Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Sau khi cúp điện thoại, Mộ Hoàn Chân vẫn còn tỉnh tỉnh mê mê, người đàn ông có phải ở cùng một chỗ với Vạn Quân hay không?

Cho tới bây giờ cậu cũng chưa từng nghĩ tới thân phận của người đàn ông, cứ như vậy hồi tưởng lại, người đàn ông đối với trường học của bọn họ dường như rất quen thuộc, chính mình đi đến sân thể dục xem Vạn Quân chơi bóng, cuối cùng hắn vẫn có thể biết được, hiện tại lại cùng Vạn Quân ở ngoại tỉnh thi đấu.

Nói như vậy, người đàn ông rất có thể là người ở trong đội bóng của Vạn Quân bọn họ.

Nhưng Mộ Hoàn Chân không đoán ra được người đó là ai, bất kể là người nào ở trên sân bóng cậu cũng không biết, cũng không nhiều lời nói thêm một câu.

Có lẽ lúc trước bị người đàn ông hù dọa, cậu hoàn toàn không dám nghi ngờ thân phận của người đàn ông.

Vạn Quân nằm trên giường, cân nhắc một chút mới thử nhắn tin cho Mộ Hoàn Chân, "Bé ngoan, ngủ chưa?"

Mộ Hoàn Chân nhìn tin nhắn của người đàn ông mà ngẩn người, cậu không có cách nào kề cạnh một người đàn ông ngấm ngầm hiếp dâm, nói chuyện bẩn thỉu, khi thì sủng nịch cậu như vậy, cùng bất kỳ người nào trong trường gắn bó cùng một chỗ.

Ma xui quỷ khiến Mộ Hoàn Chân hỏi một câu, "Anh rốt cuộc là ai vậy?"

Vạn Quân sửng sốt, quả nhiên vẫn là khiến cho Mộ Hoàn Chân trong lòng sinh hoài nghi, "Em muốn biết sao? Nếu biết rồi em phải cùng tôi ở một chỗ"

Mộ Hoàn Chân từ chối, đều ở trong sự dự đoán của Vạn Quân, "Tôi không muốn, không muốn biết, cũng không muốn cùng anh ở cùng một chỗ, biến thái"

Vạn Quân cười khổ một tiếng, trong miệng khô khốc vô vị, "Vậy thì ngoan ngoãn, đừng hỏi"

Nói cái gì mà ở cùng một chỗ, đối phương ngay cả dùng bộ mặt thật lộ diện thì cũng không thể, hơn nữa còn là một tên khốn nạn hiếp dâm mình, nói cái gì Mộ Hoàn Chân cũng không dám đồng ý.

Hai người trò chuyện phiếm cụt hứng chẳng vui vẻ gì, cho đến ngày hôm sau người đàn ông trở về.

Mấy ngày nay huấn luyện thi đấu, Vạn Quân nhìn thấy bóng đều muốn nôn, buổi chiều khi bạn học gọi hắn, hắn cũng không muốn đi, muốn sớm gặp lại Mộ Hoàn Chân.

Cùng Mộ Hoàn Chân hẹn nhau đến nhà gỗ nhỏ, lúc đi trên đường đều gọi điện thoại cho cậu, "Cưng ơi, tôi có mua quà cho em này"

Mộ Hoàn Chân vừa mới đến nhà gỗ, mím chặt môi, đáy lòng của Mộ Hoàn Chân đối với người đàn ông có chút nhớ nhung nên đang bắt đầu rục rịch, "Quà gì vậy?"

"Khuyên vú"

Chỉ cảm thấy đầu vú dưới lớp quần áo bắt đầu đứng thẳng, đầu vú cọ ở trên vải, mang theo chút cảm giác đau đớn, sau khi thời tiết chuyển lạnh, Mộ Hoàn Chân không đeo miếng dán vú nữa.

"Biến thái!" Vừa nghĩ đến loại đồ vật kia muốn xuyên qua đầu vú, Mộ Hoàn Chân vừa xấu hổ vừa sợ hãi, "Biến thái!"

