Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 111: Tôi chọn Tả Ninh

Tình hình trong phòng như vậy, đã quá rõ ràng.

Du Hạo Nam giống như bị trúng một đòn nghiêm trọng, ngây ngốc mà đứng ở đó, khiếp sợ, khó hiểu, phẫn nộ, tuyệt vọng,..... Tất cả mọi cảm xúc đều viết đầy trên mặt hắn.

Nhìn thoáng qua Tả Ninh trong phòng, Văn Khải An đặt tay lên trên then cửa: "Chúng ta nói chuyện đi."

Cửa phòng bị đóng lại, nhìn bạn tốt dáng người đĩnh bạt trước mặt, thần sắc quạnh quẽ, Du Hạo Nam cắn chặt răng, đột nhiên túm chặt lấy cổ áo Văn Khải An, đẩy hắn đến hành lang ven tường: "Cậu đã làm cái gì với cô ấy?"

Văn Khải An cũng không phản kháng, chỉ nhàn nhạt nói: "Không phải cậu đã thấy rồi sao."

"Tôi nói là, cậu với cô ấy, hai người,..... " Cảm xúc quá mức kích động làm Du Hạo Nam hô hấp không xong, giọng nói khàn khàn.

"Đúng vậy, là tôi thích cô ấy, trước đó tôi đã chuẩn bị để theo đuổi cô ấy, chỉ vì đi Pháp mới làm chậm trễ."

"Cậu, hỗn đản!"

"Hỗn đản chính là cậu!" Văn Khải An lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, "Cậu có biết, đêm nay chỉ vì một câu nói của cậu mà cô ấy suýt chút nữa đã bị Lê Trạch Khung....."

"Lê Trạch Khung?" Cao Hạ vừa mới trở về, nghe thấy cái tên này, sắc mặt đột biến, trong mắt đều là hàn quang.

Du Hạo Nam cũng chậm rãi buông cổ áo Văn Khải An ra: "Tôi...... Lời nói lúc ấy của tôi cũng chỉ là nói khích."

"Nhưng Lê Trạch Khung cho là thật, cho dù hắn ta có là một tên háo sắc hỗn đản, nhưng nếu không phải tại câu nói kia của cậu, ở trên địa bàn của Văn gia, hắn ta cũng không dám vô lễ với khách của yến hội như vậy."

Thấy trên mặt Du Hạo Nam đều là hối hận với tự trách, ngữ khí của Văn Khải An hơi hoà hoãn một chút, "Nếu cô ấy và cậu đang yêu nhau, tôi nhất định sẽ duy trì khoảng cách với cô ấy, nhưng cậu với cô ấy không có quan hệ. Đặc biệt là đêm hôm nay nhìn thấy cậu làm tổn thương cô ấy, tôi càng thêm khẳng định, không cần phải quan tâm đến cảm nhận của cậu."

"Ai nói tôi với cô ấy không có quan hệ?"

"Chẳng lẽ không phải sao?" Tả Ninh mặc váy ngủ dựa người ở cạnh cửa, biểu tình quạnh quẽ không khác gì Văn Khải An, "Du Hạo Nam, giữa hai chúng ta, từ trước đến nay không có bất kỳ quan hệ nào, cho dù là quan hệ thân thể, nó cũng đã kết thúc."

Đôi tay buông thõng của Du Hạo Nam nắm chặt lại, nhìn cô gằn từng câu từng chữ: "Em đừng mơ tưởng!"

Tả Ninh cười nhạo một tiếng: "Du Hạo Nam, nếu nói lúc trước tôi khiến anh sinh ra ảo giác, như vậy bây giờ, trải qua khoảng thời gian vừa rồi, hẳn là anh có thể phân biệt rõ ràng, tôi cùng với người con gái mà anh vẫn luôn hoài niệm kia, hoàn toàn không giống nhau. Anh cũng không cần xem tôi như một thế thân, bởi vì tôi không hợp."

Cả người Du Hạo Nam run lên: "Em nói...... Cái gì?"

"Không phải anh muốn biết Giang Thuần Tâm nói gì với tôi sao? Cô ta nói tôi chẳng qua chỉ là một thế thân, nhưng mà điều này tôi đã sớm biết. Du Hạo Nam, xin lỗi anh, tôi đã huỷ đi thế thân mà anh lựa chọn kỹ càng lại đưa đến cho anh một Tả Ninh mà anh hoàn toàn xa lạ. Tuy rằng bản thân tôi cảm thấy rất thoải mái nhưng mà anh, hẳn là rất thống khổ đúng không? Bởi vì cuối cùng, tất cả các ảo tưởng của anh đều tan biến."

Sắc mặt Du Hạo Nam trắng bệch, đôi môi khẽ nhúc nhích, muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng lại không nói được tiếng nào.

Cao Hạ liếc nhìn hai nam nhân đang đứng ở một bên, đi thẳng đến bên người Tả Ninh, cúi đầu nhìn mắt cá chân được bọc thuốc của cô, đột nhiên khom lưng, ôm cô trở về phòng.

"Cao Hạ......"

Hắn không để ý tới tiếng hô nhỏ của Tả Ninh, cũng không để ý tới ánh mắt của hai nam nhân kia, vừa mới bước vào phòng liền khoá trái cửa, ôm Tả Ninh đặt cô ngồi lên sô pha, lại đi đến tủ thuốc nhỏ lấy băng gạc, băng dán và kéo.

