Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Mộ Hoàn Chân không tình nguyện cầm điện thoại di động, người đàn ông còn đang ở trong khoái cảm sung sướng , cả người bị trạng thái lười biếng vây quanh, từ tốn thở ra hít vào, giọng điệu cũng lười biếng theo.

"Rên rỉ hai tiếng cho tôi nghe"

"Biến thái..." Mộ Hoàn Chân lẩm bẩm trở mình một cái

Mộ Hoàn Chân không chịu kêu, người đàn ông cũng không ép cậu, ngược lại chậm chạp gọi, "Bé cưng..."

Loại xưng hô thân mật giữa các cặp đôi yêu nhau làm cho Mộ Hoàn Chân nghe thấy thì mặt đỏ tai hồng, ngay cả chính cậu cũng không nhận ra vẻ bối rối ngượng ngùng trong giọng nói của mình, "Đừng gọi tôi như vậy..."

Người đàn ông thở dài một hơi, cố ý hạ thấp giọng, "Tiểu Chân..."

"Biến thái... Biến thái..." Bên tai vẫn tràn ngập tiếng cười gợi cảm của người đàn ông, Mộ Hoàn Chân cảm thấy chính mình bị đùa giỡn, nhưng lại không có cách nào phản kháng lại.

Sau cuộc ân ái nồng nhiệt, hai người đều rất mệt mỏi, đặc biệt là Mộ Hoàn Chân, sau khi mắng vài câu biến thái, giọng nói cũng nhỏ dần, chậm chạp mềm nhũn rầm rì vài tiếng, lúc người đàn ông gọi cậu, cậu liền ngủ thiếp đi

Người đàn ông nhẹ nhàng cầm lấy điện thoại di động, "Tiểu Chân?" Người bên kia không có phản ứng, "Ngủ ngon bảo bối"

Mộ Hoàn Chân bị cơn mắc đái làm cho nghẹn tỉnh, tiện thể nhìn điện thoại di động, lại có tin nhắn của người đàn ông gửi đến, Mộ Hoàn Chân một bên cầm điện thoại di động, một bên chạy vào nhà vệ sinh

Nhanh chóng mở tin nhắn, Mộ Hoàn Chân thiếu chút nữa cầm điện thoại không vững, lúc cậu ngủ thiếp đi, người đàn ông đem cặc bự nhét vào miệng cậu, ảnh chụp không được sắc nét cho lắm, giống như là ảnh chụp màn hình từ trong video, tên biến thái này thật sự đã quay video lại.

Mộ Hoàn Chân tức giận ném điện thoại di động sang một bên, tắm rửa vào mỗi buổi sáng đã là thói quen của cậu.

Đứng ở dưới nước, nhớ tới người đàn ông dặn dò cậu không được tự thủ dâm, Nhưng Mộ Hoàn Chân tức giận muốn chết, bị người ta uy hiếp thì thôi đi, thân thể của cậu mà cậu còn không thể đụng vào.

Sự tức giận trong lòng nhanh chóng nổi lên, ngay cả lời uy hiếp của người đàn ông cũng vứt ra sau đầu, cậu càng muốn đụng vào.

Ngón tay sờ đến miệng lồn, ngày hôm qua sử dụng quá mức làm cho mép lồn đến bây giờ vẫn chưa khép lại được, hai mảnh thịt lồn sưng lên vì bị đụ.

Vừa mới chạm vào miệng lồn mềm mại, Mộ Hoàn Chân hít một hơi khí lạnh, cảm giác đau đớn kích thích thần kinh cậu.

Nhưng đây là lần đầu tiên cậu thủ dâm thế này, sự tò mò khiến cậu tiếp tục sờ vào sâu trong vách thịt sưng nóng, vừa gặp dị vật, nó lập tức hút chặt ngón tay, vách thịt hơi hơi mấp máy, hút vào trong giống như cái miệng nhỏ

"Ưm... A a..." Ngón tay đâm chọc vào thịt lồn mềm mại, Mộ Hoàn Chân vừa đau vừa kích thích, bên trong cực kỳ mẫn cảm, mỗi khi chọc một cái, sẽ có cảm giác tê dại thật lâu, giống như là có thứ gì đó muốn bắn ra, so với mấy lần thủ dâm lúc trước đúng là khác nhau một trời một vực.

Mộ Hoàn Chân thật sự rất tò mò, ngón tay không nhẹ không nặng đụng vào vách thịt, không biết chọc ở đâu, lồn nhỏ liền siết chặt, nước dâm theo trọng lực chảy xuống đất

"A... ha..." Trên tay là một đống nước dâm, bị ngón tay chính mình đụ đến cao trào

Mộ Hoàn Chân ngây ngốc nhìn lòng bàn tay, khoái cảm mãnh liệt làm cho cậu quên đi sự xấu hổ, nhịn không được mà đem nước dâm đặt ở lên miệng nếm thử một ngụm, đã bị nước pha loãng không ít, không có mùi vị gì.

Mộ Hoàn Chân nhìn mình trong gương, bởi vì sung sướng, cũng bởi vì hơi nước trong phòng tắm quá nhiều khiến cậu một thân đỏ bừng, cậu xấu hổ không ngẩng đầu lên được, tay chân luống cuống mặc quần áo vào rồi vội vàng đi học.

Cả ngày hôm nay người đàn ông cũng không liên lạc với cậu, nhưng Mộ Hoàn Chân không dám không đi. Lồn non đau nhức làm cho cậu có chút sợ hãi, có thể là buổi sáng chơi đùa quá mức, có phải hỏng rồi hay không, khi đi trên đường đều cảm thấy đau nhức, nếu bị người đàn ông đụ thêm một lần nữa, cậu nhất định sẽ chịu không nổi.

