Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Đối chất

Editor: Thiên Nguyệt.

"Ký chủ, ngài có muốn sử dụng viết lại cốt truyện hay không?"

"Không cần!"

"A? Sao"

"Tiếp tục cốt truyện đi."

"Được rồi."

Hình ảnh yên lặng một lần nữa chuyển dộng.

Đúng như theo văn tự vừa nãy miêu tả, trong mảnh im lặng này, thân hình tinh tế Lưu Vi Vi đứng lên.

Ôn Ý âm thầm cười lạnh, sau đó, cô cố ý làm trò trước mặt mọi người nói: "Lưu Vi Vi, cậu có phải là muốn xin lỗi tôi đúng hay không?"

Lưu Vi Vi kinh ngạc chớp mắt một cái, rất nhanh lại bình tĩnh trở lại.

"Ôn Ý, thực xin lỗi, mình. . . . "

Ôn Ý trược tiếp đánh gãy lời cô ta: "Cậu muốn xin lỗi vì cái gì? Chảng lẽ cậu tận mắt nhìn thấy tôi trộm tiền?"

Lưu Vi Vi: ". . ." sao, sao nó lại biết cô muốn nói cái gì!

Nhưng cô ta vẫn duy trì được vẻ trấn định.

"Ôn Ý, thực ra, cậu có chuyện khó xử, có thể cùng với mọi người. . . "

Ôn Ý lại lần thứ hai đánh gãy lời Lưu Vi Vi: " Nói như vậy, tức là cậu đồng ý tiền là do tôi trộm? Vậy tốt thôi, tôi trộm khi nào? Dùng phương thức nào trộm? Thầy giáo là người tố giác tôi đi? Nếu cậu là người tố giác, vậy khẳng định là cậu có bằng chứng rồi? Nên hãy lấy bằng chứng ra, nếu chỉ dựa vào miệng để nói thì tôi đây cũng có thể nói tiền là cậu trộm, sau đó vu oan cho tôi!"

Mọi người trong phòng học nhìn Ôn Ý với Lưu Vi Vi, bởi hồi một hồi 'khen phong ba' vừa nãy, khiến cho mọi người đều không dám mở miệng ra nói chuyện, sợ nói ra lại là mấy lời khen Ôn Ý.

Cũng vì điểm này, trong phòng học vô cùng yên tĩnh, giằng co giữa hai người, cô cứ theo như lời mà cãi lại, mới có thể đi sâu vào lòng người.

Ở trong mắt tất cả mọi người, Lưu Vi Vi có độ tin cậy cao hơn một chút, nhưng nhìn đến Ôn Ý một bộ dạng nói lý cũng không kém, nên không cầm được sinh ra một tia nghi vấn.

Lưu Vi Vi sắc mặt trắng bệch, lời cô muốn nói đều bị đối phương dành trước, thế này thì cô biết mở miệng thế nào? Loại chuyện như thế này, chính là phải chiếm trước tiên cơ, chỉ cần cướp được tiên cơ, thì dù không có đạo lý đi chăng nữa cũng có thể công kích đối phương.

Trấn định! Nhất định phải trấn định! Chỉ cần cắn chết cũng không thả khẳng định cô ta trộm tiền!

Đúng! Một ngụm cắn chết!

Lưu Vi Vi thở ra khẩu khí, cô ta đĩnh đĩnh bộ ngực, cũng bày ra tư thế chiến đấu.

"Ôn Ý, mình cho rằng chúng ta là bạn bè, đây là thái độ của cậu đối với bạn bè sao? Tiền rõ ràng là cậu trộm, kết quả, cậu thế mà lại đổ tội cho mình? Mình thật sự nhìn nhầm cậu rồi!"

Ánh mắt mọi người trong lớp lại một lần nữa tập trung lên người Ôn Ý, nững ánh mắt đó hỗn loạn giữa khinh thường, chán ghét, rất nhiều những cảm xúc khác, mà Ôn Ý đương nhiên không nhìn thấy.

"A! Cậu nói tôi trộm thì là tôi trộm sao? Vẫn là câu nói kia, thời gian, địa điểm , quá trình, cậu có thể nói rõ ràng kĩ càng tỉ mỉ sao? Thời gian là khi nào, quá trình gây án như thế nào? Chung quanh có người khác đi qua hay không? Lúc ấy tôi dùng tay trái lấy tiền hay là tay phải lấy tiền, sau khi lấy được tiền thì tôi còn có động tác nào khác nữa? Cậu có thể đem những chi tiết này nói rõ được không?"

Lời này của Ôn Ý nói quá nhanh, nhanh đến mức Lưu Vi Vi còn không có thời gian kịp phản ứng.

"Mình. . . mình. . "

Sau khi Lưu Vi Vi 'mình' hai tiếng, Ôn Ý lại nhanh chóng nói:" Cậu căn bản là không thể nói rõ ràng đúng không? Bởi vì căn bản tôi không có trộm tiền, cậu cũng chưa kịp biên kịch ra lời để đổ oan cho tôi, còn có, cậu không phải nói tôi trộm tiền sao? Vậy trên tiền hẳn là có vân tay đi, có muốn đi so chiếu một chút hay không?"

Lưu Vi Vi trừng mắt, bàn tay trắng run nhè nhẹ:" Vậy cậu cũng có thể mang găng tay a? Mang găng tay rồi tự nhiên sẽ không có vân ta..."

Ôn Ý nở nụ cười, hai mắt phát ra ánh sáng: "Nga? Cậu không phải tận mắt thấy tôi trộm tiền sao? Thế mà lại không thấy rõ trên tay tôi có đeo găng tay hay không à?"

