Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 123: Kim chủ đại nhân

Cao Hạ thật sự rất muốn rút lui khỏi cái nhóm WeChat kia, dù sao thì Tả Ninh cũng đã ở bên người hắn, cái nhóm chat kia đã sớm không còn ý nghĩa.

Bất quá nghiêm túc suy nghĩ một chút, hắn lại từ bỏ. Cái này ngược lại không phải khế ước tinh thần gì, hắn đơn thuần chỉ muốn để lại cho mình một đường lui.

Cho dù Tả Ninh đã đồng ý với hắn, mặc kệ sau này đi tới nơi nào sẽ đều nói cho hắn biết, những đã được giáo huấn một lần, trong lòng hắn vẫn sợ hãi một ngày nào đó đột nhiên không thấy cô.

Bởi vậy, hắn lưu trữ cái nhóm kia, đề phòng bất trắc.

Nhưng mà tâm tư của hắn xác thật là đã trái với hiệp nghị lúc trước kiến bàn, mặc dù vẫn tiếp tục giả chết không phục, nhưng cũng hình như có chút giống qua cầu rút ván lại thêm ý bịt tai trộm chuông.

Nghĩ vậy, hắn không nhịn cười nhạo một tiếng.

Nếu thay đổi thành một nam nhân khác, không phải cũng giống nhau sao? Hắn không tin bất kỳ ai có thể quân tử đến mức tuân thủ theo hiệp nghị, vừa nhìn thấy Tả Ninh liền kích động kêu lên trong nhóm chat "Tôi tìm được cô ấy rồi, các người mau đến đây."

Lúc hắn đang chuẩn bị ném điện thoại đi ôm Tả Ninh đi vào giấc ngủ lại nghe thấy cô nói: "Anh không cần phải khó xử, cứ trực tiếp nói với bọn họ. Em không muốn thấy bất kỳ người nào, cũng không muốn quan tâm bất kỳ ai càng không cần tình yêu gì hết, để cho bọn họ muốn làm cái gì thì làm thôi."

Ngữ khí của cô rất bình tĩnh, nói ra cũng rất nhẹ nhàng, Cao Hạ nhìn ra được, bộ dáng này của cô không phải cố ý giả vờ.

Cô là thật sự không cần.

Vậy nên, nếu không phải lần này ngẫu nhiên gặp lại, kỳ thật hắn cũng chỉ là một trong những người mà cô không muốn gặp nhất.

Vậy nên, cho dù bây giờ hai người bọn họ đang cùng nằm trên một chiếc giường, cô hoàn toàn cũng không cần sự quan tâm, tình yêu của hắn.

Trong lòng có chút mất mát, nhưng cũng chỉ là một chút, điều này hắn cũng đã sớm đoán được, trải qua nhiều chuyện như vậy, cô nhất định sẽ thay đổi.

Đã hơn một năm tìm không thấy cô, đã làm trái tim hắn hoàn toàn đều ma diệt, thời điểm tuyệt vọng nhất hắn đã từng nghĩ, chỉ cần một ngày nào đó có thể để hắn ở phía xa mà nhìn cô, biết cô sống rất tốt, đời này của hắn cũng không uổng.

Mà bây giờ, hắn đã đến xa hơn rất nhiều so với hy vọng mà hắn từng nghĩ, hắn còn có điều gì mà không thoả mãn?

Tương lai vẫn còn dài.

Cầm lấy điện thoại đánh chữ, Cao Hạ đem những lời mà Tả Ninh vừa nói nhắn lại vào trong nhóm chat: Cô ấy nói, cô ấy không muốn thấy bất kỳ người nào, cũng không cần mấy người quan tâm, càng không cần cái gọi là tình yêu của mấy người, vậy nên mấy người muốn làm cái gì thì làm.

Rõ ràng cũng giống như lời nói của Tả Ninh, nhưng Cao Hạ cố ý bỏ thêm mấy từ "Mấy người" vào sau, tất cả ý vị lại thay đổi.

Vì thế trong nhóm chat lập tức oanh tạc.

Phương Kinh Luân: Anh đánh rắm! Cô ấy không muốn thấy ai chứ không thể không muốn thấy tôi! Anh trái với hiệp nghị, qua cầu rút ván, anh có còn là nam nhân hay không?

Du Hạo Nam: Đừng có quá phận! Anh dám không nói cho cô ấy, biệt thự kia là tôi mua?

Văn Khải An: [ mỉm cười ]

Thu Dật Mặc từ đầu đến cuối cũng không nói chuyện, mà Thu Dật Bạch nhờ quan hệ tốt đẹp của hắn với Cao Hạ hỏi: Cô ấy thật sự nói vậy?

Cao Hạ dừng một chút, trả lời "Ừ" một tiếng sau đó hoàn toàn tắt máy mặc kệ mấy người kia nháo.

Tả Ninh thấy hắn nghe xong những lời nói của cô cư nhiên không có phản ứng quá lớn, ngược lại cảm thấy có chút kỳ quái: "Anh......"

"Không có việc gì, ngủ đi." Hắn ôm chặt cô trong ngực, hôn hôn lên cái trán cô, "Ngày mai chúng ta đi đến trạm tiếp theo, đã nói tháng này em đưa anh đi, không thể chống chế."

Sáng sớm ngày hôm sau, Cao Hạ liền mang theo Tả Ninh rời khỏi Ninh Hạ.

Tất nhiên, bọn họ không mua vé máy bay, không ngồi xe lửa cùng xe buýt, mà là trực tiếp thuê một chiếc xe thoải mái, tìm tài xế đưa bọn họ đi.

