Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9_ Thiếu niên lóa mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Lạc Thanh.

Bị một đôi mắt nhìn như vậy, giống như là kim châm, châm ngươi đau.

Trong lòng mọi người đột nhiên cả kinh, bọn họ sao có thể sợ hãi thiếu niên này? Việc này không khoa học!

"Ngươi là ai ? Tại sao lại ở chỗ này?" Một nghị sự viên cau mày bất mãn nhìn Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch ánh mắt lạnh lùng liếc mọi người một cái, chậm rãi đi vào phòng nghị sự, cánh môi tái nhợt mỉm cười, "Ta chính là phế vật trong mồm các ngươi."

Đặc biệt là hai chữ phế vật cuối cùng , Hạ Thiên Tịch nhấn rất nặng, làm như sợ mọi người không nghe rõ.

"Cái gì? Ngươi... Ngươi là... ?" Có người khiếp sợ trong nháy mắt trợn to hai mắt, thật là không dám tin tưởng nhìn một màn này.

"Ta là Hạ Thiên Tịch, con trai độc nhất của thống soái Liên Bang tối cao Hạ Nguyên soái."Hạ Thiên Tịch cao ngạo nhìn mọi người rồi nhàn nhạt nói.

Trước kia, hắn tuyệt đối không dám lớn mật tuyên bố như vậy, cũng tuyệt đối không dám ở trước mặt mọi người có ánh mắt cao ngạo như vậy, bởi vì khi đó trong mắt mỗi người hắn là phế vật, làm cho hắn quá nhiều tự ti, nhưng hiện tại thì khác, làm con trai của Liên Bang thống soái tối cao, dù hắn là phế vật, nhưng thân phận của hắn bày ra, hắn chắc chắn phải kiêu ngạo chứ không tự ti.

Nghe Hạ Thiên Tịch nói như vậy, tất cả mọi người tập thể trừng mắt, nhìn Hạ Thiên Tịch rồi lại nhìn Hạ Thanh, không ai kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra?

Phế vật này không phải là hai ngày trước đã tự sát rồi chết sao?

Như vậy hiện tại ai là người đứng ở trước mặt bọn họ đây?

Hạ Thiên Tịch không để ý đến ánh mắt nghi hoặc của mọi người, đi thẳng đến trước mặt Hạ Nguyên Soái, ánh mắt của hắn với Hạ Thanh giao nhau một cái, sau đó Hạ Thiên Tịch dừng ánh mắt, thần sắc nhìn về xác vị nghị sự viên, thanh âm lạnh băng cương quyết, mang theo nghiêm khắc phê bình, "Các vị, các ngươi đều là quân nhân, là quân nhân được hưởng vinh dự tối cao của Liên Bang, nhưng nhiệm vụ của quân nhân là gì? Nhiệm vụ của quân nhân chính là vô điều kiện mà nghe theo mệnh lệnh của cấp trên, bất kể cấp trên ra lệnh cái gì, cho dù để cho ngươi tự sát chết hoặc là giết sạch thân nhân của các ngươi, các ngươi cũng phải phục tùng vô điều kiện. Nhưng mà, các ngươi đang làm gì? Đang chất vấn Nguyên Soái của các ngươi, phản đối Nguyên Soái của các ngươi, các ngươi có biết mình vừa làm cái gì không? Đây là phản bội! Phản bội Liên Bang thống soái tối cao chính là phản bội Liên Bang!"

Hạ Thiên Tịch từng câu từng chữ đều là hữu lực truyền vào tai của mỗi người đang ngồi ở đây .

Xác thật, nhiệm vụ của quân nhân chính là vô điều kiện chấp nhận mệnh lệnh của cấp trên.

Vừa mới đây, bọn họ phản đối là đã dính phải cái tội danh đó, đó chính là phản bội!

Nếu tội danh lớn như vậy mà bị chụp lên họ, bọn họ cũng phải vô pháp mà thừa nhận.

"Tiểu tử ngươi đừng nói bừa bãi, ngươi thì biết cái gì? Chúng ta chẳng qua là đang nghị luận, quân nhân chúng ta không có khả năng mà vì một phế vật như ngươi mà đổ máu, hy sinh vinh dự cơ giáp chiến sĩ." Một trung niên quân nhân đứng lên đỏ mặt tía tai chỉ trích Hạ Thiên Tịch.

Mọi người lập tức gật đầu đồng ý.

Hạ Thiên Tịch ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người, nói:"Các cơ giáp chiến sĩ như các ngươi vinh dự chính là chiến đâu, không có khả năng vì phế vật như ta mà chiến, hành động vừa rồi của các ngươi đã chứng minh các ngươi phản bội, các ngươi không thể thay đổi được sự thật".

"Ngươi......" Còn có người đỏ mắt tức giận tía tai muốn đứng lên phản bác cái gì đó nữa. Hạ nguyên soái lạnh lùng nhìn mọi người rồi nói: "Đủ rồi."

Khí thế cường đại nháy mắt bao phủ làm cho mọi người hoàn toàn im lặng, Hạ nguyên soái nhìn mọi ngườii vẫy tay một cái rồi nói:"Hội nghị hôm nay dừng ở đây đi, các người về đi."

Mọi người mang vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Hạ Thiên Tịch, sau đó lần lượt theo thứ tự mà ra khỏi phòng họp, lúc đi ra mới có người kinh ngạc lên tiếng nói to:"Cái tên phế vật đó không phải đã chết rồi sao?"

Mọi người triệt để cả kinh.

Đúng vậy! Tên phế vật đã chết làm như thế nào lại có thể sống lại chứ? Bọn họ vừa rồi là đàm luận đề tài này, mà bị cái phế bật kia kết tội cho bọn họ phản bội Liên Bang!

Mặc kệ những ngườii này tưởng tượng như thế nào, nhưng hiện giờ phế vật đang cùng Hạ nguyên soái mắt to trừng trừng mắt nhỏ trong phòng họp.

Kỳ thật vừa rồi Hạ Thiên Tịch nói chuyện làm cho Hạ Nguyên soái thật khiếp sợ đến mức không thể tưởng tượng được.

Cái loại cường hãn khiếp sợ này quả thực so với việc Hạ Thiên Tịch lần nữa đứng ở trước mặt hắn, hay là sống sờ sờ đứng ở trước mặt hắn làm cho hắn càng rung động hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top