Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong hai năm tiếp xúc, lần đầu tiên hắn thấy cô chân thành, tha thiết đến vậy, tâm ý trăm phần trăm mỉm cười, rõ ràng là khuôn mặt bình thường, nhưng trong nháy mắt, Sehun lại cảm thấy tất cả ánh mắt trời rực rỡ đều tập trung quanh người cô, xinh đẹp, quyến rũ, rất gợi cảm một cách tự nhiên… Tim đập thình thịch!

Tim đập lệch nhịp, hơi thở của hắn trở nên căng thẳng, thấy mình hơi thất thố, hắn giả ho nhẹ một tiếng, cười một cách dịu dàng:

-Đừng khách sáo.

Aizzz… Hắn hiểu cô cảm ơn mình về cái gì.

-Ưm… Tôi không quấy rầy anh nghỉ ngơi nữa…

Nhẹ nhàng gãi đầu, Lisa cảm thấy mình nên rời đi, dù sao tiếp tục ở lại đây cũng rất kỳ lạ.

-Cô không quấy rầy tôi nghỉ ngơi.

Giống như nhìn ra vì sao cô rời đi, Sehun cũng không để cô đi một cách đơn giản vậy.

-Ừm, tôi hình như còn hơi sốt, đầu choáng váng, tôi đi về trước nghỉ ngơi…

Cái khó ló cái khôn, cô nghĩ có thể lấy lý do mình đang bị cảm làm cái cớ ra về.

-Còn sốt?

Đáy mắt hiện lên ánh nhìn quái lạ, hắn nở nụ cười thú vị.

-Tôi nhớ rõ hôm qua y tá đã cho cô uống thuốc hạ sốt, một giờ trước nhiệt độ cơ thể hoàn toàn bình thường, bác sĩ nói cô ngủ hai ngày liền, bị cảm cũng đã khá hơn, cô xác định cô còn sốt? Muốn nhờ tôi bấm chuông gọi y tá đến đây xem lại cho cô không?

Aizzz… Hắn chờ xem cô phản ứng như thế nào.

-Khám, tiêm? Không cần, không cần!

Từ nhỏ đến giờ cô sợ nhất là tiêm, khua mạnh hai tay, gấp giọng kêu lên:

-Đột nhiên tôi thấy không còn choáng váng nữa, cũng thấy người khá hơn rất nhiều, thực sự không cần phiền đến y tá đâu!

-Thật sự rất tốt? Đừng cậy mình khỏe nhớ!

Nhìn thì như quan tâm, thật ra là đang chỉnh cô.

-Không phải tôi cậy khỏe đâu, thật sự là tôi khỏe mà!

Bối rối gật đầu, ra sức mà gật, cô thật sự rất muốn khóc.

Aizzz… Vừa mới tỉnh lại cô đã cảm thấy bệnh trạng của mình biến mất rất nhanh, thân thể cũng thoải mái hơn, nhưng cô lấy cớ này tránh người không được sao?

Cứ phải đối đầu với cô mới chịu được sao?

Lisa cảm thấy lòng mình phẫn nộ đến cực điểm, lấy cớ mình bị cảm chưa khỏi, bây giờ lại không thể đi được, ngược lại còn bị bắt tiêm, mất nhiều hơn được, chỉ có thể cố hết sức vắt óc ra tìm lý do khác, lúc này có một bóng người đẩy cửa đi vào…

- Sehun, cháu cảm thấy như thế nào? Bà nội vừa mới hỏi bác sĩ…

Oh lão phu nhân, một người nhỏ gầy, nhưng lại khỏe mạnh, kỳ nữ một tay gây dựng nên Tập đoàn BND vừa nói chuyện vừa vào phòng bệnh.

Trên khuôn mặt già nua của bà đầy những nét sương gió qua năm tháng, nhìn không ra chút khôn khéo, giỏi giang nào thể hiện trên thương trường, đây chính là bà nội của đứa cháu hiền lành, hòa ái này.

-Bà nội, đừng nói chuyện này nữa.

Cười khẽ cắt ngang lời nói của bà lão, Sehun không quên thay hai người giới thiệu.

-Bà nội, đây là thư ký bên cạnh cháu, Lailisa, cháu nghĩ hẳn hai ngày nay bà nhìn mặt cô ấy khi ngủ rất quen thuộc, thư ký Lisa, đây là…

-Tôi biết.

Cười một cách vội vàng, Lisa vội vàng chào hỏi:

-Xin chào lão phu nhân.

Ai da! Lúc trước khi Oh lão phu nhân chưa về hưu, lúc đó cô ở Tập đoàn BND chỉ là một thư ký nhỏ bé, bởi vì chức vụ rất nhỏ, mặc dù ở công ty cô cũng từng nhìn thấy lão phu nhân từ rất xa, nhưng khẳng định bà lão này không có ấn tượng gì với một thư ký nhỏ nhoi như cô.

Sau này Sehyn về nước tiếp nhận công ty, tuy cô bất ngờ được thăng làm thư ký bên cạnh Tổng tài, nhưng không giống như người khác, dùng việc công để làm chuyện riêng, ngược lại công và tư cực kỳ rõ ràng, trừ chuyện làm việc và giả làm bạn gái Tổng tài đến tham dự các bữa tiệc thì chưa bao giờ hắn yêu cầu cô làm chuyện gì riêng tư cả.

