Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36: Nữ chính

"Các anh...... Muốn để cho tôi diễn vai nữ chính?"

Tả Ninh không dám tin nhìn chằm chằm bốn nam nhân trong phòng khách, cô cảm thấy bọn họ điên hết rồi.

Bởi vì tối qua cô không sợ chết mà trêu chọc Thu Dật Bạch, hại bản thân sáng nay suýt nữa không xuống giường được, toàn thân đau nhức, một chút sức lực cũng không có.

Thật vất vả mới được Thu Dật Bạch hầu hạ chuẩn bị đến phim trường. Vừa đến nơi còn chưa kịp hỏi tiến triển của việc đổi vai đã nhìn thấy Thu Dật Mặc với Du Hạo Nam cùng nhau xuất hiện.

Điều đáng sợ hơn chính là bọn họ cư nhiên muốn cô diễn vai trước kia của Giang Thuần Tâm, mà nhìn qua Thu Dật Bạch với Cao Hạ hình như cũng tán đồng ý kiến này.

"Các anh đang nói đùa cái gì vậy?" Tả Ninh không rảnh lo ánh mắt của mấy tên tư nhân này, "Tôi không phải diễn viên, trước giờ cũng không học qua lớp đào tạo diễn xuất nào. Giang Thuần Tâm xuất thân chính quy còn không diễn tốt, tôi sao có thể làm được?"

"Em đã quên vấn đề lớn nhất của Giang Thuần Tâm là gì?" Thu Dật Bạch nghiêm túc nhìn cô, "Ngoại hình khí chất của cô ta rất phù hợp, nhưng biểu hiện diễn không tốt, diễn đến quá mức, rất mất tự nhiên. Anh không biết lúc em viết nữ chính có phải lấy hình tượng của em không, nhưng không thể phủ nhận, em rất hợp với vai nữ chính."

Thấy Tả Ninh cười khổ một chút, Thu Dật Bạch nói tiếp: "Em cũng biết trọng điểm của bộ phim này là gia đình và công việc. Tuy nói Phục Vân là nữ chính, nhưng cảnh diễn không nhiều, cơ bản đều ở phân cảnh 'gia đình', khó khăn về diễn suất không lớn, chỉ cần làm thật tự nhiên là đã thành công."

"Tự nhiên? Em đã 25 tuổi, đi diễn vai một cô gái 16 17 tuổi, anh cảm thấy có thể tự nhiên được sao?"

"Trong giới có rất nhiều người 30 tuổi còn diễn vai 17 18 tuổi, cũng không phải ai cũng không được. Giang Thuần Tâm cũng chỉ nhỏ hơn em có 1 tuổi, lúc trước em cũng có xem qua hoá trang của cô ta, cũng không có chỗ nào không ổn." Trong mắt Thu Dật Bạch toàn là vẻ đắc ý, "Bảo bối, hình tượng bên ngoài của em còn xuất chúng hơn cô ta, sự tự tin này em hẳn là có đi?"

Thấy hắn ở trước mặt nhiều người mà xưng hô thân mật như vậy với cô, Tả Ninh có chút mất tự nhiên: "Tôi có thể hỏi một chút, ở đây ai là người đề xuất tôi đóng vai nữ chính không?"

Ánh mắt ba nam nhân không tự giác nhìn về phía Du Hạo Nam, ánh mắt Du Hạo Nam thâm trầm không nhìn ra cảm xúc gì, chỉ nhàn nhạt nói: "Là tôi đề xuất, Thu tổng và đạo diễn Thu cũng cảm thấy không tồi."

Thu Dật Bạch bổ sung: "Kỳ thật ngày hôm qua lúc em ở trong phòng Cao Hạ, anh nhận được điện thoại của anh trai, vốn định chờ em về rồi nói, nhưng hai ta không phải..... Sau đó anh quên mất."

Câu cuối cùng nói xong làm mọi chuyện trở nên ái muội, hắn còn cố ý nhắc đến Cao Hạ làm sự ái muội càng tăng thêm, chọc đến Thu Dật Mặc và Du Hạo Nam đều liếc mắt về phía Cao Hạ.

Thu Dật Bạch đang chuyên tâm về chuyện nhân vật, không ý thức được điều này, nói tiếp: "Ninh Ninh, em đại khái không biết, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy em, anh đã cảm thấy em với nữ chính trong sách rất giống nhau. Nhưng mà lúc đấy cũng không nghĩ đến, loại chuyện người bình thường giống với nhân vật trong phim cũng không hiếm.

Thời điểm quyết định đổi vai, anh đã xem xét đến em, nhưng em không phải người trong giới. Anh cũng đoán em không tính toán đến chuyện phát triển về phương diện này, cũng không hỏi em, đến tận hôm qua khi anh trai anh nói, anh mới nghiêm túc suy xét, kỳ thật em có thể thử xem."

