Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 118: Ngoại truyện Du Hạo Nam (4)

Đêm đó, khi Tả Ninh nửa đỡ nửa lết đất đưa Du Hạo Nam ra khỏi khu biệt thự, kỳ thật hắn vẫn mơ hồ có thể cảm giác được.

Hắn thậm chí có thể nghe được tiếng thở dốc càng ngày càng nặng, cũng có thể ngửi được hương nước hoa nhàn nhạt trên người cô. Chỉ là hắn không còn sức lực để mở miệng, cũng không có sức lực làm bất cứ chuyện gì.

Tận đến khi lên trên taxi hắn mới hoàn toàn mất đi ý thức.

Chờ khi hắn tỉnh lại ở bệnh viện thì đã là rạng sáng, cảm giác đau đớn từ gáy truyền đến nói cho hắn biết, tất cả mọi chuyện phát sinh đều là sự thật.

Chuyện này lại giống như bảy năm trước, hắn không tìm thấy cô gái tối qua, hộ sĩ nói người đưa hắn tới đây hôm qua không để lại bất kỳ thông tin nào.

Nỗ lực dựa vào ký ức tối hôm qua khi nhìn thấy bộ dáng kia, nghĩ lại chỗ hai người gặp nhau, hắn cơ hồ khẳng định kia chính là người mà hắn vẫn luôn muốn tìm.

Hắn lần nữa phái người đến bệnh viện theo dõi, nơi nơi đi tìm manh mối, vẫn còn chưa thấy kết quả thì hắn liền thấy được ảnh chụp của Tả Ninh trong tin tức hôm khởi động máy của đoàn phim.

Hắn không nghĩ tới, một người từng bị hắn bài trừ, đột nhiên lại trở thành người có khả năng là người kia nhất, rất mâu thuẫn cũng rất kỳ quặc.

Có thể là cô gái kia không cùng họ Giang với ba cô ấy hay không? Hay có thể là vì có nguyên nhân đặc thù nào đó, lúc trước cô mới không đi đến nước Mỹ?

Loại ý niệm này, những năm gần đây hắn chưa từng có.

Mà sau khi có cái ý niệm này, hắn lại nghĩ đến một vấn đề: Có thể Tả Ninh đã từng mang họ Giang hay không?

Hắn gọi điện thoại cho người điều tra tư liệu của Tả Ninh, nhưng mà nhất thời chưa lấy được, hắn gấp không chờ nổi mà tự mình chạy đến bữa tiệc khởi động máy.

Du Hạo Nam ngày thường sẽ không bao giờ làm bất kỳ những cử chỉ thân mật nào đối với những nữ nhân bên người. Nhưng khi hắn đến bữa tiệc đó, nhìn thấy Tả Ninh ngồi gần Cao Hạ, lại nghĩ tới những tai tiếng của hai người trên mạng, lần đầu tiên hắn cố tình, làm mọi người triển lãm hắn ở Tả Ninh thân mật.

"Bút danh của em là Tả Ninh, tên thật cũng là Tả Ninh, em họ Tả?"

"Vẫn luôn là họ Tả? Không sửa đổi họ?"

Đáp án hiển nhiên vẫn làm hắn thất vọng, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, rất muốn hỏi "Em đã từng ở trong biệt thự kia sao?", nhưng lời nói lên đến trên miệng lại biến thành: "Em đến biệt thự kia làm gì?"

"Không có làm cái gì a, chỉ là lạc đường ngẫu nhiên đi qua, vào xem biệt thự cao cấp để bản thân có động lực kiếm tiền."

Hắn nghĩ, lúc trước cô gái kia gia cảnh giàu có như vậy nhất định sẽ không nói như vậy. Tả Ninh không có khả năng là cô ấy, hắn không thể lại lừa mình dối người.

Nhưng mà nhìn bóng dáng Tả Ninh rời đi, giống bóng dáng kia đến như vậy, hắn lại nhịn không được gọi cô lại. Hắn nói với cô "Về sau đi theo tôi", lời nói như vậy, hắn chưa từng nghĩ có ngày chính miệng mình sẽ nói như vậy.

"Du tổng đây là muốn bao dưỡng tôi?"

Nghe được câu trả lời của Tả Ninh , lại nhìn biểu tình của cô, Du Hạo Nam mới ý thức được, câu nói của mình vừa rồi có bao nhiêu lỗ mãng, cũng có bao nhiêu không tôn trọng.

Hắn có chút hối hận, muốn xin lỗi lại không mở miệng được, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời đi.

Hắn tin cho dù Tả Ninh không phải người hắn muốn tìm, nhưng cũng có thể khẳng định cô giống với cô gái bảy năm trước, hồn nhiên mà lương thiện.

Vậy nên đêm đó nhìn thấy Tả Ninh lên hot search với dấu hôn ở cổ, không hiểu sao hắn lại thấy hụt hẫng, đặc biệt là nhìn thấy Cao Hạ giải thích giấu đầu lòi đuôi, càng khiến hắn mơ hồ cảm thấy, những dấu hôn đó là do Cao Hạ tạo thành.

