Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 79: Đến lúc vả mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hall lạnh mặt xem trận đấu kế tiếp của Jack, giống như anh đang nhìn một tên hề nhảy nhót.

Jack bằng lực sát thương cực cao của văn chương Lưu hỏa, một đường phá quan trảm tướng, liên tục đánh bại ba đối thủ, thuận lợi trở thành một trong bốn người mạnh nhất tổ A, chỉ cần thắng thêm trận nữa, anh ta có thể trở thành một trong hai người mạnh nhất tổ A. Số lần Jack sử dụng văn chương lưu hỏa càng nhiều, độ chú ý của khán giả với tổ A càng cao, đến lúc này, hơn nửa lượng khán giả đều đã chuyển màn hình sang chiến đấu tổ A.

Vốn anh ta cho rằng mình sẽ vẫn luôn thuận lợi đi tiếp như vậy, nhưng mà khi thấy Hall • Williams xuất hiện trước mặt mình, anh ta không hiểu sao, lại sinh ra một chút cảm giác không xác định.

Oakland thấy tên Hall hiện lên màn hình mới chuyển màn hình qua đây, đúng lúc Hall và Jack bị truyền tống vào không gian chiến đấu, cậu còn chưa biết chuyện trong tay Jack cũng có một khối văn chương Lưu hỏa, chỉ hứng thú dạt dào muốn xem Hall đại phát thần uy.

Vừa vào trận Hall đã đánh đòn phủ đầu, văn chương băng hà khởi động trong nháy mắt, toàn bộ không gian đều bị băng tuyết bao phủ, đông Jack thành một toà tượng băng.

Tất cả mọi người đều ngừng thở, muốn xem Jack ứng đối ra sao, văn chương Lưu hỏa có thể phá vỡ ràng buộc của văn chương băng hà không.

Ngay sau đó, bên trong lớp băng trắng, ánh sáng đỏ chậm rãi xuất hiện dưới lớp băng, thong thả hòa tan dần lớp băng. Cảnh tượng khiến người kinh tâm động phách không hề xuất hiện, chỉ thấy lớp băng từ từ hòa tan, khiến trong lòng khán giả có hơi thất vọng.

Hall lại không chút nóng nảy, lẳng lặng chờ ngọn lửa của đối phương từng chút hòa tan băng cứng.

"Cảm giác hình như văn chương nguyên tố băng của Hall mạnh hơn chút, Jack đã dùng lửa hòa tan vài phút, trên người vẫn bọc nhiều băng như vậy còn chưa thể động đậy."

"Còn không phải sao! Xem ra hình như phẩm chất văn chương nguyên tố băng của Hall cao hơn chút!"

Cuối cùng lại qua vài phút, Jack mới thoát khỏi gông cùm xiềng xích của băng cứng, anh ta rất tức giận, cứ tưởng văn chương Lưu hỏa của mình có thể trực tiếp phá băng, nhưng không ngờ phải mất gần mười phút mới hòa tan hết băng, mà Hall chỉ đứng một bên lẳng lặng nhìn, như đang xem anh ta làm trò hề, khiến anh ta cảm thấy cực kỳ mất mặt!

Jack thẹn quá thành giận lại kích hoạt văn chương Lưu hỏa, Lưu hỏa màu đỏ diễm lệ như ngựa hoang thoát cương điên cuồng phóng tới, biển lửa nhanh chóng tràn ngập không gian. Hall không nhanh không chậm kích hoạt văn chương Kim thuẫn, hạ thấp tỉ lệ cơ giáp mình chịu ảnh hưởng của sức nóng.

"Làm gì thế? Không phải khối văn chương nguyên tố hỏa đó rất lợi hại sao? Sao chạy tới trước mặt Hall lại có vẻ yếu quá vậy?" Khán giả nhịn không được lại nghị luận.

Oakland hơi nhướng mày, hiện tại cậu cũng đã nhìn ra, văn chương Lưu hỏa đối phương sử dụng hình như cũng dùng lưu hỏa phù chế tác thành, chỉ là ngọn lửa này mặc kệ là màu sắc hay nhiệt độ, đều không bằng văn chương cậu chế tác. Dù vậy, điều này vẫn khiến cậu cảm thấy có chút quái lạ. Chẳng lẽ ngoài cậu ra, thế giới này còn có tu chân giả khác?

