Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: Cậu có phải bị điên rồi không

Ngồi lên xe, Tả Ninh nhịn không được quay sang hỏi Thu Dật Bạch: "Anh muốn đổi vai của Giang Thuần Tâm?"

"Đúng vậy."

"Bởi vì...... Em?" Tả Ninh có chút thấp thỏm bất an, "Thu Dật Bạch, nếu thật sự là vì em thì anh cũng không cần xúc động như vậy đâu. Mặc kệ giữa em với Giang Thuần Tâm có ân oán gì, đó cũng là chuyện tư, anh không thể...."

"Em thật sự cảm thấy cô ta hợp với vai nữ chính kia?"

Thu Dật Bạch hỏi một câu, lập tức khiến Tả Ninh ngậm miệng.

Không ai hiểu nhân vật dưới ngòi bút của cô hơn chính bản thân cô. Biểu hiện của Giang Thuần Tâm như thế nào, từ ngày quay phim đầu tiên Tả Ninh đã rất rõ ràng, nhưng cô chỉ là một biên kịch nho nhỏ, không vừa lòng thì có thể làm thế nào?

"Anh trai anh nói không sai, trách nhiệm của chuyện này đều thuộc về anh, là do anh quá do dự không quyết đoán." Thu Dật Bạch ảo não xoa xoa ấn đường, "Vậy nên kịp thời xử lí mới là chuyện tất yếu."

"Nhưng đã quay phim được hơn một tháng, nếu thay đổi nữ chính, phần lớn các suất diễn đều phải quay lại."

"Ngoại trừ diễn viên đương kỳ, những cái khác có tiền là có thể giải quyết."

Theo cách nói của Thu Dật Bạch, bộ phim này không có nhiều nhân vật lắm, vai phụ có thể dùng tiếp thì tiếp tục dùng tiếp, không thể thì đổi vai cũng rất đơn giản.

Năm vai chính, ngoại trừ Giang Thuần Tâm, bốn người khác đều không cần đổi.

Hai người diễn vai cha mẹ là hai diễn viên lão làng đã sớm ở trạng thái nửa ẩn, có khi một năm mới diễn một bộ phim, lần này là có duyên diễn, đương kỳ cũng không có xung đột. Thu Dật Bạch tự mình câu thông với hai người bọn họ, họ cũng vốn thích kịch bản này, diễn vai vợ chồng với cuộc sống thường ngày cũng giống nhau, cho nên rất kiên quyết đáp ứng.

Đồng Ninh là một thiếu gia nhà giàu trong giới giải trí, lúc trước hắn tham gia tuyển tú xong đã từng có hơn nửa năm không công khai hoạt động, lần này là bộ phim truyền hình đầu tiên của hắn, nghe nói quay xong bộ phim này, hắn lại chuẩn bị ở ẩn nửa năm. Dù sao thì chỉ cần tâm tình của hắn tốt, muốn thế nào cũng được.

Cái khó nhất chính là Cao Hạ, hiện giờ hắn đang lúc nổi nhất, lời mời gọi không ngừng, hợp đồng ký kết kế tiếp mấy năm.

Kế hoạch đã sớm được ấn định, sau khi quay xong 《 Nhà 》, hắn chỉ có ba ngày để nghỉ ngơi, sau đó lại phải tiến hành cái khác. Đó là một bộ phim chế tác cổ trang lịch sử chính trị hoàn mỹ, tuy rằng chỉ là vai nam thứ hai, nhưng bộ phim đó quy tụ toàn ảnh hậu ảnh đế, đối với hắn chính là cơ hội tốt.

"Vậy anh muốn...... Muốn Cao Hạ cán diễn?" Tả Ninh nhíu mày, "Tuy rằng hiện tại diễn viên cán diễn không phải chuyện gì lớn, nhưng Cao Hạ vẫn luôn lấy chuyên nghiệp là đầu, chuyện như vậy hắn chưa từng làm, một khi làm, danh tiếng hắn tích luỹ nhiều năm có khả năng sẽ bị huỷ trong một sớm một chiều, hơn nữa tất cả các bộ phim hắn hợp tác đều là phim lớn, như vậy...."