"Anh nói không sai, em trước nay chưa từng nghĩ đến việc sẽ tiến vào giới nghệ sĩ, vậy nên các anh vẫn nên đi tìm người khác đi."

Thu Dật Bạch vẫn chưa từ bỏ ý định: "Chỉ diễn một bộ này thôi cũng không được? Không phải em nói quyển sách này đối với em mà nói rất đặc biệt sao? Tự mình hoàn thành nhân vật do chính mình viết ra em phải rất vui vẻ chứ?"

Tả Ninh cắn môi: "Đúng vậy, nó rất đặc biệt, nhưng bởi vì nó đặc biệt em mới không muốn diễn. Thu Dật Bạch, đừng nói em căn bản chưa từng diễn, cho dù em có kỹ thuật diễn tốt, em cũng không muốn diễn."

Thấy thái độ kiên quyết của cô, Thu Dật Bạch cũng không dám nói thêm gì nữa, ngược lại Du Hạo Nam lại nhìn chằm chằm cô, trầm giọng nói: "Vì sao lại nói quyển sách này đặc biệt với em?"

Lại là cái loại ngữ khí giống như thẩm vấn tội phạm!

Trong lòng Tả Ninh vốn đã nghẹn muốn chết, lời nói với hắn cũng không khách khí: "Bởi vì đây là tiểu thuyết duy nhất mà tôi viết về thương chiến, tôi trả lời như vậy Du đổng có vừa lòng không? Thật ra tôi cũng muốn hỏi Du đổng một câu, đem nữ nhân của anh thay đi, anh lại muốn tôi diễn thế vào là có ý gì?"

Nhìn cô giống như ăn phải hoả dược, Du Hạo Nam cũng không sinh khí, hắn rũ mắt khoảng hai giây rồi trầm giọng nói: " Tôi với Giang Thuần Tâm không hề có quan hệ gì, từ trước chỉ là bạn bè bình thường, bây giờ thì bạn bè cũng không phải."

Loại chuyện ma quỷ này đương nhiên Tả Ninh sẽ không tin, nhưng hiện tại cô lười để ý đến hắn, chỉ yên lặng nhìn Thu Dật Mặc: "Nếu tôi vẫn kiên trì không muốn diễn, Thu tổng đây muốn làm như thế nào?"

Thu Dật Mặc không chút biểu tình: "Em không phải là nghệ sĩ của công ty, không ai có thể cưỡng bách em, tự mình đưa ra quyết định là được."

"Được, bây giờ tôi có thể cho anh đáp án, tôi không....." Nhìn thần sắc Thu Dật bạch có chút mất mát, cô nhịn không được do dự một chút, sửa lại lời nói: "Có thể cho tôi suy xét một chút không?"

Thu Dật Mặc nói: "Có thể, hiện tại vẫn còn đang trong giai đoạn tuyển chọn nữ chính, nhất thời cũng chưa có quyết định xuống dưới, em có thể chậm rãi suy xét. Nhưng mà tốt nhất em nên phối hợp diễn thử một đoạn, vì cũng có khả năng em xác thật không diễn được, những lời nói vừa rồi cũng chỉ là đề nghị."

"Được." Lần này Tả Ninh trả lời dứt khoát, nếu diễn thử một lần mà đã không được, cô căn bản cũng không cần phải suy xét gì nữa.

Phó đạo diễn Trương mang kịch bản lại đây, Thu Dật Bạch nghiêm túc chọn lựa một chút, chọn lấy một tờ đưa cho Tả Ninh: "Thử đoạn này đi, em không có kinh nghiệm diễn xuất, không cần phải quá phức tạp, đoạn này chỉ đơn giản là cảnh khóc, em chỉ cần nhập vai rồi khóc, cảm xúc nhìn thật tự nhiên là không có vấn đề gì hết."

Tả Ninh nhìn kịch bản, là phân đoạn sau khi công ty gặp phải nguy cơ không lường trước được, Phục Thành ba ngày liên tiếp không ăn không ngủ mà làm việc cuối cùng đổ bệnh, em gái Phục Vân ở nhà chăm sóc hắn.

Thu Dật Bạch nói tiếp: "Cao Hạ rất biết cách kéo mạch cảm xúc của diễn viên phối diễn, em cùng cậu ta diễn đoạn này nhập vai diễn chắc chắn rất dễ dàng. Đừng khẩn trương, em lần đầu quay phim, không cần phải xen vào màn ảnh, những chuyện khác anh sẽ khống chế, chỉ cần dung nhập cảm xúc là được. Nếu không được cũng không vấn đề gì, chúng ta sẽ tìm diễn viên khác."

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top