Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#21-30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21.
Quả nhiên chưa tới vài ngày sau,
Giang Trừng liền nhận được thư Ôn Ninh viết cho hắn.
Mời hắn đi tham gia lễ đầy tháng của Ôn Uyển.
Giang Trừng kì thật vô cùng vô cùng không muốn đi,
Mặc kệ Ôn gia ở thế giới này bình thường như thế nào,
Nhưng mà nhìn thấy quần áo Ôn gia,
Giang Trừng đã cảm thấy con mắt muốn phát đau.
# Ôn Uyển sắp online rồi, cho nên Kim Lăng..... đại khái là một hai năm nữa đi#

22.
Giang Trừng đã nghĩ kỹ một vạn loại lý do để cự tuyệt,
Kết quả Giang gia toàn thể xuất động.
Giang Trừng: ????
Về sau Giang Trừng mới biết được Ôn Ninh bởi vì lúc trước biểu hiện quá mức sáng chói.
Bây giờ ở Ôn thị cũng đã được coi như là đại đệ tử.
Giang Trừng lời còn chưa thốt ra khỏi miệng,
Một vạn loại phương pháp cự tuyệt liền bị hủy diệt ngay tức khắc.
# Kỳ thật Giang Tông chủ, người cùng Ôn Ninh có cái quan hệ bằng hữu đã là thành tựu rồi #

23.
Giang Trừng lần nữa đi vào thành Bất Dạ Thiên,
Tâm tình vẫn như cũ - phức tạp.
Sau đó lúc nhìn thấy Ôn Ninh mặt ngại ngùng mà cười cười gọi hắn Vãn Ngâm,
Lông mày Giang Trừng liền co lại.
Ngụy Vô Tiện được đi theo bên cạnh nháy mắt thay đổi biểu cảm
Đột nhiên tay bị nắm lấy trong lúc nhất thời có chút làm mộng.
Sau đó liền bị Giang Trừng nắm lấy vội vã rời đi.
# Tuyến Giang Trừng cùng Ôn Ninh, có thể làm bằng hữu liền đã rất khá rồi. #

24.
Đợi đã, tên tự của đứa nhỏ này gọi là cái gì nhỉ?
Chậc, bỗng dưng lại có cảm giác đã trải qua mấy đời.
Giang Trừng nhíu mày nhìn đứa trẻ có chút quen mắt đứng trước mặt.
Kỳ thật, hắn đã gặp qua Ôn Uyển nhiều lần,
Bất quá lúc đó Ôn Uyển trông thấy hắn không phải khóc thì cũng là co chân chạy.
Có lẽ là mình lệ khí quá nặng
Hoặc có lẽ là đứa nhỏ biết mình tới là để đối phó với người che chở Ôn gia lúc đó.
# Nhưng mà không trọng yếu, thế giới này chính là tất cả đều sủng Trừng Trừng #

25.
Ngụy Vô Tiện thấy Giang Trừng nhìn chằm chằm vào Ôn Uyển,
Cười cười ôm lấy bả vai Giang Trừng,
Ngụy Vô Tiện: Sư muội thế mà thích trẻ con?? Hay để sư huynh cố gắng nhiều hơn một chút ??
Giang Trưng một tát hạ tay xuống cái ót của Ngụy Vô Tiện,
Mắng hắn không biết xấu hổ.
Ngụy Vô Tiện cười hì hì xoa lên nơi bị đánh.
Dù sao cũng là người của ta, cần xấu hổ cái gì.
# Tục ngữ nói muốn truy một cái ngạo kiều, mặt dày tốt nhất phải thật dày.#

