Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 73 + 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Thanh Dật Tự Như

Editor: Xoài

***

Chương 73: Em yêu anh

***

Tất nhiên là Lục Thừa Phong đã biết tin tức trên mạng. Chuyện tình cảm của Khương Duật và Tiêu Ninh Dữ hot đến mức phi lên top 1 hotsearch, phần lớn người qua đường đều ủng hộ hai người ở bên nhau, cảm thấy đây là chân ái.

Còn fan hâm mộ thì không, thần tượng nhà mình tự dưng công khai tình cảm đã đủ đau lòng, lại còn là một người có bề ngoài không tương xứng với Khương Duật.

Tuy thân thế Tiêu Ninh Dữ rất khủng, riêng chuyện Tiêu thị nắm giữ nhân mạch ngành giải trí tuyệt đối có thể cho Khương Duật một con đường rộng lớn thênh thang, nhưng thứ nhất, từ trước đến nay Tiêu Ninh Dữ khiêm tốn, ngoại trừ chuyện dây dưa với Khương Duật bị một bộ phận fan thổi phồng, phần lớn người khác cũng không rõ Tiêu Ninh Dữ có bao nhiêu quyền lên tiếng trong giới phim ảnh, dù sao Tiêu thị Media cũng chỉ là một phân nhánh, Tiêu Ninh Dữ lại không hay ra mặt.

Thêm vào đó, một bộ phận fan của Khương Duật còn nhỏ tuổi, các cô bé này canh cánh trong lòng chuyện idol nhà mình ở bên một người có tướng mạo xấu xí, cứ nghĩ sao Khương Duật có thể thích dạng người này, rất có thể đối phương ỷ vào tiền quyền để uy hiếp lợi dụng Khương Duật.

Cư dân mạng 1: Vừa đi tìm ảnh chụp của tổng giám đốc Tiêu thị. Ca ca nhà mị tuyệt đối sẽ không thích loại người này đâu, không xứng cái mẹ gì cả! Tiêu tổng đừng gây họa cho Khương Duật được không? Thà để Khương Duật và tiểu hoa lưu lượng ở bên nhau còn hơn, ít ra còn là cảnh đẹp ý vui. Đây á, cùng tổng giám đốc này... Xin lỗi, không tiếp nhận nổi.

Cư dân mạng 2: Tiêu Ninh Dữ, phiền ngài soi lại gương hộ cái được không?

Cư dân mạng 3: Ca ca Khương Duật nhà tui thật đáng thương. Chắc chắn Tiêu Ninh Dữ dọa phong sát để bức ép Khương Duật.

Cư dân mạng 4: Tiêu Ninh Dữ cút xa bao nhiêu thì cút, đừng tiếp cận Khương Duật.

Cư dân mạng 5: Ha ha, Tiêu thị chuẩn bị đóng cửa đi là vừa. Bà tuyên bố từ giờ không bao giờ xem một phim nào của Tiêu thị.

Cư dân mạng 6: Thật sự, Tiêu Ninh Dữ tự nhìn lại mình đi được không, đừng mơ tưởng ở bên Khương Duật nữa.

Ngôn luận của fan Khương Duật khiến Lục Thừa Phong nổi giận lôi đình. Xem xong đoạn phỏng vấn kia, trình độ nhẫn nại của anh đã lên đến cực điểm, giận xanh cả mặt. Quanh người Lục Thừa Phong tỏa ra hơi lạnh, Tiểu Cao không dám hó hé chi, chỉ thấy Lục Thừa Phong lạnh giọng mở miệng: "Nếu Khương Duật không muốn lăn lộn trong giới này nữa, thì giúp gã."

Tiểu Cao vội vàng đáp lời: "Được ạ, Lục ca. Cái này để em đi làm."

Khương Duật đã chọc giận Lục Thừa Phong, về sau đừng mong nhận được tài nguyên nào ra hồn.

...

Tiêu Ninh Dữ nhận điện thoại của Lục Thừa Phong, anh nói đã tham gia hoạt động ở thành phố Z xong, sẽ về sớm đến y tan tầm. Tiêu Ninh Dữ không cần nghĩ cũng biết Lục Thừa Phong muốn làm gì, đừng nói anh, Tiêu Ninh Dữ nhìn đoạn phỏng vấn kia cũng bực mình không thôi, nhưng y không thể công khai phủ nhận, vì Khương Duật khôn ngoan không chỉ tên nói họ, không thể có chuyện y tự lạy ông tôi ở bụi này.

