Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17 - Toàn tức võng du (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bang chủ, [ Yêu Ước Nhất Mộng ] tuy nói đã bị cách chức trưởng lão nhưng nàng vẫn là vị hôn thê của ngươi. Thương Khung Điện không có bất luận kẻ nào sẽ gây khó dễ với nàng." Âm thanh không có quá nhiều uyển chuyển thuộc về thiếu nữ, lại mang theo một tia khí khái hào hùng chỉ nàng mới có. Một thân trang phục màu đen vòng quanh dáng người nóng bỏng gần như yêu mị, nhưng khí tức quanh cô lại lạnh như băng làm cho lòng người lạnh lẽo, cứng rắn che đi tất cả dịu dàng.

Đây là một trong tứ đại hộ pháp của Thương Khung Điện [ Nhất Niệm Tình Không ], cũng là người duy nhất đến tận khi câu chuyện kết thúc cũng không rời khỏi bên Mậu Lê Thần. Ở nơi giới tính là nữ, thậm chí là sinh vật dính dáng đến giống cái tất cả đều chạy về phía ôm ấp của nhân vật chính, phần kiên trì này liền trở nên khó được đáng ngưỡng mộ.

"Không cần, sau này cứ coi nàng như thành viên bình thường là được. Cái thân phận vị hôn thê của [ Thương Thần ] này không nên mang đến bất cứ lợi ích gì. Thương Khung Điện nên trước công sau tư." Mậu Lê Thần quay người đối mặt với ánh mắt phức tạp của thiếu nữ, người này yêu thích Mậu Lê Thần, thích mức đến tất cả mọi người ruồng bỏ hắn vẫn không được chùn bước đứng ở bên cạnh hắn. "Nàng cũng đều muốn ta che chở, mà Thương Khung Điện cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy đến xử lý chuyện của nàng."

"Bang chủ, một nữ nhân như vậy không thích hợp làm trưởng lão Thương Khung Điện, cũng không thích hợp làm bang chủ phu nhân. Nàng không phải là một nữ nhân có thể an ổn ở trong." [ Nhất Niệm Tình Không ] nói một chút cũng không uyển chuyển, gần như trong Thương Khung Điện không ai không biết, vị hộ pháp đại nhân này cùng trưởng lão là hai xem liền ghét.

"Có lẽ ngươi nói không sai, ta cái người trong cuộc luôn không thấy rõ như người ngoài cuộc. Chỉ là... Ta không để ý [ Yêu Ước Nhất Mộng ] nàng có thích hợp làm bang chủ phu nhân hay không. Chỉ cần bang chủ Thương Khung Điện là [ Thương Thần ] thì bang chủ phu nhân cũng chỉ có thể là [ Yêu Ước Nhất Mộng ]." Khoé môi Mậu Lê Thần khẽ nhếch lên. "Bốn chữ Bang chủ phu nhân cũng chỉ là một cái danh từ mà thôi, cần gì phải để ý như vậy?"

"Bang chủ không thích nàng, nàng cũng không có năng lực cũng không có khả năng trợ giúp bang chủ, tại sao phải để nàng làm bang chủ phu nhân? Tìm một người mình thích, có thể trợ giúp mình không phải càng tốt sao? Để cho [ Yêu Ước Nhất Mộng ] làm bang chủ phu nhân, nàng một ngày nào đó sẽ chọc phiền toái cho ngài." [ Nhất Niệm Tình Không ] cũng không thèm để ý lời mình nói sẽ làm người tức giận đến mức nào, dường như cô chẳng qua là đang trình bày một sự thật mà thôi. Dùng góc độ của người đứng ngoài phân tích, tuy làm cho người ta tức giận, nhưng lại không cách nào tìm được lí do phản bác.

