Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Shim San dưới sự phối hợp của Seol Ah cẩn thận an bài cuối cùng cũng giúp Yang Myung Gun nhìn thấy Heo Yeon Woo.

Từ sau lúc đó hắn không ngừng nghĩ về nàng, nên hiện tại hắn vô cùng kích động.

Hắn đã từng cho rằng lòng hắn đã chết kể từ lúc Heo Yeon Woo ra đi, nhưng mà, từ lúc gặp được Wol hắn bỗng phát hiện trái tim tưởng như đã chết lại đang đập kịch liệt trở lại!

Yang Myung Gun  tin tưởng, bất luận nàng có yêu cầu quá đáng với hắn như thế nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ tình nguyện đáp ứng nàng.

Nhìn thân ảnh đang cách hắn càng lúc càng xa, Yang Myung Gun quyết tâm, lần này hắn tuyệt đối sẽ không buông tay, cho dù buông tay là lựa chọn tốt nhất cho đối phương, hắn cũng sẽ vì mình mà cố gắng một lần.

Cải thìa trong hoa viên của điện Gyo Tae cuối cùng đã có thể ăn, Tô Duyệt đầu tiên sai Si Hwa chế biến cho mình ăn đã. Sau đó lại nhớ tới Lee Hwon muốn nàng mời hắn đến ăn cải thìa, Tô Duyệt thật sự không muốn mời Lee Hwon đến điện Gyo Tae để đối mặt với cái vẻ kỳ quái của hắn nên trực tiếp sai người đem rau đến điện An Khang, kệ hắn thích ăn thế nào thì ăn!.

Nhưng mà, chỉ tặng cho điện An Khang mà không tặng cho Đại Vương Đại Phi và Đại Phi thì không ổn (Đại Phi ở đây là mẹ ruột của Lee Hwon nhé), Tô Duyệt lại sai người đem tặng cho Đại Vương Đại Phi và đại phi một ít.

Vốn rau đã không nhiều lắm bây giờ lại ít đến đáng thương. Vì thế, Tô Duyệt đã kiếm được một thú vui mới: cống hiến bản thân cho công cuộc làm nông, nỗ lực trồng càng nhiều rau càng tốt.

Nhưng Tô Duyệt còn chưa nghĩ ra nên trồng rau gì tiếp theo, bên điện An Khang đã phái thái giám đến chuyển lời của điện hạ: Thỉnh Trung Điện nương nương đến điện An Khang cùng điện hạ nếm thử cải thìa nương nương mới thu hoạch.

Cải thìa? Tô Duyệt đang suy nghĩ lại nghe thêm lời đó, liền nghĩ sao không tiếp tục trồng thật nhiều cải thìa, vừa dễ trồng vừa dễ ăn lại lớn rất nhanh.

Nhưng quyết định thì quyết định, dù sao nàng cũng không thể không cho Lee Hwon mặt mũi, đành phải mang Si Hwa và Si Bang ngoan ngoãn theo thái giám kia đi tham dự bữa tiệc cải thìa.

Tuy rằng đã mấy ngày Tô Duyệt chưa đặt chân đến điện An Khang, nơi này cũng chẳng có gì thay đổi, ngay cả hành thượng đứng ngoài hậu điện đang cười hề hề với nàng kia cũng chẳng có gì biến hóa.

Tô Duyệt nhìn bộ dáng chân chó kia của hắn, tuy là không ghét nhưng cũng mặc kệ hắn, lập tức đi vào trong điện.

Trong điện, Lee Hwon đang đợi ở bên bàn ăn. Tô Duyệt nhìn cái vẻ ta đây của hắn suy nghĩ thứ nhất là có âm mưu, suy nghĩ thứ hai chính là có đại âm mưu.

Đến gần bàn ăn, Tô Duyệt có chút không yên dựa theo chỉ thị của Lee Hwon ngồi xuống đối diện.

