Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 77 Không biết mình quyến rũ nhường nào ♥
Edit: Vũ Quân

"Sao em về không nói với anh?"

Tô Việt ôm Hứa Thanh Giai đến mức không thở nổi. Cô giãy giụa hai cái, không tránh được mới rũ mắt: "Em muốn cho anh bất ngờ mà."

Tô Việt vùi vào cổ cô nở nụ cười.

Hứa Thanh Giai vỗ cánh tay trên eo: "Anh buông ra, em không thở nổi."

Tô Việt buông lỏng ra, anh hôn cô một cái.

Hứa Thanh Giai kháng cự, cô đẩy anh ra: "Không cần, trên người anh hôi quá."

Mùi thuốc lá và rượu quyện vào nhau hôi mù.

Tô Việt: "......"

Kì lạ.

Hứa Thanh Giai kì lạ ở đâu đó. Còn tưởng rằng lần đầu tiên gặp lại sau năm mới sẽ là một việc ngọt ngào hạnh phúc, nhưng hôm nay Hứa Thanh Giai còn không cho anh ôm hôn, cả người tràn ngập sự phản kháng.

Cồn bay loạn trong đầu Tô Việt, nụ cười của anh nhạt đi, anh buông cô ra.

Hứa Thanh Giai không nghĩ tới anh sẽ ngoan ngoãn nghe lời như vậy, cô còn chưa diễn xong mà.

Kết quả giây tiếp theo anh đứng trước mặt cô cởi quần áo ra, cuối cùng anh chỉ còn lại quần lót.

Hứa Thanh Giai: "!"

Anh cởi quần lót ra, Hứa Thanh Giai khiếp sợ nhìn sang chỗ khác.

Trước kia sao cô lại không biết khi uống say Tô Việt sẽ thích làm loạn cởi quần áo cơ chứ!

Cô kêu lên: "Anh làm gì đấy?"

Tô Việt hừ lạnh một tiếng, tay phải xoay mặt cô qua mặc kệ sự giãy giụa của cô, anh dán lên môi cô nhưng không tiến vào.

Sự ghét bỏ của Hứa Thanh Giai đã đả kích anh.

"Anh đi tắm, em đứng đây chờ cho anh, xem còn dám chê anh hôi nữa không?"

Tuy giọng điệu thô lỗ nhưng hành động lại cực kì ngoan ngoãn, anh thành thật đi vào WC.

Cửa WC đóng lại, Hứa Thanh Giai phì cười. Cô nhặt quần áo bị Tô Việt ném xuống mặt đất lên, nhét vào trong máy, thả một viên nước giặt vào.

Tô Việt tắm rất nhanh, khi anh đi ra thấy Hứa Thanh Giai đang chơi điện thoại.

Anh lấy khăn lông lau tóc, vừa rồi đi tắm không mang quần áo nên anh cứ trực tiếp trần trụi như vậy, đi lên giường, đè lên người cô.

Hứa Thanh Giai quay đầu lại, anh đang cách cô rất gần.

"Tô Việt sao trước đây em không biết anh uống rượu xong lại thích trần như nhộng thế nhỉ?"

"Bây giờ em mới biết à? Anh không chỉ thích trần truồng mà còn thích lên giường nữa đấy."

Lên giường này không phải kiểu lên giường trong sáng. Tô Việt thúc eo, Hứa Thanh Giai có thể cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó đang chọc vào kẽ mông.

Anh cho rằng mình đang đùa giỡn nhưng lại bị
Hứa Thanh Giai bắt được thời cơ, cô ra vẻ bình thường hỏi lại một câu: "Lên giường với ai cũng được à?"

Câu hỏi này khiến Tô Việt ngơ ngác.

Phải mất một lúc để anh đẩy rượu ra sau đầu và hiểu ý trong câu nói của cô. Thảo nào người ta hay nói cồn hại não.

"Em đang nói gì đấy?"

Anh không lớn tiếng như đang chột dạ mà giọng nói còn trầm hơn một chút, biểu hiện sự tức giận, anh giận sự nghi ngờ của Hứa Thanh Giai, còn có cảm giác mất mát và mờ mịt. Rõ ràng cô mới là người được ánh đèn sân khấu chiếu rọi và có nhiều người theo đuổi. Anh biết cô hấp dẫn nhường nào.

Còn anh lại rất tầm thường, từ trong ra ngoài không có gì nổi bật.

Từ khi bắt đầu thích cô, anh rất hay cảm thấy tự ti. Cảm giác tự ti thuở niên thiếu vẫn còn nguyên cho đến khi anh trưởng thành.

