Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 314: Không chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng dưới lòng đất, cánh cửa bị khóa ba lần từ bên trong.

Hạ Hạ co ro trong góc, lòng bàn tay đổ mồ hôi. Chu Dần Khôn đi không bao lâu, bên ngoài liên tiếp vang lên tiếng nổ cùng tiếng súng, còn xen lẫn với tiếng cánh quạt trực thăng, trận địa rất lớn.

Cô không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, cũng không biết người bên ngoài tốt hay xấu, cô không thể xác nhận được đó là cảnh sát hay kẻ thù của Chu Dần Khôn đến. Đành phải khóa cửa thật chặt, chờ đợi sự hỗn loạn qua đi.

Vài phút sau, bên ngoài trở nên yên tĩnh. Nhưng cô không dám liều lĩnh đi ra ngoài, chỉ biết tiếp tục ở lại đây, cố gắng nghĩ đến chuyện khác để giảm bớt sự lo lắng và căng thẳng.

Cô nghĩ đến những ngày sinh nhật đã qua, khi có ba mẹ ở bên cạnh, cả nhà cùng trò chuyện, cười đùa vui vẻ. Cô nghĩ đến việc bà ngoại đến thăm trường trước khi bà qua đời, cô đẩy chiếc xe lăn đi dạo quanh hồ, giới thiệu khuôn viên trường với bà ngoại, hai bà cháu nói chuyện suốt cả một buổi chiều.

Cô cũng nghĩ về... ngày cô ăn cá viên và chơi bóng đá ở Hồng Kong, cô đã lâu không nhớ lại những ký ức tuổi thơ, thậm chí còn nói chuyện cùng với người anh hàng xóm đã giúp cô và bảo vệ cô khi cô còn nhỏ—

"Hạ Hạ, Hạ Hạ!"

Bên ngoài truyền đến thanh âm trong ký ức. Hạ Hạ sửng sốt một lát, nghi hoặc ngẩng đầu lên.

"Chu Hạ Hạ!"

Giọng nói này không thể chân thực hơn được nữa. Hạ Hạ đứng dậy chạy tới, mở khóa cửa, đẩy cửa ra, cô nhìn thấy một bóng người cao lớn mặc áo giáp SWAT chống đạn.

*Áo SWAT ngầu lắm bây ơi.

Phía sau truyền đến một thanh âm, Hứa Gia Vĩ vô thức quay súng nhắm về phía sau, nhưng không ngờ lại đột nhiên bắt gặp một đôi mắt cực kỳ quen thuộc. Hắn sững người giây lát rồi nhanh chóng bước tới, nhảy xuống bậc thang, ôm cô gái đứng ở cửa vào lòng.

Xuyên qua áo giáp, Hạ Hạ cảm nhận được nhịp tim đập kịch liệt truyền đến từ ngực phải.

"Cục trưởng Hướng, tôi đã xác nhận được vị trí của Chu Hạ Hạ, em ấy không sao."

Trong tai nghe truyền đến một tiếng "Được" ngắn gọn.

Sau khi Hứa Gia Vĩ báo cáo xong, hắn buông Hạ Hạ ra, nhìn vào mắt cô. Nước mắt tràn đầy trong hốc mắt, Hứa Gia Vĩ không nhịn được xoa xoa đầu cô: "Không sao rồi Hạ Hạ, anh đưa em đi."

Hạ Hạ gật đầu, nhưng lại không có chút cảm giác chân thực nào. Sau khi sống lại từ cõi chết, anh A Vĩ thực sự đã đứng trước mặt cô, cô còn sắp hoàn toàn rời khỏi nơi này, cô sắp có được tự do.

Lúc này cô đang trong trạng thái hoảng hốt, thậm chí còn bước hụt bước chân sắp bước tới. Người bên cạnh loạng choạng suýt ngã, Hứa Gia Vĩ vô thức đưa tay đỡ cô.

