Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Em từng yêu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn editor quá lười huhu :'>

===***===

Mười bảy tiếng đồng hồ sau, màn đêm buông xuống chạng vạng, Tịch Cửu xuất hiện ở cửa quán "Sa rượu".

Ngửa đầu nhìn Sa Rượu tráng lệ huy hoàng, Tịch Cửu khộng nhịn được cười một tiếng...

Sống tại nơi này không tính là đáng thương, gió thổi không đến, bão cuốn không trôi, ở đây không cần lo cái ăn, cái mặc, giờ đây không cái gì cậu không tiếp thu được.

Tịch cửu tiến vào Sa Rượu, giống như khách quen đến chơi, trong miệng nhàn nhã cất tiếng hát be bé. Cậu như ngựa quen đường cũ mà đi vào khu công tác cao tầng của Sa Rượu... Nơi đó là chỗ La Khế mỗi lần đi thị sát đều ghé qua.

Không rõ nguyên nhân là gì mà người làm ở đây ngăn Tịch Cửu lại, còn nói là chỉ nhân viên mới có thể vào chỗ này.

"Tôi tới tìm lão bản của các người." Tịch cửu trong miệng ngâm viên ô mai, mơ hồ nói không rõ, "Hơn nữa lão bản các người cũng đang đợi tôi. "

Nhân viên đó nghe vậy thì sửng sốt một chút, theo bản năng hỏi, "Xin hỏi ngài là gì của lão bản chúng tôi?"

Tịch cửu nhai nhai viên ô mai rồi nuốt xuống, nghiêng đầu suy tư vài giây, tùy theo cười nói, "Lão bản của các người là chồng tôi, cậu nói tôi xem lão bản các người là người thế nào? "

Tên nhân viên nghe xong càng thêm mê mang.

" Cậu đi trước đi. "
Sau lưng tên nhân viên đột nhiên truyền đến thanh âm bình lãnh của La Khế. Tên đó cuống quýt xoay người xem là ai rồi lại vội vàng khom người trả lời: " Vâng thưa lão bản.". Nói xong, tên đó nhanh chóng rời đi.

La Khế đến gần Tịch Cửu, ánh mắt nguy hiểm, thanh âm âm lãnh: " Em vừa rồi nói gì, tôi là chồng em? "

Tịch Cửu lại lấy một viên ô mai nhét vào trong miệng, một bên nhai một bên không chút đẻ ý nói: " Chúng ta đã đi đăng kí bảo lãnh kết hôn, rồi còn làm lễ cưới, anh nói xem thế nào? "

La Khế âm hiểm cười, ánh mắt tức khắc biến sâu không lường được, "Đúng vậy, tôi thế nào lại quên việc này được nhỉ? "

Tịch cửu cười cười, "Được rồi, không nói chuyện đó nữa, tôi nên đi đâu đây? Tới gian phòng kia tiếp khách sao? "

Tịch cửu nhìn La Khế, ánh mắt thản nhiên vô cùng, cứ như đang nói chuyện phiếm cùng bạn bè vậy.
La Khế hận nhất chính là bộ mặt như vậy của Tịch Cửu, làm như hắn có làm gì cậu, cậu cũng vẫn coi như đó là chuyện hiển nhiên, giống như hắn chỉ đang tự tra tấn bản thân mình vậy.
Mà Tịch Cửu, người mà hắn đem nhốt đánh ở địa ngục Vô Gian với ân oán tình thù, đã sớm chỉ còn lo cho bản thân mình.

La Khế ánh mắt lúc sáng lúc tối, tầm mắt đảo qua toàn thân Tịch Cửu, sau đó mới có thâm ý khác hỏi, "Thân thể khôi phục rồi? Em rời đi Sa Rượu tới nửa năm, có không ít khách hàng đang chờ em đấy. "

Tịch cửu nhún vai, "Không tính hoàn toàn khôi phục, nhưng một lần tiếp vài ba bốn người là không thành vấn đề, bất quá trên người còn nhiều vết thương sợ làm giảm hứng thú của khách thôi. "

"Không sao, có rất nhiều khách có ham mê đặc thù, thường thường họ rất thích vết thương chồng chất. "

"À vậy sao? ". Tịch cửu nói rồi xoay người đi đến thang máy, trong miệng tiếp tục nhai ô mai, "Tôi đây sẽ trực tiếp đi đến phòng kia hậu hạ, nhưng giờ cần đi tắm đã. "

Tịch Cửu đi đúng vào gian phòng tình thú của nửa năm trước, trước tiên cậu đến phòng tắm tắm rồi mới mặc bộ áo tắm màu trắng ngồi đợi ở đầu giường.

Gian phòng này nữa năm trước hay nửa năm này đều giống nhau, chỉ có thêm một bình hoa to gần nửa người đặt ở góc tường.

Chỉ chốc lát sau cửa phòng bị mở ra, La Khế đi vào phòng, tay vẫn còn kẹp thuốc lá, hắn nhìn Tịch Cửu thờ ơ ngồi ở đầu giường, khẽ cười nói, "Quả nhiên là thói quen, cư nhiên vẫn bình tĩnh, có lẽ trong lòng còn không chừng có chút mong chờ. "

Tịch cửu chậm rãi cởi xuống áo tắm dài bên hông, cả ngực lõa thể dựa vào đầu giường, "Đã thành thói quen, tôi đương nhiên có thể bình tĩnh đối mặt."Tịch cửu cười, "La ca đây là muốn đích thân thượng tôi sao?"