Biển lửa của Jack chỉ duy trì được năm phút thì dần tiêu tán, khiên năng lượng kim sắc của Hall chỉ mới vỡ một lần mà thôi, có thể thấy văn chương Lưu hỏa của Jack có lực sát thương không cao như anh ta tưởng tượng.

Khóe miệng Hall khẽ nhếch, tới lúc cho các ngươi mở mang kiến thức thế nào mới là văn chương Lưu hỏa chân chính.

Trong nháy mắt kích hoạt văn chương Lưu hỏa, Lưu hỏa màu đỏ chói mắt rực rỡ cuốn theo dung nham cuồn cuộn lao đến, sóng nhiệt mênh mông đập vào mặt, ánh lửa hừng hực lượn lờ, khiến người ta cảm thấy như đặt mình vào trong địa ngục biển lửa.

Jack chỉ cảm thấy không khí xung quanh đã nóng đến mức hô hấp cũng đau đớn, càng không cần nói nhiệt độ truyền đến từ cơ giáp, khiến anh ta như sinh ra ảo giác mình bị đặt trên vỉ nướng.

Đau đớn thân thể cảm nhận được khiến anh ta không khỏi gào thét ra tiếng, chờ đến khi anh ta phản ứng lại, đã bị trí não đẩy khỏi không gian đối chiến, trận chiến của hai người kết thúc như một vở hí kịch.

Khán giả không thể cảm nhận được nhiệt độ cực nóng mà văn chương Lưu hỏa của Hall mang đến, bọn họ chỉ biết ngọn lửa Hall kích hoạt có lực sát thương lớn hơn của Jack, nếu không Jack sẽ không bị phán thua cuộc khi chỉ mới đối mặt trong thời gian ngắn ngủi như vậy.

"Sao Hall cũng có văn chương Lưu hỏa?"

"Đúng vậy, không phải Ivan nói đó là cậu ta học được từ tàn quyển ma văn thượng cổ sao? Sao như thứ bán đầy đường..."

"Văn chương Lưu hỏa của Hall hẳn là do Lancelot chế tác đúng không? Vậy chẳng phải là Lancelot cũng biết loại ma văn thượng cổ này?"

"Haha, không phải là học trộm đi?"

"Vậy ai học trộm ai đây?"

"Có mắt thì tự mình nhìn đi, xem ai lợi hại hơn liền biết ai học trộm ai."

Khán giả xem náo nhiệt chê chuyện chưa đủ lớn ồn ào nghị luận, nếu không có những lời phỏng vấn của Ivan lúc trước, có lẽ mọi người sẽ đoán Lancelot thần bí và Ivan có phải cùng sư môn hay không, hiện giờ xem ra, có vẻ bên trong chứa càn khôn.

Jack xám xịt rời khỏi sân đấu, dù thế nào anh ta cũng không ngờ rằng, trong tay Hall vậy mà cũng có một khối văn chương Lưu hỏa, hơn nữa mặc kệ là nhiệt độ ngọn lửa hay diện tích biển lửa thì đều lớn hơn của anh ta mấy lần, anh ta căn bản không phải đối thủ của Hall, Văn chương sư của Hall cũng quá khủng bố đi...

Hai người chiến thắng của tổ A là Hall Williams và một vị cơ giáp chiến đấu sư đến từ Tinh vực 17, sau khi Hall xác nhận thông tin mình thăng cấp trên màn hình, lập tức logout, ném hết những phong ba mình nhấc lên ra sau đầu.

Oakland nhìn tin nhắn Hall gửi đến Quang não của mình, trong đó chỉ có hai chữ — Đăng xuất.

Oakland sờ sờ mũi, ngoan ngoãn logout.

Còn Ivan • Passy lúc này sao...

Cậu ta như kẻ thần kinh gặm cắn ngón tay mình, đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình.

Sao có thể?  Sao lại vậy? Sao Lancelot biết chế tác văn chương Lưu hỏa? Người gia tộc Berkeley đều đã chết hết chỉ còn lại tên phế vật Oakland mà thôi!