Nhưng ngay khi Hạ Hạ giẫm lên không trung bước hụt, chúi người ngã về phía trước, một tiếng súng "Bang" vang dội khắp căn cứ. Tất cả các thành viên trong đội hành động tìm kiếm đều giật mình, rồi lập tức chạy về hướng có tiếng súng.

Máu nóng bắn lên mặt và cổ Hạ Hạ.

Tai cô ù đi vì tiếng súng, cơ thể bị máu bắn tung tóe cứng đờ. Bàn tay trên cánh tay cô từ từ buông lỏng, cô cứng ngắc quay đầu lại, nhìn thấy thân hình cao lớn bên cạnh mình ngã xuống bậc thềm.

Viên đạn xuyên qua huyệt thái dương của Hứa Gia Vĩ, để lại một cái lỗ đẫm máu dữ tợn. Hắn vẫn mở mắt nhìn cô, một lượng máu lớn chảy xuống bậc thang.

Ngay lúc Hướng Hành Dư truyền tin cho Không quân, bà ấy chợt nghe thấy tiếng súng nổ và tiếng hét sợ hãi sụp đổ của cô gái phát ra từ kênh liên lạc, trái tim bà ấy đột nhiên ngừng đập.

Lúc này, tin tức mới nhất đến từ Không quân: "Chúng ta sắp tiếp cận không phận mục tiêu."

Trên núi.

Á La đang ẩn nấp trong tư thế bắn tỉa, nhìn thấy một nhóm cảnh sát đang vây quanh bên dưới, vẻ mặt không biểu cảm đứng dậy cất súng đi, cậu ta đã hoàn thành xuất sắc "nhiệm vụ quan trọng" mà Chu Dần Khôn giao cho trước khi sơ tán.

Nhiệm vụ này quan trọng nhưng không khó.

Anh Khôn nói, Chu Hạ Hạ không phải là mục tiêu của cảnh sát, nếu cảnh sát lên núi không bắt được anh, bọn chúng đương nhiên sẽ rút lui. Lúc này, kẻ nào điên cuồng tìm kiếm Chu Hạ Hạ muốn đưa cô đi đều phải bắn chết.

Á La đã nhìn thấy người đàn ông đó. Hắn chính là người cậu ta cảm thấy lạ ở chân núi, cũng đã chụp ảnh khi quay về lần trước. Mặc dù không biết hắn và Chu Dần Khôn có mối thù gì, nhưng Á La biết anh Khôn đã muốn giết người này từ lâu rồi.

Hai chiếc máy bay chiến đấu đột nhiên bay qua rất nhanh trên bầu trời xa xăm, Á La dừng lại cất súng, đưa mắt nhìn về hướng đó, bất giác cau mày.

Cậu ta cầm súng, nhảy khỏi tảng đá rồi bỏ chạy theo con đường mòn phía sau núi.

*

Máy bay chiến đấu bay nhanh qua tầng bình lưu ở độ cao 9.000 mét.

Chu Dần Khôn mặc đồ bay, đội mũ bảo hộ màu đen, đeo mặt nạ dưỡng khí, nhìn tọa độ. Vẫn còn ba phút nữa sẽ đến không phận Ấn Độ, chỉ vừa bay qua Núi Patkai trước mặt.

Đúng lúc này, trên màn hình hiển thị phía trước hai tín hiệu đang nhanh chóng tiếp cận xuất hiện, rõ ràng là đang tiến về phía anh, muốn tấn công anh ta từ phía sau, nhanh chóng khoanh vùng máy bay chiến đấu của anh.

Hai máy bay chiến đấu đuổi kịp biên giới Trung Quốc-Myanmar, màu sắc một đậm một nhạt, lần lượt là máy bay tiêm kích thế hệ thứ ba của Trung Quốc có biệt danh là "Mãnh Long*" và "Phi Sa*".

