Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 95. Phân công hành động! Kế hoạch toàn thắng!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Mọi người vửa ở sông nhỏ vui vẻ tẩm ướt cơ thể mình, hai ngày này bọn họ liên tục chạy trốn, cả người đầy mồ hôi thối quả thật có thể thối chết người, cho nên cũng muốn hảo hảo rửa sạch một phen, chẳng qua là bọn họ còn chưa đủ nghiện, bỗng nhiên phía trước lại có động tĩnh, ánh mắt Lăng Thần rét lạnh một cái, sắc bén nói, "Nhanh chóng ẩn núp."

Mọi người phối hợp rất ăn ý, lập tức xoay mình một cái núp ở bên trong bụi cỏ rậm rạp mọc ở bờ sông.

Lúc này, gió thổi qua, chỉ nghe thấy thanh âm đứt quãng bị gió mang đến nói, "Trước mặt ... ba người ..."

Hạ Thiên Tịch nghiêng tai nghe, thính lực của hắn so với mọi người tốt hơn nhiều, dẫu sao cũng đã được Tẩy Tủy Đan lọc sạch thân thể, thính lực và thị giác hay ngũ quan khác mọi mặt đều so với người khác tốt hơn nhiều.

Nghe một lát, ánh mắt hắn chăm chú nhìn mọi người nói, "Bọn họ chắc là có cảm ứng nhiệt khí."  Cho nên vốn là 5 người, bởi vì La Thụy Nhĩ cùng Phí Lâm Na hai người ở dưới nước thấm ướt áo quần, cảm ứng nhiệt khí hình như không có kiểm tra được.

Lăng Thần nhanh chóng ra lệnh, "Đều tiến vào trong con sông đem toàn thân mình thấm ướt."

Thẩm ướt mình, cắt đứt nhiệt cảm, mới có thể tránh những thứ máy móc tân tiến của những người này kiểm tra ra.

Mấy người lập tức không chút do dự rón rén tiến vào bên trong con sông, mặc dù con sông này không phải là quá sâu, nhưng lùm cây bên bờ sông lại rất rậm rạp, cho nên khi mấy người tiến vào trong sông lập tức nín thở, mà những người truy đuổi bọn họ nhìn trên cảm ứng nhiệt khí không có thân ảnh mấy người, rất nhanh liền sẽ rời đi nơi này.

Mấy người từ dưới sông nổi lên một cái đầu, La Thụy Nhĩ xúc động một tiếng, "Đây chỉ là một khảo nghiệm mà thôi, có cần phải như đi bắt tội phạm sao?"

Vốn là bọn họ cũng không để bụng khảo nghiệm, nhưng hai ngày này quả thực giống như sinh tử đào vong, thật là làm cho người khác xúc động.

"Suỵt." Ngón tay Hạ Thiên Tịch đặt ở trên môi nói một tiếng, bởi vì những người truy đuổi bọn họ ngược lại đã trở lại.

Mấy người núp ở trong bụi cỏ rậm rạp, từ khe hở trong bụi cỏ nhìn về ba người phía trước, ba người này đã không phải là ba người Xích Trạch. (T: Ủa không phải nhóm ông XT có 6 người mà?)

"Kỳ quái, rõ ràng trên dụng cụ mới vừa mới thấy có người ở đây, sao lại có thể chỉ trong chốc lát liền không có người nào chứ?" Một người tức giận đánh dụng cụ trong tay mình.

"Phía trước có con sông, bọn họ chỉ cần đi vào trong sông máy của chúng ta liền không kiểm tra được." 

"Nói như vậy, bọn họ đã qua sông rồi?"

Vài người đứng cách đó không xa đối thoại.

Lăng Thần xuống tay làm động tác phân phát nhiệm vụ cho mọi người.

Thấy động tác trên tay Lăng Thần, Lam Linh gật đầu một cái, chậm rãi cẩn thận di động, nằm trên đất hướng phía sau những người đó cẩn thận bò qua.

Mà La Thụy Nhĩ chính là leo đến dưới một cái gò đất cách đó không xa, cái gò đất này cách ba người cũng không xa, cho nên La Thụy Nhĩ vô cùng thận trọng bò lổm ngổm tiến về phía trước, rõ ràng chỉ có năm thước cách hắn không xa, hắn bò lại xấp xỉ năm phút mới tiến vào dưới cái gò đất này, lợi dụng độ cao của gò đất che chắn thân thể của chính mình.

Hạ Thiên Tịch chính là bò lổm ngổm tiến về phía trước, lợi dụng nước sông ở sông nhỏ chậm rãi tiến đến mấy người ở trước, mà hắn không thể từ trong bụi cây rậm rạp xê dịch, bởi vì những cây bèo kia nếu đung đưa mạnh nhất định sẽ đưa đến lực chú ý của bọn họ, cho nên Hạ Thiên Tịch rón rén bẻ gãy một cây cỏ, sau đó ngậm một đầu cỏ trong miệng, ánh mắt nhìn Lăng Thần một cái, trong ánh mắt Lăng Thần có quan tâm, sau đó mới nặng nề gật đầu.

