Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chúng ta hôn nhau nhé, tình yêu của em? (P2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng ta hôn nhau nhé, tình yêu của em?

CHARACTERS. Aether, Albedo, Ayato, Childe, Dainsleif, Diluc, Gorou, Itto, Kaeya, Kazuha, Scaramouche, Thoma, Venti, Xiao, Zhongli; gn! Reader

GENRE. fluff

Word count: 2.3k

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.



GOROU là một người thành thật, nhưng anh cũng biết ngại chứ.

"Giả sử...ai đó...muốn một nụ hôn từ uh-ai đó. Thì họ sẽ làm gì? Kiểu như họ-a, từ từ đã. Anh xin lỗi, nghe hơi nực cười đúng không. Anh chỉ đang luyên thuyên vài thứ thôi, đừng quan tâm nó."

Bạn ngây thơ chớp chớp mắt nhìn anh, nghiêng đầu về một bên.

"Chà, họ chỉ cần đơn giản là hỏi thôi. Sao anh-"

Bạn chợt sững lại, bạn nhìn cách mà đôi tai anh rung rinh và cái đuôi đung đưa qua lại nhiều hơn bình thường.

Có phải anh ấy...

Anh ấy đang tự nói về chính mình ư?

"Go,"

Bạn gọi tên anh, và lúc đó bạn mới phát hiện ra anh nhường như không thể nhìn thẳng vào mắt bạn. A, bạn mỉm cười.

"Go, nhìn em nè."

Anh ngập ngừng làm theo, và bây giờ, cái đuôi của anh dựng thẳng lên, chỉ khẽ ve vẩy khi bạn đặt tay mình lên vai anh.

"Anh không nghĩ là anh có gì cần hỏi em sao?"

Bạn thật sự biết ơn rằng chả có ai xung quanh đây, không thì chàng cún của bạn sẽ xấu hổ khi nhận ra anh đang khẽ thút thít trước khi nói:

"Vậy...anh có thể hôn em không? Nó hoàn toàn và thật sự không sao nếu em không muốn, anh chỉ-anh xin lỗi, anh không nên-"

Bạn không thể không đảo mắt và hôn nhẹ lên môi anh, một cách hiệu quả để khiến GOROU im lặng. Bạn thấy rằng điều này là tốt hơn bởi bây giờ bạn đã có thể tiến lại gần anh hơn và trao cho GOROU những gì mà anh ấy muốn.


DILUC khá là phức tạp, và mỉa mai làm sao, anh thấy điều này cũng phức tạp nốt.

Anh không biết liệu đây có phải là mong muốn mà anh có thể hoàn thành hay liệu anh có xứng đáng để làm như thế không – hay là cả hai? A, điều này còn khó hơn cái lần anh tỏ tình bạn không lâu về trước, và giờ thì anh còn ước mong một thứ khác ư? Liệu đây có phải là...cách mà "tình yêu" vận hành?

Không khó để nhận ra những sai lầm nho nhỏ của anh hay là lúc mà bạn phải gọi anh vài lần vì nhìn lão gia trông như đang lạc trôi trên mây.

"Anh trông có vẻ lơ đãng, Luc. Có chuyện gì à?"

Trước câu hỏi do dự của bạn, anh thấy mình cần phải đối mặt với sự lựa chọn giữa nói ra sự thật hay là không.

"Anh ổn, không có gì đáng lo đâu em," anh ấy nói, mím môi để cố gắng mỉm cười, "Thật ra thì, tâm trí anh không lạc trôi ở xa quá đâu."

Bạn bối rối nhìn anh. Và vì một vài lí do nào đó...anh nghĩ điều đó thật dễ thương.

Sao bạn lại có thể dễ thương như thế nhỉ?

Anh đỏ mặt nhìn chỗ khác. Bây giờ, đôi tai lão gia chắc hẳn đã đỏ như màu tóc của anh rồi.

"Chỉ là...anh đang nghĩ..."

"Anh đang nghĩ?"

"Anh đang nghĩ rằng anh muốn hôn em."

"À...anh muốn h- hở?"

Bạn nhìn anh như thể lão gia vừa mọc ra cái đầu thứ hai vậy. Bạn cười khúc khích khi bất ngờ kéo anh lại gần bạn, bạn để ý thấy đôi môi DILUC hơi bĩu ra khi nghe tiếng cười dịu dàng của bạn.

"Đôi khi anh trông quá là dễ thương đấy, Luc."

"Anh nên- Anh cũng nên nói như vậy."

Bạn cười, áp trán của bạn vào trán anh.

"Vậy thì, hãy cùng làm cho suy nghĩ của anh thành hiện thực, nhé?"


DAINSLEIF không phải là người ưu tiên nhu cầu hoặc mong muốn của anh hơn chính bạn. Nhưng ngoài những ham muốn và cám dỗ mà anh có, điều này là một trong những thứ khó khăn nhất mà anh có thể kiềm chế được.