*Mãnh Long: Rồng dũng mãnh (theo Việt Nam dịch): Chengdu J-20 = Thành Đô J-20 (殲-20) [theo wikipedia đây là loại máy bay tiêm kích tàng hình hai động cơ thế hệ thứ 5]
Phi Sa: Cá mập bay (theo Việt Nam dịch): Shenyang J-15 (歼-15) [theo wikipedia đây là loại máy ba đa năng tiêm kích hệ thứ 4]

"Mãnh Long đã đến không phận mục tiêu."

"Phi Sa đã đến không phận mục tiêu."

Trong phòng chỉ huy của căn cứ không quân, người chỉ huy ra lệnh: "Trước khi đối thủ khai hỏa, chúng ta không được phép nổ súng trước, chỉ có thể đánh chặn. Lưu ý, một khi mục tiêu nhảy dù thoát thân thì lập tức dừng tấn công, chờ đội cứu hộ trên không."

Câu trả lời đến từ buồng lái của hai máy bay chiến đấu cùng lúc: "Rõ."

Cùng lúc đó, " Mãnh Long" và " Phi Sa" tăng tốc tiến về phía trước bằng chiến thuật tăng tốc, chuẩn bị đánh chặn máy bay chiến đấu của Chu Dần Khôn.

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên có mấy luồng ánh sáng trắng nổ tung, khói lập tức tán ra mọi hướng, trong lúc nhất thời không rõ vị trí của máy bay chiến đấu đang bị truy đuổi.

Rõ ràng là chiếc máy bay chiến đấu F-16 do Chu Dần Khôn lái đã thả bom gây nhiễu hồng ngoại nhằm mục đích khiến "Mãnh Long" và "Phi Sa" phía sau bay chệch khỏi mục tiêu thực sự, tránh tầm khoanh vùng của máy bay chiến đấu Trung Quốc và tận dụng cơ hội tăng tốc ra khỏi không phận Myanmar.

Quả nhiên, giây tiếp theo, chiếc F-16 phía trước nhanh chóng tăng độ cao, thoát khỏi phạm vi khoanh vùng tối ưu của hai máy bay chiến đấu Trung Quốc.

"Tôi đến!"

Người lên tiếng là phi công chiến đấu Mãnh Long Trâu Chiếu, hắn đã đoán trước được hành động bay của Chu Dần Khôn, Trâu Chiếu từ bên cạnh lao thẳng về phía chiếc F-16.

Nhìn thấy sắp bay về phía núi Patkai, Chu Dần Khôn quay đầu liếc nhìn chiếc máy bay chiến đấu màu xám nhạt đang lao về phía anh từ bên dưới, trong mắt toàn là vẻ lạnh lùng.

Máy bay chiến đấu F-16 đột nhiên điều chỉnh hướng bay, toàn bộ thân máy bay nghiêng sang một bên, nhanh chóng quay người tránh máy bay chiến đấu Mãnh Long đang tiếp cận từ bên cạnh.

"Phi Sa" đang chờ ở bên cạnh nhìn thấy Chu Dần Khôn bị ép phải quay đầu lại, hắn đuổi theo không chừa một kẽ hở.

Việc buộc người quay trở lại không phận Myanmar chắc chắn sẽ trì hoãn thêm thời gian, chuyện này có lợi cho việc đánh chặn máy bay chiến đấu của Chu Dần Khôn.

Trên bầu trời cao vút, hai máy bay chiến đấu bắt đầu đuổi nhau với tốc độ cao. Tiêm kích Phi Sa cắn chặt không buông, định khóa chặt vào máy bay phía trước nhưng không ngờ chiếc F-16 phía trước bất ngờ hếch mũi bay lên, khiến góc tấn công của máy bay lớn hơn 90°, toàn bộ máy bay chiến đấu gần như ngửa lên.

Chiếc Mãnh Long đang có ý định hợp tác đánh chặn từ phía sau lên, Trâu Chiếu  nhìn thấy cảnh tượng này, thầm than không ổn rồi.

