Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 48: Uy hiếp

Du Hạo Nam không ra khỏi thang máy, vẫn luôn ấn mở cửa, ý vị thâm trường* nhìn Thu Dật Bạch ở bên ngoài: "Nếu không bảo hộ được cô ấy thì anh nên duy trì khoảng cách với cô ấy. Đừng có để người cha luôn cho là đúng của anh lại có cơ hội tới khi dễ cô ấy."

Cao Hạ vừa ra khỏi thang máy, đang định đi về phòng, nghe vậy bất giác dừng chân lại.

Đồng tử Thu Dật Bạch hơi co lại, lạnh lùng nói: "Anh nói vậy là có ý gì?"

Du Hạo Nam không nói nhiều, cười khiêu khích với hắn một cái, chờ cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Sắc mặt Thu Dật Bạch càng thêm khó coi, nhìn chằm chằm Tả Ninh: "Ba của anh.... Tới tìm em?"

Tả Ninh gật đầu.

"Chuyện này từ khi nào? Vì sao lại không nói với anh? Ông ấy đã nói gì với em?"

Tả Ninh cúi đầu nhìn mũi giày của mình, trầm mặc một lúc mới nói: "Vốn muốn nghiêm túc xác nhận quan hệ giữa hai chúng ta nên quyết định không nói với anh. Em cho rằng, ít nhất hai chúng ta sẽ có thời gian để nói chuyện với nhau, không nghĩ đến..... Ông ấy lại chờ không kịp, vậy nên chuyện đêm hôm đó mới xảy ra."

Thu Dật Bạch cảm thấy cả người trở nên lạnh lẽo: "Chuyện đêm đó...... Là do ông ấy an bài?"

"Ừm."

Trong không gian yên tĩnh, Tả Ninh thậm chí có thể nghe được Thu Dật Bạch đang nghiến răng, hắn vừa phẫn nộ lại không dám tin tưởng, hắn tỏ ra hàn ý lạnh lẽo thấm vào đến tận xương cốt.

"Nói như vậy, ông ấy đến tìm em đã nói những gì?"

"Một chút...... Em không muốn nhắc lại những chuyện cũ. Còn nữa, hôm khởi động máy, em cùng với.... Anh trai anh đã bị chụp ảnh lại. Anh chụp..... Bây giờ đang ở trong tay của ba anh."

Cao Hạ đang rũ mắt im lặng đứng một bên nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Tả Ninh.

Thu Dật Bạch nắm chặt hai tay, gân xanh nổi lên: "Ai chụp?"

"Giang Thuần Tâm, chắc hẳn cũng là cô ta đưa cho ba anh."

Thấy Thu Dật Bạch xoay người đi về phía thang máy, Tả Ninh vội túm hắn lại: "Thu Dật Bạch, trước hết anh nên nghỉ ngơi thật tốt đã. Anh nhìn xem bộ dáng hiện tại của anh, đã bao lâu rồi chưa nghỉ ngơi?"

Hốc mắt Thu Dật Bạch nóng lên, ngơ ngác đứng một hôi lâu mới nhẹ giọng nói: "Ninh Ninh, có phải anh..... Khiến em rất thất vọng không?"

Tả Ninh dừng một chút mới mỉm cười lắc đầu: "Không có, anh rất tốt, kỳ thật em vẫn luôn cảm thấy anh là người bạn trai hoàn mỹ nhất trên đời. Nhưng mà, giữa chúng ta tồn tại rất nhiều vấn đề, em biết anh có khúc mắc, thật sự..... Em cũng có, hai ngày nay trong lòng em rất loạn, không biết nên đối mặt với anh như thế nào, đối mặt với mối quan hệ giữa hai chúng ta."

Cô thở dài một hơi, cười nhẹ nói: "Nói thật ra, em có chút mệt mỏi, em muốn.... Chúng ta hoà hoãn một chút, anh trước hết cứ nghỉ ngơi thật tốt đi, không cần nghĩ chuyện gì hết, hồi phục tinh thần, được không?"

Trầm mặc một hồi lâu, Thu Dật Bạch mới kéo ra một nụ cười cực kỳ miễn cưỡng: "Được, anh nghe em."

"Vậy anh......" Tả Ninh vốn định nói hắn trở về phòng, nhưng nhớ đến chuyện hôm đó xảy ra trong phòng, cô lập tức sửa lại, "Anh có muốn đổi phòng khác không?"

"Đã sắp xếp ổn thoả, đối diện phòng em, nếu có việc gì, em cứ tìm anh."

"Thu Dật Bạch."

"Ân?"

"Em với Du Hạo Nam, không phát sinh cái gì, vậy nên, anh không cần suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi cho thật tốt."

"Được."

------

Cao ốc tập đoàn Châu Nhân, phòng khách tầng cao nhất.

Thời điểm Du Hạo Nam bước vào, Giang Thuần Tâm đã sớm chờ ở đó. Cô ta trang điểm tỉ mỉ, trên mặt đều là chờ đợi.

Nhưng khi đón nhận ánh mắt lạnh băng cùng khuôn mặt âm trầm của Du Hạo Nam, khuôn mặt tươi cười của Giang Thuần Tâm ngay lập tức tiêu tán không chút tăm hơi.

"Du đổng......"

Du Hạo Nam chậm rãi ngồi vào ghế da màu nâu, chân dài vắt chéo, ánh mắt thâm trầm, tỉ mỉ đánh giá nữ nhân trước mặt, chậm rì rì mở miệng: "Cô với tôi đã bao lâu rồi?"

"Hai năm."

