu người khác làm như vậy, Phí Lâm Na đa sớm dũng mãnh đem quả đấm của mình đi gọi đối phương.

"Đừng ai gần ta như vậy, phu nhân của ta không thích." Thanh âm lạnh lùng của Lăng Thần là ngữ khí cảnh báo, nếu không phải là bởi vì điều kiện không cho phép, hắn bây giờ khẳng định sẽ đi đổi quần áo.

Lăng Thần cũng coi như là một người có tính khiết phích, bất quá là không có nghiêm trọng như Tinh Dạ thôi, hắn chẳng qua là không thích cùng đụng chạm người khác mà thôi, giống như lần đầu tiên ở cùng Hạ Thiên Tịch hắn càng thêm không thích sự đụng chạm của người khác.

Ở trong lòng của hắn, mình đã là nam nhân có phu nhân, làm một nam nhân, lúc phu nhân không có ở bên cạnh mình, hắn phải nghiêm với kỷ luật, làm sao có thể để cho trên người mình dính lên khí tức của người khác? Việc này ở trong lòng hắn tuyệt đối là tiền đề.

Bánh trôi: Hãn! Ngươi nghĩ xa quá đi!

Mọi người nhất tề co quắp khóe miệng, trán mọc hắc tuyến như rừng.

Lão đại, người trên thế giới hiện giờ hoàn toàn xứng đáng là một hảo nam nhân a!

"Lưu Hoàng trùng, Bọc Mủ (Nùng Bao) trùng, Xú trùng, Du trùng, Thư trùng."

"Cái gì?" Bỗng nhiên nghe được Lăng Thần tuôn ra một chuỗi tên.

"Đây là gia vị chủ yếu của Tạp Địch Ân khi chế tạo 'trừng phạt đặc biệt'." Lăng Thần nhàn nhạt nói.

Mấy người trong nháy mắt vô cùng khiếp sợ, trong nháy mắt biểu tình mấy người tựa như là bị sét đánh, nằm sát xuống đất mà nôn mửa, đặc biệt là uống qua những thứ đặc chế trừng phạt đó, chỉ cần nghĩ một chút đến cái đồ uống đó là dùng những thứ trùng ghê tởm đó tạo thành, bọn họ hận không thể đem cho dạ dày của mình lấy ra mà rửa sạch một phen.

Lưu Hoàng trùng là một loại trùng cả người mềm nhũn phát ra mùi lưu huỳnh (một loại phi kim) vô cùng nồng đậm, cái này còn có thể tiếp thu.

Bọc Mủ trùng, không cần nhìn chỉ cần nghe một chút sẽ làm cho người ta dâng lên một trận chán ghét, là một loại trùng cả người mọc đầy bọc mủ lớn mày xanh, đem túi nó rạch ra, thì sẽ chảy ra loại mủ như bắp thịt thối rữa của loài người vậy, đặc biệt chán ghét.

Xú trùng là một loại trùng vô cùng thối, chỉ cần ngửi mùi vị của nó một chút bọn họ tình nguyện đi ngửi mùi đại tiện.

Du trùng cùng Thư trùng, có thể nói là loại trùng lấy ra từ phân, còn có cái gì càng thêm ghê tởm hơn sao?

Nhìn phản ứng của mấy người, khóe miệng của Lăng Thần nhàn nhạt cong lên.

Phải biết, lúc mà hắn biết, thiếu chút nữa đã đem dạ dày của mình nôn ra.

Mặc dù hắn dưới sự giáo dục của Lăng Nguyên soái cũng cũng đã ăn một ít đồ vật kinh tởm, nhưng tên biến thái Tạp Địch Ân kia làm ra đồ đơn giản đã là biến thái đến cực hạn.

Vốn Lăng Thần cũng không biết, nhưng bởi vì có được tiểu Cửu, nó là một bộ phận của hệ thống, lợi dụng trí năng hệ thống cấp cao phân tích ra từng thành phần của chất lỏng trừng phạt kia, để cho hắn uống qua một lần ói cả người sắp uể oải.

Hắn cũng như vậy, chớ nói gì đến những người kia.

Vốn là một ngày mệt nhọc không được ăn cơm, bây giờ lại ói ra ói đến rối tinh rối mù, trời đất tối sầm, lần này  bọn họ thật sự là thiếu chút nữa đã đem dạ giày của mình nôn ra.

Huấn luyện viên, ngươi có thể biến thái hơn một chút nữa không?

Mọi người lệ rơi đầy mặt.

Tạp Địch Ân đang ngủ vô duyên vô cớ hắt xì một cái, "Nhất định là đám tiểu gia hỏa đáng yêu đang thương nhớ ta." Tạp Địch Ân nhìn ly chất lỏng quỷ dị màu tím được đặt trên bệ cửa sổ, cười mặt đầy biến thái. (T: Chợt thấy ông này tự kỉ còn hơn anh Thần nhà mình :))

"Lão đại, ngươi là cố ý đi!" Phí Lâm Na nôn ngay cả mật cũng thiếu chút nữa nôn ra, hết sức uể oải nói.

Mấy người khác cũng vô cùng không dễ chịu, người người lấy tay che dạ dày của mình lại, vốn là bọn họ đang đói một ngày, lại nôn một trận, bây giờ bọn họ quả thực là dạ dày cũng co quắp.

Lăng Thần gợi lên khóe miệng tà khí nghiêm nghị, ngân sắc đồng tử không chút để ý liếc mọi người một cái, phi thường hào phóng gật đầu, "Ừ."

Hắn chính là cố ý, dựa vào cái gì chỉ có chính hắn mới biết được những thứ ghê tởm đó? Hắn vẫn là vô cùng tình nguyện cùng mọi người chia sẻ. (T: Phúc hắc a!!!)

Mọi người nhất tề rùng mình một cái, trong lòng nhất thời kêu gào, lão đại, ngươi lúc nào lại phúc hắc đến như vậy chứ?

___________________________________

Thanh: Tối nay có chap 90 nha mấy cưng :>, à chap 90 cũng set nha :)).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top