Bóng người Hạ Thiên Tịch rất nhanh liền biến mất, chỉ có một cọng cỏ ở trong sông, mà bóng người của hắn cũng ở trong sông chậm rãi xê dịch, theo sự di chuyển của hắn, cọng cỏ đó cũng chậm rãi xê dịch.

Nhưng ba học viên trên bờ cũng hông phát hiện được một màn âm thầm này, bởi vì bên trong sông nhỏ cỏ dại vốn mọc um tùm, mà cỏ dại sinh trưởng cao ước chừng một người, bcho nên có thể che đậy thân ảnh của mấy người, mà Hạ Thiên Tịch lại lợi dụng một ống cỏ hô hấp trong nước, chậm rãi di chuyển, có dại ở trong sông nhiều như vậy, ai lại chú ý đến một cái ống cỏ này chứ?

Nhìn Hạ Thiên Tịch chậm rãi lẻn đến phía trước mấy người kia, trong mắt Lăng Thần có nồng đậm vui mừng.

Đây chính là người hắn chọn trúng, phu nhân của hắn cùng hắn chắc hẳn sẽ đứng ở chỗ cao nhìn mọi người bằng nửa con mắt, mà không phải là trốn sau lưng hắn được hắn che chở, Hạ Thiên Tịch tỏa sáng như vậy, càng làm mắt hắn không dời đi được.

Càng cùng Hạ Thiên Tịch sống chung, Lăng Thần càng phát hiện, mình đối với Hạ Thiên Tịch thích ngày càng sâu, một ngày nào đó hẳn cảm thấy loại thích này, nhất định sẽ đạt tới một loại không thể tự kiềm chế được.

Hít một hơi thật sâu âm thầm đè xuống muôn vàn cảm xúc trong lòng, Lăng Thần lập tức chỉ huy Phí Lâm Na hướng tới một phương hướng thận trọng bò qua.

Mấy người bọn họ thật ra thì cũng không có nghĩ tìm phiền toái với mấy người này, dĩ nhiên điều kiện kiên quyết chính là mấy người đã đi. Nhưng nếu mấy người này đã trở lại, vậy thì bọn họ cũng sẽ không ngồi chờ chết, nếu không thể ngồi chờ chết, như vậy nhất đỉnh phải đánh đòn phủ đầu.

Sau khi năm người an bài xong, mấy người bên kia tựa hồ cảm thấy bọn họ đã đi rồi, bờ sông nhỏ cũng không có nguy hiểm gì, cho nên cảnh giác hơi buông lỏng một ít.

Mấy người ở đây đều âm thầm nén giận, khi tiến vào bên trong rừng rậm tham gia trò chơi truy đuổi đầy nguy hiểm này, tâm tình khi đó của mấy người cùng bây giờ khác biệt thật lớn.

Khi đó bọn họ có lẽ cảm thấy không có vấn đề, cùng lắm là uống một ly chất lỏng trừng phạt làm cho người ta nôn mửa mà thôi.

Khi biết ly chất lỏng kia là Tạp Địch Ân nhờ những vật ghê tởm nghiên cứu chế tạo ra, ở đáy lòng mọi người cũng đã âm thầm thề, tuyệt đối không uống cái vật kia.

Nhưng theo hai ngày này có thể nói là chạy trốn sinh tử, bọn họ trải qua một loạt đuổi bắt, cạm bẫy, trốn đông trốn tây, lúc hết lương thực, ở trong bóng tối ăn lá cây bọc sâu, ở trong nước sông vừa uống nước lạnh cảm thụ cái gì gọi là tắm rửa tân sinh (?), bọn họ đã nhận nại đến loại trình độ này, sao có thể dễ dàng nhận thua?

Bây giờ cái gọi là nhận thua không chỉ là một ly trừng phạt, bây giờ nhận thua chính là một loại tồn tại của sự hèn nhát, đó không phù hợp với tinh thần quân nhân của Trường quân đội Đệ Nhất.

Ngươi hỏi xem, quân nhân phải có cái tinh thần gì?

Không sợ khổ! Không sợ mệt mỏi!

Không, trừ những thứ này ra, quân nhân hẳn phải có một loại tinh thần kiên nhẫn, gặp chuyện hẳn phải dũng cảm tiến về phía trước, mà không phải là tùy tiện lui về phía sau, bọn họ hẳn là càng cản càng hăng, nghẹn một cổ nhiệt huyết hăng hái, đây mới là tinh thần mà quân nhân hẳn phải có.

Cho nên bây giờ, cũng sẽ không dễ dàng nhận thua, nếu không tránh khỏi, bọn họ cũng sẽ không tự chịu trói, mà là muốn liều mạng.

Lúc này, trong lòng mỗi người ở đây đều bị dày vò, loại dày vò này mặc dù hành hạ bọn họ, nhưng cũng làm bọn họ trưởng thành càng nhanh, khả năng cái này gọi là đau cũng vui vẻ đi!

