Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Để cơ thể trần trụi nhảy cho chủ nhân xem.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Dưa Xanh

---

Bộ dáng khổ sở của Thẩm Khả Ái thật sự quá mức đáng yêu, vành mắt hồng hồng, giống như anh đã chịu oan ức thấu tận trời xanh, cô còn cảm thấy bất bình thay anh.

"Muốn an ủi anh sao?"

Thẩm Viên cười khẽ, trong đầu dường như nghĩ tới chuyện gì đó, khóe môi gợi lên nụ cười xấu xa, "Nếu muốn an ủi anh thì chờ đến buổi tối đi, chỉ cần em nghe lời, anh tuyệt đối sẽ rất hạnh phúc."

Thẩm Viên còn cố ý nhấn mạnh hai từ "hạnh phúc".

Hiển nhiên là đang mong chờ đêm đến.

Thẩm Khả Ái không biết vì sao ánh mắt chủ nhân lại trở nên áp bách như vậy, dưới cái nhìn của người đàn ông, sắc mặt cô gái dần dần đỏ lên.

Cô cúi đầu, đôi mắt ấy như muốn xuyên qua nhìn thấu suy nghĩ của cô.

Rõ ràng khi làm tình có thể biểu hiện thẳng ra không chút nào e ngại, hoàn toàn bộc lộ hết cảm xúc của cơ thể. Nhưng trong hoàn cảnh bình thường thì lại cực kỳ dễ dàng xấu hổ, loại tính khí mâu thuẫn này, cũng là nguyên nhân khiến cho cô gái nhỏ trở nên mê người.

Thẩm Viên chờ đợi màn đêm buông xuống.

Trước giờ đi ngủ gần một tiếng, anh đã chuẩn bị sẵn sàng nằm trên giường, nhìn ra ánh trăng bên ngoài cửa sổ, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.

"Chủ nhân ~"

Vừa mới tiến vào giấc ngủ, Thẩm Khả Ái đã nhào tới trong lòng ngực Thẩm Viên, không dám lãng phí dù chỉ một giây.

"Em rất nhớ anh nha ~"

Thẩm Khả Ái giống như một chú mèo con, rúc đầu vào trong ngực Thẩm Viên nũng nịu cọ cọ.

Cô hận không thể đem thân thể chính mình sát nhập vào người chủ nhân.

Mặc dù có thể cách màn hình xoa dịu nỗi khổ tương tư, nhưng hoàn toàn không giống như ở trong mộng tiếp xúc thân mật. Cô muốn có thể chân chính cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Thẩm Viên, còn có cả tấm lưng dày rộng kiên định, hết thảy đều vô cùng tốt đẹp.

Mỗi khi Thẩm Khả Ái tự nhủ với lòng mình, chủ nhân là một người đặc biệt quan trọng, thì cô lại phát hiện, hẳn là phải nhiều hơn quan trọng một chút nữa.

Cô thật sự rất thích anh.

"Khả Ái, anh cũng rất nhớ em."

Thẩm Viên mỉm cười, cúi người dùng cánh tay đỡ lấy bờ mông thịt, bế bổng cô lên. Thân thể nhỏ xinh vốn chỉ miễn cưỡng đứng đến ngực anh, sau khi bế lên hai người mới có thể đối mặt với nhau.

Bọn họ cứ duy trì tư thế như vậy, Thẩm Viên dùng nụ hôn cuồng nhiệt nói cho Thẩm Khả Ái biết rằng bản thân có bao nhiêu nhớ cô.

"Ưm ~" Thẩm Khả Ái nhắm chặt hai mắt, đầu lưỡi đắm chìm vào nụ hôn nóng bỏng, môi lưỡi hai người đan chéo dây dưa, khiến cho không khí xung quanh dần dần bốc cháy.

Nụ hôn nồng nhiệt luôn là liều thuốc kích thích dục vọng. Ngay lúc này, Thẩm Khả Ái và Thẩm Viên cũng rơi vào tình trạng tương tự.

