Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

🐦𝓒𝓱𝓾𝓸𝓷𝓰•ƽ🐦

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 10 tháng 06 năm 2021.

Editor: @Diemquanca - Mặc Niệm 🍉


𝓒𝓱𝓾𝓸𝓷𝓰ƽ.

🐦🐦🐦•••
Đới Hiểu Khánh kháng nghị tuyệt thực. Từ Lâm Viễn dùng chìa khóa mở cửa, bưng đồ ăn bức cô ăn, cô không nghe theo liền nắm gương mặt cô, đem đồ ăn uy qua cưỡng bách cô nuốt xuống, thậm chí trực tiếp dùng miệng đem đồ ăn độ đến miệng cô. Đới Hiểu Khánh nào có từng chịu qua ủy khuất như vậy, cô muốn cùng Từ Lâm Viễn nói chuyện, hắn lại không hề cho cô cơ hội. Bất đắc dĩ cô tìm được Từ phụ Từ mẫu, hai vị lão nhân chỉ có thể thở dài một cái, “Hiểu Khánh, chúng ta đều thực thích con, A Viễn nó là đứa cứng đầu, đã nhận định liền nhất định không buông tay……”

“Các người sao có thể như vậy?!” Đới Hiểu Khánh không thể tưởng tượng mà hét to, nghênh đón lại là ánh mắt tránh né của bọn họ.

Từ Lâm Viễn không phải mỗi ngày đều trông giữ cô, nhưng Đới Hiểu Khánh sau khi chạy ra liền tuyệt vọng phát hiện người trong thôn đều bị hắn chào hỏi qua, không có người nào dám ngỗ nghịch Từ Lâm Viễn, ngược lại khuyên cô an tâm làm vợ Từ Lâm Viễn.

Đới Hiểu Khánh không phải không có thử qua bằn ký ức của chính mình khi đến thử xuống núi, nhưng thời gian rốt cuộc cũng đã trôi qua một tháng, cô cũng không nhớ được đường đi, đi loạn rồi một lát liền ở trong lùm cây lạc đường, cuối cùng vẫn là bị Từ Lâm Viễn tìm được. Cô chờ đợi hắn phát giận, hắn lại làm như cái gì cũng không phát sinh ôn nhu mà đối đãi, dốc lòng chiếu cố cô.

Đêm nay, Ưu Ưu tới, cũng là nói Từ Lâm Viễn tốt như thế nào, chất vấn cô vì cái gì không muốn cùng Từ Lâm Viễn ở bên nhau, cường điệu Từ Lâm Viễn mỗi ngày đều vuốt ve tiêu bản mà cô đưa, cô quá nhẫn tâm vân vân. Đới Hiểu Khánh nghe trong lòng nảy lên một cổ lửa giận, trả lời lại một cách mỉa mai: “Cô cảm thấy hắn xứng với tôi sao? Tôi về nhà chính là chúng tinh phủng nguyệt tiểu thư, hữu cầu tất ứng, ai không sủng ái tôi? Tôi tội gì phải lưu tại nơi này của các người chịu khổ, gả cho một cái thôn phu thô tục chứ?”

“Chính là em không có biện pháp về nhà.” Cửa đột nhiên bị đá văng, đón nhận chính là Từ Lâm Viễn ánh mắt thấm người cùng gương mặt xanh mét, hắn nắm tay nắm chặt. “Ưu Ưu, cô cút ngay.” Ưu Ưu cũng sợ đến phát run, vội chạy đi ra ngoài. Từ Lâm Viễn khóa cửa phía sau, chậm rãi đến gần Đới Hiểu Khánh, “Thì ra ở trong mắt em tôi là cái dạng này? Thôn phu? Hả?”

Đới Hiểu Khánh cường nghạnh chống lại trừng hắn, cẳng chân lại run đến lợi hại.

“Anh định làm gì? Anh phi pháp giam cầm tôi, tôi có thể kiện anh. Anh chính là không xứng với tôi, tôi làm sao có thể thích loại thôn phu như anh?”

Từ Lâm Viễn dừng ở trước mặt cô, không giận phản cười, “Chỉ cần trở thành nữ nhân tôi liền không có nhiều cố kỵ như vậy. Không thích tôi tại sao còn cho tôi hy vọng? Không thích tôi tại sao đối với tôi cười vui vẻ như vậy? Hay là loại đại tiểu thư trời các người trời sinh thích lạt mềm buộc chặt?”

“Anh!” Đới Hiểu Khánh vừa xấu hổ lại vừa tức giận, cắn chặt môi, không có dấu hiệu gì báo trước mà đứng dậy lấy gối đầu bên người liều mạng đánh Từ Lâm Viễn, “Anh cút ra ngoài cho tôi! Đi ra ngoài! Cút!”

Nam nhân dễ dàng tránh đi, cánh tay hữu lực nắm chặt chế trụ bả vai nhỏ gầy của cô không chút nào tốn sức mà hướng trên giường đẩy, ngay sau đó cơ thể cường kiện chứa hãn vị phủ lên. Đới Hiểu Khánh rốt cuộc đoán được hắn muốn làm cái gì, hoảng sợ mà thét chói tai, còn không có phát ra mấy âm đã bị đại lưỡi công chiếm đi vào cắn nuốt. Nam nhân giống một tên dã thú lợi dụng thân thể gắt gao ngăn chặn con mồi, không chút nào thương tiếc mà khởi xướng công kích, vô chừng mực mà đòi lấy.

@Diemquanca - Mặc Niệm 🍉

Hehe. Cầu vote, cầu bình luận!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top