Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 92. Đối chiến! Học viên chính thức!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Một nhóm năm người tiếp tục lên đường, lần này bọn họ cũng không có vận khí tốt nữa, thậm chí còn có thể nói là vận xui!

Tiểu đội Lăng Thần vốn tổn thất một người, Hạ Thiên Tịch lại gia nhập vào, có thể nói vừa vặn góp đủ năm người, nhiều một người trợ giúp, vốn đang làm cho người cảm thấy may mắn, nhưng bọn họ vừa mới đi được không lâu, liền bị người vây kín, hơn nữa lần này là hai tiểu đội cũng chính là sáu người chặn năm người bọn họ.

Quả thật xui xẻo đến mứng không thể xui xẻo hơn nữa! Tiểu đội bọn họ thật vất vả mới gia nhập một người, người khác lại gia nhập một tiểu đội, đâu không phải là ăn hiếp họ sao!

"Sẽ không xui xẻo như vậy đi!" La Thụy Nhĩ khổ sở nhăn khuôn mặt anh tuấn lại, thật là muốn chết.

Quả thật đời người đúng là không nên quá đắc ý!

Kinh nghiệm chiến đấu của những học viên chính thức này so với bọn họ có thể nói là vô cùng phong phú, ngày hôm qua nếu như không phải là Lăng Thần dẫn đội phản ứng cực nhanh, tránh né những học viên chính thức này đuổi bắt, phỏng đoán hôm nay liền phải chết thẳng cẳng, không nghĩ tới hôm nay vừa mới hạnh phúc ăn một bữa liền bị tóm được, đời người thật là quá bi ai!

"Tới thì tới, chẳng lẽ lão nương còn sợ bọn họ?" Cả ngày hôm qua chạy trốn đã đủ để cho Phí Lâm Na nghẹn khuất, đối với một phần tử hiếu chiến, không thể thống thống khoái khoái đánh một trận lại còn muốn trốn đông trốn tây, thật là so với hành hạ nàng còn làm nàng khó chịu hơn gấp trăm lần.

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch nhìn về Lăng Thần, Lăng Thần chậm rãi gật đầu, cũng tỏ ý muốn đánh một trận, chỉ là chạy trốn không phải là phong cách của bọn họ, hơn nữa nếu là chạy trốn, không cho những người này một chút dạy dỗ, sẽ làm cho những người này tưởng bọn họ chính là dễ ức hiếp.

"Như thế nào? Các ngươi muốn ngoan ngoãn đem súng bắn tính hiệu giao ra? Hay là một hồi kêu cha gọi mẹ cầu xin được giao ra?" Một nam sinh tóc ngắn màu nâu khóe môi nhếch lên cười xấu xa, một đôi mắt phượng có vẻ hơi phong lưu nhìn mấy người nói, một nam sinh vốn có tướng mạo tốt, vóc người lại đẹp, vốn là nên đưa tới hảo cảm của mọi người, nhưng lời hắn nói ra một chút xíu cũng không làm người ta tăng hảo cảm được. 

"La Thụy Nhĩ, ngươi nói sao ta lại luôn nghe được một con chó ở chỗ này uông uông hô hoán kêu lên chứ?" Phí Lâm Na không quan tâm đến hình tượng thục nữa chút nào mà dùng ngón tay móc móc lỗ tai khinh miệt nói.

Đối với người có tính nóng nảy như nàng mà nói, nhất định chịu không được khiêu khích của người khác. Dám ở trước mặt nàng khiêu khích, nhất định chính là tự tìm cái chết!

"Chó? Ở chỗ nào?" Đầu La Thụy Nhĩ còn chưa kịp phản ứng, chớp một đôi mắt to khả ái nhìn qua nhìn lại một chút, hắn thật sự không có nhìn thấy chó.

"Ngu ngốc, con chó nhỏ màu nâu uông uông kêu la, thấy không?" Phí Lâm Na tức giận thật là muốn cho cái tên La Thụy Nhĩ này một quả đấm miễn phí, thật là ngu ngốc.

"Oa oa oa! Vậy trước mặt chúng ta không phải là có mấy con chó nhỏ sao." Ánh mắt La Thụy Nhĩ sáng trong nhìn mọi người cười lớn nói, còn phi thường thiếu đánh dùng tay chỉ về phía trước đếm, "Một con, hai con, ..."

Cái giọng khiêu khích kia, quả thực là thiếu đánh!

"Ngươi ... tự tìm cái chết." Cái nam sinh tóc ngắn màu nâu này bị ngôn ngữ châm chọc của hai người liền nổi giận, cắn răng nghiến lợi quơ quả đấm liền muốn tiến lên.

"Đà Lôi, chớ cùng bọn họ chấp chặn, chẳng nhẽ chó cắn ngươi một ngụm, ngươi còn muốn cắn lại sao?" Một nam sinh tóc xanh anh tuấn kéo cái nam sinh tóc nâu ngắn vẻ mặt tươi cười nói, chỉ cần nhìn khí chất của hắn cũng cảm giác được là một người có tu dưỡng vô cùng tốt, đây là một loại người làm cho người đời căn bản không dậy nổi sự không ưa.