"Ý nghĩa tồn tại từ đầu của [ Yêu Ước Nhất Mộng ] chính là trở thành thê tử của ta, mà ta cũng đúng lúc thiếu một cái 'thê tử'." Mậu Lê Thần đuâ tay vỗ bả vai [ Nhất Niệm Tình Không ], phiền toái đã tới, hơn nữa là hắn tránh cũng không thể tránh được nhân vật công lược. "Tình Không không nên đều lãng phí thời gian trên bang hội, một người con gái nên có thứ mà con gái chính mình theo đuổi. Ta thấy người muốn theo đuổi hộ pháp đại nhân của chúng ta trong bang cũng không ít."

Mậu Lê Thần nhìn khuôn mặt luôn khí khái hào hùng kia nhiễm lên một tia xấu hổ, độ cong trên môi càng rõ ràng. Ở trong mắt Mậu Lê Thần nguyên tác, cô bé này là huynh đệ, hắn không biết tâm tư của đối phương. Mà Mậu Lê Thần bây giờ, biết rõ lại không cách nào đáp lại, như thế chẳng bằng chặt đứt ý muốn của đối phương.

Quay người rời khỏi nơi này, sau khi đi hai bước hắn dừng lại một chút, "Ánh mắt của Tình Không so với đại bộ phận nam sinh đều lợi hại, chỉ là ngươi nhìn sai một chút rồi. [ Yêu Ước Nhất Mộng ] cũng không phải không có năng lực trợ giúp ta, mà là nàng không muốn trợ giúp ta. Không nên xem thường nàng, phải nói, không nên xem thường bất cứ ai." [ Nhất Niệm Tình Không ] chỉ có thể nghe được tiếng bước chân cực kỳ quy luật của đối phương, lễ nghi quý tộc tốt đẹp làm cho người ta tìm không ra bất cứ khuyết điểm nào.

Cô mỉm cười nhìn thoáng qua khung cảnh chiều tà Mậu Lê Thần vừa mới xem. Nụ cười trên môi càng rực rỡ, không có bất kì cảm giác mất mát gì sau khi bị từ chối. Cô vẫn luôn biết rõ, bất luận là [ Thương Thần ] vẫn là Mậu Lê Thần cùng cô cũng sẽ không có kết quả. Chỉ là cô nếu thích người đàn ông này, sẽ luôn trợ giúp hắn, thẳng đến khi cô không còn lý do giúp đỡ hắn. Nhưng cách trợ giúp của cô hình như có chút sai, quá để ý đời sống riêng tư của hắn rồi.

Nàng sao lại quên, trong mắt Mậu Lê Thần chỉ có trách nhiệm, có lẽ còn có trách nhiệm cha mẹ hắn giao phó. Mậu Mộng Dao chỉ sợ cũng chỉ là một thú cưng đội lên đầu danh xưng vị hôn thê mà thôi. [ Nhất Niệm Tình Không ] quay người, trong đôi mắt phượng là sự kiên trì không chút thích hợp một người thiếu nữ, phảng phất là chiến sĩ sắp bước vào chiến trường. Định vị cỷa cô đối với chính mình là trợ thủ của hắn, mà không phải thê tử. Mậu Mộng Dao không thích hợp hắn, đồng dạng, Tần Vũ Kỳ nàng cũng không thích hợp.

Thân là một bang chủ quan trọng nhất là cái gì, năng lực lãnh đạo? Mị lực nhân cách? Ở trong Thế giới thứ hai có lẽ có thêm cấp bậc hoặc là nói thực lực. Người gia nhập Thương Khung Điện, có không ít đều là bởi vì cường giả cấp bậc đứng thứ mười [ Thương Thần ]. Tuy không thân với bang chủ nhưng là trên đỉnh đầu có như vậy một vị đại thần luôn yên tâm một chút. Cái này có lẽ gọi là tâm lý an ủi.

Cho nên cấp bậc của hắn không thể thấp, huống chi, hắn cũng không muốn yếu hơn nhân vật chính. Dù hắn chính là công lược tình cảm, nhưng thực lực bản thân nếu quá kém, nhiều chỗ chắc chắn rơi xuống bị động.