La Khế ngồi xuống sô pha nhỏ gần đâu giường, phun khói chậm rãi nói, "Từ lúc em đến Sa Rượu cho tới bây giờ, hai chữ Kyle em chưa từng nói ra, vậy là thế nào? Em không phải vì muốn cứu Kyle nên mới chủ động tới cửa sao? "

Ý cười trên mặt Tịch Cửu dần dần biến mất....

"Để tôi đoán xem em hiện tại đang nghĩ cái gì nhé. " Khóa miệng La Khế âm tà, ý cười càng đậm, "Em nhất định đã cảm thấy là nếu lập tức đưa ra đề nghị bắt tôi thả Kyle, ngược lại sẽ làm tôi càng thêm giận chó đánh mèo tên Kyle, cho nên em mới nghĩ là chờ tôi đem em tra tấn đến gần chết, lửa giận trong lòng tôi hơn phân nửa được dập tắt rồi mới nhắc đến yêu cầu, như vậy khả năng em cúi đầu cầu xin sẽ nhân được sự thương xót từ tôi sẽ cao hơn? Rồi ... Sẽ thả Kyle, phải không? A Cửu. "

Một tiếng 'A Cửu ' ở cuối cùng, La Khế có thâm ý khác.

Tịch cửu mặt vô biểu tình nhìn La Khế, hai tay nắm chặt lấy áo tắm bên người.

"Hối hận sao?" Kyle âm hiểm cười nói, "Đêm đó em vốn có cơ hội giết tôi, nhưng em lại để tôi sống, cho nên nếu Kyle bị tôi giết, em so với tôi lại càng nhiều trách nhiệm với hắn. "La Khế đứng lên đi đến mép giường, nhéo cằm trắng nõn của Tịch Cửu, mị cười hỏi, "Đêm đó, vì sao không cho Kyle giết tôi? ". Đôi tay Tịch cửu nắm lấy tay La Khế rồi đốidiện với hắn, cậu chậm rãi trả lời, "Tôi buông tha anh và để anh thương tổn tôi, đều là lợi thế mà tôi dùng để phủi sạch mối quan hệ với anh, biết không La Khế, từ khi cùng anh quen biết cho tới bây giờ, điều tôi rốt cuộc có thể làm được là ' không yêu anh'... "

La Khế có hơi giật mình, chốc lát lại giống như có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh hiện lên một trận trào phúng: "Không yêu? Ha ha, em từng yêu? Hả? "

Ngón tay La Khế nhéo cằm Tịch Cửu bỗng nhiên dùng sức, cơ hồ muốn bóp nát xương cốt cậu, "Dầu óc em chỉ dành cho tiền tài, tính toán, lừa đảo, cho nên bất luận em nói cái gì ra, tôi cũng không tin. Em không cần phải ở trước mặt tôi vắt hết óc giải vây cho bản thân vì 'để em thống khổ' là lạc thú duy nhất trên đời của tôi. "

La Khế thấy ánh mắt Tịch Cửu  không có một tia dao động, cười lạnh một tiếng, giơ tay chỉ vào mặt gương cách đó không xa.
"Nhìn thấy cái gương kia không? Kyle của em ở mặt đằng sau đó. "

Đó là mặt pha lê chỉ nhìn được một hướng, ở trong phòng nhìn lại là một mặt gương đơn giản, nhưng kính sau người khác có thể xuyên thấu qua gương thấy rõ trong phòng hết thảy.

Điểm này Tịch Cửu đã biết từ nửa năm trước.

La Khế vừa dứt lời, Tịch Cửu không thể tin được lập tức quay đầu ngược lại với mặt gương, còn chưa kịp xoay đầu, cậuđã bị La Khế bóp cổ ấn trên giường.

Tịch cửu cuống quít túm lấy một bên chăn mỏng, ý đồ che đi hạ thể trần trụi của mình. La Khế liền phát hiện ra, hắn trực tiếp đem trên chăn ném xuống đất.
"Để ý tới tên đó tới vậy? "La Khế âm hiểm cười nói, " Không nghĩ tới có ngày hắn ta sẽ nhìn thấy bộ mặt này của em sao? "

Tịch Cửu không hề nhúc nhích, mà là hít sâu một hơi, ánh mắt bình tĩnh nhìn La Khế, "Tôi sẽ không chạy, tôi cả đời đều ở chỗ này, cho dù anh có làm gì tôi, tôi cũng không rời nơi này."

"Thì sao?"

"Thả Kyle."

"Em rốt cuộc nói ra câu quan trọng nhất đêm nay rồi. "La Khế cười lạnh, "Đáng tiếc, tôisẽ không tha cho hắn, không chỉ sẽ không tha hắn, tôi còn sẽ giống như việc đùa bỡn em vậy, tìm người đem tên đó làm từ trong ra ngoài. Em cảm thấy tôn nghiêm của hắn bị phương thức này giẫm đạp, thì sau này có thể cùng em sống mà không để bụng gì khônh? Đừng nói là về làm việc cho Viên Thịnh Giang, có khi làm người bình thường cũng không được. "

Khuôn mặt trấn định của Tịch Cửu rốt cuộc dần dần ngói sụp, cậu biết La Khế nói được làm được, hắn hoàn toàn có thể làm ra loại chuyện này.

"Đây là...." Tịch cửu cắn răng, run rẩy môi nói: " Đây là việc riêng giữa tôi và anh! "

Rốt cuộc có thể thấy được biểu tình mà mình mong muốn, La Khế cảm thấy mỹ mãn vuốt ve gương mặt Tịch Cửu, "Đúng vậy, chính là như vậy, nước mắt đâu tuôn ra đi...."

===***===

Edit chương này khó vãi lúa :((

Các tình yêu đọc truyện vui vẻ và đừng quên nhấn sao cam cam nha :3 yêu yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top