Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 40: Chúng ta tâm sự đi

Thời điểm Văn Khải An quay lại, trên tay cầm theo một cái áo gió của nữ, một bình nước giữ nhiệt và một hộp thuốc.

Đem áo khoác gió khoác lên người Tả Ninh, hắn mở hộp thuốc đưa cho cô kèm theo bình giữ nhiệt: "Nhiệt độ bình thường, cô uống thuốc đi."

Tả Ninh ngoan ngoãn làm theo, uống thuốc xong mới thấp giọng nói "Cảm ơn".

"Cô ở chỗ nào? Tôi đưa cô về."

Tả Ninh vốn muốn từ chối, nhưng bản thân lại không còn chút sức lực nào, chỉ đành đem vị trí của khách sạn nói với hắn, nghĩ đến bản thân lại nợ hắn một ân tình, về sau nhất định phải trả đủ.

Đưa cô đi đến bãi đậu xe dưới tầng hầm, Văn Khải An đỡ cô ngồi vào ghế phụ, áo khoác gió bị tuột xuống dưới, hắn đưa tay kéo lên vừa vặn nhìn thấy trong lúc cổ áo vô tình bị mở ra, vùng xương quai xanh tràn ngập dấu vết, có mới có cũ.

Yên lặng khởi động xe, do dự một chút, hắn vẫn mở miệng nói: "Tả tiểu thư, tôi biết có một số chuyện tôi không nên nhiều lời, nhưng vì suy xét sức khoẻ của cô, cô vẫn nên khuyên nhủ bạn trai cô, có một số việc....không nên ở thời điểm không thích hợp làm."

Tả Ninh phải mất một lúc mới hiểu được ý tứ của hắn, khuôn mặt lập tức đỏ ửng: "Anh hiểu lầm rồi, Là sáng nay mới bị, bạn trai của tôi đối với tôi rất tốt, sẽ không....sẽ không có chuyện như vậy."

Khuôn mặt Văn Khải An ngay lập tức đỏ bừng, thậm chí so với Tả Ninh còn khoa trương hơn.

Hắn ho khan một tiếng che dấu sự xấu hổ, thấp giọng nói: "Cô nghỉ ngơi một lát đi, tới nơi tôi sẽ kêu cô."

Tả Ninh gật đầu, nhắm mắt cũng ngủ không được, trong đầu nghĩ lại những lời nói mà Thu Quốc Bình đã nói trước khi đi.

Ông ta nói: "Tôi không biết Tả Ninh tiểu thư đây có để bụng thanh danh của mình hay không, nhưng tôi muốn đánh cược một phen. Rốt cuộc trong tay tôi có tư liệu thân thế của cô, còn có cả ảnh chụp, vừa vặn không phải chỉ có một đống này, chỉ là đống ảnh này là rõ nét nhất thôi."

Thanh danh? Cô có cái gọi là thanh danh sao?

Lúc trước chẳng qua cũng chỉ là một tiểu thuyết gia nổi danh trên internet mà thôi, nếu không phải là biên kịch của 《 Nhà 》 , ảnh chụp của cô thậm chí sẽ không công bố trên mạng.

Nhưng mà cô thật sự không để bụng sao?Dám không để bụng không?

Nếu có một ngày, ảnh chụp cô cả người trần truồng quấn lên người Thu Dật Mặc bị mọi người biết đến, mọi chuyện sẽ như thế nào?

Người xa lạ đương nhiên sẽ không để ý đến, nhưng mà những người nhận thức cô? Để ý cô, cô để ý thì sao?

Cô thật sự có thể bỏ hết tất cả sự hổ thẹn, bình tĩnh đối mặt với những chuyện này sao?

"Tất nhiên, cô có thể đem tất cả chuyện hôm nay cô gặp tôi nói hết cho Thu Dật Bạch, xem nó có đủ khả năng làm chủ giúp cô không. Nhưng mà tôi nghĩ, so với cô thì tôi càng hiểu biết con trai mình hơn, nó từ nhỏ đã không quyết đoán bằng anh trai nó, chưa để tâm vào công việc, do dự không quyết đoán, còn thích trốn tránh hiện thực.

Cô cho rằng nó không vào tập đoàn Thu Viễn là vì nó thật sự không có hứng thú với tiền tài và quyền lực, chỉ thích theo đuổi lý tưởng của mình sao? Cô sai rồi, nó chẳng qua là sợ hãi, nó sợ hãi bản thân sẽ không bằng anh trai nó, sợ hãi sẽ vĩnh viễn đứng dưới anh trai nó, cho nên nó lựa chọn con đường bất đồng với anh trai nó.

Nhưng cho dù có thế thì thế nào? Nó cũng không thoát khỏi sự che chở của anh trai nó. Ngay chuyện đổi vai lần này, không có anh trai nó lấy danh nghĩa tập đoàn Thu Viễn ra an bài, chỉ dựa vào nó, cô cho rằng nó có thể xử lý thoả đáng?

Đừng nhìn ngày thường nó có thể thuận buồm xuôi gió, trong giới mọi người đều gọi nó một tiếng đạo diễn Thu, những thứ đó đều dựa vào thân phận nhị thiếu Thu gia mà có. Nếu không, cô cho rằng chỉ bằng một đạo diễn nhỏ nhoi, có thể hô mưa gọi gió sao?

Nói như vậy, anh trai nó chính là một cây kim trong lòng nó, ai cũng không có cách nào nhổ ra được. Còn cô, mặc kệ trong lòng nó có bao nhiêu quan trọng, thời khắc cô và anh trai nó phát sinh quan hệ, cô cũng đã trở thành một cây kim khác trong lòng nó rồi.