Anh thấy bàn tay mình run rẩy khi anh vuốt ve gò má bạn. Ngay cả khi đang đeo gang tay vẫn không đủ để anh cảm thấy thỏa mãn – anh muốn cảm nhận làn da, cảm nhận sự ấm áp tỏa ra từ bạn và có thể chia sẻ với anh. Anh đã được bạn cho phép làm điều đó. Nhưng vì một vài lí do, anh cảm thấy thật khó để bản thân mình thỏa mãn bản thân mình.

Bạn là người đã dựa sát vào người anh, nhìn chằm chằm vào đôi môi anh. Bạn cũng mong muốn làm điều này hệt như anh vậy.

Khi DAINSLEIF cảm nhận được môi bạn, anh khá lưỡng lự muốn tiến vào sâu hơn, nhưng bạn là người tự di chuyển theo ham muốn của bản thân, môi hai người áp sát vào nhau và môi anh như muốn tan chảy cùng môi bạn, bàn tay nắm lấy tay DAINSLEIF đã được đặt lên má bạn tự lúc nào.

Và cuối cùng, anh ấy nghĩ rằng, sau cùng thì có lẽ sự ích kỉ này cũng có thể được chấp nhận, nhỉ?



CHILDE chắc chắn là kiểu người sẽ "chiến" tới cùng vì một nụ hôn. Có nghĩa là, anh ta sẽ muốn cái mà anh nghĩ mình thật sự xứng đáng có được.

Liếm môi trong vô thức, anh nâng cằm bạn, làm cho bạn phải quay qua mà nhìn anh và bạn nhướng mày vì hành động này của CHILDE.

"Sao thế? Có chuyện gì hả anh?"

"Không có gì," Mắt anh ta long lanh, "Anh chỉ đang tự hỏi... anh sẽ mua cho em món đồ mà em đang nhìn chằm chằm nãy giờ, đổi lại em sẽ cho anh một thứ để báo đáp."

"Làm sao mà anh-" bạn khựng lại, nhếch mép đầy thích thú, "Anh nhận ra à. Vậy? Anh muốn gì? Nói em nghe trước đã."

"Một nụ hôn."

Anh chỉ lên má mình, "Hoặc em có thể hôn môi anh."

Anh nở nụ cười ngây thơ với bạn, và bạn có lẽ đã nghĩ anh đang đùa, nhưng trông có vẻ như không phải vậy.

Bạn đảo mắt và cười khúc khích, và sau đó hôn lên má anh không trật nhịp nào, bạn nhìn anh.

"Anh biết gì không...anh có thể hỏi em nếu anh muốn. Nhưng anh là người bắt đầu trước...em sẽ hôn môi anh nếu anh đãi em bữa tối nay."

Anh cười, bàn tay cả hai đan vào nhau và anh kéo bạn về phía cửa hàng bạn đã nhìn chằm chằm lúc trước, "Quá đơn giản, bảo bối. Đương nhiên là được, bất cứ điều gì mà em muốn."


AYATO là một người khá ranh mãnh, nhưng anh ta cũng là một quý ông.

Thật ra, vị này còn hơn cả một quý ông lịch lãm, nhưng bạn nhận thấy anh ta đang có kế hoạch bí mật gì đó trong khi anh rủ bạn đi khám phá khu vườn cùng nhau. Không có ai ở gần đó, bạn có thể nghe thấy nhịp đập của tim mình và hơi thở của chính bạn, với tiếng lá xào xạc trên cành cây và cả ở dưới nền đất khi cơn gió lướt qua.

"Em lạnh không?"

Anh ta dựa vào người bạn, để thân nhiệt của mình sưởi ấm cho người kia.

"Xin lỗi, anh không mang theo thứ gì bên người cả...Có lẽ,"

Anh dừng lại và bạn có cảm giác mình biết điều gì sẽ xảy ra. Nhưng AYATO luôn gây bất ngờ, trước giờ vẫn như thế, tay anh tìm đến tay bạn và kéo lại gần anh, lưng bạn chạm vào ngực anh.

Anh cúi người sát bên tai bạn, hơi thở ấm nóng phả vào tai bạn.

"Thế này ổn chứ?"

"A, vâng...tất nhiên."

Bạn lắp bắp, không biết nên trả lời thế nào cho hợp lý. Tim bạn đập loạn nhịp trong lồng ngực và bạn nghi rằng anh ta sẽ không để ý nó ngay cả khi có cơ hội nhỏ rằng anh sẽ để ý thấy. Tuy nhiên, suy nghĩ này chẳng kéo dài được bao lâu khi anh đột nhiên hỏi bạn một câu hỏi làm não bạn ngừng hoạt động ngay tức khắc.

"Có thể hơi đột ngột, nhưng...anh có thể hôn em không?"

