Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 76. Hợp đồng hạng S

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 76. Hợp đồng hạng S

Ngày hôm sau, một đoạn video dài vài phút được đăng lại rầm rộ trên mạng xã hội.

Nhưng trong giới giải trí rộng lớn, không ai biết đến thiếu niên trong video, điều này càng khiến mọi người tò mò hơn.

Trong lúc nhất thời, các đại V từ các nơi lần lượt lộ diện kể cho mọi người nghe về lai lịch thiếu niên, đáng tiếc cách nói của mỗi người không giống nhau, thứ hai, ai cũng thề thốt rằng mình đúng, trong chốc lát, có người nói thiếu niên là minh tinh nhỏ thất bại ở tuyến mười tám, có người nói là con lai nước ngoài trở về còn có người nói nhìn thiếu niên như thiếu gia nhà giàu được nuông chiều từ bé.

Mọi người càng hoang mang hơn, video của thiếu niên lại chiếm vị trí đầu tiên trong hot search.

Có quá nhiều người thảo luận về nó nên không tránh khỏi có người khinh thường.

[Đây rõ ràng là cường điệu, ai cũng bàn tán thì ngu tất, cười đi, jpg]

[Hiện tại con chó hay con mèo đều lên hot search được hết, thay vì chú ý một minh tinh nhỏ còn không bằng chú ý bộ phim mới của đạo diễn Angus mới đăng quảng cáo video đầu tiên đi. ]

[ Phim mới của đạo diễn Angus thật sự rất hay, mèo con đáng yêu tương tác với nam thần thật dễ thương. ]

[ Đúng á, bài hát chủ đề trong video quảng cáo hay hơn nhiều so với bài hát thị trường mv. ]

Có lẽ là do đạo diễn Angus tung trailer phim mới muộn nên video thiếu niên hát vẫn là video được tìm kiếm nhiều nhất khiến nhiều fan không hài lòng, ở trong lòng bọn họ, độ hot của cọng cỏ tuyến mười tám chẳng biết coi ngày gì hết, bé mèo con trong video quảng cáo bộ phim mới của đạo diễn Angus càng đáng giá lên hot search hơn nhiều.

Hơn nữa nhạc đệm trong video quảng cáo cũng rất hay, tiếc là không nói ca sĩ nào hát nhưng dù là ai thì cũng hay hơn thiếu niên tuyến mười tám vô danh trong video kia?

Fan không phục lại lần nữa đưa # tuyên truyền ca khúc chủ đề phim # đẩy lên hotsearch đầu tiên.

Dưới video của thiếu niên cũng xuất hiện rất nhiều bình luận trái chiều, tất nhiên cũng có người nhỏ nhoi chỉ ra rằng giọng hát của bài hát chủ đề và giọng hát của thiếu niên thật sự giống nhau đều hát rất hay nhưng không tạo được điểm nhấn, dù sao cũng có rất nhiều người có giọng hát giống nhau.

Huống chi đùa cái gì vậy, ca sĩ trong video quảng cáo và thiếu niên tuyến mười tám kia sao lại cùng một người được.

*

Còn bây giờ, người ở trung tâm chủ đề được vây quanh không hề phát hiện.

Trong sân nhà họ Phó.

Cam Béo linh hoạt chen vào từ lan can, lớp mỡ trên người nó lắclư lên vì bị ép co giãn.

Nó đến muộn, dù sao nó cũng là một con mèo phải ứng phó với ba người chủ.

Quá hoàn hảo cũng là một sai lầm, nếu không Tiểu Đường Cao sẽ không—

Haizz!!!

Những con mèo trong sân đã tập hợp lại cùng một chỗ, lúc này chúng thì thầm kêu meo meo không ngừng.

Cam Béo vênh mặt bước tới.

Nóvừa đi tới, đàn mèo lập tức yên lặng hơn ba mươi cặp mắt mèo thương cảm quét về phía nó.

Cam Béo không nhận ra điều đó còn cảm giác khá hài lòng: "Làm sao vậy? Mọi người đợi tôi đến ăn cơm hả..."

Một giây sau, một cục lông màu trắng từ trên trời giáng xuống đập mạnh vào người nó, thân hình Cam Béo mũm mĩm bị đè xuống đất, vẻ mặt bé mèo trắng lạnh lùng không nể tình giẫm lên mặt nó.

Phó Kiêu nhìn hai con mèo lăn lộn với nhau trong sân thông qua lối đi, anh đặt tờ báo trong tay xuống, đôi mắt sâu hun hút.

Sau bữa tụ hội đàn mèo hôm nay, Cam Béo được người giúp việc trong biệt thự của Phó Kiêu đưa trở về.

Người giúp việc mỉm cười nói: "Xin chào, đây là con mèo của nhà em phải không?" Có người ôm nó về nhà sung sướng làm sao, đỡ bớt vài bước đi đường, Cam Béo không hề sợ hãi nằm ở trong ngực người giúp việc.

Cô bé học sinh cấp ba nghĩ rằng Cam Béo lại gặp rắc rối bèn trừng mắt nhìn nó sau đó mỉm cười: "Đúng vậy, bé Cam lại chạy tới ăn vụng tủ lạnh nhà anh hả? Hay là cướp thức ăn cho mèo của nhà anh?"

"Không có." Người giúp việc lắc đầu, lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho cô bé: "Là như vầy, nhà chủ anh có nuôi mèo con nên lấy danh nghĩa của nó tổ chức công ích chuyên phụ trách công tác cứu hộ mèo hoang còn liên hệ với bệnh viện tiến hành triệt sản cho mèo miễn phí, cậu chủ bảo tôi hỏi em có cần không, nếu cần cậu ấy có thể xin một suất cho em."