Song kiếm trong tay múa theo gió, cùng động tác như hắn chơi Kiếm Tam giống nhau như đúc, chỉ là không có kiếm vũ, cũng không có một vòng cánh hoa hoa lệ tung bay. Kiếm vũ không có từ trong trò chơi kia chuyển đến động tác làm người chóng mặt. Hơn nữa có thể cho lực công kích cùng năng lực trị liệu tăng thêm, bởi vì nó là kỹ năng bị vầng sáng thiên sứ chọn, còn cho thêm một ít lực tương tác khác. Nhưng hắn tin tưởng trăm phần trăm ở thế giới toàn tức võng du này, hiệu quả ánh sáng tuyệt đối một chút cũng không kém. Chứ đừng nói là cùng vầng sáng thiên sứ tuy hai mà một, lông vũ màu hồng phấn tăng thêm ánh sáng hồng nhạt... Thật sự là chói mắt đến mặt trời đều chói mắt không bằng.

Mậu Lê Thần dùng song kiếm ở chính mình trước mặt làm một đường cong, kỹ năng 【 Giang Hải Ngưng Quang 】, lóe lên rồi biến mất quang hiệu quả mang theo phong cách Tú phường. Tuy xa cách không quá mấy ngày, lại khiến cho hắn có vài phần hoài niệm. Lông mày của hắn có chút buông xuống, không phải hắn cố ý cùng người nơi này khác nhau. Người ta chơi cận chiến dùng kiếm, chơi tầm xa dùng ma pháp, hắn theo phong cách phương Tây dùng kiếm công kích từ xa mà là hắn căn bản không có kỹ năng cần có khí. Hoặc là nói thuộc tính Trung Quốc và Phương Tây không hợp, hắn cũng chỉ có thể dùng nội lực Thất Tú?

"Nghề nghiệp ẩn giấu?" Tề Dĩnh Phong đi ra từ sau một thân cây, không có chút nào chột dạ vì rình coi đối phương. Hai người đều ở dã ngoại, đúng lúc nãy phát hiện mình tồn tại, cũng không phải là y cố ý rình coi. Tầm mắt của y vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trường kiếm trên tay Mậu Lê Thần, hiệu quả ánh sáng vừa mới chợt lóe lên nếu không phải ánh mắt của hắn tương đối tốt căn bản không thể nhận ra ra. Vần sáng không chói mắt, thậm chí ngay cả một âm thanh cắt gió cũng không có, nếu bị chiêu thức như vậy đánh lén, y cũng không thể đảm bảo trăm phần trăm trốn tránh thành công.

"Ừ." Mậu Lê Thần khẽ gật đầu, đi đến bên cạnh ma thú vừa mới bị hắn giết. Ma thú giống gấu nâu nằm trên mặt đất, hiển nhiên đã không còn hô hấp. Nhưng bên ngoài cơ thể nó không có bất kì vết thương nào.

Ngón tay Tề Dĩnh Phong đặt ở phần bụng ma thú, chọc chọc, trong miệng của nó chợt tuôn ra một cỗ máu đỏ tươi. Ở nơi đao thật súng thật, dùng ma pháp đều xuất hiện vết thương rõ ràng này, cách tấn công này có thể nói là quỷ dị đến làm cho người ta hoảng sợ. Cùng ma pháp hắc ám trong truyền thuyết có độ tương tự nhất định.

Mà nghề nghiệp ẩn giấu y sắp trở thành Thích Khách Ám Ảnh thì là một loại nghề nghiệp hắc ám, không chỉ là ẩn vào hắc ám, chiêu thức còn có thể kèm theo các thuộc tính xấu. Nói như vậy, thuộc tính hai người ở phương diện nào đó mà nói, còn rất giống nhau?

"Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Tề Dĩnh Phong: 20."

