Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17: Lấy hình tiểu huyệt hồng hào của cô làm hình nền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Tưởng Dao nằm trên giường còn căm hận đến nghiến răng.

Ở nhà Tống Sơ Diễn bị chịch suốt cả đêm, tiểu huyệt của cô bị anh bắn vào không biết bao nhiêu lần.

Thể lực tên khốn kia thật đáng sợ. Suýt nữa bị anh chơi đến ngất đi.

Cây gậy thịt thô lớn như quấn theo một lớp sương mù màu đỏ xuất hiện trước mặt cô.

Khi cô sợ đến mức không chịu nổi thì chú Tống mới ra khỏi phòng Tống Sơ Diễn.

Nhưng TỐng Sơ Diễn vẫn không buông tha cô, sau khi ôm cô ra khỏi phòng tắm thì vẫn cắm trogn tiểu huyệt cô mà thọc vào rút ra.

BỊ Tống Sơ Diễn làm một tiếng trong phòng, sau đó cô quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi trong phòng anh.

Cô cũng chỉ có thể ở trong phòng anh. Chú Tống và dì Đường đều ở bên ngoài. Lúc ấy cô đi ra thì chắc chắn sẽ bị bọn họ nhìn thấy.

Mãi đến khi rạng sáng, Tưởng Dao mới lén lút rời khỏi nhà Tống Sơ Diễn mà về nhà.

Khi về đến nhà, cô lập tức vọt vào phòng tắm. Lấy hết tinh dịch trong tiểu huyệt bị Tống SƠ Diễn bắn vào ra.

Huyệt nhỏ của cô bị bắn vào quá nhiều, nếu chứa tinh dịch đi ngủ sẽ không thoải mái.

Sau khi tắm rửa xong, Tưởng Dao mới nằm lên giường đi ngủ.

Nhưng càng nghĩ cô càng phẫn nộ, rõ ràng là cô đi đối phó với Tống Sơ Diễn, nhưng không ngờ không chụp được ảnh khỏa thân của anh mà còn bị Tống Sơ Diễn dạy dỗ.

Từ từ, ảnh khỏa thân...

Máy ảnh của Đường Mật vẫn còn trong phòng Tống SƠ Diễn!

Tưởng Dao lập tức tỉnh ngủ, vừa rồi cô chạy trốn ra khỏi phòng anh quá nhanh nên quên mất máy ảnh của Đường mật vẫn còn trong phòng anh.

Cô lập tức gọi điện thoại cho anh: "Tống Sơ Diễn, cậu mau đưa máy ảnh cho tôi!"

Lúc này Tưởng Dao không dám chạy đến nhà họ TỐng nữa, cô không biết tên biến thái này sẽ làm gì cô.

"Tưởng Dao, đồ cậu mang đến. Tôi đương nhiên không đưa cho cậu, nếu muốn thì tự đến lấy."

Tống Sơ Diễn ngắm nhìn máy ảnh trong tay. Trong máy ảnh đã quay lại cảnh làm tình của anh với Tưởng Dao.

Chỉ thấy trong video, tiểu huyệt của Tưởng Dao bị côn thịt của anh lần lượt xỏ xuyên hết lần này đến lần khác. Cô gái nhỏ hơi mũm mĩm, khi côn thịt anh ra vào, thân thể cô sẽ lay động theo.

Đặc biệt là bầu vú trắng nõn đầy đặn như tuyết kia, Tống Sơ Diễn chỉ cần dùng lực, ngực Tưởng Dao se đung đưa không ngừng.

Yết hầu Tống Sơ Diễn lăn lên xuống, rõ ràng hôm nay đã phát tiết dục vọng nhiều như vậy, giờ phút này lại muốn rồi.

"Tống SƠ Diễn! Cậu biết rõ bố mẹ cậu ở trong nhà mà lại bảo tôi đến! Nếu bọn họ thấy đồ của tôi ở trong phòng cậu, đến lúc đó tôi phải giải thích thế nào? Tống Sơ Diễn, cậu là tên khốn kiếp!"

Tưởng Dao tức giận, ngực phập phồng.

"Nếu cậu không đến thì hôm nay cứ để đồ ở chỗ tôi đi. Vừa lúc có thể thưởng thức màn biểu diễn của cậu. Muốn xem không? Mặc dù ngày thường giọng cậu to nhưng khi bị chịch rên rất dễ nghe đấy."

Tống Sơ Diễn cong khóe môi lên.

Anh đưa loa đến gần máy ảnh, lập tức cô gái đã nghe thấy âm thanh thẹn thùng từ đầu bên kia điện thoại truyền đến.

Tưởng Dao nghe thấy tiếng rên rỉ của mình thì lỗ tai lập tức đỏ lên.

"Tống Sơ Diễn, cậu tắt đi ngay!"

"Âm thanh dễ nghe như vậy sao phải tắt? Tôi cảm thấy mở âm thanh này đi ngủ không tệ. Chỉ cần vừa nghe đến đã không cần mở máy quay rồi, tôi có thể tưởng tượng ra được cảm giác khi lỗ nhỏ của cậu cắn chặt tôi."

Tống SƠ Diễn không chú ý đến đây là lần đầu tiên anh khen giọng nói của cô dễ nghe.