"Em không cần đeo, tôi không nỡ lưu lại lỗ nhỏ trên người em, em chỉ cần nhận lấy là được rồi" Người đàn ông nhíu mày, vừa nghĩ đến có thể lập tức nhìn thấy Mộ Hoàn Chân, tâm tình hắn rất tốt, "Ngoan ngoãn chờ, chồng cưng nhanh chóng tới ngay"

Cúp điện thoại, vành tai Mộ Hoàn Chân còn đang nóng lên, luống cuống tay chân đeo bịt mắt.

Loại khuyên vú này rất kỳ quái, một khi đeo vào, sẽ có cảm giác phục tùng và phụ thuộc, đến lúc đó trong lòng mình cũng sẽ cảm thấy cậu đã thuộc về người đàn ông, chính là nô lệ nhỏ bé trong tay hắn, cả đời đều muốn bị hắn chinh phục.

Càng nghĩ càng cảm thấy khắp thân thể nóng lên, bàn tay Mộ Hoàn Chân nắm chặt lấy ga nệm dưới thân, hồi hộp chờ đợi người đàn ông.

Cánh cửa bị đẩy ra một cách nhẹ nhàng, Mộ Hoàn Chân cảm giác được có người đến gần.

Người đàn ông vẫn không nói lời nào, Mộ Hoàn Chân mím môi, nhỏ giọng mắng, "Biến thái..."

Người đàn ông vẫn không lên tiếng, trên tay có chút run rẩy sờ môi Mộ Hoàn Chân.

Động tác cắn môi bị đình trệ một chút, vươn đầu lưỡi béo mập liếm đầu ngón tay người đàn ông.

Người trước mặt run lên, đầu ngón tay cũng run rẩy theo, bất chợt hắn đưa ngón tay vào trong miệng Mộ Hoàn Chân.

Động tác thô lỗ của đối phương suýt nữa chọc thủng da thịt trong khoang miệng Mộ Hoàn Chân, Mộ Hoàn Chân bất mãn kêu lên một tiếng đau đớn, "Hức..."

Người đàn ông giống như đánh tiết canh gà, rút ngón tay ra, ngay sau đó là âm thanh kéo khóa quần, Mộ Hoàn Chân dần dần nghe được tiếng hít thở sung sức của hắn.

Người đàn ông kéo tay Mộ Hoàn Chân, hướng tới nắm lấy con cặc của hắn, Mộ Mộ Hoàn Chân cầm ở trong tay, càng cảm thấy kỳ quái, nghi ngờ hỏi, "Sao anh không nói lời nào vậy?"

Đồ vật trong tay run rẩy, tâm trạng Mộ Hoàn Chân trầm xuống, "Biến thái..."

"Ăn vào đi..." Mộ Hoàn Chân nghe được giọng nói xa lạ của người đàn ông liền giật mình, trực tiếp buông tay ra, đây hoàn toàn không phải giọng của tên biến thái kia

May mắn không có thứ gì khác trói buộc, Mộ Hoàn Chân kéo bịt mắt xuống, trước mắt có một người đàn ông trung niên đang tuốt cặc.

Mộ Hoàn Chân sợ tới mức vội vàng đứng dậy, vừa định chạy ra ngoài, bị người đàn ông đó kéo trở về, "Đừng hòng chạy... Mày đang đợi ai ở đây... Mày trước tiên phải giúp tao cái đã..."

Mộ Hoàn Chân hoảng sợ đủ kiểu, thét chói tai, "Buông tôi ra... Tôi không biết ông..."

Người đàn ông trung niên cọ cọ lên cổ Mộ Hoàn Chân, giống như một con nghiện ngửi mùi Mộ Hoàn Chân, "Mày để cho tao đụ một lần... Không phải vừa rồi mày đang chờ người nào đó tới làm loại chuyện này à..."

Hắn nhìn thấy Mộ Hoàn Chân đi về phía công viên bỏ hoang này, sinh viên đại học trắng trẻo sạch sẽ, dưới mắt còn có nốt ruồi lệ, nhìn thấy trong lòng liền ngứa ngáy, cho nên mới đi theo.

Không nghĩ tới sinh viên đại học vào căn nhà gỗ này, tên đàn ông trung niên đợi một hồi cũng không thấy người đi ra, mới to gan tiến vào.