Quả nhiên, chiếc Phi Sa đang bay nhanh không thể giảm tốc mà lao thẳng tới phía trước máy bay chiến đấu F-16, vị trí trước sau của hai máy bay chiến đấu ngay lập tức chuyển đổi. Sau khi máy bay chiến đấu của Chu Dần Khôn giây lát ngẩng góc đầu lên đã nhanh chóng trở lại bình thường, hoàn thành động tác phanh trên không tiêu chuẩn — hổ mang bành.

*Hổ mang bành (Pugachev's Cobra): một động tác nhào lộn phức tạp, được coi là tuyệt kỹ của các phi công lái chiến đấu cơ Nga, chính là chiếc máy bay đang bay ở tốc độ vừa phải đột nhiên ngóc đầu và lao lên theo phương thẳng đứng, trước khi trở lại theo phương nằm ngang.

Máy bay chiến đấu Phi Sa đột nhiên xuất hiện trong phạm vi khoanh vùng của Chu Dần Khôn, đèn cảnh báo màu đỏ trong buồng lái lập tức sáng lên, cho thấy nó đã bị khoanh vùng.

Chu Dần Khôn không chút do dự nhấn nút bắn, một tiếng nổ lớn vang lên, bùm một tiếng, tên lửa trên không bay về phía Phi Sa.

Phi công chiến đấu Phi Sa Khương Hồng Dục ngay khi bị khoanh vùng đã giật mạnh cần điều khiển, máy bay chiến đấu ngay lập tức bay lên theo phương thẳng đứng, may mắn là, tên lửa không đối không thường không có khả năng quay đầu với vectơ lớn, hắn tránh được đòn tấn công của Chu Dần Khôn trong gang tấc.

*Tên lửa không đối không (air-to-air missile: AAM): tên lửa dẫn hướng được bắn từ một máy bay để tiêu diệt máy bay khác

Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài hơn mười giây, thời điểm nhìn thấy tên lửa phóng đi, Trâu Chiếu lập tức xin chỉ thị: "Đối phương đã nổ súng, yêu cầu phản công."

Kênh liên lạc lập tức trả lời:" Đồng ý đánh trả."

Sau khi nhận được lệnh, máy bay chiến đấu Mãnh Long tiến thẳng về phía chiếc F-16 của Chu Dần Khôn.

Chu Dần Khôn vốn định dùng một đòn nữa để giải quyết luôn Phi Sa. Bởi vì Phi Sa là một máy bay chiến đấu hạng nặng tiêu chuẩn, cho nên việc leo thẳng đứng sẽ tiêu tốn động năng, nếu nó leo lên thêm hai lần nữa, động cơ chắc chắn sẽ ngừng, nó sẽ không còn đủ may mắn tránh được tên lửa.

Nhưng máy bay chiến đấu Mãnh Long tiếp cận từ phía sau, cho thấy rõ họ sẽ không ngồi yên bỏ qua.

Một khi bị Mãnh Long leo lên khoanh vùng, chắc chắn sẽ chạm trán với con Phi Sa phía trên đã ổn định, như vậy sẽ quay trở lại trạng thái tiêu hao khi bị vây quanh, phải chiến đấu với hai máy bay.

Chu Dần Khôn đưa ra quyết định nhanh chóng, tắt động cơ trước khi bị máy bay chiến đấu Mãnh Long khoanh vùng.

Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc F-16 quay tròn, rơi xuống như chim, người đàn ông bình tĩnh quan sát độ cao thay đổi. Tám nghìn mét, bảy nghìn mét, chưa đầy một phút đã giảm xuống còn sáu nghìn mét, máy bay chiến đấu tiếp tục lao thẳng xuống.

*Ý là Chu Dần Khôn ngồi trong máy bay trải qua quá trình máy bay nó quay vòng vòng rơi xuống hơn 2000m, ví dụ dễ hiểu thì tòa Landmark 81 cao 461,3m, mà tòa nhà cao nhất thế giới hiện cũng chỉ có 828,3m với 163 tầng.