Lee Hwon nhìn vẻ nao núng của Trung Điện ở đối diện mình, nhất thời không biết nên mở miệng nói gì. Hôm nay hắn gọi Trung Điện đến cũng không có chuyện quan trọng gì, chỉ là lần trước sau khi hắn đi thỉnh an Đại Vương Đại Phi gặp Trung Điện ở đó đến nay cũng chưa gặp lại nàng.

Cũng không nghe điện Gyo Tae có tin tức gì, nàng có lẽ đang giận hắn. Nhưng mà nếu hắn chủ động đến điện Gyo Tae thì lại quá mất mặt, hoặc nói luôn là không có lý do danh chính ngôn thuận để đến đó. Hắn luôn chờ nàng khi nào thì mang cây thang đến cho hắn- thỉnh hắn đi điện Gyo Tae.

Nhưng mà, không biết có phải nàng cố ý không hiểu ý tứ của hắn hay không, chẳng những không thấy nàng mở miệng thỉnh hắn đến điện Gyo Tae, còn trực tiếp sai người mang rau đến điện An Khang.

Lee Hwon không biết là nên tức hay nên cười đây.

Đành vậy, trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, do dự một phen Lee Hwon vẫn quyết định lợi dụng đống rau này mà triệu Trung Điện đến điện An Khang.

Nhưng mà khi gọi được người tới rồi, Lee Hwon lại không biết phải nói gì.

Trong lúc nhất thời, trong điện chỉ còn lại không khí xấu hổ của hai người.

Lee Hwon định thần lại một chút, vừa mới chuẩn bị đưa đũa cho Trung Điện nhằm giảm bớt bầu không khí xấu hổ này thì hành thượng bên ngoài hành lang gọi: “Điện hạ”.

Lee Hwon buông tay, âm thầm xiên hành thượng như con nhím trong lòng một trăm lẻ một lần, lời nói ra có chút khó chịu: “Chuyện gì?!”.

Hành thượng ở ngoài cửa chợt nghe khẩu khí của điện hạ không tốt, nhưng cũng không thể không tiếp tục nói: “Bẩm điện hạ, Đại Vương Đại Phi thỉnh chủ thượng điện hạ cùng Trung Điện nương nương đến điện Gon Won dùng bữa, nói là có chuyện quan trọng”.

Nghe hành thượng nói vậy , Lee Hwon cũng không có thời gian quản cái khác, chỉ đành mang theo Tô Duyệt đến điện Gon Won.

Hai người đến điện Gon Won cũng không có khả năng vừa mới thấy mặt Đại Vương Đại Phi đã hỏi nàng gọi có chuyện gì, chỉ đành ăn cơm, nghĩ chỉ lát nữa thôi nàng sẽ nói.

Ai biết một lát này chính là hết một bữa cơm. Đại Vương Đại Phi sau khi ăn xong mới mở miệng nói: “Chủ thượng và Trung Điện cũng đã đại hôn được tám năm”.

Lee Hwon và Tô Duyệt chỉ đành gật đầu dạ vâng.

Không biết Lee Hwon đang nghĩ gì, Tô Duyệt chỉ cảm thấy Đại Vương Đại Phi gọi bọn họ tới chắc chắn không có chuyện gì tốt, sự thật chứng minh, miệng của Tô Duyệt quả thực vô cùng thối, Đại Vương Đại Phi nói tiếp: “Đã tám năm rồi mà Trung Điện và chủ thượng chưa từng hợp phòng. Lúc đầu vì các ngươi còn nhỏ không thích hợp hợp phòng, chờ đến tuổi, huyên nhi lại vì cơ thể bệnh tật, vài lần chuyện này đều trì hoãn. Thật vất vả đến giờ, huyên nhi thân thể cũng đã tốt, cho nên việc này không thể cứ chần chừ được nữa, để tránh đêm dài lắm mộng chủ thượng cùng Trung Điện phải mau chóng chọn ngày hợp phòng, có thể sớm sinh hài tử, dẹp an quốc bang. Chủ thượng và Trung Điện thấy thế nào?”.