Nói được một nửa Tả Ninh đột nhiên dừng lại, bởi vì cô nhìn thấy Thu Dật Bạch đang dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn cô, có nghiêm túc, có nghi hoặc, giống như còn mang theo một chút tìm tòi nghiên cứu.

Tả Ninh bị hắn nhìn đến có chút mất tự nhiên: "Làm sao vậy? Em nói sai rồi?"

Thu Dật Bạch thấp giọng cười, lắc đầu: "Không có gì, em nói rất đúng, em cũng rất...... Hiểu hắn."

Lúc này Tả Ninh mới ý thức được, gia hoả này sẽ không đánh đổ bình dấm chua đi? Cô hiểu Cao Hạ sao? Mấy chuyện này không phải chỉ cần lên mạng tuỳ tiện xem sẽ biết sao?

"Thu Dật Bạch, em với Cao Hạ căn bản không......" Nhắc tới Cao Hạ, cô đột nhiên nhớ đến một chuyện, "Vừa rồi Du Hạo Nam nói như vậy là có gì? Là Cao Hạ tìm tới Văn Khải An?"

Bàn tay Thu Dật Bạch cầm tay lái nắm nhẹ thành quyền, mất một lúc hắn mới gật đầu: "Đúng vậy, chuyện này là Cao Hạ giúp em, không phải anh."

Dứt lời, hắn không tự giác cười khổ một tiếng: "Em có lẽ chưa hiểu, Văn Khải An không phải chỉ là văn vật chữa trị sư bình thường. Nói về kỹ thuật, cả nước thậm chí là cả thế giới hắn đều thuộc dạng số một số hai, về công về tư, người đến tìm hắn tu sửa văn vật không phải ít, hắn căn bản không thiếu tiền, tất cả chỉ tuỳ hứng. Nói về gia thế, hắn xuất thân hào môn, bối cảnh cường đại, cũng không ai dám bức hắn. Cho nên cái danh Thu nhị thiếu của anh đúng là không có mặt mũi lớn để mời hắn."

"Vậy Cao Hạ...... Hắn quen biết Văn Khải An?"

"Không quen biết, nhưng Văn Khải An có một em gái tên là Văn Niệm Tình, cô ấy là fan trung thành của Cao Hạ, một khi Cao Hạ mở miệng với cô ấy, mọi chuyện tự nhiên sẽ đơn giản."

Thần tượng có việc muốn nhờ sự giúp đỡ của fans, đối với fans hâm mộ mà nói chính là kinh hỉ rất lớn đi? Nhưng Văn Niệm Tình không phải người thường, nếu Cao Hạ nhờ sự giúp đỡ của cô ấy, có phải..... Trả một cái giá rất lớn không?

Thấy cô suy nghĩ đến thất thần, Thu Dật Bạch khẽ cắn môi, cuối cùng cẩn thận mở miệng nói: "Ninh Ninh, anh không muốn giấu em, anh chỉ là..... Anh chỉ là muốn cho em một kinh hỉ, vốn dĩ định xong việc sẽ nói với em, kết quả Du Hạo Nam lại nói trước, anh...."

"Đồ ngốc, anh lại nghĩ đi đâu vậy?" Tả Ninh bất đắc dĩ lắc đầu, "Thu Dật Bạch, anh đối với em tốt như thế nào, em biết, chuyện ngày hôm nay, em còn muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh Thu Dật Bạch đã cho em một kinh hỉ lớn như vậy."

Thu Dật Bạch rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, nhìn cô cười ngây ngô trong chốc lát, sau đó chậm rãi cúi đầu hôn lên môi cô.

Văn Khải An đứng trước cửa sổ nghiên cứu mấy khối vòng tay, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cảnh ôm hôn nóng bỏng của hai người.

Xe thể thao màu lam có mở mui xe ra, hắn thậm chí có thể nhìn thấy rõ sự say mê trên mặt hai người, mang theo nồng đậm biểu tình tình dục.

"Có chuyện gì vậy?" Thấy ánh mắt của bạn tốt không thích hợp, Du Hạo Nam bước chân đi tới, nhìn thoáng qua phía ngoài cửa sổ, sắc mặt của hắn nhanh chóng thay đổi, "Cô ta thiếu nam nhân đến như vậy?"