Oakland hẳn căn bản không biết đến chuyện cuốn tàn quyển ma văn thượng cổ, nếu không sẽ không vứt thứ bảo bối giá trị liên thành trong cái hộp nát dưới gầm giường mà không mang theo! Dù những người khác thấy cuốn tàn quyển, cũng chẳng thể nhìn hiểu văn tự thượng cổ mới đúng!

Lancelot này rốt cuộc là ai? Sao cậu ta có được ma văn Lưu hỏa? Có phải cậu ta nắm giữ rất nhiều ma văn thượng cổ hay không? Cho nên mới chế tác được nhiều văn chương có hiệu quả kỳ lạ như vậy?

Mình vừa nói vậy với phóng viên, Hall đã lấy văn chương của Lancelot vả mặt cậu ta ngay! Nhất định bọn họ cố ý! Nói không chừng đây là âm mưu? Tàn quyển ma văn thượng cổ của gia tộc Berkeley lưu lại chắc chắn không chỉ có một quyển này, Oakland đưa một quyển khác cho Hall, mà Hall lại cho Lancelot!

Nếu Hall • Williams cũng biết loại ma văn này có nguồn gốc từ gia tộc Berkeley...

Ivan càng nghĩ càng kinh sợ, cả người đều có chút không tốt, đúng lúc quang não của cậu ta vang lên, là phụ thân gọi đến, Ivan gấp gáp tiếp nhận.

"Phụ thân!" Ivan như nhìn phụ thân mình như thấy cọng rơm cứu mạng.

Arnold • Passy thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách của con mình thì nhăn mày, lạnh lùng quát: "Bộ dạng của con hiện giờ là sao? Bày dáng vẻ này cho ai xem?"

"Phụ thân...con..."

"Được rồi! Sự việc ta đều đã biết! Thông tin của Lancelot ta đã phái người điều tra, nói không chừng tên nhóc nhà Williams kia cũng đang điều tra chúng ta! Không phải chỉ là một khối văn chương giống nhau thôi sao? Còn không cho phép có truyền thừa tương tự nhau à? Chỗ ta vừa giải được một loại ma văn mới, con cầm đi nghiên cứu cho tốt, mấy ngày này cứ ngốc trong phòng làm việc đừng ra ngoài! Chỉ cần con chế tác được văn chương mới độc nhất vô nhị, thì có thể đè chuyện này xuống!"

"Vâng...phụ thân."

"Còn hiện tại, ta sẽ nghĩ cách tạm thời dời lực chú ý của mọi người, sẽ không ảnh hưởng lớn đến con, con đừng tự loạn thế trận biết không?!"

"Con đã biết, phụ thân."

Kết thúc cuộc gọi với phụ thân, cả người Ivan như sống lại, cậu ta nhìn tấm hình ma văn phụ thân gửi đến, tiến vào phòng làm việc tư nhân.

Lúc này Hall cũng đến ký túc xá của Oakland, hai người ngồi đối mặt nhau, không khí có chút ngưng trọng.

"Mẫu thân cậu có để lại cho cậu di vật gì không?" Hall hỏi thẳng vào vấn đề.

Oakland cố gắng tìm kiếm trong ký ức của nguyên chủ một chút, mơ hồ nhớ lại hình như có một cái hộp sắt, "Hình như có một số thứ..."

"Là gì?"

"Là một quyển sách rách nát..." Cậu cũng không nhớ rõ, dù sao đây cũng không phải ký ức của cậu, ký ức của nguyên chủ về mẹ rất mơ hồ, chỉ nhớ đó là một hộp sắt rất cũ kỹ, bên trong có một số đồ chơi của nguyên chủ lúc nhỏ, còn có một cuốn sách rách nát, có lẽ nguyên chủ cũng không hiểu những chữ viết và đồ văn thâm ảo bên trong, vì vậy chỉ tùy tiện xem qua rồi vứt vào trong hộp.

"Hiện giờ cuốn sách kia ở đâu?"

"A...? Hình như dưới gầm giường trong phòng tôi..."

。。。

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top