Khi ở bên Lục Thừa Phong, y biết anh hay ghen biết chừng nào. Vốn dĩ Lục Thừa Phong đã không vui vì những chuyện trước kia của y và Khương Duật, bây giờ Khương Duật lại tuyên bố như thế, chính Tiêu Ninh Dữ cũng thấy dựng tóc gáy, không hiểu mình mù mờ đến mức nào mới thích gã.

Nhưng bây giờ chuyện quan trọng hơn cả là làm sao dỗ dành Lục Thừa Phong vui lên.

Tiêu Ninh Dữ tan tầm xong lên xe, cúi đầu do dự không biết nói gì. Lục Thừa Phong cũng không mở miệng, có thể thấy sắc mặt anh không tốt cho lắm, chỉ siết chặt lấy tay của Tiêu Ninh Dữ khi y lên xe.

Nửa ngày sau, Tiêu Ninh Dữ giải thích: "Lục Thừa Phong, em... Khương..."

Tiêu Ninh Dữ không nói ra được, thở dài, nói tiếp: "Anh đừng cáu..."

Đột nhiên Tiêu Ninh Dữ thấy ngón tay của mình bị tròng vào thứ lạnh ngắt nào đó, cúi đầu nhìn, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đăm đăm vào Lục Thừa Phong.

Lục Thừa Phong nắm chặt tay của y, hạ mắt: "Vốn định tỉ mỉ chuẩn bị một lễ cầu hôn, nhưng hiện tại, anh thật sự không chờ được nữa. Chỉ muốn ngay lập tức kết hôn với em mà thôi. Em có muốn cùng anh trải qua một đời không?"

Mặc dù khi nói những lời này ngữ khí của Lục Thừa Phong rất bình tĩnh, không hề hoang mang, nhưng Tiêu Ninh Dữ có thể cảm nhận được căng thẳng của anh, tay anh đang khe khẽ run rẩy.

Tiêu Ninh Dữ rút cái tay đeo nhẫn của mình ra khỏi tay anh, ánh mắt Lục Thừa Phong lóe lên, Tiêu Ninh Dữ giơ tay của mình ra hỏi anh: "Một cái nhẫn khác đâu?"

Lục Thừa Phong thở phào bật cười, luồn tay vào túi áo khoác lấy ra một cái nhẫn khác cho Tiêu Ninh Dữ. Tiêu Ninh Dữ nắm chặt tay của anh, đeo nhẫn vào cho anh. Ngón tay đụng nhau của hai người chưa kịp tách ra Lục Thừa Phong đã ôm ghì lấy Tiêu Ninh Dữ, siết y vào trong lồng ngực.

"Cầu hôn không đủ long trọng, nên nhất định hôn lễ phải làm thật hoành tráng. Hoặc sau này anh sẽ bù cho em một lễ cầu hôn, nhưng, phải đi lĩnh giấy kết hôn đã."

Lục Thừa Phong không nhịn được chỉ muốn xác định với Tiêu Ninh Dữ, như thế anh mới an tâm. Về phần gã Khương Duật không có mắt, căn bản không cần quan tâm, gã tuổi gì danh chính ngôn thuận như anh.

"Như này là được rồi, không cần cầu hôn bổ sung đâu."

Tiêu Ninh Dữ cũng không ngờ Lục Thừa Phong muốn kết hôn nhanh như vậy. Có điều đây đúng là phong cách của anh, Tiêu Ninh Dữ chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, không hề do dự. Y thật sự muốn ở bên Lục Thừa Phong cả đời.

"Em yêu anh."

***

Chương 74: Kết hôn

***

Lục Thừa Phong nhanh chóng sắp xếp chuyện đính hôn với Tiêu Ninh Dữ. Tiêu Ninh Dữ cũng đồng ý.

Lục Thừa Phong bèn dẫn Tiêu Ninh Dữ đến thẳng cục dân chính đăng ký kết hôn. Cân nhắc đến thân phận của hai người, quá trình tương đối khiêm tốn, liên hệ với nhân viên công tác từ sớm.

Đến khi hai người cầm giấy kết hôn đỏ đi ra, Tiêu Ninh Dữ hơi hoảng hốt, y đã kết hôn với Lục Thừa Phong rồi?

Cảm thấy hơi khó tin, nhưng nhiều hơn chính là vui sướng cuồn cuộn trong lòng. Tiêu Ninh Dữ quay đầu lại, trong mắt là vạn dặm ngân hà: "Lục Thừa Phong, chúng mình... kết hôn rồi."

Lục Thừa Phong nắm chặt tay Tiêu Ninh Dữ: "Ừ, chúng ta kết hôn rồi."

"Nhà ở anh đã cho người sắp xếp xong xuôi. Em muốn ở biệt thự bên này, hay là chỗ nào đó gần Tiêu thị? Hay chúng ta đi xem căn nhà mới cũng được, em thấy sao?"

