Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

THẾ GIỚI THỨ HAI 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR : AUGUST

LUÔN CÓ GIAN THẦN MUỐN NGỦ TRẪM 

Phó Minh Trạm tìm được câu trả lời mình muốn liền không ngượng ngùng, nhìn tiểu hoàng đế trong lòng ngực thở phì phì, tâm tình rất tốt.

Đường Khanh quả thực tức giận muốn nổ phổi, đây là chuyện gì! Có thể để nàng hoàn thành nhiệm vụ thật tốt hay không.

"Phó Minh Trạm!" Bởi vì tức giận, nàng hô thẳng tên hắn ra "Ngươi không nên quá phận!"

"Ồ ? Ta  quá phận như thế nào ?" Phó Minh Trạm mỉm cười mở miệng nói, tiếng nói của tiểu hoàng đế còn mang theo chất trẻ con ngọt ngào, lời nói hơi tỏ vẻ kiên cường, rõ ràng đang tức giận, nhưng cố tình làm người nghe tê dại không thôi, hắn thật sự rất thích dáng vẻ này của tiểu hoàng đế tựa như mèo nhỏ xù lông vậy.

Trước kia làm sao không phát hiện tiểu hoàng đế tức giận lại động lòng người như vậy nhỉ? Thái phó đại nhân thoáng tự hỏi trong một cái chớp mắt, nhưng rất nhanh hắn liền không nghĩ nhiều nữa, lúc trước không phát hiệt thì không quan hệ, dù sao bây giờ nàng là của hắn rồi.

"Về sau không cho phép tức giận với người khác."

Vẻ mặt Đường Khanh như gặp quỷ nhìn về phía hắn, "Trẫm hiện tại đến tức giận cũng phải xem sắc mặt của thái phó đại nhân ? Nếu vậy, không bằng ngôi vị hoàng đế kia thái phó đại nhân, dứt khoát lấy đi đi!"

Tuyến thế giới này đã chệch đường ray, nàng cũng lười tuân theo cốt truyện!

Phó Minh Trạm sờ sờ cằm, giống như thật sự đang cân nhắc vấn đề này. Sâu trong nội tâm Đường Khanh đột nhiên sinh ra một chút sợ hãi, đúng là gặp quỷ rồi, dáng vẻ kia của nam chính hình như thật sự cân nhắc lời nàng vừa mới nói a! Nàng một chút cũng không muốn bị giam bị giết aaa!

Cũng may, Phó Minh Trạm rất nhanh bác bỏ cái ý tưởng kia.

Hắn khá thích tiểu hoàng đế linh động  trước mắt này, chứ không phải chim hoàng yến bị hắn nhốt trong lồng.

"Ngôi vị hoàng đế là của Hoàng Thượng, ta sao có thể lấy." Hắn vừa nói vừa xoa xoa tóc đen rũ xuống một bên của nàng , nói tiếp: "Hơn nữa, có ta ở đây, ngôi vị hoàng đế này trừ bỏ ngươi ai cũng không thể lấy đi."

"Vậy thì thật là cảm ơn thái phó đại nhân." Đường Khanh tỏ vẻ lòng ta quá mệt mỏi, nam chính đối với bá nghiệp không có hứng thú, thế giới này nàng còn cứu vớt cái rắm a!

Phó Minh Trạm như không nghe ra cười lạnh trong lời nói nàng, ngược lại cưng chiều nói: "Với ta ngươi không cần phải nói cảm ơn, đây là ta nên làm." Nói xong, hắn lôi kéo tay nàng đi về hướng long sàng hoa lệ, "Đêm đã khuya, Hoàng Thượng nên đi ngủ, nếu không đối với thân mình không tốt."

Tuy nói là như vậy, nhưng Đường Khanh nhìn hắn không có nửa điểm phải  dáng vẻ, mặt vô cảm nói: "Ừm! Trẫm nên đi ngủ rồi , thái phó cũng nên trở về."

"Giờ này cửa cung đã đóng, ta ra không được. Ngươi nỡ đem ta ném ra băng thiên tuyết địa bên ngoài?"