Bởi vì Cao Hạ biết, một khi hắn dùng chứng minh thư của mình mua vé hoặc quét thẻ của mình, những người kia khẳng định sẽ có biện pháp tìm được hai người họ.

Ngay cả Tả Ninh, lần này Cao Hạ gặp gỡ mới biết được vì sao hơn một năm qua, bất luận là bọn họ nỗ lực tìm kiếm như thế nào cũng không tìm được tung tích của cô.

Hồ Duyệt Đình đưa cho Tả Ninh một chứng minh thư có tuổi với tướng mạo khá tương xứng cô. Tuy rằng hành vi như vậy là vi phạm pháp luật, nhưng chứng minh thư không phải giả, lại có sự đồng ý của chính chủ, với lại cô chỉ dùng để mua vé máy bay với đính chính khách sạn, không có bất ngờ gì xảy ra sẽ không bị phát hiện.

Mà thẻ tín dụng của Tả Ninh, số điện thoại mới cũng là Hồ Duyệt Đình dùng danh nghĩa của mình làm cho cô. Không ai nghĩ đến quan hệ này với Hồ Duyệt Đình, tự nhiên cũng không tìm ra được Tả Ninh, giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Khi đến ở khạch sạn tại thành phố C, Tả Ninh mới nhận ra, cô với Cao Hạ bây giờ quả thật rất giống như đang yêu đương vụng trộm.

Bởi vì Cao Hạ không thể đăng ký bằng chứng minh thư của mình, cô chỉ có thể một mình đặt một phòng lớn, chắn trước quầy lễ tân để hắn đi vào trước.

Hắn là người của công chúng, vốn đã thường xuyên che người kín mít, bây giờ ở khách sạn lại lén la lén lút, nhìn thật sự có chút khôi hài.

Cao Hạ lại cảm thấy, đâu chỉ là yêu đương vụng trộm, hắn căn bản chính là bị Tả Ninh bao dưỡng -- phòng là cô đặt, tiền là cô trả, người quang minh chính là cô, còn người không nhận ra người chính là hắn.

Nghe hắn nói như vậy sau, Tả Ninh cũng cảm thấy buồn cười: "Lần đầu tiên trong cuộc đời được làm phú bà nuôi dưỡng tiểu chó săn, vẫn là do nhân khí siêu cao chứ không phải em kiếm lớn. Mấy cái fans nhỏ của anh không phải vẫn luôn tò mò những vết cào trên lưng anh là do ai làm ra sao? Anh mau trả lời bọn họ, là do kim chủ đại nhân."

Thấy cô cười đến toàn thân run rẩy, Cao Hạ nhịn không được đè lên người cô, một bên cởi quần áo của cô ra, một bên ở tai cô thổi nhiệt khí: "Vậy mời kim chủ đại nhân mau hung hăng sủng hạnh anh đi, đêm nay anh là của em."

Giọng nói của hắn vốn đã cực kỳ trầm thấp gợi cảm, bây giờ lại biến thành mị hoặc như thế, Tả Ninh trực tiếp từ bỏ chống cự, giơ tay đầu hàng: "Vậy anh phải hầu hạ kim chủ đại nhân thật tốt a, nếu kim chủ đại nhân không hài lòng anh sẽ thất nghiệp."

Trong lúc cô nói chuyện, Cao Hạ đã đem cô lột trần trụi, môi lưỡi nóng bỏng liếm mút một đường từ cổ cô xuống, trên mỗi mảnh da thịt của cô đều lưu lại dấu vết nhàn nhạt.

Tả Ninh chưa từng chịu kiểu trêu chọc kiên nhẫn mà ôn nhu như vậy, toàn bộ thân mình sớm đã mềm nhũn, run rẩy không ngừng, thở dốc không ngừng.

"Chúng ta như vậy...... Nếu đột nhiên có cảnh sát đến kiểm tra, anh không có đăng ký thân phận, vậy có thể bị hoài nghi là...... Trai bao hay không?"

"Nếu vậy cũng là em bao anh chứ không phải anh bao em."

"Lấy thân phận của anh, sẽ có người tin sao?"

"Vì sao không tin? Em chính là kim chủ đại nhân của anh mà."

"Em...... Ân......" Đầu vú kiều nộn bị hắn ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng liếm láp, Tả Ninh ưm một tiếng, không tự giác mà cong người lên, đôi tay gắt gao ôm chặt lây đầu hắn.

"Kim chủ đại nhân, thoải mái không?" Trong mắt hắn đã sớm bị tình dục che kín, nhưng cũng không vội không nóng nảy mà tiếp tục phục vụ cô.

"Ân...... Thoải mái......" Bởi vì hô hấp dồn dập, bộ ngực trần trụi của cô cũng không ngừng phập phồng, đầu vú nho nhỏ ở trong miệng hắn dần dần biến ngạnh, nhũ thịt mềm mại không ngừng cọ cọ gò má tuấn lãng của hắn.

Thay đổi đầu vú bên kia gây xích mích hồi lâu, hắn mới thô suyễn mà dời môi lưỡi, từ khe rãnh bí ẩn của cô chậm rãi đi xuống, ở da thịt trên bụng cô đốt lửa càng ngày càng nhiều.

"Anh sẽ làm em vừa lòng đến khi em luyến tiếc anh thất nghiệp."

Editor: sacnu

*Xin lỗi mọi người đáng lẽ ra hôm nay tui đăng 3 chương, nhưng cái đơn hàng tui bán trên mạng bị boom làm tui bức xúc quá, không có tâm trạng edit. Hôm nay mọi người đọc 2 chương vậy, mai tui bù nhé. Tui còn phải xử lý cái đơn bị boom kia đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top