Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 44: Tập đoàn Châu Nhân

Thu Dật Bạch cả một đêm không về, chuyện như thế cũng dễ đoán. Chỉ sợ sau này, hắn nửa bước cũng không muốn vào căn phòng kia, thậm chí là toàn bộ khách sạn này.

Buổi sáng ngày hôm sau, thời điểm Tả Ninh đến phim trường cũng không thấy Thu Dật Bạch.

Ngược lại mọi người trong đoàn phim giật mình khi thấy cô xuất hiện. Đến lúc này cô mới phản ứng được, theo kế hoạch ấn định ban đầu, hôm nay Thu Dật Bạch sẽ đưa cô đến nghĩa trang thăm người nhà, hai người còn muốn mở lòng nghiêm túc nói chuyện.

Chuyện này, Thu Dật Bạch đã sớm an bài, thậm chí trong đoàn phim còn có người trêu chọc bọn họ, hỏi bọn họ có phải muốn đi lãnh chứng hay không?

Tả Ninh xấu hổ hướng mọi người cười cười: "Đột nhiên nhà anh ấy có chuyện, tôi lại không giúp được nên mới tự mình đến đây."

Cao Hạ nhìn nhìn cô, cũng không nói gì, đi theo đạo diễn chấp hành quay phim buổi sáng. Giữa lúc ăn trưa hắn mới ngồi đối diện Tả Ninh hỏi: "Không có việc gì đi?"

Tả Ninh lắc đầu, ngoại trừ cảm thấy có chút mỏi mệt, cũng không có cảm xúc đặc biệt gì khác. Đau cũng được, hận cũng được, đây phải là cảm xúc mà bây giờ cô nên có, nhưng giờ phút này, cô lại không có tâm trạng suy nghĩ mấy chuyện đó.

Cô muốn gọi điện cho Thu Dật Bạch, muốn hỏi tình trạng hiện tại của hắn nhưng khi chạm vào điện thoại lại do dự. Cuối cùng phó đạo diễn gọi điện cho Thu Dật Bach không được, nói hắn vẫn luôn tắt máy mới khiến cô không rối rắm.

Đần độn hết một ngày, buổi sáng hôm sau khi đến phim trường, Thu Dật Bạch vẫn không xuất hiện, điện thoại của hắn vẫn ở trạng thái tắt máy. Mọi người cũng cho rằng nhà hắn thật sự có chuyện lớn nên vẫn tiếp tục theo sự dẫn dắt của đạo diễn chấp hành khởi công.

Tới buổi chiều, Cao Hạ rốt cuộc nhịn không được hỏi: "Em với Tiểu Bạch có phải xảy ra vấn đề gì không? Nếu Thu gia có việc, tôi nhất định sẽ biết, hắn cũng không có khả năng suốt ngày tắt máy."

Tả Ninh vô lực hướng về phía hắn cười một cái, còn chưa kịp nói gì, chuông điện thoại liền vang lên.

Tả Ninh trố mắt, nếu đây là Thu Dật Bạch, cô nên nói cái gì? Hắn sẽ nói cái gì?

Vừa cầm lấy điện thoại lên, tên hiển thị trên màn hình là Lạc Tiểu Đồng. Các cô là bạn tốt, tuy rằng mỗi ngày đều phải chat chit với nhau trên WeChat mấy câu nhưng rất ít khi gọi điện cho nhau.

"Tiểu Đồng?"

"Ninh Ninh......"

Bên kia mở đầu bằng một tiếng khóc rống, Tả Ninh lập tức bối rối: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"

"Không phải mình , là Miên Miên...... Ninh Ninh mình thật sự không biết làm sao bây giờ, ngoại trừ tìm cậu, mình không biết có thể tìm ai, Ninh Ninh...."

Tả Ninh bắt xe đi tới bệnh viện đã là chuyện của một giờ sau, ngoại trừ Lạc Tiểu Đồng với Tiền Nhã còn có ba mẹ Tần Miên Miên cũng ở đó.

Nhưng người nằm trong bệnh viện không phải Tần Miên Miên mà là một nam nhân hơn ba mươi tuổi.

Bành Phi là vị hôn phu của Tần Miên Miên, sau khi tốt nghiệp thì tự mình gây dựng sự nghiệp, phát triển một công ty nhỏ. Mấy năm nay hiệu quả và lợi nhuận của công ty không tồi, quy mô càng ngày càng lớn. Ai ngờ đâu bởi vì năm nay thị trường biến động, công ty liên tiếp xảy ra chuyện, cũng may gần đây được một công ty tên là Minh Khải nhìn trúng, hai bên vẫn đang thương lượng chuyện thu mua.

Sáng nay khi hay bên đang nghị sự đột nhiên lại xảy ra tranh chấp, Bành Phi nóng nảy cùng đánh nhau với đối phương, Tần Miên Miên sốt ruột muốn giúp hắn, hoảng loạn cầm dao gọt hoa quả lên hù doạ, kết quả thất thủ làm bị thương một vị giám đốc.