Âm thanh cười nhạo vang lên, Lưu Vi Vi trong lòng lộp bộp, lúc này cô ta mới phản ứng lại chính mình vừa rồi nói cái gì.

Lưu Vi Vi né tránh ánh mắt Ôn Ý, thanh âm cũng có một tia run rẩy không dễ phát hiện.

"Lúc ấy là đi học, chính là tiết một, phải sang phòng học đa năng, mình quên mất không mang hộp bút, nên đã quay trở lại lấy, kết quả nhìn thấy cậu đang đứng trước bàn học lực cặp của ủy viên."

Lưu Vi Vi càng nói càng trôi chảy: "Đúng vậy, cậu sợ lưu lại chứng cứ, nên đã đeo găng tay, đương nhiên khẳng định găng tay kia cậu đã vứt đi rồi, cậu không thể nào đem vật chứng quan trọn như vậy lưu lại được!"

"Chính cậu trộm tiền, không chối cãi được đâu! Bên phòng học đa năng có máy camera, không tin thì có thể tra xem lại, Ôn Ý, cậu đến trễ vài phút, vài phút ấy chính là để gây án, để trộm tiền!"

Vì chuyện gì mà lại đến phòng đa năng vài phút, Ôn Ý thật đúng là không hiểu được, cô lại chưa từng đọc qua tiểu thuyết《 tàn tàn nhẫn tổng tài không yêu ta 》, cô hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào hệ thống khắc kim giả khóa cốt truyện cho cô.

Quả nhiên, tay thiện nghệ đẩy mạnh tiêu thụ lần thứ hai online.

"Ký chủ, ngài có muốn biết nguyên nhân đến phòng học đa năng trễ không? Lần này chỉ cần 500 khối nha!"

Ôn Ý sửng sốt, lần này giá cả cư nhiên lại thấp như vậy?

"Nói đi, nguyên nhân là gì?"

"Hì hì, khấu trừ 500 khối, còn thừa 6500 khối. Nguyên nhân là vì ngài đi WC nha, nguyên nhân đã giải thích xong!"

Ôn Ý: "!"

Vậy thôi?

Thật đúng là biết kiếm tiền a!

Lúc này, cẩu hệ thống lại lên tiếng.

"Ký chủ, có người nhìn thấy ngài đi từ Wc ra nha, có muốn đổi 500 khối mở khóa danh sách nhân chứng?

Ôn Ý: "..."

Quả nhiên là cẩu hệ thống, chỉ có tiền là bất tử!

Ôn Ý: "Nói đi, nhân chứng là ai?"

Hệ thống: "Khấu trừ 500 khối, còn thừa 6000 khối. Nhân chứng chính là Thân Đồ Thánh, hắn ta bởi vì ở trong phòng học đánh nhau ẩu đả, bị lão sư phạt đứng ở ngoài hành lang, sau đó nhìn thấy ngài hoang mang rối loạn hướng tời phòng học đa năng chạy như điên. Ký chủ có thể tìm hắn giúp làm sáng tỏ nha!"

Ôn Ý lập tức liền sáng tỏ đại khái cốt truyện này.

Ôn Ý lập tức hỏi: " Thân Đồ Thánh là nam chủ của quyển sách này sao?"

Hệ thống:"Không phải, nam chủ là Thân Đồ Thần, là anh trai Thân Đồ Thánh."

Ôn Ý gật đầu.

Ôn Ý tự bổ não ra cốt truyện hẳn là sẽ như vầy.

Ôn Ý bởi vì đi toilet trong thời gian quá dài, dẫn tới việc vào học trễ, cũng vì điểm này, trùng hợp cho Lưu Vi Vi thừa dịp cơ hội này bôi nhọ cho cô trộm tiền.

Chẳng qua cả quá Trình đi toilet này Thân Đồ Thành tận mắt nhìn thấy, làm nhân chứng, Ôn Ý tự nhiên sẽ cùng Thân Đồ Thánh mắc nối quan hệ.

Mà Thân Đồ Thánh cùng Thân Đồ Thân là anh em, liền tương đương với việc làm cho nam nữ chính có cơ hội tiếp xúc.

Nếu... Tránh đi Thân Đồ Thần cùng Thân Đồ Thánh, như vậy có thể tránh đi cốt truyện ngược văn sao?

Cô đã quyết đinh chủ ý này rồi.

Ôn ý thu liễm tinh thần tốt lại, đối với Lưu Vi Vi cười lạnh, không thèm để ý hạ tay áo xuống, nhẹ nhàng bâng quơ nói:"

Nếu cậu đã nói như vậy, vậy thì đi báo đi!"

Lưu Vi Vi lập tức chấn kinh rồi, cả học sinh và lão sư trong lớp cũng không ngừng kinh hô lên, mà hệ thống khắc kim ở trong đầu Ôn ý trực tiếp muốn nổ túng rồi.

"Ký chủ, cô sao có thể như vậy?"

A! Tao sao lại không thể như vậy!

"Ký chủ, cô có thể tìm Thân Đồ Thánh giúp cô a!"

Hả! Tìm hắn để người tiếp tục bóc lột tài sản của tao sao?

"Ký chủ, bình thường cô phải tìm Thân Đồ Thánh lại đây, sau đó khiến cho Thân Đồ Thánh giúp cô làm sáng tỏ, sau đó làm cho Thân Đồ Thánh đối với cô khởi lên một ít tâm tư khác..."

Ha! Lão tử liền không dựa theo kịch bản đấy, mi làm khó được tao sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top