Nhưng lời nói của hắn, quả thực làm cho người ta chán ghét.

"Ngươi ..." La Thụy Nhĩ cùng Phí Lâm Na đều là hai người có tính tình nóng nảy, lúc này đều nổi giận, người trước mặt bọn họ vương ra một bàn tay thuần trắng, tay của thiếu niên, ngon tay nhỏ hết sức thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay béo mập mượt mà, nhìn vô cùng đẹp, thật là so với tay nàng còn đẹp hơn, Phí Lâm Na nhìn, trong ánh mắt là sâu đậm ghen tị, sao nàng không có ngón tay tốt như vậy? (T: Một đứa tay xấu nào đó cũng gato huhu T_T.)

Thượng đế thật là không công bằng, không chỉ có làm hảo nam nhân đều là gay, hơn nữa một nam nhân sinh ra còn đẹp hơn nữ nhân, thật là không có thiên lý.

Phí Lâm Na ai oán nghĩ.

Hạ Thiên Tịch không có chú ý tới trong ánh mắt Phí Lâm Na trong nháy mắt hiện ra sâu đậm đố kỵ, đi lên trước hơi hơi nâng một đôi mắt đào hoa, khóe miệng nâng lên nụ cười khoe khoang cuồng vọng, "Đều nói chó sẽ cắn người không gọi (?), tiếp theo các ngươi chú ý một chút, chớ bị những con chó này cắn!"

Nam sinh tóc lam hơi nheo mắt lại, trong ánh mắt là ánh sáng sắc bén.

Lúc này, Lăng Thần một bước  đi đến bên người Hạ Thiên Tịch, hắn cũng không có bước đến trước mặt Hạ Thiên Tịch che đỡ ánh mắt sắc bén của nam sinh này, mà là cùng Hạ Thiên Tịch sóng vai đứng chung một chỗ.

Thiếu niên có nụ cười khoe khoang cuồng vọng như vậy, thần thái phấn chấn, ở trong mắt hắn thật là phát ra ánh sáng chói mắt, hấp dẫn trái tim hắn hướng đến thiếu niên bay đi, cho dù phía trước có là vực sâu vạn trượng, hắn cũng không muốn quay đầu lại.

Hắn muốn cùng chạy song song với thiếu niên, mà không phải là đứng ở trước mặt y che đỡ vạn trượng ánh sáng trên người y.

Một đầu tóc bạch kim đi ra đứng ở bên người Hạ Thiên Tịch, khí tức lạnh lùng cười đại lập tức đưa đến sự chú ý của mọi người.

Hai người một người tuấn mỹ vô song, một người tinh xảo tuyệt luân, một người khí chất lạnh lùng tà tứ, một khí chất khoe khoang cuồng vọng, hai người phong cách như vậy, hình ảnh đứng chung một chỗ thật là không cần quá xứng đôi!

"Lên." Nam sinh tóc xanh híp mắt mội cái, phát ra một tiếng hiệu lạnh như vậy.

"Như thế nào? Có hứng thú so một trận không?" Hạ Thiên Tịch hơi hơi nâng đuôi mắt nhìn Lăng Thần, trong ánh mắt thần thái phấn chấn, một đôi mắt đen sáng lấp lánh vô cùng có thần, nhìn qua đặc biệt hấp dẫn người.

"So cái gì?" Lăng Thần gọi lên khóe môi tà khí nghiêm nghị, hứng thú hỏi.

Thiếu niên như vậy, thật là để cho hắn thích đến cực điểm, hận không thể đem thiếu niên giấu đi, chỉ có một người hắn thấy.

Đáng tiếc, hắn không thể bẽ gãy cánh chim của thiếu niên, bởi vì như vậy, thiếu niên không còn tàn ra tia sáng liền không còn là thiếu niên hắn cực kỳ yêu thích.

Hắn thích nhất là thiếu niên hiện giờ ở nơi này cả người tản ra ánh sáng mãnh liệt hấp dẫn hắn.

"So xem chúng ta ai hạ được nhiều người hơn!" Ánh mắt Hạ Thiên Tịch khinh miệt liếc những người này một cái.

"Phần thưởng là gì?" Bên trong ngân sắc con ngươi của Lăng Thần là tràn đầy ánh sáng hứng thú.

"Ta có thể đáp ứng ngươi một chuyện bất kỳ!" Ánh mắt Hạ Thiên Tịch nhìn nhạt liếc Lăng Thần một cái, ánh mắt tràn đầy ánh sáng khiêu khích.

Lăng Thần nhướng mày, "Chuyện bất kỳ?"

Hạ Thiên Tịch gật đầu, "Dĩ nhiên."

"Tịch Tịch, vậy em cũng không được nuốt lời nga!" Bên trong con ngươi ngân sắc của Lăng Thần tản ra khí thế mãnh liệt, vì phần thưởng này của phu nhân, hắn không có cách nào nhất định phải thắng.

Bất kỳ một chuyện bất kì của Tịch Tịch, không phải là chỉ cần hắn thắng, Tịch Tịch liền có thể đáp ứng kết giao với hắn! Lăng Thần ưu tư suy nghĩ.