Tề Dĩnh Phong không có ý định tiếp tục tìm tòi ngọn nguồn, nghề nghiệp ẩn giấu đối với mỗi người mà nói đều là bí mật. Gửi một cái tin xin gia nhập tổ đội cho [ Thương Thần ], nhìn chân dung nhân vật xuất hiện ở bảng đội ngũ, cái chữ cấp 48 bên cạnh sợi tóc màu trắng cực kỳ đặc biệt làm ánh mắt hắn có một tia biến hóa. Trong Thế giới thứ hai thăng cấp không thể nói là rất khó khăn nhưng cũng tuyệt đối không dễ, hơn nữa cấp càng cao lại càng khó.

Nhóm người chơi đầu tiên vào trò chơi đã gần hai tháng, nhưng cấp cao nhất trên bảng xếp hạng cấp bậc của Thế giới thứ hai cùng chỉ là 51. Vốn Mậu Lê Thần cấp 48 xếp hạng thứ mười, bất luận là thành thật làm nhiệm vụ vẫn là đánh phó bản, thăng cấp cũng sẽ không nhanh. Đánh phó bản còn tương đối nhanh một chút nhưng sẽ mấy rất nhiều kỳ ngộ. Ví dụ như loại nhiệm vụ nghề nghiệp ẩn giấu này. Mậu Lê Thần rõ ràng là đi theo đường đánh quái dã ngoại đánh quái thêm nhiệm vụ, hai ngày thăng lên Tam cấp, nếu không phải có kì ngộ rất lớn chính là 24 tiếng đồng hồ không ngừng chơi.

Tề Dĩnh Phong đi theo sau lưng [ Thương Thần ], nhìn đối phương chẳng qua là vung kiếm lên liền chém xuống quái vật ở đằng xa, hành động mang theo một phen phong lưu lại sẽ không làm cho người ta thấy nữ khí. Rõ ràng là gương mặt so con gái càng tinh xảo, rõ ràng là áo đỏ phụ trợ khiến làn da càng trở nên trắng non xinh đẹp lại hết lần này tới lần khác khiến cho y có một loại cảm giác quân tử như gió, ý cảnh đẹp tựa tranh sơn thủy.

Trong lòng âm thầm cười nhạo, Tề Dĩnh Phong, ngươi quả thật là quá lâu không giao tiếp với phụ nữ rồi. Tại sao lại dùng ánh mắt thưởng thức mỹ nữ đến nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối trừ cái giương mặt tinh xảo kia thì không có chút nào có thể liên hệ với nữ nhân chứ.

Rút đoản kiếm từ bên hông ra, bước chân di động, đưa khu vực xung quanh vào cảnh giới của mình. Y cũng không phải nữ nhân, không có cọ ý định cọ kinh nghiệm của [ Thương Thần ]. Tuy cấp của y không cao bằng [ Thương Thần ], nhưng bàn về tốc độ giây sát, y cũng không kém so với đối phương.

Sự đạm bạc trong đôi mắt đen kia cũng không cách nào che dấu ngạo nghễ đã khắc vào trong xương kia. Đây là tính cách một cao thủ thường có, chỉ là bị che dấu quá tốt, thế cho nên thường xuyên bị người bỏ qua.

Nhìn động tác của y, Mậu Lê Thần ngược lại không tiếp tục có động tác đánh quái, nghiêng đầu nhìn thoáng qua phía sau, dường như không chú ý tới sự bất an trong mắt thiếu nữ. Huýt sáo một tiếng triệu hồi ra tọa kỵ của mình, một sư sử Liệt Diễm màu đỏ, từ xa nhìn lại giống như một đoàn lửa đỏ. Ma thú hệ Hỏa có thể phóng ra ma pháp, dễ dàng giải quyết hết ma thú xung quanh. Bất luận là tốc độ của Tề Dĩnh Phong hay tốc độ của sư tử Liệt Diễm cũng không chậm, hai người rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt Mậu Mộng Dao.