Những đồ dùng y tế này đều là lúc trước Tả Ninh chuẩn bị, cũng nghĩ là tự mình đổi thuốc, nhưng mà cuối cùng lại không dùng đến. Bây giờ nhìn đến băng gạc dưới chân bởi vì vừa nãy hoan ái mà rời rạc, cô liền hiểu hắn muốn làm gì.

Đem chỗ băng gạc hỗn độn trên chân gỡ xuống, lại dùng băng gạc mới cẩn thận bọc lấy chỗ thuốc bột ướt át, xong xuôi Cao Hạ mới trầm giọng nói: "Về sau đừng đi giày cao gót nữa, chân bọc thuốc cũng đừng đi loạn."

"Cao Hạ......" Tả Ninh do dự trong chốc lát, rất nhiều lời nói đã lên đến cổ họng nhưng không thể nói ra khỏi miệng.

Dù sao qua ngày mai, việc quay phim của đoàn phim cũng kết thúc, cô theo chân bọn họ cũng đến lúc phải rời đi, nói hay không nói có khác gì nhau.

Khi Cao Hạ bước ra, Du Hạo Nam với Văn Khải An vẫn đứng ở trước cửa, hắn thậm chí cũng không thèm nhìn hai người họ, chỉ nhàn nhạt nói: "Đừng quấy rầy cô ấy nghỉ ngơi."

Hai người kia xác thật cũng không đi vào phòng Tả Ninh mà đồng thời ngồi vào xe của Du Hạo Nam.

Văn Khải An mở miệng trước: "Tôi với Tả Ninh, bây giờ quan hệ gì cũng không phải, tôi có quyền lợi theo đuổi cô ấy, cậu cũng có. Nếu có một ngày, cô ấy lựa chọn ở bên cậu, tôi tuyệt đối sẽ không nói thêm nửa chữ, nhưng mà....."

Ánh mắt hắn nhìn về phía Du Hạo Nam, đột nhiên nhiều thêm phần lạnh lẽo, "Tả Ninh chính là Tả Ninh, là Tả Ninh độc nhất vô nhị trên thế gian này, không phải thế thân của bất kỳ ai. Nếu cậu vẫn không quên được người kia, vậy thì đừng trêu chọc cô ấy. Nếu cậu thật sự thích cô ấy, vậy thì hãy hoàn toàn chặt đứt quá khứ đi, hãy cho cô ấy một sự tôn trọng cơ bản nhất."

Trầm mặc hồi lâu, Du Hạo Nam lại nhịn không được châm một điếu thuốc, hút hai lần mới nói: "Nếu tôi nói tôi chưa từng xem cô ấy là thế thân của ai, cậu có tin không?"

"Cậu nói, tôi tin."

Du Hạo Nam cười nhẹ một tiếng, có chút tự giễu: "Đáng tiếc, Tả Ninh không có khả năng tin tưởng tôi, tôi cũng không có cách nào giải thích với cô ấy."

"Giải thích không được, là bởi vì trong lòng cậu xác thật vẫn còn cất giấu một người. Du Hạo Nam, loại chuyện như vậy, tốt nhất nên nghiêm túc suy nghĩ, chọn lựa chọn tốt nhất."

Sau khi Văn Khải An rời đi, Du Hạo Nam không trực tiếp về nhà, mà lái xe trong bóng đêm không có phương hướng.

Hắn không biết bản thân muốn đi đâu, cũng không biết đến tột cùng nên làm như thế nào mới có thể chải vuốt rõ ràng những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.

Tận đến khi xe hắn dừng lại ở một cái ngõ nhỏ cũ nát.

Nhìn tiệm ăn nhỏ như ẩn như hiện dưới ánh đèn đường tối tăm, hắn bất giác nhớ lại tình cảnh lúc trước Tả Ninh dẫn hắn đến đây.

Cô nói, ông chủ ở đây tính tình không tốt, nhiều khi lại nghịch ngợm đáng yêu, cô nhảy nhót chờ mong hắn đánh giá hương vị đồ ăn, cô cười khi hắn không màng hình tượng mà đẩy xe ba bánh, cô thẹn thùng kiều tiếu cùng hắn hôn môi......

Khi đó, cùng cô ở bên nhau cũng là lúc Du Hạo Nam thả lỏng nhất, vui vẻ nhất, không giống Du Hạo Nam.

Ngay cả chính hắn cũng không nghĩ tới, tận đến năm 30 tuổi này, hắn mới có thời khắc ấu trĩ thuộc về mình, cũng có lúc là đứa trẻ lớn xác ngây ngô lỗ mãng.

Tất cả những chuyện này, đều là vì có Tả Ninh.

Tả Ninh độc nhất vô nhị.

Không phải thế thân của ai

Chỉ là Tả Ninh.

Lại một mẩu thuốc nữa bị hắn ném vào thùng rác, lúc hắn chuẩn bị mở bao thuốc lá lấy điếu thuốc tiếp theo, đột nhiên thấy được sáu chữ to "Hút thuốc có hại sức khoẻ" trên vỏ bao thuốc.

Dừng một chút, hắn trực tiếp đem cả bao thuốc ném vào thùng rác.

Ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, hắn lẩm bẩm nói: "Tôi chọn Tả Ninh."

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top