Mà hai năm nay hắn tiếp quản công ty, Oh lão phu nhân giao hết cho cháu nội mình nắm mọi việc trong tay, rốt cuộc chưa từng nhúng tay vào việc gì, ngay cả cửa lớn của công ty cũng chưa từng bước quá nửa bước.

Theo tình huống này, tuy rằng là thư ký bên cạnh Tổng tài, theo lý mà nói thì đã sớm tiếp xúc với Oh lão phu nhân, nhưng trên thực tế là…. không hề có! Cô và Oh lão phu nhân chưa bao giờ tiếp xúc với nhau, mãi cho tới hôm nay.

Lúc vào phòng bệnh, trong lòng lão phu nhân tràn đầy ý định mình hỏi thăm sức khỏe cháu ruột, nhưng cuối cùng lại đứng ở một bên thăm hỏi ân cần cô, có thể nhìn rõ sự xinh đẹp lúc còn trẻ qua nét cười trên gương mặt bà.

-Thư ký Lisa, cháu tỉnh rồi? Nếu không tỉnh, ta còn tưởng cháu bị bệnh gì nặng lắm, chưa khám ra bệnh.

Lời của bà lão vừa nói ra, nhất thời Sehun vì không nhịn được mà bật cười, mà Lisa thì xấu hổ đỏ mặt, khóe miệng không nói gì mà run run, không nhìn rõ cô đang nghĩ gì…

Hai người này quả không hổ là bà cháu cùng một nhà, bề ngoài nhìn thì ôn nhã có lễ, kỳ thật bộ xương bên trong đều lại là một con hồ ly, lúc nào cũng làm người khác chết đứng.

Aizzz…. Biết nói gì bây giờ, cô không bị thương gì nhưng nằm trên giường bệnh còn lâu hơn cả người bị thương, cô còn có thể nói gì?

Không còn lời nào để nói!

Trong lòng thầm nghĩ bi phẫn, Lisa cười xấu hổ:

-Chuyện kia… cảm ơn lão phu nhân và Tổng tài đã quan tâm cháu hai ngày vừa qua, cháu nghĩ không nên quấy rầy hai người nữa, cháu xin đi trước…

Vừa nói vừa bước lùi ra cửa, cô hận mình không thể xoay người chạy ngay lập tức.

Mắt nhìn thấy cô định chạy, hai người nhà họ Oh, một già một trẻ liếc nhìn nhau một cái, không hẹn mà gặp, hai cặp mắt thâm thúy đó sáng lên như sao…

-Thư ký Lisa, cô đợi một lát.

Tiếng nói trầm thấp như gió mùa xuân vang lên, giây cuối cùng cô bước ra cửa phòng bệnh, Sehun liền gọi cô lại.

Á… Chỉ chậm một bước!

Bóp chặt tay lại, Lisa bất đắc dĩ quay đầu, đã thấy hắn lộ ra gương mặt tươi cười lừa người gạt thế, trong nháy mắt thấy ớn lạnh từ lòng bàn chân cho tới da đầu, giọng nói trần ngập tuyệt vọng.

-Tổng tài còn gì dặn dò sao?

-Tuy rằng tục ngữ nói, làm ơn không cần báo đáp, tôi cũng không muốn người khác phải báo đáp mình, nhưng cô còn chưa làm gì đã vội đi rồi, đó là cách mà cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình sao?

Vô tình mà như cố ý, Sehun chỉ vào cái tay đang bó bột cùng với bên hông đang phải băng bó của mình, Sehun ngoài miệng thì nói không cần báo đáp, nhưng trên thực tế lại không phải vậy.

Ân nhân cứu mạng?

Nếu không phải hắn bắt cô lên xe thì cô có thể bị tai nạn xe cộ sao? Vì sao cái tên hồ ly xấu tính này có thể nói chuyện hợp tình hợp lý đến vậy?

Quả thật không dám tin vào những gì mình vừa nghe được, đnag muốn mở miệng cãi lại, đột nhiên nhớ tới Oh lão phu nhân còn đang ở đây, không thể ở trước mặt bà chê cháu bà ý được, hơn nữa cô còn có chút lương tâm, trong lòng hiểu rõ là nhờ hắn lấy thân bảo vệ cô thì hôm nay đến một cọng tóc của cô cũng không bị hao tổn gì, Lisa chỉ có thể bất đắc dĩ chịu đựng, âm thầm hít một hơi thật sâu, ảm đạm mở miệng:

-Tổng tài có căn dặn gì, cứ việc nói ra, tôi sẽ… tận lực làm việc!

Aizzz… bị hắn sai bảo chẳng khác gì giúp việc cả, đúng là vạn kiếp không phục!

Gật đầu vừa lòng, Sehun nở nụ cười, mà khi hắn mở miệng nói ra yêu cầu, trong nháy mắt, cảnh vật trước mắt Lisa như bị hóa thành đá rồi vỡ vụn, cả thế giới như bị sụp xuống dưới lòng bàn chân!

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top