Vào ban ngày, khi thấy cô gái nhỏ bơi lội, Thẩm Viên đã ngầm đưa ra quyết định. Đêm nay anh muốn cùng Thẩm Khả Ái ở bể bơi ôn tập một chút.

Để cô loã thân thực hiện những động tác khó, đồng thời để cô chủ động bẻ ra huyệt nhỏ, cầu xin anh thao cô.

Thẩm Khả Ái không hề hay biết những mưu tính xấu xa trong đầu Thẩm Viên.

Nhưng cho dù biết, cô chắc chắn cũng sẽ vui vẻ phối hợp, bởi không chỉ riêng mình Thẩm Viên có được khoái cảm, mà chính cô cũng cảm nhận được.

Thẩm Khả Ái rất thích được cùng chủ nhân thân mật, khoái cảm bén nhọn tựa như ăn mòn xương tủy, không phải là cảm giác ngứa ngáy tê dại trong cơ thể mà là truyền đến tận tâm can.

Không có từ ngữ nào có thể hình dung được cái loại sung sướng đó. Nhưng Thẩm Khả Ái tin rằng, đây chính là niềm vui sướng lớn nhất trên đời.

"Chủ nhân ~"

Thẩm Khả Ái yêu kiều rên rỉ.

Đôi môi hồng nhuận hé mở để lộ ra cánh môi phấn nộm. Khi hai người tách ra, đầu lưỡi còn mang theo một sợi chỉ bạc thật dài, đủ để chứng minh nụ hôn vừa rồi kịch liệt như thế nào.

Hôn đến cô gái nhỏ không ngừng thở hỗn hển.

Gương mặt xinh xắn đã nghẹn đỏ lên, nhìn qua ngập tràn sắc dục, nhưng ai biết sự thật lại là do thiếu dưỡng khí, đôi con ngươi tan rã chậm rãi sáng ngời. Thẩm Khả Ái ôm lấy cổ Thẩm Viên, sau đó mới phát hiện ra nơi này hình như không đúng.

Đây chẳng phải là bể bơi lúc ban ngày sao?

"Chủ nhân?"

Vừa dứt lời, quần áo trên người cô đã biến mất biệt tăm.

Thẩm Viên đặt Thẩm Khả Ái vào trong nước, sau đó cũng tự mình nhảy xuống. Nhìn cô gái ở dưới làn nước càng thêm trắng nõn, hai mắt anh chứa đầy dục vọng u ám, khàn giọng nói: "Khả Ái, không phải ban ngày bơi lội còn nhảy múa sao? Bây giờ làm thêm lần nữa cho anh xem."

Tuy rằng không biết Thẩm Viên vì cái gì lại thích xem, nhưng Thẩm Khả Ái vẫn rất nghe lời làm theo.

Cơ thể mềm mại hoàn mỹ thả nhẹ trong nước, khi Thẩm Khả Ái giơ tay lên, hai vú mềm mại sẽ nhẹ nhàng lắc lư, còn khi buông xuống, hai quả tròn trịa sẽ được ép ra.

Sau đó cô nâng lên một chân, hình ảnh tiểu huyệt phản chiếu trên mặt nước có thể mơ hồ nhìn thấy.

Thân thể trần trụi như tản ra mùi hương quyến rũ, thuần khiết thánh thiện lại dụ hoặc mê người, quả thật vô cùng diễm lệ khiến cho người ta không nhịn được mà buông lời tán thưởng.

Bọt nước trong suốt từ cánh tay mảnh khảnh trượt xuống, nhưng trên da thịt mịn màng vẫn không hề lưu lại chút vệt nước nào. Thẩm Khả Ái đột nhiên nhảy cẩng lên, bất ngờ tạt nước lên người Thẩm Viên.

"Đẹp không, chủ nhân thích em như thế này sao?"

Thẩm Viên đáp lời, nhưng giọng nói so với lúc nãy còn muốn trầm hơn, ánh mắt càng lúc càng nguy hiểm.