Ai ngờ thiếu niên xinh đẹp đeo bịt mắt ngồi ở bên giường, bản thân đưa tay ra, mỹ thiếu niên vươn đầu lưỡi liếm ngón tay mình, ý nghĩ tình sắc trong đầu hắn triệt để không kiềm chế được.

"Tôi không muốn... A... Hức... Buông tôi ra..." Mộ Hoàn Chân cảm thấy ghê tởm muốn nôn, dùng toàn lực cấu ngón tay người đàn ông xấu xa, người đàn ông giống như không biết đau, ôm lấy cậu liền không buông tay.

Vạn Quân vừa mới đi vào nhà gỗ, nhìn cửa khép hờ, ngay sau đó bên trong truyền đến tiếng kêu đau khổ tột cùng.

Không kịp suy xét, Vạn Quân trực tiếp xông vào, đứng ngay cửa liền thấy một người đàn ông trung niên ở chỗ đó ôm lấy Mộ Hoàn Chân đang giãy dụa kịch liệt

Người đàn ông giống như bị Vạn Quân đột nhiên xông vào hù dọa, cái gì cũng chưa kịp làm, đã bị người quấy rầy chuyện tốt.

"Là thằng nào... tới... " Người đàn ông trung niên còn chưa dứt lời, Vạn Quân từng bước tiến lên, người đàn ông đã không tự giác buông Mộ Hoàn Chân ra, dần dần bắt đầu lui về phía sau, Vạn Quân đưa tay cầm cây gậy giơ lên, hướng về mặt tên kia vung tới.

Mắt thấy máu tươi từ trán người đàn ông chảy xuống, người đàn ông trung niên đờ đẫn sờ máu trên khuôn mặt, hét lên, "Mày... Mày giết người..."

Hai mắt Vạn Quân đỏ bừng, dễ nhận thấy là bị lửa giận dồn ép nóng nảy, "Mày đụng vào cái gì của em ấy?"

Giọng nói quen thuộc làm cho Mộ Hoàn Chân đứng ở một bên bị doạ ngốc thân thể cũng bất động, Vạn Quân tại sao lại tới nơi này, tại sao giọng nói lại giống như tên biến thái vậy, chính là lửa giận dâng lên, khí thế xung quanh thân thể đều giống nhau như đúc, cậu không dám nghĩ nhiều, không dám đem Vạn Quân cùng tên biến thái kia so sánh cùng một chỗ.

Người đàn ông ôm đầu cầu xin tha thứ, "Tao... chưa... vẫn chưa chạm vào nó... Mày muốn giết người..."

Người đàn ông hẳn là cảm thấy mình rất may mắn còn chưa kịp chạm vào Mộ Hoàn Chân, bằng không Vạn Quân thật sự sẽ không khống chế được mà giết người.

Cầm gậy lên đánh mấy gậy vào người đàn ông trung niên, người đàn ông né tránh trái phải, "Đừng đánh... Đừng... Sắp chết người rồi..."

Trên tay Vạn Quân không có nặng nhẹ gì, đánh đến khi người đàn ông trung niên không kêu to nữa mới đem gậy ném sang một bên, người đàn ông trung niên bị đánh mặt mũi bầm dập, nhịn đau bò ra ngoài, sợ Vạn Quân đánh lên đầu, muốn lấy mạng hắn.

Người đàn ông trung niên vừa rời khỏi, trong phòng chỉ còn lại Vạn Quân và Mộ Hoàn Chân

"Lại đây" Vạn Quân không để ý có phải hay không bị Mộ Hoàn Chân thấy được bộ dạng, hơi thở hổn hển, đưa tay hướng về phía Mộ Hoàn Chân.

Ngón tay Mộ Hoàn Chân quấn quanh ở cùng một chỗ, còn lui về phía sau một bước, không những bị người đàn ông xa lạ dọa sợ, mà cũng bị Vạn Quân dọa sợ, cậu dường như không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, Vạn Quân chính là tên biến thái đã hiếp dâm cậu

Vạn Quân biết Mộ Hoàn Chân nhút nhát, thu hồi khí thế giương nanh múa vuốt trên người, "Bé ngoan, đến chỗ chồng nào..."

Quả nhiên là hắn, Mộ Hoàn Chân không thể tin vào hai mắt của mình, liên tục lắc đầu, không đợi Vạn Quân kịp phản ứng, xoay người chạy ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top