Nhìn thái phó đại nhân lộ ra nụ cười toe toét, khoé miệng Đường Khanh co dật, hết sức tuyệt tình nói: "Nỡ."

"Tiểu gia hỏa thật nhẫn tâm. Được rồi, đừng náo loạn, nên đi ngủ, nếu không ngày mai ngươi lại không dậy nỗi bây giờ." Phó Minh Trạm nói xong, thế nhưng tiến lên cởi áo tháo thắt lưng thay nàng .

"Ngươi muốn làm gì!!! " Đường Khanh hoảng sợ ôm lấy mình, không cho hắn tiếp tục cởi bỏ quần áo mình.

Phó Minh Trạm thấy nàng phản ứng lớn như vậy, cũng không tức giận, ngược lại duỗi tay lôi kéo, kéo nàng vào trong lòng ngực mình một lần nữa, "Tất cả mọi người đều là nam tử, cái ngươi có ta cũng có, không cần phải xấu hổ ."

"Đây không phải là vấn đề mắc cỡ!" Đường Khanh nổ tung rống , "Nam nam thụ thụ bất thân! Hơn nữa, hơn nữa là trẫm thích cô nương!"

(Aug: Thời đại bây giờ đến nam nam còn bất tương thân, huống chi là nam nữ nhỉ :)) ?)

"Cô nương?" Phó Minh Trạm như là nghe được chuyện gì nực cười, ánh mắt không tự giác đi xuống nhìn nhìn, nhấp nhẹ môi đẹp khẽ cười nói: "Hoàng Thượng xác định, còn có thể thích cô nương sao?"

Đường Khanh thẹn quá hóa giận, gầm nhẹ nói: "A, ngươi câm miệng cho trẫm!" Dứt lời, thấy hắn không đi, nàng chỉ có thể thở phì phì: "Trẫm sợ ngươi rồi, ngươi không đi, trẫm đi!" Nói xong, thoát khỏi lòng ngực hắn, bước nhanh về phía cửa tẩm cung.

Phó Minh Trạm bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong mắt lại tràn ngập sủng nịch, hắn đi nhanh theo, giống như dỗ dành tức phụ* đang tức giận , nhẹ nhàng nói nhỏ: "Hoàng Thượng, trời giá rét, cẩn thận cảm mạo."

*vợ

Đã là thời tiết gần hết năm, bên ngoài tẩm cung lộ ra khí lạnh thấu xương, nhưng Đường Khanh hồn nhiên không phát giác, nàng bây giờ tức muốn điên rồi, nơi nào còn quản cái gì lạnh hay không lạnh!

"Trẫm không cần ngươi lo!"

"Đúng đúng đúng, nhưng ta mặc kệ , ta chỉ là lo lắng."

"Trẫm cũng không cần ngươi lo lắng!"

"Hoàng Thượng không cần ta quan tâm?"

"Phải!"

Đường Khanh nói xong lời này, không khỏi lui về phía sau một bước, hết cách rồi, lúc này nam chính quá khủng bố! Ánh mắt kia giống như  muốn ăn thịt người a!

Phó Minh Trạm cũng không có nổi bão, chỉ là híp híp mắt, cuối cùng, không nói hai lời khiêng lên nàng đi về hướng tẩm cung.

Bên ngoài tẩm cung nhóm người hầu đã trợn tròn hết cả mắt, quan hệ Hoàng Thượng cùng thái phó đại nhân khi nào lại tốt như vậy?

Thái phó đại nhân cư nhiên làm như vậy với Hoàng Thượng?

Bọn họ không hoa mắt chứ?

Bây giờ, thái phó đại nhân mới lười đến quản những người bên ngoài đó, hắn lúc này đang toàn tâm toàn ý dỗ tiểu hoàng đế cáu kỉnh.

Đường Khanh náo loạn một trận, thấy hắn thờ ơ, cả người cũng uể oải.

