Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: Có tiền có thể sai khiến ma quỷ

Vì muốn Tả Ninh có thể nhập vai thật tốt, Thu Dật Bạch còn cố ý an bài nhân viên trang điểm, hoá trang cho Cao Hạ thành "Bệnh nặng".

Đến khi hắn xuất hiện ở phòng khách tầng hai lần nữa, cả người gầy đi một vòng, sắc mặt tái nhợt, hai hốc mắt biến thành màu đen, môi khô nứt nẻ, nhìn qua thật giống bộ dáng của người bị bệnh nặng.

Hiện tại hắn đang diễn cảnh Phục Thành bệnh nặng được uống thuốc đang mơ mơ màng màng ngủ trên sô pha, hắn chậm rãi nhắm mắt, cảm giác suy yếu nhanh chóng thể hiện ra ngoài.

Tả Ninh đi đến đứng yên trước mặt hắn, đoan trang cẩn thận xem xét bệnh trạng của hắn, nước mắt bất tri bất giác chảy ra ngoài.

Thu Dật Bạch cùng với người của đoàn phim đứng xem có chút kinh ngạc, không nghĩ đến cô có thể nhập vai nhanh đến như vậy.

Nghe được tiếng khóc nức nởc Cao Hạ giật giật môi, chậm rãi mở mắt, gian nan nở một nụ cười tươi: "Đừng khóc, anh không phải vẫn không có việc gì sao? Yên tâm đi, thế này không chết được, anh trai còn muốn bồi em trưởng thành, muốn nhìn em kết hôn nữa."

Giọng nói của hắn vốn trầm thấp lại tràn ngập từ tính, hiện giờ hắn lại cố tình đè nặng âm thanh, cộng thêm hơi thở có chút khó khăn, nghe giống như là người bị bệnh nặng thật sự.

Nước mắt liên tục chảy xuống, hai vai Tả Ninh khẽ run, gắt gao cắn chặt môi, một chữ cũng không nói lên lời.

Hiện tại trạng thái của cô giống như người đau lòng phát khóc, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu cốt truyện, nhưng mà lời kịch kế tiếp cô vẫn chưa nói.

Thu Dật Bạch nhắc nhở: "Ninh Ninh, có thể nói từ từ."

Tả Ninh vẫn không mở miệng, Thu Dật Bạch cho rằng cô nhất thời khóc quá nhiều không kịp ngừng lại, muốn cho cô thời gian ổn định.

Nhưng Cao Hạ nằm trên sô pha cảm giác có chút không thích hợp, lập tức đứng lên, trầm giọng hỏi: "Không có việc gì chứ?"

Máu tươi từ khoé môi cô chảy ra, là do cô dùng sức cắn chặt môi tạo thành. Thu Dật Bạc sợ hãi nhanh chóng chạy lại ôm chặt lấy hai vai cô: "Ninh Ninh? Ninh Ninh!"

Cơ thể Tả Ninh run run, hít sâu hai cái, khàn khàn trả lời: "Thu Dật Bạch, em không diễn có được không? Em nỗ lực, vì anh nên em mới nỗ lực thử xem, nhưng mà..... Em không muốn diễn được không? Em không nhớ được mấy câu đó, không dung nhập cảm xúc như vậy được, em không....."

"Được, chúng ta không diễn, không thử nữa." Thu Dật Bạch ôm chặt cô vào lòng, nghe cô khóc hắn đột nhiên nhớ tới buổi sáng sau hôm khởi động máy, cô cũng trốn vào toilet mà khóc thương tâm như vậy.

Hắn không hỏi chuyện này rốt cuộc tại sao lại thế này, nhưng hắn biết, cốt truyện với kịch bản dưới ngòi bút của cô làm cô có xúc động rất lớn.

Sở dĩ hắn đồng ý thậm chí cực kỳ hy vọng cô diễn vai đó, vì cô vốn dĩ có ngoại hình cùng khí chất rất phù hợp, cô lại còn là tác giả, cô so với diễn viên đương nhiên sẽ hiểu rõ thế giới nội tâm của nhân vật hơn. Chỉ là hắn không nghĩ tới sẽ làm cô thống khổ như thế.

"Không có việc gì Ninh Ninh, anh ở đây." Hắn ôm cô càng chặt, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cô: "Xin lỗi, đều tại anh, anh không nên bắt ép em, không nên không quan tâm cảm nhận của anh."

Thấy mọi người xung quanh đang nhìn hai người họ, Tả Ninh lúc này mới nỗ lực khống chế cảm xúc, thoát ra khỏi ngực hắn, thấp giọng nói: "Em muốn một mình yên lặng một lát."

"Được, anh đưa em lên phòng nghỉ." Thu Dật Bạch không màng đến phản ứng của người khác, hắn ôm eo cô mang vào thang máy.

Thời điểm lên tới phòng năm, Tả Ninh đã bình tĩnh hơn nhiều, ngơ ngác nhìn khuôn mặt khẩn trương lo lắng của nam nhân trước mặt, mở miệng nói: "Thu Dật Bạch, anh còn nhớ lúc trước em đã nói, muốn anh đi đến nghĩa trang gặp gia đình em không?"

Thu Dật Bạch gật đầu: "Đương nhiên."

"Thu Dật Bạch, đợi mấy ngày nữa anh không bận, chúng ta đến đó đi, về chuyện nhà em với em có rất nhiều vấn đề, hôm nay em sẽ nói tất cả cho anh."