"Hai năm......" Du Hạo Nam nhàn nhạt lặp lại, "Thời gian hai năm, tôi đã đủ hiểu biết cô, nhưng đáng tiếc cô lại chưa đủ hiểu biết tôi."

Giang Thuần Tâm vội vã giải thích: "Không có, em cũng rất hiểu biết anh."

"Đúng không?" Du Hạo Nam thấp thấp cười, "Vậy cô nói cho tôi, loại người giống như cô ở dưới mí mắt tôi chơi trò tiểu nhân bỉ ổi, tôi sẽ xử lí như thế nào?"

Giang Thuần Tâm cận lực nở một nụ cười: "Du đổng anh...... Anh đang nói cái gì? Em nghe không hiểu."

"Nghe không hiểu cũng không sao, chuyện kế tiếp, cô nghiêm túc nghe là được rồi. Tuỳ thời tôi có thể tiết lộ với truyền thông, đưa cho họ một số tin tức scandal giữa cô cùng với Cam Ngu Lâm tổng, Trương tổng, giám độc Chu, còn có mấy nam nhân khác nữa. Đương nhiên mỗi tin tức đều có văn phong hay đẹp, cuối cùng sẽ thành cái dạng gì thì chỉ mình cô mới biết."

Gương mặt Giang Thuần Tâm xám xịt như tro: "Anh...... Anh biết hết?"

"Tôi đã nói rồi, tôi rất hiểu biết cô, nhưng mà tôi với cô trước giờ cũng chỉ là quan hệ lợi dụng nhau, cô muốn tìm nam nhân nào, tôi không quản được. Nhưng mắt nhìn của cô cũng quá kém, những tên nam nhân đó trong tay đều nắm số lượng lớn ảnh chụp của cô, chuyện này cô biết không?"

Mặt Giang Thuần Tâm lúc đỏ lúc trắng, giọng nói run rẩy: "Du đổng, đến tột cùng thì em.... Đã đắc tội anh ở chỗ nào? Mặc dù.... Mặc dù anh vẫn luôn không thích em..... Nhưng em..... Có phải bởi vì Tả Ninh hay không?"

Nói đến đây, ánh mắt cô ta đột nhiên trở nên sắc bén: "Vì em phá hỏng chiếc vòng tay của cô ta mà các anh đã đem vai diễn của em thay đổi, còn muốn em rời khỏi giới nửa năm, nhưng chuyện như vậy vẫn còn chưa đủ sao?"

"Vốn dĩ tôi cũng cho rằng như vậy đã đủ, nhưng chính cô lại không muốn chuyện này kết thúc." Du Hạo Nam đứng lên, chậm rãi đến gần Giang Thuần Tâm, ánh mắt hung ác nham hiểm, giọng nói rét lạnh, "Tôi nói cô cắt bỏ toàn bộ ảnh chụp, cô cũng nói với tôi là cô xoá, kết quả thì sao? Tại sao mấy tấm ảnh đó lại đến được tay của Thu Quốc Bình?"

Khí thế cường đại áp bách, Giang Thuần Tâm chỉ cảm thấy hô hấp của cô ta càng lúc càng khó khăn: "Em..... Em...."

"Trong tay cô chắc không chỉ có mỗi ảnh chụp, có lẽ có cả video đi?" Du Hạo Nam vươn tay ra, một phen bóp lấy cổ cô ta, "Cô biết không, cho dù bây giờ tôi bóp chết cô, tôi cũng có cách thoát thân, cô có muốn đánh cược một phen không?"

Giang Thuần Tâm hoảng sợ, nước mắt bắt đầu chảy xuống, một bên cận lực hô hấp một bên dùng sức muốn thoát khỏi cánh tay hắn, những lời người nam nhân này nói ra, cô ta thật sự tin tưởng hắn sẽ làm được.

Thấy phản ứng của Giang Thuần Tâm, Du Hạo Nam chậm rãi buông tay ra: "Đưa đồ cho tôi."

Giang Thuần Tâm run rẩy lấy điện thoại di động ra, mở khoá mật khẩu, bên trong có đến mấy chục tấm ảnh của Tả Ninh cùng với một đoạn video 1 phút đồng hồ.

Du Hạo Nam gỡ thẻ nhớ ra ném điện thoại lại cho cô ta, gõ gõ điện thoại: "Cái này tôi sẽ giữ lại, cho cô thời gian một ngày đem toàn bộ những gì cô còn lưu lại trong nhà xoá sạch sẽ, nhớ cho kỹ, cái tôi nói chính là toàn bộ. Nếu như cô còn dám dùng thủ đoạn nào nữa thì không chỉ đơn giản phá huỷ thanh danh như vậy đâu, tôi sẽ làm cho cô sống cũng không được yên."

Giang Thuần Tâm muốn mở miệng nhưng lại không dám, cô ta chỉ có thể nắm chặt điện thoại, nhìn chằm chằm Du Hạo Nam nức nở.

Du Hạo Nam không thèm liếc cô ta một cái, xoay người đi ra ngoài, đến bên cửa mới dừng lại: "Chuyện bỉ ổi dùng ảnh giường chiếu uy hiếp nữ nhân như vậy, nếu không có cô dạy tôi, có lẽ tôi cũng không biết. Tôi thấy cô nên cầu nguyện mỗi đêm, mong những ảnh chụp của Tả Ninh không bị Thu Quốc Bình truyền ra ngoài đi, nếu không, ảnh chụp của cô so với cô ấy sẽ đặc sắc hơn gấp mười lần."

*ý vị thâm trường: ánh mắt có nhiều ý tứ, thường có ý chỉ ánh mắt người nhìn có chút ý trêu chọc

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top