Mộ Hoàn Chân chậm chạp tan học, lúc đi ngang qua sân bóng, cậu theo bản năng liếc mắt nhìn thoáng qua.

Không tìm thấy thiếu niên ngày trước, Mộ Hoàn Chân không chịu bỏ qua, đi về phía sân bóng, nhìn một vòng, đem mỗi người xác nhận một lần, đều không phải, hôm nay không tới sao?

Không nhìn thấy thiếu niên, Mộ Hoàn Chân không có hứng thú xem bóng rổ, chán ghét muốn rời đi, đột nhiên trong sân bóng có người hướng về phía cậu hô to, "Cẩn thận!"

Mộ Hoàn Chân lúc này mới phục hồi tinh thần, bóng rổ đã bay về phía cậu, cho tới bây giờ cậu chưa từng chạm qua bóng rổ, trong lúc bất ngờ ngay cả động tác tự bảo vệ mình cũng không có, ngơ ngác cứng đờ tại chỗ

Bóng bay thẳng đến mặt Mộ Hoàn Chân , "Bốp" một tiếng, bị người nào đó vững vàng chặn lại, trước mắt Mộ Hoàn Chân xuất hiện một bàn tay.

Mộ Hoàn Chân theo bàn tay nhìn qua, đứng ở bên cạnh cậu là thiếu niên cao lớn, thiếu niên đem bóng ném trở về, ánh mắt của thiếu niên và Mộ Hoàn Chân giao nhau

Nam sinh vừa mới chuyền bóng sờ sờ đầu đến nhận lỗi: "Xin lỗi cậu"

Mộ Hoàn Chân rụt cổ, lắc đầu, ngược lại nhỏ giọng nói, "Cảm ơn"

Nếu không phải thiếu niên cách cậu rất gần, hầu như không thể nghe được giọng nói của cậu, khóe miệng cong lên một chút, lộ ra nụ cười tràn đầy sự ấm áp, "Không cần khách sáo"

Mộ Hoàn Chân có chút hoảng hốt, không dám nhìn chằm chằm thiếu niên quá lâu, mất tự nhiên cúi đầu nhìn mũi chân

"Vạn Quân, đến đây?" Thì ra thiếu niên tên là Vạn Quân, Mộ Hoàn Chân yên lặng ghi nhớ cái tên này

Vạn Quân đi về phía sân vận động, đem đồ vật trên tay buông xuống, "Chơi một chút thôi, còn có việc phải làm"

Đã biết tên rồi, Mộ Hoàn Chân không dám đứng ở chỗ này không đi nữa, sợ mình quá tham lam, nói không chừng đến trễ, còn có thể chọc giận cái tên biến thái kia, xoay người đi về phía cổng trường.

Vạn Quân nhìn về phía thiếu niên xinh đẹp vừa mới rời đi, bóng lưng mảnh khảnh của thiếu niên ấy được hoàng hôn kéo dài

Trong căn nhà gỗ nhỏ, tên biến thái còn chưa tới, Mộ Hoàn Chân nghe lời ngồi ở bên giường, hoàn toàn không có tâm tình quan sát căn phòng cũ này, cũng không biết đợi bao lâu, người đàn ông đột nhiên gọi điện thoại tới.

Người đàn ông giống như đang chạy bộ, mang theo tiếng thở dốc, "Tiểu Chân... Em đang đợi tôi à?"

Người đàn ông lúc nào cũng cười như vậy, Mộ Hoàn Chân nghe thấy sau lưng liền lạnh lẽo, không có tiếng động đáp lại, xem như Mộ Hoàn Chân tức giận rồi

"Đeo bịt mắt lên" Người đàn ông hiếm khi không ép buộc cậu nói chuyện.

Mộ Hoàn Chân nhìn bịt mắt, bịt mắt vừa đeo lên, thị giác bị mất đi, bóng tối vô biên làm cho cậu cảm thấy bất lực.

Tiếng động bên người đàn ông nhỏ dần, giống như đang đi bộ, lại thúc giục một lần nữa, "Đeo lên chưa?"

"Tôi không muốn đeo..." Mộ Hoàn Chân quá sợ hãi người đàn ông này, mở miệng đều là tiếng khóc đứt quãng.

Người đàn ông không giận trái lại còn cười, "Không muốn đeo bịt mắt là muốn nhìn thấy người đàn ông của mình trông như thế nào sao?

Chết tiệt, cái gì mà người đàn ông của mình, tên biến thái này, kẻ hiếp dâm

Nhưng Mộ Hoàn Chân không dám lỗ mãng, nghẹn ngào lặp đi lặp lại, "Tôi không muốn... không muốn đeo bịt mắt..."

Người đàn ông rất kiên nhẫn nói, "Khi nhìn thấy tôi, phải ở cùng một chỗ với tôi, nếu em đồng ý ở cùng một chỗ với tôi, em có thể không đeo"

Mộ Hoàn Chân bị nước miếng làm sặc, ho khan, "Khụ khụ...." Tên biến thái này sao có thể như vậy, chẳng những ép buộc cậu, còn mặt dày vô sỉ nói muốn ở cùng một chỗ.

"Tôi không muốn... Biến thái..." Mộ Hoàn Chân cúp điện thoại, cam chịu đeo bịt mắt lên.

Người đàn ông nhìn điện thoại bị tắt ngang, khẽ cười một tiếng, vội vàng đi về phía căn nhà gỗ.

Trong phòng, Mộ Hoàn Chân đeo bịt mắt, nghẹn ngào run rẩy, trên người mặc một bộ quần áo không giống nhau, không còn là áo sơ mi và quần dài bình thường hay mặc mà là áo thun hoạt hình cùng quần đùi, nhìn còn đáng yêu hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top