"Thanh Phong sao lại ở cùng A Thần? Một khoảng thời gian ngắn trước đây A Thần còn để người trong bang đuổi giết Thanh Phong mà? Vì sao Thanh Phong thoạt nhìn một chút cũng không thèm để ý?!" Mậu Mộng Dao dường như đang thì thào tự nói, vạt áo màu nước tung bay theo gió làm cho nàng mang lên một phần mờ ảo, càng nhiều yếu ớt.

"[ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] muốn gia nhập đoàn đội khai hoang Mật Thất Ám Ảnh của Thương Khung Điện, thiếu gia đã đáp ứng. Bây giờ thiếu gia hẳn là đang giúp [ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] thăng cấp, nếu không lấy năng lực của một mình Lạc Nguyệt Thanh Phong, tăng Tam cấp ít nhất cũng phải mất năm sáu ngày." Theo cậu, cấp của [ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] thấp như vậy, tốc độ đánh quái đều kém sư tử Liệt Diễm dưới thân Mậu Lê Thần. Tuy hắn đã đạt tới cấp 36 vào Mật Thất Ám Ảnh... Chết tiệt, nếu như cậu được thiếu gia hỗ trợ, tuyệt đối không chỉ là cấp 41.

Trong lòng [ Tiêu Tương Quân Tử ] không ngừng xoát độ chán ghét của mình đối với nhân vật chính, ghen ghét gần như tràn ngập tâm trí của cậu. Thiếu gia thì thôi, [ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] là cái gì, dựa vào cái gì?

"Ngươi vì sao không nói sớm cho ta biết, nếu như nói sớm cho ta một chút, ta..." Mậu Mộng Dao ngừng nói, nói cho nàng biết sớm một chút, nàng cũng sẽ không rời Thương Khung Điện. Bây giờ làm gì đây? Nàng phải tỏ ra yếu thế với A Thần, xin trở lại Thương Khung Điện sao? Nàng sẽ không!

Mậu Lê Thần ngồi ở trên sư tử Liệt Diễm, hoàn toàn mặc kệ cho tọa kỵ đánh quái, rất nghiêm túc khảm đá quý lên trên song kiếm, tăng lên thuộc tính song kiếm. Hắn có một loại trực giác rằng hạ thanh kiếm này có thể sẽ cùng hắn đi rất xa. Khó được mà vào một thế giới toàn tức võng du, có thể thăng cấp vũ khí cam thêm một ít, cơ hội như vậy hắn tuyệt đối không thể bỏ qua.

"[ Thương Thần ], vị hôn thê của ngươi không cần chờ một chút?" Tề Dĩnh Phong ý tốt nhắc nhở hắn một cái, vị hôn thê của mình cho dù không thèm để ý, theo một người đàn ông khác chạy cũng là không thể.

"Không cần để ý." Mậu Lê Thần mắt cũng không nâng lên, ngược lại là hắn sư tử Liệt Diễm hắn đang ngồi lại phun một ngụm hỏa khiến Tề Dĩnh Phong nhanh chóng rời đi nơi đang đứng, trong không khí tràn ngập mùi quần áo bị đốt trọi. "Ngươi cũng không thích nàng."

"Vợ của bạn không thể lấn, tuy [ Thương Thần ] ngươi cũng không tính là bằng hữu, nhưng là điểm phong độ quân tử ấy [ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] ta vẫn phải có." Thân hình Tề Dĩnh Phong cực nhanh xuất hiện ở trước mặt một con ma thú gấu nâu, đoản kiếm trên tay đã xẹt qua cổ nó, máu màu đỏ nhỏ xuống bao tay màu đen của y.

"Vô cùng cảm ơn phong độ quân tử của ngươi, [ Lạc Nguyệt Thanh Phong ] các hạ." Mậu Lê Thần buông tay cầm song khiếm khảm đá quý xuống, bên môi mang theo nụ cười, ánh mắt cũng mang lên một tia ấm áp.

"Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu Tề Dĩnh Phong: 30, xin không ngừng cố gắng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top