Văn Khải An chỉ cảm thấy buồn cười, trêu chọc nói: "Người ta đang là quan hệ yêu đương, làm bất kỳ cái gì cũng là hợp tình hợp lý."

"Khốn kiếp!"

Du Hạo Nam dùng sức đập một phát lên bàn, đang định giơ chân lên đá cái ghế dựa, lại bị Văn Khải An duỗi tay ngăn lại, "Nếu như cậu muốn phá đồ, thì đừng có đến nhà tôi, trong phòng này đều là bảo bối, cậu tuỳ tiện phá chúng như vậy, tôi phải tu sửa đến mấy tháng liền, cái này tôi làm không nổi."

Du Hạo Nam tức giận bất bình ngồi xuống một lần nữa, nhìn mấy khối vòng trong tay Văn Khải An, đôi mắt híp lại hỏi: "Thứ mà đại minh tinh kia hao tổn hết tâm tư nhờ cậu tu sửa chính là cái này? Nhìn qua cũng không đáng tiền."

"Đúng thật là không phải ngọc tốt nhất, nhưng mà tôi nghe Niệm Tình nói, đây là di vật mà mẹ của một cô gái để lại, có ý nghĩa đặc thù, tự nhiên nó sẽ thành bảo vật vô giá."

"Đồ vật trân quý như vậy còn để vỡ thành như vậy sao?" Du Hạo Nam giống như nhớ ra cái gì đó, lấy điện thoại của mình ra, gọi điện cho phó đạo diễn của đoàn phim: "Chuyện giữa Tả Ninh và Giang Thuần Tâm là gì? Chiếc vòng tay bị vỡ này có liên quan đến Giang Thuần Tâm không?"

Không quá vài phút, phía bên kia WeChat gửi tới một cái video, video vừa mới mở ra liêng nghe được giọng nói lạnh băng của Tả Ninh: "Giết cô thì như thế nào? Cùng lắm thì tôi lấy cái mạng này trả cho cô, nhưng ít ra, cô sẽ tắt thở trước tôi!"

Video này là nhân viên công tác trong lúc hỗn loạn lén quay lại, mở đầu chính là hình ảnh Tả Ninh dùng dao kề sát cổ Giang Thuần Tâm, hơn nữa vì đứng đối diện với Tả Ninh nên thần sắc của cô được ghi lại rất rõ ràng.

Đặc biệt là ánh mắt của cô nhìn về phía Giang Thuần Tâm sau khi chiếc vòng bị ném vỡ, đó là ánh mắt mà Du Hạo Nam trước nay chưa từng nhìn thấy. Mặc dù lúc trước hắn tức giận, dùng sức đối với cô, cô cũng chưa từng dùng loại ánh mắt đó nhìn hắn.

Văn Khải lấy chiếc điện thoại xem qua video, lẩm bẩm: "Nguyên lại là bị quăng vỡ như vậy, khó trách."

Theo bản năng nhìn lại video một lần nữa, hắn nói tiếp: "Kia là nữ nhân lúc trước của cậu? Chẳng tránh cô ấy lại hận cậu như vậy, cậu nhìn xem ánh mắt trong video này đi, rõ ràng là oán hận xen lẫn với tuyệt vong. Tôi thấy cậu vẫn nên đi theo người ta giải thích một chút đi."

"Hận tôi?" Du Hạo Nam nhếch khóe miệng, "Cũng đúng, cô ấy nên hận tôi, tôi lúc trước..... Thiếu chút nữa đã cưỡng gian cô ấy."

Văn Khải An sửng sốt, mất nửa ngày mới phản ứng được trừng mắt nhìn hắn: "Du Hạo Nam, cậu có phải bị điên rồi không? Nhiều nữ nhân chủ động dâng đến miệng cậu như vậy cậu cũng không thèm chạm qua, tại sao phải đối với một nữ nhân...."

Hắn không nói được nữa, nếu không phải nhiều năm nay tu dưỡng, giờ phút này hắn thật sự muốn phun ra vài câu thô tục.

Du Hạo Nam trầm mặc hồi lâu, đột nhiên bấm máy gọi điện: "Tôi đồng ý thay đổi người, cũng không truy cứu tránh nhiệm đã quy ước, nhưng tôi có một điều kiện."

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top