"Người thì đã được cứu, nhưng Miên Miên với Bành Phi đều bị cảnh sát đưa đi, đối phương không chịu bỏ qua mặc dù cô và chú đã cầu xin rất lâu, bọn họ nói nhất định phải làm cho Miên Miên ngồi tù." So với Lạc Tiểu Đồng còn đang khóc, Tiền Nhã có vẻ trấn định hơn một chút, tỉ mỉ đem tất cả mọi chuyện nói lại cho Tả Ninh.

"Mạch máu ở ngực bị vỡ, đây chính là trọng thương, mặc dù là ngộ thương cũng sẽ phải chịu hình phạt...." Tả Ninh cắn chặt môi, nỗ lực suy nghĩ các biện pháp, nhưng mà nghĩ thế nào cũng không nghĩ được cách để giải quyết vấn đề.

"Bạn trai cậu......" Tiền Nhã có chút khó khăn mở miệng, "Ninh Ninh, mình biết không nên nói với cậu chuyện này, nhưng mà..... Chúng ta không quen biết đại nhân vật nào hết, chỉ có bạn trai cậu....."

Tiền Nhã còn chưa dứt lời, Tả Ninh đã lôi điện thoại ra gọi cho Thu Dật Bạch.

Cô tin cho dù bây giờ tình trạng của hai người có ra sao, chỉ cần cô mở miệng, hắn nhất định sẽ giúp cô, lấy tài lực cùng địa vị của tập đoàn Thu Viễn, có lẽ sẽ hữu dụng.

Hơn nữa, Thu Dật Bạch là người duy nhất cô nguyện ý cầu xin giúp đỡ, là người duy nhất cô muốn ỷ lại.

Nhưng trong điện thoại vẫn truyền đến âm thanh lạnh băng của nữ, hắn vẫn tắt máy.

Dừng một chút, cô gọi điện cho Cao Hạ, bên kia rất nhanh liền bắt máy: "Vừa rồi em đi gấp như vậy, không có chuyện gì chứ?"

"Thu Dật Bạch...... Có đến phim trường không?"

"Không có, em làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì?"

Cao Hạ...... Có thể giúp chuyện này không? Nghe ngữ khí của hắn, rõ ràng rất quan tâm cô.

Cái ý niệm này chỉ loé lên trong đầu Tả Ninh một chút ngay lập tức bị cô phủ nhận. Chính cô đã nói, cả hai không còn thiếu nợ nhau, hơn nữa Cao Hạ đã giúp cô rất nhiều, hắn lại bận rộn như vậy, cô không thể lại gây thêm phiền toái cho hắn.

Nhưng mà cô có thể tìm ai? Thu Dật Mặc? Cái tên nam nhân mặt lạnh, nói giữa bọn họ chỉ là một trò chơi, cô sao có thể đi cầu xin hắn? Hắn ta sao có thể nguyện ý giúp cô?

"Ninh Ninh......" Lạc Tiểu Đồng muốn nói lại thôi, "Bệnh viện này...... Là của Phương gia, cậu cùng Phương Kinh Luân không phải...... Mình không biết bệnh viện bên này có thể giúp đỡ hay không, nhưng mà......"

Tả Ninh sửng sốt một chút rồi lại cười khổ. Bệnh viện khẳng định sẽ tận lực chữa trị người bệnh. Còn nữa đây lại là đại gia nghiệp của Phương gia, có khả năng thật sự sẽ giúp được.

Nhưng mà sao có thể nhờ họ? Từ trước cô đã thiếu Phương Kinh Luân rất nhiều ân tình, hiện tại xa cách nhiều năm không gặp như vậy, ngày thường cũng không có liên hệ, cô có thể liếm mặt để đi cầu xin hắn giúp đỡ sao? Huống chi bây giờ người ta còn đang ở nước ngoài.

"Mình đi nói chuyện với bọn họ." Tả Ninh sửa sang lại quần áo một chút, đi vào phòng bệnh nhìn ba mẹ Tần gia vẫn đang cầu xin nam nhân kia, chậm rãi nói: "Ngài chính là Tôn tổng của Minh Khải?"

Trên mặt nam nhân không hề có một chút kiên nhẫn: "Nếu muốn cầu xin thì không cần đâu, người đã bị bắt, kế tiếp mọi chuyện sẽ giao cho cảnh sát."

Tả Ninh ổn định tâm thần: "Tôi biết, chuyện này là bạn của tôi sai, nhưng cậu ấy cũng là tình thế cấp bách mới ngộ thương người. Tiền thuốc men, phí hộ lý hậu kỳ hoặc là các khoản phí khác mà các người yêu cầu, tôi sẽ bỏ ra. Tôi chỉ có một thỉnh cầu, hai bên chúng ta hoà giải, để đến khi toà án thẩm tra xử lí, có thể xử lí nhẹ một chút."

"Nếu tôi không đáp ứng thì sao?" Nam nhân cười khinh miệt, "Nói thật, chút tiền cỏn con ấy, công ty căn bản không để bụng, hai người bạn của cô lại tới công ty gây chuyện, luật sư của công ty chúng tôi nhất định sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt. Nếu không người khác nhất định sẽ cho rằng tập đoàn Châu Nhân chúng tôi dễ bị ức hiếp!"

Tả Ninh sửng sốt: "Tập đoàn...... Châu Nhậ? Minh Khải là...... Công ty con của tập đoàn Châu Nhân?"

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top