Giấy hôn thú cũng đã nhận, bây giờ đã danh chính ngôn thuận, tất nhiên là muốn ở cùng nhau. Lục Thừa Phong đã nghĩ xong vấn đề phòng cưới, còn để người chuẩn bị kỹ càng mọi đồ dùng, cầu hôn thành công một cái là xem Tiêu Ninh Dữ thích ở đâu.

Bất động sản mà Tiêu Ninh Dữ đứng tên không hề ít, về phần phòng cưới, không ngờ hai người lại kết hôn nhanh như thế, nên không dự trù qua. Bây giờ Lục Thừa Phong nhắc đến, trong lòng Tiêu Ninh Dữ rất vui. Y và Lục Thừa Phong thật sự đã kết hôn rồi, còn sẽ ở bên nhau. Khi yêu đương, tuy hai người vẫn ở nhà riêng của mình, nhưng thỉnh thoảng vẫn ở bên nhau, đã quen thuộc thói quen sinh hoạt của đối phương. Nên bây giờ trở thành người một nhà, với hai người mà nói không có vấn đề gì, chỉ là...

" Lục Thừa Phong, em còn chưa gặp bác trai bác gái nữa. Chúng ta kết hôn đột ngột như thế này, liệu họ có không vui không? Còn cha mẹ em nữa, em cũng chưa nói..."

Tiêu Ninh Dữ nhớ ra vấn đề này, khá nan giải. Dù sao hai người cũng yêu nhau chưa được bao lâu, chưa kịp giới thiệu cho cha mẹ hai bên biết, chưa gì đã kết hôn, càng không nói đến chuyện phụ huynh hai bên chưa từnng gặp mặt.

Lục Thừa Phong lại cười, thấy Tiêu Ninh Dữ có chút "đáng yêu", vươn tay ôm y: "Còn gọi bác trai bác gái?"

Tiêu Ninh Dữ kịp phản ứng, cúi đầu ngượng ngùng nói: "Đã được gặp đâu mà."

Gặp còn chưa gặp, cha mẹ Lục chắc cũng không biết đến y, sao y có thể không biết ngại mà gọi cha mẹ.

"Yên tâm, bọn họ biết em. Anh đã nói về em cho hai vị phụ huynh rồi. Có điều, vẫn phải hẹn thời gian, sắp xếp hai nhà gặp mặt, nói chuyện hôn lễ của chúng ta." Lục Thừa Phong nói.

Trong mắt Tiêu Ninh Dữ lóe lên một tia kinh ngạc, lập tức áy náy nói: "Xin lỗi. Em chưa nói với cha mẹ chuyện của chúng mình."

Cái này không phải Tiêu Ninh Dữ thấy hai người không thể dài lâu nên không nói với cha mẹ, mà do trước đó y một lòng lo giảm cân, khi bên nhau, công việc của y lại quá bận rộn, có thời gian là hận không thể dính vào Lục Thừa Phong yêu đương quấn quýt, nào có phân thân ra được để nói với người nhà.

Tiêu Ninh Dữ giải thích: "Không phải em không muốn giới thiệu anh với cha mẹ em, em..."

Lục Thừa Phong cắt lời y, ôn hòa nói: "Là anh suy nghĩ không chu toàn. Đáng lẽ nên đi thăm cha mẹ chúng ta sớm một chút. Và anh cũng quá bận rộn, không đưa em đến gặp cha mẹ anh được."

Lục Thừa Phong đổi xưng hô vô cùng thông thuận.

Ngược lại Tiêu Ninh Dữ hơi xấu hổ: "Sao anh... sao anh gọi cha mẹ nhanh thế..."

Nhưng ngoài ngại ngùng ra trong lòng chỉ còn lại vui vẻ.

"Chúng ta kết hôn rồi, không gọi cha mẹ thì gọi cái gì."

Tiêu Ninh Dữ ngây ra, không phản bác được, hình như rất có đạo lý.

"Thế nhưng..."

"Em sẽ gọi cha mẹ anh như thế nào, nói anh nghe thử." Lục Thừa Phong kéo cả người Tiêu Ninh Dữ lại ôm, cúi đầu nhìn y.

Tiêu Ninh Dữ cúi đầu càng thấp hơn: "Nói anh nghe làm gì."

"Luyện tập trước một chút, không đến lúc thấy họ lại không nói được thì phải làm sao. Nói anh nghe xem nào, khi gặp thì gọi ra sao? Hả?"

"Cha... Mẹ..."

Lục Thừa Phong câu khóe môi cười lớn: "Ngoan."


Hết chương 73 + 74.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top