Năm người phân tán, chia ra năm phương hướng bất đồng, lúc này bọn họ đã không thể nhìn nghe Lăng Thần chỉ huy, hành động khi nào? Hành động như thế nào? Chỉ dựa vào phán đoán của mình, cái này cũng khảo nghiệm sức phán đoán của từng người bọn họ.

Lẳng lặng chờ đợi mấy phút, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng gió từ từ thổi tới, cỏ cây trên sông theo gió thổi mà lắc lư theo gió, ba người đứng ở trên bờ nghỉ ngơi một đoạn thời gian, vẫn luôn hùng hùng hổ hổ nói, "Mẹ nó! Tân sinh năm nay so với năm ngoái còn tốt hơn nhiều, ta nhớ tân sinh năm ngoái mới vào tên nào không bị chúng ta hung hăng tấu một đốn sao, ngươi nhìn tân sinh năm nay mà xem, chạy còn nhanh hơn thỏ, chúng ta chẳng phải còn mang dụng cụ sao? Còn không tìm được bóng người."

Người này vừa nói, hướng đến bờ sông phương hướng của Hạ Thiên Tịch đi đến, vừa đi vừa nói, "Ta rửa mặt trước, lát nữa hay là ăn cơm trước đi, ăn cơm xong chúng ta lại hành động."

Nam sinh này vừa nói vừa đi đến bên bờ sông, cong lưng duỗi người xuống múc một bụm nước vỗ vỗ gò má có chút nóng hừng hực, nước lạnh như băng thấm ướt gò má làm nam sinh này thỏa mãn thở dài một tiếng, ngay sau đó hắn mở hai mắt đưa tay ra lần nữa múc nước, ánh mắt lại một lần nữa đối mặt với Hạ Thiên Tịch bên trong sông.

Con sông này nước cũng không hề sâu, nếu như không có những cây cỏ dại cao cỡ người kia che đỡ, bóng người mấy người bọn họ đã sớm bị phát hiện, mà Hạ Thiên Tịch núp trong sông rất là may mắn, bởi vì một mình hắn đến bờ sông nhỏ, ở bờ sông Hạ Thiên Tịch cho dù núp ở bên trong nước sông cũng dễ dàng phát hiện thân hảnh của hắn.

Người này bởi vì mới vừa nói chuyện, cho nên cũng chưa có chú ý đến Hạ Thiên Tịch trong sông, khi lần thứ hai múc nước ánh mắt mới chú ý đến Hạ Thiên Tịch ở bên trong sông.

Nhưng Hạ Thiên Tịch núp ở bên trong nước sông, hắn ngước mặt, vốn là một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, nhưng mặt sau khi bị nước hoàn toàn bao trùm, tóc khắp nơi nổi lên, từ bên trên mà nhìn đến khuôn mặt dưới nước, một khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân cũng trong nháy mắt trở thành kinh khủng như ma quỷ, rất là đáng sợ. (T: Không khác gì ma :>)

Người này kinh hãi một giây đồng hồ, liền há miệng hét to ra tiếng, nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, cả người Hạ Thiên Tịch từ trong sông đứng lên, tạo nên những bọt nước, thừa dịp người này còn đang kinh sợ, một tay nhanh chóng che miệng người này lại, một tay nắm eo người này, đem người này mang vào trong sông.

Người này vốn là bị dọa sợ, bây giờ lại bị Hạ Thiên Tịch nhanh chóng ra chiêu mang vào trong sông, căn bản là phản ứng không kịp, phía sau đầu cũng bị ăn một chưởng, lúc này ngay cả giãy giụa cũng không được liền hôn mê.

Mà những thứ này phát sinh hết thảy chỉ là chuyện trong chớp mắt, mọi người thậm chí còn chưa kịp phản ứng.

Hai người trên bờ nghe được một tiếng kêu sợ hãi, vừa quay đầu đi xem liền thấy một người đứng ra từ bên trong sông đem đồng bạn của bọn họ nhanh chóng kéo vào trong sông, bọn họ vừa mới nhấc chân muốn đi cứu, mai phục ở bốn phía liền lập tức nhảy ra, làm hai người trở tay cũng không kịp, cơ giáp của hai người thậm chí còn chưa kịp triệu hồi ra, liền bị bốn người ngoan ngoãn chế phục.

Hạ Thiên Tịch lúc này từ trong sông đi lên, một tay còn kéo người bị hắn một chưởng chém ngất, đi tới bốn người đã cột lấy hai người kia, không chút khách khí đưa người đã hôn mê này hướng bên cạnh hai người ném một cái, đầu người này nặng nề dập đầu trên đất một cái thổi lên một mảnh bụi bặm.

Hai người rối rắm chân mày không nỡ nhìn một màn này, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, may vừa rồi không phải bọn họ đi đến bờ sông nhỏ, nếu không bị đối đã như vậy chính là bọn họ, thật thảm! (T: Hai anh may mắn vãi.)

______________

Thanh: Chúc mừng wattpad được 1k theo dõi, vui quá đi. Ngày 28/7/2018 đáng nhớ <3. Cảm ơn tất cả mọi người ^^.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top