Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 97. Đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Bốn ngày ba đếm này đối với mọi người mà nói có lẽ sẽ trở thành một đoạn kí ức vĩnh vĩnh đều không quên được.

Ở nơi này bốn ngày ba đêm, bọn họ trải qua trăm ngàn cay đắng, nhân sinh có rất nhiều lần đầu tiên, mặc dù không phải là đào vong*, nhưng bọn họ suy diễn so với đào vong còn nguy hiểm gấp vạn phần.

*Đào vong: Trốn tránh cái chết.

Cũng ở trong bốn ngày ba đêm này, làm cho những tân sinh như bọn họ từng bước từng bước hướng đến về một quân nhân hợp cách.

Trải qua bốn ngày ba đêm này, cho đến ngày cuối cùng, mắt thấy thắng lợi sắp tới, sau lưng mặc dù không có người nào đuổi bắt, nhưng thể lực của rất nhiều người trong bọn họ đã bắt đầu tiêu hao quá mức.

Cũng tại ngày cuối cùng này, bọn họ đã không hợp lại để liều mạng phân cao thấp, không hợp lại để phản ứng nhanh chóng, chỉ hợp thể lực lại.

Bốn ngày ba đêm ngắn ngủi, thức ăn của bọn họ đều là những thứ không thể vào miệng được, có lúc thật đói bụng, không tìm được con trùng bọn họ chỉ có thể ăn như hổ đói một ít rễ cây cùng vỏ cây, có người thậm chí đói đến mức ngay cả dây lưng của mình cũng rút ra đặt ở trong miệng nhai, ở nơi này bốn ngày ba đêm, không chỉ Tạp Địch Ân mang theo học viên, mà những huấn luyện viên kia cũng mang theo học viên của mình đến đây, bọn họ cũng trải qua địa ngục bốn ngày ba đêm này.

Bọn Hạ Thiên Tịch ở trong rừng cây này cũng đã gặp không ít học viên dự bị cũng bị người truy đuổi giống như bọn họ, học viên dự bị ở nơi này, có thể hoàn toàn chịu đựng được bốn ngày ba đêm có rất ít người, có người thì không nhịn được cơn đói, có người thì ăn những thứ kia rồi đau bụng, từ đó không thể không buông tha trò chơi truy đuổi này, mà cũng có người nửa đường bị bệnh lên cơn sốt ... Bất kể như thế nào, ở nơi này bốn ngày ba đêm, mọi người dựa vào dũng khí và vận khí của riêng mình chịu đựng bốn ngày ba đêm ma quỷ này.

Bây giờ, vào ngày cuối cùng trong bốn ngày ba đêm này, bọn họ từ chỗ sâu trong rừng rậm đi ra, xa xa liền thấy bóng người phía trước, có không ít huấn luyện viên và học viên Trường quân đội Đệ Nhất, nhưng bọn họ lại không còn sức lực, thể lực bị tiêu hao quá mức nghiêm trọng, có thể để cho bọn họ có thể kiên trì tới bây giờ đã rất không dễ dàng.

Rất nhiều người ngã ở chỗ này không bò dậy nổi, đồng bạn bên cạnh bọn họ lần lượt kêu gào, bọn họ quỳ rạp trên mặt đất giãy giụa, có người cho dù đứng không nổi, bọn họ cũng phải bò đi.

Bốn ngày ba đêm giống như địa ngục này bọn họ còn có thể chịu được, không thể lúc sắp đến trạm cuối lại muốn buông tha.

Rất nhiều huấn luyện viên cùng học viên trước mặt nhìn một màn này ánh mắt cũng ươn ướt, suy nghĩ một chút bọn họ cũng từ giai đoạn này đi lên, thời điểm đó bọn họ cũng là dựa vào nghị lực cắn răng mà kiên trì, một bước cuối cùng, cắn răng kiên trì tới được chính là thắng lợi, buông tha chính là thất bại, muốn làm một quân nhân đúng nghĩa, bọn họ phải cắn răng kiên trì.