Trâu Chiếu cau mày nhìn phương pháp kỳ lạ của Chu Dần Khôn, sau đó cũng hạ thấp độ cao, lúc này mới nhìn rõ phía dưới có thôn làng.

Giọng nói của đồng đội Khương Hồng Dục phát ra từ tai nghe: "Hắn biết chúng ta không thể nổ súng vào khu vực dân sự, nên muốn trực tiếp bay ở độ cao thấp vượt qua biên giới Myanmar."

Trâu Chiếu nhìn vào bản đồ tọa độ trên màn hình, sau đó lại nhìn xuống đất, im lặng hai giây nói: "Qua núi Mingin phía trước là đồng bằng sông Chindwin, hy vọng chúng ta có thể ép hắn dừng lại."

"Rõ, tôi đi phía trước để chuẩn bị."

Nói xong, hai chiếc máy bay chiến đấu tách ra trên không.

Phi Sa bay về phía đồng bằng sông Chindwin để chuẩn bị đánh chặn, Mãnh Long tiếp tục hạ độ cao, dự định truy đuổi máy bay chiến đấu của Chu Dần Khôn từ phía sau đến đồng bằng sông Chindwin.

Lúc này, tại ngôi làng dưới chân núi Mingin, trẻ em đang kinh ngạc nhìn chiếc máy bay lớn lao về hướng này.

Bóng tối sắp buông xuống, người lớn nghe thấy thanh âm càng ngày càng gần đều ngẩng đầu nhìn. Lúc sau đó mới kinh hoàng phát hiện ra con quái vật khổng lồ đang lao về phía ngôi làng, họ la hét vứt bỏ công việc, ôm con bỏ chạy, cảnh tượng hỗn loạn.

Khoảnh khắc tiếp theo, một luồng phản lực khổng lồ ập đến, phá hủy tất cả những ngôi nhà gỗ bấp bênh trong làng.

Khi chỉ còn cách mặt đất một nghìn mét, Chu Dần Khôn nhìn lại chiếc máy bay chiến đấu Mãnh Long đang lao xuống theo sau. Anh cười khẩy, khởi động lại động cơ, vòi phun nhanh chóng tạo ra lực đẩy cực lớn.

*Lão thả rơi tự do hơn 8000m, gấp 20 lần cái landmark.

Ngay khi các máy bay chiến đấu Mãnh Long đang đuổi theo ở cự ly gần, Trâu Chiếu nhìn thấy chiếc F-16 trước mặt đột nhiên cất cánh bay lên không trung, toàn bộ thân máy bay chiến đấu nghiêng đi, nhanh chóng lao qua yên ngựa hẹp của hai đỉnh núi Mingin.

Khoảnh khắc Chu Dần Khôn bay đi, trên chiếc Mãnh Long đang lao tới, Trâu Chiếu đột nhiên mở to mắt, phát hiện ngọn núi Mingin trước mặt khác với những gì hiển thị trên bản đồ—

Một đoạn lớn của ngọn núi nhô ra phía trước do sức ép của địa hình.

Hắn lập tức kéo cần điều khiển, đồng thời chợt hiểu ra, Chu Dần Khôn đang giả vờ bay qua biên giới ở độ cao thấp, nhưng thực chất là cố ý dụ hắn đâm vào núi. Va chạm với một ngọn núi ở độ cao thấp như vậy chắc chắn sẽ gây ra thương vong lớn cho khu dân cư bên dưới.

Quần áo của hắn lập tức ướt đẫm mồ hôi lạnh, Trâu Chiếu cố gắng bình tĩnh hành động nhất có thể.

Nhưng cho dù hắn có phản ứng kịp thời nhanh chóng thế nào đi chăng nữa nhưng vì khoảng cách quá gần, chậm lại không kịp, chiếc máy bay chiến đấu Mãnh Long vẫn lao nhanh về phía ngọn núi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top