Loại quan hệ nam nữ như vậy, không cần biết một lần hay mười lần, một khi đã phát sinh thì chỉ biết không ngừng cuốn vào nó. Suy nghĩ một chút, nếu cô gả vào Thu gia, tất nhiên sẽ thường xuyên cùng anh trai nó chạm mặt, nhìn thấy hai người ở bên nhau, nó sẽ nghĩ cái gì?

Nó có thể phỏng đoán, anh trai và vợ nó nối lại tình xưa không? Hay là có thể tưởng tượng đến tình cảnh cô và anh trai nó đã từng ở bên nhau? Tin tôi đi, nam nhân kia có thể là bất luận kẻ nào, nhưng duy nhất không thể là anh trai nó Thu Dật Mặc."

Thời điểm Thu Quốc Bình nói những lời này, ngữ khí cùng với biểu tình không có một chút gợn sóng, nhưng ông ta giống như đang thông báo cho Tả Ninh một điều-tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm khống chế của ông ta.

Ở trước mặt Thu Quốc Bình, Tả Ninh không có một chút tự tin nào.

Cái này không chỉ là do khí chất của ông ta quá mức cường đại mà còn là do cô đối với Thu Dật Bạch không có chút hiểu biết, đối với chính mình cũng không hiểu biết.

Nhận thức của Tả Ninh về Thu Dật Bạch là một người tuy rằng có chút trẻ con, thích ăn dấm, thích chơi xấu, còn cho người ta cảm giác vừa phong lưu vừa đào hoa. Nhưng cô biết hắn có tài, hiểu được sự lãng mạn, biết cách chăm sóc, tính tình rất tốt, bao dung với người khác.

Nhưng những điều này không chỉ đối với cô, hắn ở đoàn phim đối xử với nhân viên cũng giống nhau. Ngoại trừ việc hắn đặc biệt chán ghét Du Hạo Nam, Tả Ninh chưa từng thấy hắn đối với ai như vậy, trên người hắn, luôn có một khí chất công tử ưu nhã kiêu ngạo.

Nhưng Thu Dật Bạch trong miệng Thu Quốc Bình lại làm Tả Ninh cảm thấy xa lạ. Giữa hắn và Thu Dật Mặc thực sự có quan hệ vi diệu như vậy sao?

Nếu là như vậy, cô với Thu Dật Bạch ở bên nhau cũng chưa hoàn toàn mở rộng nội tâm đi.

Nhưng mà chính bản thân cô thì như thế nào? Cái gì cũng chưa nói cho hắn.

Cô mẫn cảm, cô mâu thuẫn, cô lo được lo mất, cô tự tra tấn bản thân, cô giả vờ tự tin rồi bản thân lại yếu đuối không bỏ xuống được mà bước đi, cô khát vọng ấm áp rồi lại luôn sợ hãi mất đi khi dừng bước......

"Thu Dật Bạch, chúng ta tâm sự đi."

Đêm khuya, thời điểm Thu Dật Bạch chui vào trong chăn chuẩn bị ôm cô vào giấc ngủ, cô mở miệng nói.

"Em muốn nói cái gì?" Hắn vùi đầu vào cổ cô, cảm nhận hương thơm dễ ngửi trên người cô.

"Kỳ thật em cũng không biết, ừm...... Tùy tiện nói một chút đi, tỷ như nói, em vừa rồi còn đang suy nghĩ, hai chúng ta kết giao, có phải quá nhanh, quá qua loa hay không?"

Cánh tay đang ôm ở hông cô cứng đờ, Thu Dật Bạch ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cái ót của cô: "Vậy là có ý gì? Em hối hận?"

Tả Ninh lắc đầu: "Em chỉ đang suy nghĩ, nếu về sau anh cần phải kết hôn, như vậy em với anh kết giao, cũng nhất định phải lấy kết hôn làm mục đích, nếu không thì là hại người hại mình, đúng không?"

"Cho nên lúc trước em mới không suy xét đến việc kết hôn."

"Trên đời này em đã không còn người thân, về sau có muốn kết hôn hay không tự mình em có thể làm chủ, nhưng anh không như vậy. Em nói không nghĩ đến chuyện kết hôn cùng anh, không phải là em không muốn mà em sợ hãi không dám suy nghĩ. Nhưng mà bây giờ, giống như không muốn nghĩ cũng không được."

Hắn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, một lần nữa đem cô ôm sát lại: "Vậy nên đêm nay em suy nghĩ đến chuyện này? Chuyện này có gì mà phải suy nghĩ? Nếu em muốn kết hôn, anh lập tức có thể cho em một cái hôn lễ, nếu như em không muốn, anh cũng không ép em, chúng ta cứ từ từ."

"Thu Dật Bạch." Tả Ninh xoay người, nghiêm túc nhìn hắn, "Vấn đề này thật sự rất nghiêm túc, chúng ta cần phải suy nghĩ cho rõ ràng, được không? Nghĩ lại, có phải tình cảm của hai chúng ta tới quá nhanh hay không, có đủ vững chắc hay không, chúng ta có đủ hiểu biết về đối phương hay không, về sau liệu có hối hận hay không, em và anh nhất định phải suy nghĩ thật kỹ."

Nghĩ kỹ lại, quyết định mới của cô: Là cùng với Thu Dật Bạch hai người đối mặt, hay là một mình cô tự thoả hiệp?

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top