Từ sau khi Hạ Thiên Tịch gặp Lăng Thần, hoa quả trong ba lô của hắn sau khi ăn hết, hắn cũng không có dựa vào không gian cùng với năng lực của tiểu Cửu, bốn ngày ba đêm này xác thật để cho hắn xác thật cảm thụ được kiên nghị của một người quân nhân.

Mấy ngày nay, hắn cùng Lăng Thần ăn đều là sâu bọc lá, hoặc là các loại thịt chuột, nước đều ở dòng suối nhỏ trong khe núi, có lúc không tìm được dòng suối nhỏ, bọn họ chỉ dựa vào việc ăn một ít lá cây, dùng chất lỏng chua xót kia làm ướt cổ họng của mình, mấy ngày nay hắn cũng khá là may mắn, không có bị bệnh cũng không có ăn đồ hỏng bụng, trải qua Tẩy Tủy Đan cải tạo thân thể, những tạp chất này sau khi tiến vào thân thể, cũng sẽ bị dược hiệu của Tẩy Tủy Đan tống ra bên ngoài cơ thể, cho nên thân thể hắn như cũ vẫn rất tốt, chẳng qua bây giờ thể lực đã tiêu hao quá mức nghiêm trọng.

Năm người trong tiểu đội bọn họ, trải qua mấy ngày kiên trì, Lam Linh đến cuối cùng cũng không thể kiên trì tiếp được nữa, hắn chính là ăn những cái đó rồi hỏng bụng, đến cuối cùng đau bụng đến mức hôn mê, từ đó không thể không từ bỏ.

Mặc dù La Thụy Nhĩ không có bị hỏng bụng, nhưng ở nửa đường lại bị sốt, cả người bị sốt mơ mơ màng màng, thiếu chút nữa vì vậy lại bỏ mạng, cuối cùng cũng không khỏi không từ bỏ.

Đến cuối cùng, có thể kiên trì được lại là nữ nhân Phí Lâm Na này.

Hạ Thiên Tịch không thể không đối Phí Lâm Na nhìn nhiều hơn, nữ nhân này mặc dù không có một chút dè dặt lại như một nữ hán tử, lại có nghị lực ngoan cường cùng dũng khí như vậy, là nữ nhân đáng giá nam nhân yêu thích.

"Ngô -- " 

Hạ Thiên Tịch không chú ý, chân vấp một cái, cả người hắn bỗng nhiên đổ về phía trước.

"Tịch Tịch." Lăng Thần đi chung với Hạ Thiên Tịch kinh hoảng kêu lên một tiếng, thanh âm khàn khàn tử cổ họng đủ để chứng minh mấy ngày này bọn họ có bao nhiêu chật vật.

Lúc cả người Hạ Thiên Tịch sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất, Lăng Thần tay mắt lanh lẹ nằm ở trên mặt đất, dùng thân thể của mình để tiếp nhận Hạ Thiên Tịch, để cho Hạ Thiên Tịch không cần nằm trên mặt đất. (T: Chuẩn đệm thịt người :))

Ngô --

Lăng Thần rên lên một tiếng.

Cả người hắn bây giờ cũng đã không còn sức lực, muốn lấy tay tiếp lấy Hạ Thiên Tịch để cho y không ngã xuốn đó là việc không thể nào, cho nên hắn chỉ có thể nghĩ ra biện pháp đần độn này, lúc Hạ Thiên Tịch ngã xuống thì mình nằm xuống đất trước coi như đệm thịt người của y, không làm Hạ Thiên Tịch đến nỗi té lăn trên đất.

Mặc dù bản thân Hạ Thiên Tịch cũng không nặng có bao nhiêu, nhưng bây giờ thể lực của bọn họ cũng đã tiêu hao quá mức, một chút xíu sức nặng cũng sẽ tạo thành gánh nặng cho thân thể con người, đừng nói là cả người hắn đã đè lên người Lăng Thần.