Tô Duyệt nghe xong những lời này trong lòng cả kinh đến mức muốn bật dậy, thấy thế nào là thế nào?

Nếu đáp ứng, nàng sẽ thất thân!

Quỷ mới đáp ứng! Nhưng mà trước mặt mình cũng không phải người dễ bắt nạt, cứng đối cứng là không thể, nàng phải nhanh chóng nghĩ ra kế sách mới được.

May mắn là nghĩ tới đây trên mặt Tô Duyệt vẫn miễn cưỡng duy trì ở mức bình tĩnh, nếu không đã sớm trở mặt rồi.

Nhưng mà, Tô Duyệt lại nghĩ người không muốn hợp phòng nhất hẳn là Lee Hwon, xem trong phim hắn đối với Heo Yeon Woo thâm tình chân thành, quyết chí thề không yêu ai khác, làm sao có thể quên Heo Yeon Woo mà lâm hạnh nữ nhân khác được, cho nên thật ra căn bản nàng cũng không cần phải nói gì, chỉ cần đợi Lee Hwon cự tuyệt là được.

Như vậy nàng có thể làm ngư ông đắc lợi. Nàng lần đầu tiên phát hiện hóa ra mình lại thông minh như thế.

Vì thế Tô Duyệt cái gì cũng không nói, chờ Lee Hwon mở miệng cự tuyệt, trong mắt người khác lại thành Trung Điện nương nương thẹn thùng chờ mong nhìn chủ thượng điện hạ.

Rốt cục, dưới ánh mắt chăm chú của Tô Duyệt, Lee Hwon mới nói: “Tôn nhi nghe theo chủ mẫu an bài”.

Tô Duyệt: …

Ơ ????

Không phải không đồng ý sao? Không phải cự tuyệt sao?

Nghe Lee Hwon trả lời xong đầu óc Tô Duyệt liền hóa đá.

Sau đó Đại Vương Đại Phi hỏi nàng: “Còn Trung Điện thì sao?”.

Tô Duyệt trong lòng lộn xộn, chỉ biết trả lời theo Lee Hwon: “Nô tì nghe tổ mẫu an bài”.

Đại Vương Đại phi nghe xong lời này vô cùng vừa lòng, thái độ cũng bắt đầu hòa ái hơn: “Tốt tốt! Ta đã nhờ quốc vu Tinh Túc Sảnh bói qua, ngày thích hợp nhất là ngày mai”.

Nhìn Lee Hwon không hề có một chút bộ dáng muốn phản bác, Tô Duyệt thật sự ngốc luôn rồi.

Ra khỏi điện Gon Won, Tô Duyệt đánh bạo chủ động mời Lee Hwon đến điện Gyo Tae.

Phân phó thị nữ chuẩn bị tốt rồi mới nói bóng gió Lee Hwon xem nguyên nhân vì sao lại làm như vậy.

Tô Duyệt còn tự tay nâng trà đưa cho Lee Hwon ở đối diện: “Điện hạ, hôm nay ở điện Gon Won…Làm sao có thể…”.

Lee Hwon tiếp nhận trà của Tô Duyệt, uống một ngụm mới chậm rì rì mở miệng: “Trung Điện yên tâm, chuyện quả nhân không đồng ý, có miễn cưỡng không thành công”.

Sau đó rời đi.

Tô Duyệt nhìn bóng lung hắn rồi nghĩ đến lời hắn nói, ý tứ kia chính là…Hắn đáp ứng hợp phòng với Đại Vương Đại Phi chỉ là kế hoãn binh, cho nên hắn căn bản là khinh thường nàng chứ gì.

Nghĩ vậy, Tô Duyệt an tâm, trinh tiết của mình đã được bảo vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top