"Khả Ái lại đây, bơi đến trong lòng anh."

Cô gái linh hoạt như một mỹ nhân ngư, từ dưới nước ngoi lên, chui vào trong lòng ngực Thẩm Viên, hưng phấn nói: "Em còn rất nhiều kiểu chưa làm, để em từ từ múa cho anh xem."

Cũng không thể nói do cô gái nhỏ múa quá tốt, chỉ trách cái kỹ năng kia quá mức hoàn hảo, cho nên Thẩm Khả Ái ở trong nước có thể làm ra bất kỳ động tác gì mà cô muốn.

Dù sao chỉ cần đẹp là được.

"Được rồi, những cái đó để sau hãy thưởng thức."

Thẩm Viên ôm Thẩm Khả Ái bế lên, đặt trên thành bể bơi, anh đứng phía dưới, hiện tại cô gái nhỏ so với anh cao hơn một chút.

"Tách chân ra."

Thẩm Viên khàn giọng nói.

Làm thế nào mà có được giọng nói hay như vậy chứ!

Thẩm Khả Ái rất muốn hưởng thụ hơi thở ấm áp của chủ nhân. Nhưng chủ nhân của cô có vẻ đã gấp không chờ nổi, cô vẫn là không nên thử thách tính kiên nhẫn của đối phương.

"Tách ra? Vậy sau đó em cần phải làm gì nữa..."

Thẩm Khả Ái đem hai chân dạng ra, mông ngồi trên nền gạch lạnh lẽo, cô không thoải mái hơi chút vặn vẹo. Hai cánh mông đều bị đè ép vào nhau, làm cho miệng huyệt có vẻ như càng thêm nhỏ hẹp.

Thẩm Viên lần này so với lần trước càng thêm cẩn thận quan sát.

"Khả Ái, tiểu huyệt của em mềm quá, anh không biết lần trước sao mà có thể đi vào."

Nơi này thật sự quá nhỏ, hoàn toàn đối lập với côn thịt thô to của anh, khiến anh hoài nghi bản thân giống như đã ngược đãi cô.

"Tuy rằng lúc đầu có hơi đau một chút, nhưng sau đó liền không đau nữa. Em rất thích côn thịt của chủ nhân, cắm vào thoải mái lắm nha!"

Nơi đó thật sự vô cùng lợi hại, có thể làm cho cô cực kỳ thoải mái!

"Để anh xem, tiểu huyệt có bị côn thịt lớn thao lỏng hay không?"

Thẩm Viên dùng tay tách ra miệng huyệt trắng nõn, hai phiến môi âm hộ dày dặn bao vây lấy khe hở hồng hào bên trong, giống như đang bảo hộ trân bảo quý giá.

Mà đó cũng chính là bảo vật thuộc về anh.

"Thật đáng yêu, nhìn qua không có bị thao lỏng, vẫn rất chặt chẽ."

Thẩm Viên đưa ngón tay đút vào, vách trong lập tức ra sức mút lấy. Dù sao chỉ mới là ngón tay thôi mà đã mút chặt tới như vậy, khó trách khi côn thịt đi vào liền sung sướng tới mức không muốn xa rời.

"Ưm ~ chủ nhân ~ ngón tay cắm vào cũng thật thoải mái ~"

Thẩm Khả Ái híp mắt tận hưởng.

Nhưng ngay sau đó Thẩm Viên liền rút ngón tay ra, khiến cho cô lâm vào tình trạng dục cầu bất mãn, khó chịu nhìn anh.

"Chủ nhân ~ hừ ~ muốn ~"

Thẩm Viên đánh nhẹ một cái lên đùi cô, giọng điệu mang theo vài phần sủng nịnh, "Đừng gấp, đợi chút nữa anh sẽ làm cho em càng thêm thoải mái."

Sau đó, Thẩm Viên khom đầu cúi xuống.

---------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top