Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bầu trời cao vợi, gió nhẹ mây trắng. Đã trôi qua năm năm, cậu lại bước tới nơi này lần nữa.

Biên Bá Hiền kéo hai valy to sụ, mặc áo sơ mi trắng khoác bên ngoài chiếc áo sậm màu, đội chiếc mũ bành tô che đi mái tóc ánh vàng, khẩu trang bịt đến cằm, lộ ra nửa khuôn mặt đẹp đẽ.

Điện thoại rung mấy lần, Biên Bá Hiền dùng tay rảnh nghe máy, "Lái xe đến bãi đậu đi."

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trong sáng, "Ôi chao, tiểu tổ tông cậu đi chuyến này coi như giữ cái mạng giúp tớ rồi, sao tớ không biết điều thế được! Anh em không tệ bạc với cậu đâu, cậu đi ra là thấy tớ liền."

Thoáng nhíu mày, Biên Bá Hiền thấy trong lòng có dự cảm không ổn, mà không ổn này bộc phát khi cậu tới cửa chính sân bay, Kim Chung Nhân và một số người chưa gặp bao giờ lớn giọng hô, "Chào mừng nhà thiết kế huy chương vàng Biên Bá Hiền về nước!"

Cậu kéo thấp vành mũ, khấu trang càng bịt kín, định lẫn vào đám đông chạy thoát, nhưng sao thoát khỏi mắt tinh của Kim Chung Nhân, hắn chạy vọt vào cản cậu lại, còn không sờn chết chỉ chỉ kiệt tác phía sau của mình, "Thấy thế nào, đãi ngộ của minh tinh đó! Không phô trương đâu!"

"Ừ, không phô trương." Biên Bá Hiền thở dài, đẩy valy lớn cho Kim Chung Nhân, "Mà là mất mặt!" Dứt lời, nhanh chóng đi tới bãi đậu xe.

Biên Bá Hiền học thiết kế, 21 tuổi ra nước ngoài du học. Sau khi làm việc ở đó năm năm, bộc lộ tài năng trong cuộc thi, trở thành một trong thiết kế sư có tiềm lực nhất thế giới.

Lần này về nước chủ yếu là vì tên bạn già Kim Chung Nhân, ở nước ngoài hai người là bạn cùng phòng, một học thiết kế một học kinh doanh. Công ty Kim Chung Nhân mới thành lập chưa đủ số lượng, mời Biên Bá Hiền về đảm nhiệm tổng giám sáng tạo, hai người một phụ trách hoạt động thương mại, một phụ trách thiết kế sáng tạo.

Lên xe, đưa hộp danh thiếp cho Biên Bá Hiền, "Làm cho cậu đó, tớ đúng là tri kỷ."

Biên Bá Hiền nhận lấy nhìn một chút "Tổng giám sáng tạo Baekhyun" được in chính giữa danh thiếp, cậu cười bỏ vào túi.

"À đúng rồi, cậu ở ngoài lâu thế có quan tâm tới xu hướng trong nước không?" Kim Chung Nhân bẻ vô lăng, vừa chuyển vừa hỏi.

Biên Bá Hiền mở đồ ăn vặt mang theo bê người, "Về mặt nào?"

"Này này, sắp ăn cơm mà cậu còn dám ăn vặt." Kim Chung Nhân duỗi tay muốn quăng đi, "Mặt chuyên ngành của cậu tớ còn hỏi làm gì, đáp án là mặt khác."

"Chẳng hạn như?" Biên Bá Hiền làm bộ không nghe hắn nói gì, tự nhiên ăn.

"Mặt vòng giải trí." Kim Chung Nhân thoáng dừng, "Tớ vừa tung sản phẩm ra thị trường, thừa thắng truy kích. Đúng lúc sắp ra loại mới cho mùa hè, muốn tìm người phát ngôn, cậu có đề cử ai không?"

Biên Bá Hiền ngẩn người, suy tư một hồi, "Tớ không biết nhiều về làng giải trí, thỉnh thoảng quan tâm một người thôi."

"Đồ nam cho mùa hè định dùng bản thiết kế cậu gửi hai hôm trước đó, không phải thiết kế sư như cậu đều coi trọng người mẫu sao, lỡ mà chọn người đại diện tác phẩm của cậu mà phong cách không hợp sẽ bất tiện lắm, vậy nên cậu phải chọn rồi sẽ phát triển...."

Chẳng muốn nghe hắn lải nhải, Biên Bá Hiền dứt khoát ngắt lời, "Được rồi được rồi, sao cậu còn chưa chịu sửa tật xấu này hả? Tớ không yêu cầu nhiều, đừng nóng nảy quá là được."