Thái phó đại nhân khiêng tiểu hoàng đế trở về tẩm cung, câu đầu tiên nói lại là, "Quá gầy."

"Gì?" Đường Khanh đã không biết như thế nào cùng cái này không ấn lẽ thường ra bài nam chủ liêu đi xuống.

"Quá gầy, về sau ăn nhiều chút." Rõ ràng khuôn mặt nhỏ đầy đặn, nhưng ôm ở trên người lại không có nhiều thịt, thái phó đại nhân nghĩ đến trước kia tiểu hoàng đế sống như thế nào, không biết vì sao đau lòng, hối hận chính mình sao không tìm được nàng sớm hơn một chút .

Khoé miệng Đường Khanh tiếp tục co rút, không còn lời gì để nói.

Khối thân thể này rất vừa vặn, không mập không gầy, dù sai nàng cũng không thích làm tiểu mập mạp !

Phó Minh Trạm thấy nàng không nói, nghĩ cũng không cần phải nhiều lời nữa, dù sao trong lòng hắn đã hạ quyết tâm phải cố gắng vỗ béo nàng.

"Ngủ!"

Thái phó đại nhân mở miệng, tiểu hoàng đế không có lực phản kháng , cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn bị người nào đó ôm vào trong ngực,cứ  như vậy ngủ qua một đêm.

Đương nhiên, trước khi ngủ Đường Khanh vẫn chửi bới hệ thống đáng thương một lát.

"Hệ thống mất nết, hủy đi thanh xuân của tôi, làm loạn tình cảm của tôi! Tôi muốn khiếu nại!"

Giả chết nửa ngày , hệ thống yếu ớt mở miệng, "Ừ, có thể."

"Thật sự có thể khiếu nại sao?"

"Ừm, tuy rằng khiếu nại vẫn là tôi thay cô nộp lên."

Đường Khanh: "......" Nói cũng như không!

"Còn muốn khiếu nại sao?" Hệ thống hỏi

"Thôi vậy." Đường Khanh vô lực nói.

"Ngoan~. Khanh Khanh không ngừng cố gắng, là có thể hoàn thành nhiệm vụ thế giới này."

"Nói tiếng người."

"Hiện tại chỉ số hoàn thành nhiệm vụ hoàn thành đã tới 80%."

Nghe vậy, Đường Khanh tức khắc như được tiêm máu gà, phải biết rằng mấy thế giới trước công lược nam chính ít nhất phải qua thời gian nhiều năm , lần này không ngờ lại đơn giản như vậy, quả thực là nhanh khiến người ta có cảm giác không chân thật mà.

Nghe hệ thống nói, nàng không tiếp tục sa ngã nữa, ngược lại tràn đầy ý chí chiến đấu !

Nàng tin tưởng không quá nửa năm, nàng có thể nói bái bai với nam chính bệnh xà kinh *này!

*bệnh thần kinh

Ngày kế, lâm triều.

Cả triều văn võ nhìn không khí quỷ dị giữa Hoàng Thượng cùng thái phó, sôi nổi hít hà một hơi, lại thổi gió yêu ma nào aa ? Nói thái phó rất ghét Hoàng Thượng đâu? Nói muốn phế đế đâu rồi?

Chỉ qua thời gian một đêm, như thế nào lại đổi cả phong thái !

Nhìn một cái thấy dáng vẻ nhẫn nhục chịu đựng kia của thái phó đại nhân, quả thực...... Lóe mù hai mắt bọn họ!

Bộ phận chó độc thân đại thần bày tỏ, hay cho một cái lâm triều, lại có thể biến thành đại hội ngược chó! Có thể đối xử tử tế một chút với những lão già cô đơn như bọn họ hay không?

..........
Cứ kiểu này, khoé miệng Đường Khanh sẽ có ngày rớt ra luôn. Vì rút quá nhiều. Dịch mà thấy khoé miệng chị co dật với rút miết.

Đăng sớm trước ngày dự định... Tại mai có việc không đăng được. Có lỗi dịch chỗ nào comm cho gia, gia sửa, biết không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top