"Lăng, Lăng Thần ..." Hạ Thiên Tịch chịu đựng sự đau đớn từ cổ họng kinh hoảng kêu lên một tiếng, giùng giằng muốn bò dậy, nhưng cả người một chút xíu sức lực cũng không có, hắn thử mấy lần cũng không có bò dậy được, ngược lại còn thêm hành hạ Lăng Thần.

Thân thể hắn vừa rơi xuống, làm cho Lăng Thần liên tục kêu rên mấy tiếng.

"Lão đại, Hạ thiếu, các ngươi như thế nào?" Phí Lâm Na vốn là ở sau lưng hai người một bước chân, bây giờ cũng muốn đi lên đỡ hai người, nhưng bản thân nàng đã không có khí lực, căn bản là túm không nổi Hạ Thiên Tịch.

Mấy ngày này sống chung, Phí Lâm Na một câu lại một câu nữ vương đại nhân là Hạ Thiên Tịch vô cùng bối rối, cuối cùng dưới sự uy hiếp phúc hắc của Hạ Thiên Tịch, Phí Lâm Na rốt cuộc đổi từ nữ vương đại nhân trở thành Hạ thiếu.

Làm con trai của Thống Soái Liên Bang tối cao, Hạ Thiên Tịch xứng với xưng hô này.

"Phí Lâm Na, không cần để ý đến chúng tôi, ngươi đi trước đi." Hạ Thiên Tịch nằm ở trên người Lăng Thần uể oải nói, hắn biết, hiện tại lãng phí một chút thể lực, cũng có thể làm cho mình thất bại, cho nên hắn không hy vọng người khác vì bọn họ mà lãng phí thể lực.

"Sao có thể như thế được? Phí Lâm Na ta cũng không phải là cái loại người vứt bỏ đồng bạn." Phí Lâm Na vừa nói vừa liều mạng cúi người xuống hai tay lôi áo quần Hạ Thiên Tịch muốn đem Hạ Thiên Tịch từ dưới đất kéo lên. (T: Em yêu chị <3)

Hạ Thiên Tịch bất ngờ nhìn Phí Lâm Na một cái, đây đúng là một nữ nhân xinh đẹp như lửa, mặc dù tính cách có bưu hãn một chút, nhưng nhân phẩm tuyệt đối có thể tin được.

Người có thể ở thời khắc cuối cùng giúp hắn một phen, nói thẳng ra là không buông tay vứt bỏ, như vậy đúng là một đồng bạn hợp cách.

Đinh --

Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thu hoạch được một người bạn nhỏ, phần thưởng có một bộ đan phương Sinh Cốt Đan, mười linh thảo, mời ở trong ba ngày này hoàn thành ký kết khế ước đồng bạn, hoàn thành nhiệm vụ này phần thưởng có một viên trứng ma pháp, mười quyển trục ma pháp cấp thấp, tiếp nhận nhiệm vụ lần này mời chọn được, ngược lại chọn không.

Hạ Thiên Tịch không chút do dự chọn được.

Đây có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn.

Nhân phẩm của Phí Lâm Na này đều không tệ, nếu không chắc chắn hệ thống cũng sẽ không bất giờ lựa chọn đồng bạn cho hắn. Mà tính cách của Phí Lâm Na cũng đã lấy được sự đồng ý của hắn.

Không nghĩ tới hệ thống lại còn có thể cho hắn niềm vui ngoài ý muốn, bất quá bây giờ hắn đã không còn có khí lực đi thằm dò phần thưởng, hơn nữa nhiệm vụ còn có ba ngày, trước mắt đem khảo hạch lần này hoàn thành mới là chủ yếu.