Kim Chung Nhân cười, "Do tớ đang vui! Hôm qua mở họp bọn tớ bàn bạc thử xem, cảm thấy có một người rất phù hợp, tuy để hắn làm đại diện phí hơi đắt nhưng phải giữ cho bằng được, cậu đã không yêu cầu gì, vậy thì tớ liền liên hệ, mấy hôm nay các cậu gặp mặt, làm quen một chút, xem thích hay không."

"Tớ cảm thấy như kết thân vậy....."

"Cậu khoan nói! Cái này giống cưới vợ hơn! Cậu thấy không được thì thôi, còn vừa ý tớ sẽ đem quà biếu.... Ý là, đưa hợp đồng."

Biên Bá Hiền bật cười, ăn sạch sành sanh đồ vặt rồi mới hỏi, "Đợi tý, các cậu chọn ai vậy?" Nói xong vặn nắp chai uống mấy hớp.

"Phác Xán Liệt đó!" Kim Chung Nhân bày vẻ mặt tự đắc.

"Phụt!" Một ngụm nước lập tức phun hết lên kính chắn gió, Kim Chung Nhân trợn mắt không tin, "Tổ tông nhà cậu, đây là xe mới!"

"Cậu nói ai? Phác Xán Liệt?" Biên Bá Hiền lau miệng, không để ý Kim Chung Nhân đau lòng chùi kính.

Phác Xán Liệt, ra mắt năm năm, thực lực vượt quá mức bình thường, ca sĩ cấp thế giới, tính người cấp vũ trụ.

Kim Chung Nhân làm bộ muốn khóc, "Thì sao chứ! Phác Xán Liệt làm sai cái gì mà cậu đối xử với xe tớ như vậy!"

Đúng là, sự trùng hợp lạ kỳ! Trong giới giải trí, minh tinh đếm không xuể, ấy thế mà chọn trúng Phác Xán Liệt!

Cũng chọn trúng người Biên Bá Hiền ở nước ngoài thi thoảng quan tâm!

Lau chùi sạch sẽ xong, Kim Chung Nhân liếc Biên Bá Hiền, cậu trưng dáng vẻ bất cần.

"Sao đó, trưng bản mặt thối làm gì? Đâu phải kết thân thật đâu, ớ mà...." Kim Chung Nhân hỏi, "Chẳng lẽ hai người biết nhau?"

Biên Bá Hiền giật khóe miệng, lắc, "Biết gì mà biết! Biết là cái gì...."

Đầu óc Kim Chung Nhân mơ hồ, không biết nghĩ đến chuyện gì, cười xấu xa dính sát vào, "Không vui chuyện nào kể mau để tớ vui coi!"

Biên Bá Hiền hít sâu.

"Hắn thương bạn gái cậu hả?" Kim Chung Nhân thử thăm dò.

Biên Bá Hiền lắc đầu, "Tớ không thích nữ."

"Nếu cậu không thích nữ.... À tớ quên mất, hắn cướp bạn trai cậu à? Lúc đi học không thấy cậu đi với ai, trước đây cậu từng có bạn trai chưa?"

"Từng có một người."

Kim Chung Nhân trừng mắt, "Mịa nó! Hắn thật sự cướp bạn trai cậu? Tớ không nhận ra luôn! Mặt người lòng thú, khuôn người dạng chó! Đúng là điên rồi! Tớ cảm thấy người có phẩm chất như vậy không hợp tác được, vả lại không thể để tình địch mặt đồ mình thiết kế hoàn hảo. Tớ không đồng ý! Thay người!"

"Không phải.... Sao miệng lưỡi cậu như dây pháo vậy!" Biên Bá Hiền xoa huyệt thái dương, ngước mắt nhìn Kim Chung Nhân, bày ra một bộ bị lật tẩy, "Không cướp, trước đây từng có một người, chính là anh ấy."

Kim Chung Nhân há hốc không nói được, sửng sốt hồi lâu mới nhận sự thật này, "Bạn...bạn trai cũ?"

Biên Bá Hiền thở dài, "Nhờ phúc của cậu lại kết thân với người yêu cũ."

"Ha ha đừng khách khí...." Kim Chung Nhân cười gượng hai tiếng, "Sao chia tay? Hắn đá cậu hả?"

Biên Bá Hiền đẩy hắn ra, "Tớ có thể bị vậy à?"

"Cũng đúng, thế.... Cậu đá hắn?" Một giây sau, sau gáy Kim Chung Nhân bị bụp một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top