"Được, chờ anh an bài xong mọi chuyện ở đoàn phim, anh sẽ đưa em đi."

Thu Dật Bạch không thể không kinh hỉ, hắn vẫn luôn đợi ngày cô chủ động mở miệng, chờ cô bỏ hết tâm tư trong lòng mà nói hết cho hắn.

Hắn đặt lên trán cô một nụ hôn, ôn nhu nói: "Nghỉ ngơi thật tốt đi, có việc gì thì gọi anh."

Khi Thu Dật Bạch trở lại tầng hai, Du Hạo Nam đã sớm không còn ở đó.

Thu Dật Mặc bình tĩnh nói: "Du Hạo Nam có đưa ra điều kiện, có thể không cần phải xen vào, nữ chính phải tìm lần nữa."

"Đây là ý của hắn? Hắn không kiên trì?"

"Ừ."

Thu Dật Bạch hừ lạnh một tiếng: "Người yêu cầu Ninh Ninh diễn là hắn, hiện tại lại sảng khoái từ bỏ như vậy a!"

"Ngoại trừ việc nhanh chóng xác nhận nữ chính, nhưng cái khác hôm qua tôi và hắn đã thương nghị hết các phương án tiến hành."Nói đến đây, Thu Dật Mặc quay đầu liếc Cao Hạ một cái, "Cậu xác định an bài như vậy cậu có thể chịu được?"

Cao Hạ gật đầu: "Không thành vấn đề, tôi có thể đảm bảo trạng thái của mình không chịu ảnh hưởng."

"Cái tôi nói là cơ thể của cậu."

Cao Hạ khẽ cười một tiếng: "Vào ngành này nhiều năm như vậy, cũng không phải lần đầu tiên chạy đua như vậy, yên tâm, không chết người được."

Đến tận thời điểm chạng vạng Tả Ninh mới nhìn thấy tin tức sáng sớm nay: Tân tiểu hoa đán Giang Thuần Tâm vì lí do bị bệnh nên rời khỏi đoàn phim 《 Nhà 》.

Rạng sáng 4 giờ hôm nay Giang Thuần Tâm có phát một cái Weibo, hướng tất cả các fans của đoàn phim xin lỗi, tỏ vẻ bản thân bị bệnh nghiêm trọng, cần phải trị liệu tĩnh dưỡng nửa năm, không thể tiếp tục đóng phim. Đồng thời cũng cảm ơn đoàn phim đã vì vấn đề sức khoẻ của cô ta mà không truy cứu trách nhiệm đã quy ước.

Weibo chính thức của đoàn phim cũng phát một tin đến Weibo của cô ta, chúc cô ta sớm ngày bình phục, cũng thanh minh thêm vấn đề, công tác quay phim tất cả vẫn như cũ, nữ chính đang trong quá trình xét chọn.

Tất cả hình ảnh nhìn qua rất hài hoà, nhưng Tả Ninh biết thời điểm Giang Thuần Tâm phát cái Weibo kia có bao nhiêu không cam lòng.

Nhưng mà nhưng cái đó có tính là gì? Cô cũng không phải thánh mẫu mà đi đồng cảm với cô ta.

Về công, Giang Thuần Tâm xác thực không hoàn thành tốt nhân vật, về tư, cô ta cũng không phải là một cô gái đơn thuần.

Trong cái giới giải trí này, phải biết tuân thủ theo quy củ, phải chịu sự chi phối của tư bản. Du Hạo Nam có thể đem cô ta một bước lên trời, cũng có thể làm cho cô ta rơi xuống đáy vực trong nháy mắt, giữa bọn họ chính là quan hệ giao dịch anh tình tôi nguyện, cô ta cũng không trách được người khác.

Hôm qua Tả Ninh với Thu Dật Bạch chưa có nói xong về vấn đề đương kỳ của Cao Hạ, hôm nay cô cũng có được đáp án.

Cao Hạ đã sớm định ra thời gian bộ phim này quay xong, tuyệt đối không cán diễn, việc này cũng biểu thị, lượng công việc của hắn rất lớn.

Lúc trước vì có đủ thời gian nên các diễn viên cũng có đủ thời gian nghỉ ngơi. Thu Dật Bạch nhìn chằm chằm toàn bộ hành trình, cơ bản mỗi phân cảnh đều là hắn tự mình bỏ trống.

Nhưng hiện tại thời gian cấp bách, không thể không phân tổ quay phim, Thu Dật Bạch dẫn dắt tổ A cùng nam chính Phục Thành thành một tuyến, các nam chính khác không quan hệ theo tổ B thành một tuyến.

Cao Hạ cùng các diễn viên phối diễn hoặc đàn diễn đều an bài trong thời gian công tác bình thường, chỉ có phân cảnh đơn lẻ của hắn phần lớn là bài trừ thời gian để diễn.

Tất nhiên, ngoại trừ các diễn viên, nhân viên của đoàn phim cũng rất vất vả, nhưng Thu Dật Bạch chi trả thù lao cho bọn họ cũng rất khả quan nên mỗi tổ cũng không có người nào oán trách.

Cứ như vậy chỉ trong một đêm, những vấn đề mà Tả Ninh cho rằng sẽ rất khó giải quyết đột nhiên đều được giải quyết ổn thoả.

Tả Ninh không khỏi cảm thán, có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ, những lời này thật đúng là nửa điểm cũng không giả dối, dù cho là ở đâu cũng có thể áp dụng.

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top