"Phí Lâm Na ngươi chớ uổng phí sức lực, bây giờ cách kết thúc khảo hạch còn có một khắc* đồng hồ, ngươi đi trước, lát nữa chúng ta liền đi theo." Hạ Thiên Tịch xụ mặt nghiêm túc nói, bất kể cuối cùng bọn họ có thể hoàn thành khảo hạch lần này hay không, hắn đều không thể liên lụy người khác.

* 15 phút.

"Nhưng mà ... Hạ thiếu ..." Ánh mắt Phí Lâm Na hồng hồng, nhìn hai người bọn họ không thôi, bọn họ một đường trải qua mấy ngày này, cảm tình mặc dù không có bao nhiêu sâu sắc, nhưng bây giờ mắt thấy sắp tới được đích, làm cho nàng vứt bỏ hai người một mình đi đến đích, nàng nhất định sẽ lương tâm bất an.

"Không sao, ngươi cứ đi trước, lát nữa chúng ta liền đuổi theo." Thanh âm khàn khàn có chút lạnh lùng, ánh mắt Lăng Thần kiên định nhìn Phí Lâm Na nói.

Phí Lâm Na vẫn như cũ nhìn hai người hồi lâu, mới nặng nề gật đầu, lại chậm rãi hướng phía trước xê dịch.

Hạ Thiên Tịch nằm ở trên người Lăng Thần thở hổn hển, thể lực bọn họ đã tiêu hao quá mức nghiêm trọng, dạ dày đã sớm đói đến ngực dán đến lưng, mà bây giờ hắn đã đói quá mức mà cảm giác không ra đói bụng (?), cũng bởi vì như vậy, cho nên bọn họ nghỉ ngơi nửa khắc cũng không dễ dàng nghỉ được, ngược lại càng nghỉ ngơi, thân thể càng thêm lười biếng, không muốn đi lên.

Đối với việc Lăng Thần chủ động nằm xuống đất làm đệm thịt người cho hắn, bây giờ Hạ Thiên Tịch  cũng không muốn nói các loại cảm kích gì đó, hắn nghiêng đầu nằm ở ngực Lăng Thần, cảm thụ tiếng tim đập thùng thùng dưới thân người này, chóp mũi ngửi được hơi thở lạnh lẽo thuộc về người này, cho dù mấy ngày qua bọn họ đều không thể hảo hảo rửa sạch bản thân, mùi hương thuộc về người này vẫn dế ngửi như vậy. (T: Đảm bảo yêu rồi các bác ạ :))

Hạ Thiên Tịch chớp mắt nhìn cái cằm gầy gò của Lăng Thần, cái cằm như vậy thật là hấp dẫn người khác, làm cho Hạ Thiên Tịch đang nhìn đột nhiên có xúc động muốn liếm cằm y.

Nằm trên đất làm đệm thịt người Lăng Thần dĩ nhiên không biết ý nghĩ trong đầu Hạ Thiên Tịch, cho dù biết, tin tưởng hắn cũng rất là nguyện ý hiến thân.

Hai người lẳng lặng một người nằm một người nằm bò, hồi lâu cũng không có nói gì, thời gian trong lúc hai người trầm mặc từng chút từng chút trôi qua.

Hạ Thiên Tịch không có chủ động, Lăng Thần cũng không có yêu cầu Hạ Thiên Tịch chủ động.

Giống như, y căn bản cũng không quan tâm khảo hạch lần này có thành công hay không?

Hạ Thiên Tịch lười biếng nghĩ, chẳng lẽ Lăng Thần một chút cũng không sợ hắn chỉ đè y không đứng lên, cho đến khi khảo hạch kết thúc?

__________________________________

Thanh: Ôm cũng ôm, hôn cũng hôn, đến đệm thịt người cũng làm rồi, rốt cuộc khi nào mới có thể làm ấm giường đây HẢ HẢ HẢ???

Ps: Tôi bị cận rồi các cô ơi :(((((((( 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top