Trước kia khi anh đấu võ mồm với Tưởng Dao, Tưởng Dao mắng anh, anh cũng mắng cô con gái mà to mồm.

Hiện giờ nghe âm thanh của Tưởng Dao, anh lại chỉ cảm thấy âm thanh này rất dễ nghe.

"Mặc kệ cậu muốn làm gì! Hiện giờ dù thế nào cậu cũng phải trả đồ lại cho tôi!"

Tưởng Dao nghiến răng nghiến lợi nói.

Nếu không lấy được máy ảnh về, cô chắc chắn sẽ bị Đường Mật lột da rút gân.

Đường Mật xem máy ảnh này như bảo bối. Có thể cho cô mượn là vì hai người là bạn thân.

"Được. Muốn máy ảnh phải không, ngày mai tan học đến sân bóng rổ chờ tôi."

Nói xong, Tống Sơ Diễn lập tức cúp máy.

Đôi mắt đen nhánh của anh chuyển đến đoạn phim trong máy quay.

Hình ảnh Tưởng Dao bên trong vừa mới lên đỉnh, tiếng hét cao vút.

Tiểu huyệt bên dưới điên cuồng co rút lại, lỗ nhỏ phun ra lượng lớn dâm thủy.

Tống Sơ Diễn phóng to hình ảnh ra, nhìn đến huyệt nhỏ bị côn thịt tím đen xỏ xuyên, yết hầu anh không khỏi lăn lên xuống.

Ma xui quỷ khiến thế nào lại dùng điện thoại chụp ảnh lại tiểu huyệt của cô khi cao trào. Sau đó đặt thành hình nền.

NGày hôm sau.

Tưởng Dao nhìn thấy Đường Mật là đã thấy chột dạ.

"Mật Mật, tớ quên cầm máy ảnh cho cậu rồi. Chiều nay tớ đưa được không?"

Đường Mật không nghĩ nhiều, chỉ đáp: "Tối nay tớ muốn đi chụp ảnh thần tượng của tớ. Tớ là một trạm tỷ đó, nếu như mất máy ảnh thì tớ sẽ tổn thất mấy ngàn. Chiều nay nhất định cậu phải trả lại cho tớ đó."

Nghe Đường Mật nói, cả người Tưởng Dao lập tức cứng đờ.

"Yên tâm! Chiều nay nhất định đưa cho cậu!"

Buổi chiều Tưởng Dao đến sân bóng rổ của trường.

Cô biết Tống Sơ Diễn là đội trưởng đội bóng rổ, cho nên bình thường nếu không cần đến sân bóng thì sẽ không đến.

Nếu không cô sẽ nhìn thấy đám nữ sinh si mê Tống Sơ Diễn, trong lòng cô sẽ bị mất cân bằng.

Ở trong trường, các nam sinh theo đuổi cô ít đến mức không đáng nhắc đến, nhưng đối thủ sống còn của cô lại là người được trăm ngàn nữ sinh theo đuổi.

Như vậy ai mà chịu được!

Giống như bây giờ, nhìn thấy một đám em gái lớp 11 vây quanh Tống Sơ Diễn.

Một chai nước cam, một lon coca lạnh đưa cho Tống Sơ Diễn, Tưởng Dao tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Những em gái này không biết Tống Sơ Diễn đáng ghét thế nào!

Nếu bộ mặt thật của Tống Sơ Diễn lộ ra, các em gái này còn có thể theo đuổi Tống Sơ Diễn thì cô thua được chưa!

"Này, đội trưởng. Nhìn đứa mập bên kia kìa. Ghen tỵ đến nỗi đỏ cả mắt. Chậc chậc, chắc là muốn đưa nước cho cậu nhưng bên cạnh cậu nhiều mỹ nữ xinh đẹp như vậy. Ngại đến đây, chỉ có thể đưa mắt trông mong."

Trang Trì của đội bóng rổ dùng khuỷu tay huých Tống Sơ Diễn một cái.

Anh nhìn theo ánh mắt của Trang Trì, đúng lúc thấy Tưởng Dao cầm một chai nước khoáng đứng đó, nhìn chằm chằm anh.

Nhất là khi những cô gái kia đưa nước qua, vẻ mặt Tưởng Dao thật sự rất giống muốn giết người, hai gò má căng ra.

Trông như một con cá nóc nhỏ.

Anh không ngờ Tưởng Dao thật ra lại thầm thích anh từ lâu.

Bề ngoài giả vờ ghét anh, thật ra là ghen tỵ anh với các cô gái khác.

Nhớ lại chuyện trước kia, mỗi lần tưởng Dao đánh nhau với anh đều liên quan đến những cô gái khác.

Tâm tình Tống Sơ Diễn không hiểu sao lại tốt lên.

Giờ phút này thấy Tưởng Dao bỗng nhiên cảm thấy cô gái mập mạp này cũng không đáng ghét, ngược lại khá đáng yêu.

Ngay khi Tống Sơ Diễn đi đến bên cạnh Tưởng Dao, cô lại đi về phía bên kia sân bóng.

Cô nhét chai nước khoáng trong tay vào tay Hứa Thanh.

Ngay lập tức, nụ cười trên mặt Tống Sơ Diễn cứng đờ ở khóe môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top