Cô bé có chút do dự, cô luôn muốn mang bé Cam đi triệt sản để tránh cho nó luôn chạy ra bên ngoài nhưng dù sao cô cũng là học sinh cấp ba, không có nhiều tiền và cũng ngại khi xin tiền bố mẹ, cô định tốt nghiệp cấp ba xong thì nghỉ hè đi làm tích tiền.

Bây giờ có thể làm trước tốt hơn rất nhiều nhưng liệu tổ chức công ích có điều kiện kém cỏi không?

Người giúp việc như thể nhận thấy sự do dự của cô bé bèn đưa danh thiếp và nói: "Tụi anh đang hợp tác với bệnh viện thú y Nhạc Phong, các bác sĩ ở đây đều được bảo đảm."

Bệnh viện thú cưng Nhạc Phong, đôi mắt cô bé sáng lên, sao lại không tốt chứ, cô từng nghe các bạn học nuôi thú cưng khác nói nơi đó là một bệnh viện nhà giàu trong số các bệnh viện thú cưng, bình thường hẹn trước đều phải xếp tới mấy tháng.

Cô bé vội vàng nhận lấy danh thiếp, ngại ngùng nói: "Vậy phiền toái các anh rồi."

Cam Béo đang lười biếng nằm trong lòng người giúp việc đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, toàn thân run lên. Lập tức nó thả lỏng, liếm móng vuốt, duỗi thân không khỏi cảm khái.

Tính tình Tiểu Đường Cao thật là xấu, không phải bị mấy con mèo khác biết được bí mật sao? Vậy mà thẹn quá thành giận.

Nể tình Tiểu Đường Cao yêu mình, nó đành khoan hồng độ lượng tha thứ.

Chao ôi, nó thật khó khăn!

*

Sau khi dạy dỗ Cam Béo, tinh thần Tiểu Đường Cao sáng láng hóa thân thành Tô Trạch Ninh, mới sáng sớm cậu đã bị Phó Kiêu kêu lên văn phòng.

Trên đường đến văn phòng, cậu cảm thấy dọc đường có ai đó đang chỉ trỏ vào mình.

Nhưng khi cậu ngẩng đầu lên, những tầm mắt đó lại biến mất.

Cậu bước đến văn phòng đầy nghi hoặc.

Sắc mặt Tiểu Lục kỳ quái nhìn cậu.

Lòng Tô Trạch Ninh nao nao nói: "Làm sao vậy?"

Tiểu Lục kinh ngạc nói: "Cậu không biết?"

Vẻ mặt Tô Trạch Ninh khó hiểu: "Biết cái gì?"

Tiểu Lục à một tiếng và cho cậu xem đoạn video được share điên cuồng trên mạng.

Tô Trạch Ninh sửng sốt, đây không phải là nội dung quay phim vào ngày hôm qua sao?

Tiểu Lục sợ hãi vỗ vỗ vai Tô Trạch Ninh nói: "Không ngờ, cậu cừ thật đấy."

Tô Trạch Ninh lắc đầu nói: "Tôi hát bình thường lắm, chỉ là thắng ở bài hát rất bắt tai và dễ thuộc thôi."

Tiểu Lục thở phào nhẹ nhõm nói: "Tôi cảm thấy bài hát chủ đề của video quảng cáo hay hơn." Tiểu Lục nhấp vào video lên hotsearch thứ hai và hào hứng cho cậu xem, có vẻ phát hiện mình không nên nói như vậy bèn vội vàng đính chính: "Cậu đừng bận tâm, tôi không phải nói cậu hát không hay, chỉ là tôi thích bài hát chủ đề của video quảng cáo phim hơn thôi".

Nghe khúc nhạc dạo đầu xong, sắc mặt Tô Trạch Ninh bất đắc dĩ: ...

Cậu không bận tâm, thật đấy, dù sao cả hai đều là cậu cả.

Lúc Tô Trạch Ninh đẩy cửa phòng làm việc của Phó Kiêu ra.

Anh đang quay lưng lại với cậu, nhìn xuống dòng xe cộ như nước chảy, người đàn ông đẹp trai mặc vest đen có dáng người cao thẳng nhưng cũng có chút cô đơn lẻ loi.

Cậu không nhịn được tiến lên một bước. Đưa tay về phía anh rồi lại buông xuống. Phó Kiêu có vẻ vô cùng cô đơn nếu bên cạnh anh có một người ở bên thì hay biết mấy.

Khi nghĩ đến có một người xa lạ đứng bên cạnh Phó Kiêu, đột nhiên đáy lòng cậu rầu rĩ.

Phó Kiêu đi đến cạnh bàn làm việc và mở ngăn kéo ra, trong ngăn kéo có một hợp đồng và một chiếc nhẫn, ánh mắt anh rơi vào chiếc nhẫn, một lúc sau mới dời đi, lấy ra hợp đồng duy nhất thuộc cấp cao nhất rồi đưa nó cho Tô Trạch Ninh: "Cậu ký tên đi."

Bây giờ không phải lúc để trao nhẫn cho thiếu niên ở trước mắt, thời khắc như thế xứng đáng với một ngày đặc biệt.

Phó Kiêu hờ hững suy nghĩ, ngón tay của thiếu niên trắng nõn thon dài khi đeo chiếc nhẫn đó nhất định trông rất đẹp.

Cậu ngồi đối diện hồi lâu không nhúc nhích, anh nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lại.

Cùng lúc đó, cậu cũng ngẩng đầu lên, ngoài dự đoán của anh không ngờ cậu lại đẩy hợp đồng qua, nghiêm túc nói: "Không, tôi không ký." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top