Hắn không biết bản thân vì sao phải sinh khí, có lẽ hắn vẫn theo bản năng mà đem Tả Ninh trở thành cô gái mà hắn vẫn luôn tìm kiếm, có lẽ ở sâu trong nội tâm của hắn vẫn cho rằng, một cô gái hồn nhiên sạch sẽ như vậy, nên yêu đương bình thường chứ không phải cùng người trong đoàn phim làm loạn.

Hắn chỉ biết khi lý trí của hắn quay về, hối hận đã muộn. Nghĩ đến vừa rồi thiếu chút nữa hắn đã dùng sức với Tả Ninh, hắn cả kinh, mồ hôi lạnh đầy người, căn bản không tin được đó chính là mình.

Không bao lâu, hắn liền có được tư liệu của Tả Ninh, biết cô là còn gái riêng của Trịnh Thành Hoa, biết cô mang họ của mẹ, như vậy cũng có thể khẳng định, cô không có khả năng là con gái của Giang gia.

Giang Thuần Tâm đưa ảnh chụp Tả Ninh với Thu Dật Mặc lên giường cho hắn, nói với hắn Tả Ninh vẫn luôn muốn tiến vào giới giải trí nên mới chủ động dụ dỗ Thu Dật Mặc. Hắn tất nhiên hiểu được tâm tư của Giang Thuần Tâm, nhưng ảnh chụp không phải tự nhiên mà có, như vậy cũng đủ rồi.

Hắn bắt đầu thuyết phục chính mình, Tả Ninh không phải người hắn muốn tìm, càng không phải cái loại người mà ngay từ đầu hắn vẫn cho rằng, sau này, cô thế nào, không hề liên quan đến hắn.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, khi ở trong nhà hàng nhìn thấy Tả Ninh với Thu Dật Bạch thân mật, trong lòng hắn lại hụt hẫng như vậy-- cho dù hắn đã không ngừng cảnh báo chính mình, Tả Ninh có quan hệ với hai anh em Thu gia, lấy thân thể để đổi lấy lợi ích, tuyệt đối không phải nữ nhân tốt đẹp gì.

Đêm đó, trong cơn giận giữ không thể hiểu được, hắn đã phát hoả với Giang Thuần Tâm, làm cô ta vĩnh viễn biến mất bên người mình.

Nhưng mà sau đó hắn mới biết được, là bởi vì hắn đuổi Giang Thuần Tâm đi, cô ta mới đem tức giận đổ hết lên người Tả Ninh, cô ta mới quang vỡ di vật mà mẹ Tả Ninh để lại.

Hắn biết rõ di vật mà mẹ để lại có bao nhiêu quan trọng, vậy nên trong lòng hắn mới áy náy, đồng ý với việc đổi vai mà Thu Dật Bạch đưa ra, cũng chính hắn chủ động yêu cầu để Tả Ninh đóng vai nữ chính.

Không phải cô muốn tiến vào giới giải trí sao? Vậy hắn thành toàn cho cô, cái kia coi như là bồi thường cho chiếc vòng tay.

Nhưng mà hôm thử vai, cô ra sức khước từ, còn nói trước đó không muốn bước vào giới giải trí. Du Hạo Nam một bên cảm thấy cô rất biết diễn kịch, một bên lại suy nghĩ, nhất định là Giang Thuần Tâm lừa hắn.

Nhìn cô với Thu Dật Bạch thân mật như vậy, quan hệ của cô với Cao Hạ cũng rất ái muội, Du Hạo Nam cảm thấy trong đầu mình giống như một cuộn chỉ rối, rất nhiều vấn đề không thể loát được.

Hắn không muốn lại lãng phí thời gian với tinh lực trên người nữ nhân kia, vì thế hắn lại lần nữa hạ quyết tâm, rời xa nữ nhân kia.

Lần này hắn thật sự làm được, nhưng cố tình, nữ nhân kia lại chủ động tìm tới cửa.
Nhìn thấy Tả Ninh ở trước mặt hắn cởi quần áo ra ám chỉ hắn, hắn lại một lần nữa tức giận không thể át.

Nhưng mà nghe được cô nói lúc đại học đã từng tự sát, hắn liền nhớ lại buổi tối bảy năm trước, hắn đột nhiên cũng không muốn sống.

Người nào đó ở trước mắt mình yếu ớt như vậy, có khả năng người khác không hiểu, nhưng tự mình thể nghiệm ra cảm giác này, hắn hiểu.

Cho nên, hắn đột nhiên có chút đau lòng cho cô.

Đặc biệt là khi nghe cô ở phòng tắm trong văn phòng mình khóc rống, trong lòng hắn càng hụt hẫng.

Đêm đó, Tả Ninh làm hắn mạc danh muốn bảo hộ.

Tất cả mọi thứ, cũng đều gắn với hai từ "Mạc danh" kia, từ ở biệt thự lần đầu tiên gặp được Tả Ninh, hắn cũng dần dần trở nên không thể hiểu được.
=====

Thu Dật Bạch: Chỉ bởi vì tôi show ân ái, chọc giận Du Hạo Nam, hắn ta mới đuổi Giang Thuần Tâm đi, Giang Thuần Tâm mới làm vỡ chiếc vòng tay của Tả Ninh, Tả Ninh mới có thể quen biết Văn Khải An. Mẹ nó! Sớm biết rằng sẽ có nhiều tình địch như vậy, tôi còn show ân ái cái rắm a?

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top