26.
Bên này Giang Trừng cùng Ngụy Vô Tiện đang đùa giỡn,
Bên kia Ôn Uyển lễ đầy tháng đã bắt đầu.
Trước hết Ngụy Vô Tiện đã lôi kéo Giang Trừng tham gia náo nhiệt ,
Chỉ gặp một đứa nhỏ ngồi tại chỗ chọn đồ vật đoán tương lai.
Cả bàn bày đầy đồ vật kỳ kỳ quái quá.
Ôn Nhược Hàn ngược lại vô cùng hào phóng,
Ngay cả bội kiếm của mình cũng thả xuống bàn.
# Nếu như thế giới kia cũng được sống trong không khí này mà lớn lên, Tư Truy hẳn là phi thường may mắn. #

27.
Ôn Uyển trái sờ sờ, phải sờ sờ chính là không tìm thấy được đồ vật mà mình ngưỡng mộ trong lòng,
Một đám người cứ như thế nhìn Ôn Uyển hết bò sang trái lại bò sang phải.
Sau đó bắt lấy mạt ngạch của Lam Vong Cơ.
Ôn Nhu sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, Đã sớm nghe được mạt ngạch Lam thị có ý nghĩa phi phàm như thế nào.
Mà cái này lại bị Ôn Uyển một trảo bắt lấy, không biết Lam Vong Cơ suy nghĩ như thế nào.
# Vạn nhất không ngờ tới Ôn Uyển vẫn thích Hàm Quang Quân như vậy. #

28.
Giang Trừng đột nhiên nghĩ đến ý nghĩa mạt ngạch Lam thị,
Sắc mặt phức tạp nhìn Ôn Uyển đang còn giằng co kéo lấy mạt ngạch,
Ôn Uyển vẫn còn là trẻ con, Lam Vong Cơ sẽ không đối với hắn như kia chứ?
Giang Trừng ở trong lòng yên lặng trấn an chính mình .
Lam Vong Cơ nhìn Lam Hi Thần cầu xin giúp đỡ.
Lam Hi Thần chỉ nhỏ giọng trấn an nói,
Đây là Ôn Uyển cùng ngươi hữu duyên, Vong Cơ có thể tự quyết định.
#Kỳ thật cảm thấy mạt ngạch cũng chỉ là một loại hình thức. #

29.
Lam vong cơ phức tạp nhìn chằm chằm Ôn Uyển mặt chờ mong,
Cuối cùng do dự cởi xuống mạt ngạch đưa cho Ôn Uyển,
Giang Trừng trợn mắt hốc mồm nhìn Lam Vong Cơ
Chẳng lẽ không nên giằng co một chút sao ?
Ôn Nhu ôm lấy Ôn Uyển một mặt áy náy đem mạt ngạch trả lại cho Lam Vong Cơ,
Hàm Quang Quân, là A Uyển không hiểu chuyện, mạt ngạch này chúng ta không thể nhận được.
Lam Hi Thần cười đem mạt ngạch đẩy trở về,
Đây là duyên phận của A Uyển cùng Vong Cơ, Ôn Nhu cô nương không cần để ý.
# Đừng sợ, mạt ngạch Lam thị có thể dùng để đánh nhau được. #

30.
Ôn Nhu còn chưa mở miệng chỉ nghe ôn Nhược Hàn nói,
Trạch Vu Quân nói có lý , hơn nữa A Uyển cùng Hàm Quang Quân hữu duyên thế này.
A Uyển còn chưa có tên tự, nếu như để Hàm Quang Quân lấy tự thì thế nào?
Lam Vong Cơ khó xử mở miệng,
Cái này sợ là không hợp cấp bậc lễ nghĩa....
Bên kia còn đang thuyết phục Lam Vong Cơ lấy tự,
Bên này Giang Trừng nhìn náo nhiệt từ đầu đến cuối đều cảm thấy không chân thực.
Ngụy Vô Tiện nhìn ra hôm nay Giang Trừng không vui vẻ gì.
Nhẹ nhàng ôm lấy Giang Trừng nói,
Đừng nhíu mày, còn không phải là có ta hay sao?
# Giang- Thường ngày xoắn xuýt- Trừng #

----------
_:(´ཀ'」 ∠):_  bận chết mất, deadline rồi tùm lum, bây giờ mới bắt tay edit tiếp bộ này được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top