"Vậy hãy để cho ta mỏi mắt mong chờ đi!" Phần tử hiếu chiến trong đầu Hạ Thiên Tịch cũng bị gợi dậy rồi, đối mặt với những học viên chính thức này, hắn muốn nhìn một chút xem học viên Trường quân đội Đệ Nhất rốt cuộc như thế nào?

Đối thoại của hai người đưa tới cảm xúc kịch liệt của những học viên chính thức, thân là học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất, làm sao có thể trơ mắt nhìn mình bị những học viên mới này khiêu khích chứ?

"Trạch học trưởng, học sinh mới năm nay rất là cuồng vọng a!" Một người ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Thiên Tịch liếm môi nói.

"Cho nên chúng ta mới phải giáo huấn bọn họ một chút, để cho những học viên mới này biết được sự chênh lệch chưa học sinh dự bị cùng học viên chính thức." Một người ánh mắt khinh miệt nói.

"Cũng hạ thủ nhẹ một chút, bọn họ dẫu gì cũng sắp trở thành học đệ của chúng ta, cho bọn họ lưu lại hình ảnh quá tàn bạo để cho bọn họ có bóng ma liền không tốt lắm." Cái nam sinh tóc xanh gọi là Trạch học trưởng giọng thong thả, nhàn nhạt nói.

"Còn có học muội, sao? Các ngươi xem thường nữ nhân sao?" Trong nhát mắt Phí Lâm Na giơ chân, một tay nâng lên quả đấm tàn bạo nói, "Dám xem thườn nữ nhân, ta sẽ để cho các ngươi biết đến nữ nhân không phải là có thể tùy tiện đắc tội!"

Khóe miệng mọi người giật giật một cái, bọn họ là lần đầu tiên gặp phải nữ hán tử dũng mãnh hung tàn như Phí Lâm Na, thật là không thể thích ứng được nàng bạo thô.

"Ngươi thật sự là nữ nhân sao?" Đà Lôi thật sự không tin nữ nhân vốn ở trong lòng hắn sẽ dè dặt ôn nhu còn có một mặt khác như vậy, thật là làm thay đổi tam quan của hắn.

"Làm sao? Ngươi dám hoài nghi lão nương?" Phí Lâm Na kiêu ngạo nâng lên bộ ngực, hai đại bạch thỏ sinh động trong nháy mắt hiện lên trong tầm mắt của mọi người, rõ ràng hiện lên một sự thật, nàng đúng là nữ nhân.

Đà Lôi khóe miệng giật giật, trán phủ đầy hắc tuyến, nữ nhân như vậy thật là làm cho hắn không thể chịu nổi.

Bởi vì Đà Lôi coi khinh làm cho Phí Lâm Na đặc biệt sinh khí, hét lớn một tiếng giơ lên nắm đấm hướng về Đà Lôi mà tiếp đón, từng chiêu hung mãnh lại ác độc, trực tiếp mức cho Đà Lôi liên tiếp lui về phía sau, thiếu chút nữa liền không chống đỡ được, để cho mọi  người nhìn một màn này khóe miệng đồng loạt hung hãn co giật, nàng thật sự là nữ nhân sao?

Có Phí Lâm Na dẫn đầu công kích, mấy người cũng lập tức triển khai công kích, Hạ Thiên Tịch hướng về một nam sinh cách mình gần nhất đá qua, nam sinh bị đá này nhanh chóng né ra, Hạ Thiên Tịch hơi nhướng mày, học viên chính thức quả thực không tệ, phản ứng vẫn đủ nhanh chóng, nhưng phản ứng nhanh chóng cũng không phải giỏi.

Hạ Thiên Tịch triệu hồi cơ giáp, cả cơ giáp màu xanh da trời rất là đẹp, tản ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt.

Người cùng Hạ Thiên Tịch đối chiến cũng lập tức triệu hồi cơ giáp, cơ giáp màu vàng đất đất thuộc về chiến sĩ cơ giáp hệ thổ.

Thổ hệ chiến sĩ cơ giáp chủ yếu là dựa vào chính lực lượng, người thổ hệ đều là lực lượng chiến sĩ, mà Hạ Thiên Tịch là chiến sĩ cơ giáp thủy hệ, thuộc về loại hình nhu hòa, lấy nhu thắng cương, vừa vặn khắc chế cái cơ giáp chiến sĩ này.

Hạ Thiên Tịch vì kiểm tra thể thuật cùng năng lực điều khiển cơ giáp của mình như thê snafo, lần này hoàn toàn không có ma pháp phụ trợ, hoàn toàn dựa vào lực lượng cơ giáp chiến sĩ của mình chiến đấu.

Cái thổ hệ chiến sĩ cơ giáp này, đem lực lượng cấp bốn của mình áp chế đến cấp ba, cùng cấp bậc với Hạ Thiên Tịch, đây cũng là một loại quy định, nếu không lấy cấp bốn bọn họ đối với cấp ba, không nói là hoàn toàn ăn hiếp bọn họ, cũng không khác biệt lắm.

____________________

Thanh: Phí Lâm Na đại tỷ manly quá a ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top