Bạn ngay lập tức quay người lại, nhìn vào mắt AYATO, có lẽ đang tìm kiếm dấu hiệu cho thấy điều này là thật.

Và nó đúng là sự thật.

Anh cười và bạn nhận ra anh không đeo găng tay, việc phải cởi bỏ nó ra giữa chừng sẽ không còn là mối lo ngại của bạn. Giờ đây, ngón tay anh khẽ lướt trên cánh môi bạn như thể nó là một viên ngọc quý, đôi mắt anh mờ đục đi và như thể vẻ ngoài lịch lãm của anh đã biến mất vậy.

"Anh có thể chứ?" Anh lặp lại, "Anh đã muốn làm điều này từ lâu lắm rồi. Anh không nghĩ anh có thể chờ thêm nữa đâu, tình yêu của anh."


ALBEDO không tài nào ngờ được anh ta sẽ có cảm giác muốn được hôn ai đó, chứ đừng nói đến cảm giác được hôn lại.

Xúc cảm như yêu, khao khát và đam mê. Đó là những thứ mà kẻ như anh sẽ không thể nào cảm nhận được. Đó là...cho tới khi anh bắt đầu nhìn bạn khác với những người kia. Cuối cùng thì, anh cũng có được thứ anh muốn khi bạn nói với anh rằng mình cũng cảm thấy tương tự.

Đôi khi, anh nhận ra mình đang nhìn chằm chằm môi, cổ và gò má của bạn. Thường thì anh sẽ tự bào chữa và đổi thành một nụ hôn trên mu bàn tay bạn. Nhưng điều này là vô ích. Sau cùng thì điều này chỉ thúc đẩy ham muốn của anh hơn mà thôi.

"Y/n, anh có thể hỏi em điều này không?"

Một ngày quá bình thường, anh nghĩ. Sau cùng thì, phải có một cái cớ nào đó để hôn, đúng chứ? Điều có thể khiến cho tim bạn loạn nhịp như vậy chỉ có thể là – thôi thúc muốn hôn một ai đó.

Nhưng đối với ALBEDO, mỗi lần anh nhìn thấy bạn dạo gần đây làm anh lại say mê với ý nghĩ muốn hôn bạn, sự tò mò ngập trong huyết quản như thể nó vốn là một phần của anh ta, chực trào ra chỉ để thỏa mãn ý muốn của mình.

"Anh có thể...hôn em không?"

Tay anh sớm đã nhẹ nhàng nâng má bạn lên, đôi mắt như nhìn sâu vào trong tâm hồn bạn như thể đó là thứ anh ta luôn muốn nuốt chửng chứ không phải đôi môi của bạn.

Nhưng khi bạn đồng ý, anh ta tiến lại gần bạn, và bạn nghĩ rằng cả hai sẽ tiến đến những việc mà chẳng thể dự tính trước được.

Editor: Câu cuối tôi không biết dịch sao nên chém gió đại, nếu ai biết thì comment giúp tôi với nha, cảm ơn nhiều.


AETHER cũng là một người sẽ đặt bạn lên làm ưu tiên hàng đầu, hơn hẳn bản thân anh. Anh thích bạn vì chính con người của bạn chứ không phải vì đôi môi hay những cái động chạm gì cả.

Nhưng vấn đề là, nó tự nhiên đến mức anh nhận ra việc mình làm – thật ra là ngay sau khi anh lầm lỡ.

"Có phải anh vừa...hôn má em?"

Bạn tròn mắt nhìn anh và AETHER có thể thấy bạn đặt tay lên ngực mình. Đương nhiên rồi, bản năng đầu tiên của anh là –

"A, thật không thể tin được..." bạn lầm bầm, "em lại càng thích anh hơn rồi, a, nên làm sao đây..."

"H-huh?"

Anh lắp bắp, anh dường như không thể hiểu được bạn vừa nói gì. Lúc đó, bạn bắt gặp ánh nhìn bối rối của anh, bạn mím môi, nhìn bạn trông có vẻ xấu hổ nhiều hơn là nổi giận – nếu bạn đã từng như vậy.

Lần này, chắc chắn rằng bạn đã khiến tim anh ngừng đập lâu hơn so với tim bạn.

2.9.2022

Đăng giờ này còn ai coi khum nhỉ?

Tôi biết giờ nói có hơi muộn nhưng nghỉ lễ vui vẻ nhé các cô ( ´ ▽ ' ) Có ai đi chơi ở đâu hông?

P.s: Và cũng cảm ơn mọi người đã ủng hộ một đứa mới vào nghề như tôi, fic này đã cán mốc hơn 1k views rồi (ʘᴗʘ✿). Mặc dù con số này khá khiêm tốn nhưng dù sao cũng là động lực cho tôi cố gắng hơn, cảm ơn mọi người rất nhiều.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top