Hứa Thanh Giai quay đi không cho Tô Việt nhìn thấy biểu cảm của mình, thật ra nụ cười trên mặt cô sắp không giấu được nữa.

... Đêm nay cô định cãi nhau với Tô Việt, bắt đầu từ lúc thấy cô gái kia đưa anh về nhà. Cô tin Tô Việt, hơn nữa không nhiều người biết hai người đang yêu nhau, nếu có cô gái nào không biết lại đi thích Tô Việt thì cũng không thể trách cô ấy được. Không phải vừa rồi khi nhìn thấy cô, cô gái kia đã rời đi ngay rồi sao?

Nhưng đồng thời, Hứa Thanh Giai cũng cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt, để cô có thể hỏi một câu, rốt cuộc là Tô Việt đã thích cô như thế nào.

Nếu cô không ép hỏi thì chắc cả đời này Tô Việt cũng không chịu nói.

Cô cũng nên cho Tô Việt biết cô sẽ vì anh mà "lo được lo mất", để Tô Việt hiểu giá trị của anh trong cô. Tô Việt không biết những suy nghĩ này của cô.

Cô vùi đầu vào gối, âm thanh có vẻ nghẹn ngào: "Anh cứ luôn giục em về, nhưng không có em ở đây anh vẫn rất vui vẻ, còn đi ra ngoài ăn cơm uống rượu, thậm chí còn có con gái đưa anh về nữa."

Cuối cùng Tô Việt cũng hiểu ý cô. Cô quan tâm đến chuyện cô gái kia đưa anh về nhà.

Cô đang ghen ư?

Nhưng Tô Việt cũng không vui vẻ như Hứa Thanh Giai mong đợi.

Nếu việc thích anh khiến cô cảm thấy bất an và tự ti thì anh không muốn cô phải như vậy. Khiến người con gái của mình mất đi cảm giác an toàn chính là sự thất bại của một người đàn ông.

Suy nghĩ của Tô Việt đơn giản, tư duy cũng rất thẳng thắn.

Đặc biệt là dưới tác dụng của cồn.

Tuy có chút bất bình và tủi thân nhưng anh vẫn hạ giọng và còn bắt đầu nói nhiều hơn bình thường:

"Không phải, em thấy đó, còn có một bạn nam nữa mà, cậu ta nhất định muốn đi nhờ xe lại còn lôi kéo anh."

"Nếu không thì anh đã tự gọi xe về rồi."

"Anh không nói chuyện cùng cô ấy."

"Cô ấy cũng không thể thích anh được, hôm nay bọn anh mới gặp nhau lần đầu tiên mà."

Hứa Thanh Giai xoay người trong vòng tay anh, cô đối diện với anh: "Tô Việt, có phải anh không biết mình hấp dẫn như thế nào không?"

Tô Việt hơi giật mình, trong nháy mắt mặt anh đỏ bừng.

... Chết tiệt!

Cuối cùng là Hứa Thanh Giai đang cáu giận với anh hay cô đang bày tỏ với anh thế.

Con gái đúng là khó hiểu mà.

Hiếm khi Tô Việt thẹn thùng, anh né tránh tầm mắt của Hứa Thanh Giai.

"Dù sao anh cũng sẽ không thích người khác, mà anh cũng không có gì để thích."

"......"

Hứa Thanh Giai nói những lời này không phải để anh tự hạ thấp mình. Tuy rằng nghe anh nói như vậy cô vẫn thấy vui.

Không thể phủ nhận, sau khi nghe giọng nữ vang lên, trong vài giây cô đã hoảng hốt... Dù sao người bố nhìn như nho nhã lịch sự của cô chính là một ví dụ điển hình cho việc ngoại tình.

Ở tuổi dậy thì Hứa Thanh Giai cũng từng hoang mang: Trên thế giới liệu có người đàn ông nào luôn giữ sự chung thủy về cả tinh thần và thể xác với bạn đời của mình hay không?

Cô đã từng cho rằng Diệp Hành Viễn là một người hoàn mỹ, cho đến khi thấy tình yêu của Diệp Hành Viễn và Trần Nhĩ gặp trắc trở, sau đó cô gặp được Tô Việt. Người con trai này hoàn toàn khác hình mẫu lý tưởng trong lòng cô, anh thô lỗ, không đủ lịch thiệp nhưng sau khi ở bên anh cô thấy rất vui vẻ, cũng vô cùng yên tâm.

Anh giống như một con thú hoang dã, nhưng trong lòng lại che giấu một chú cún con dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top