Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10


      Để tránh việc tình cảm cá nhân ảnh hưởng tới công việc, nhiều công ty đã ban hành quy định cấm nhân viên yêu nhau trong công ty. Tuy Túc Duyên mới chỉ là thực tập sinh nhưng lúc  vào thì cũng được phổ cập khoa học về quy định này.

     Cậu cạn lời, trong nhất thời không biết nên trả lời Yến Cô Hành như thế nào.

      Chẳng lẽ lại bảo Yến Cô Hành đi từ chức? Đây là sản nghiệp của gia tộc người ta đấy. Nhưng bảo Túc Duyên đi công ty khác làm thì cậu cảm thấy có chút không cam lòng. 

     Nếu không được chuyển đi làm chính thức vì thiết kế không đạt yêu cầu thì Túc Duyên không nói làm gì. Nhưng rõ ràng là thiết kế của cậu rất tốt, thậm trí còn được khách hàng khen ngợi nhiều lần.

       Hmm?

      Từ từ......

     Bây giờ Yến Cô Hành chưa nói thẳng mối quan hệ giữa hai người. Thậm chí lúc chơi game hôm qua Yến Cô Hành còn khuyên cậu tránh xa cấp trên trong công ty.

     Nếu cậu ta chưa bảo, thì "Túc Duyên" sẽ "không biết" Yến Cô Hành là bảo bối số 1 mới đúng! Rốt cuộc thì đối phương cũng chưa bao giờ nói quá nhiều việc liên quan đến thế giới thật. 

     Cậu biết rõ bảo bối số 1 là Yến Cô Hành đều dựa vào thông tin lúc trước cậu chơi game otome!

     Túc Duyên "A" một tiếng, chớp chớp mắt.

     Đúng vậy! Đúng là như thế!

     Cậu và bảo bối số 1 yêu qua mạng thì liên quan gì đến cấp trên trong cơ quan - Yến Cô Hành?

     Chỉ cần Yến Cô Hành không nói rõ ràng, thì bọn họ không tính là người yêu!!!

    Túc Duyên trấn định nói: "Vâng, giám đốc Yến, chuyện này tôi biết, tôi sẽ tuân thủ."

    Yến Cô Hành: "......"

     Yến Cô Hành nâng mắt lên, nhìn vẻ mặt bình tĩnh vô tội của Túc Duyên. Nghe cậu đưa ra hứa hẹn thì lập tức hiểu.

     Căn bản là Túc Duyên không nhận ra thân phận của cậu ta, nghe những lời cậu ta nói thì chỉ cảm thấy khó hiểu, không lý giải được cậu nói vấn đề đấy làm gì. Lại nhớ đến việc Túc Duyên tưởng cậu ta là biến thái, Yến Cô Hành cau mày lại.

     Hay là trực tiếp làm rõ thân phận? Nói ra việc cậu ta là người chơi game cùng Túc Duyên, là bạn trai qua mạng của em ấy? 

      Người yên qua mạng đột nhiên trở lành người lãnh đạo trực tiếp, mà người này hôm qua vừa mới có những hành động vượt mức....Nếu đột nhiên nói ra chân tướng thì chắc hẳn Túc Duyên sẽ bị dọa sợ.

        Yến Cô Hành lại dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn vài cái.

         Cậu ta im lặng trong chốc lát, nói: "Được rồi. Tôi xem qua một số sản phẩm cậu làm. Chị Trương cũng khen cậu không dứt miệng, chuyển chính thức đã được suy xét rồi. Tôi sẽ dành một ít thời gian tìm người hoàn thành việc này, cậu quay về chỗ mình đi."

           Chuyện thẳng thắn thân phận thì cứ thuận theo tự nhiên.

            Việc Yến Cô Hành muốn ở bên Túc Duyên lâu lài là điều thật lòng. Thế nên cậu rất để ý tới những vấn đề có thể xảy ra giữa hai bọn họ. Cậu ta cúi đầu nhìn tập thông tin về Túc Duyên, hình như nghĩ đến điều gì đó, nói: "Bây giờ cậu không có tiền bối nào hướng dẫn. Sau này cậu đi theo tôi. Hôm nay là thứ 6 thì thôi, bắt đầu từ sáng thứ 2 thì đến văn phòng này chờ tôi."

        Túc Duyên sửng sốt, nhìn kĩ Yến Cô Hành vài lần: "...... Vâng."

       Túc Duyên ra khỏi văn phòng của Yến Cô Hành. Cậu liếc mắt qua một cái thì đã thấy Lâm Duyệt duỗi dài cổ nhìn sang bên này. Cậu ta còn chưa ngồi vào chỗ, Lâm Duyệt cầm ly, giả bộ như mình đang muốn đi đến bình lấy nước uống. Chớp mắt một cái, Lâm Duyệt lao đến cạnh Túc Duyên, lại ngó về phía văn phòng, đè âm thanh xuống, lén lút hỏi: "Giám đốc bảo gì cậu?"

     Túc Duyêng giơ tay làm dấu "OK".

     "Cậu làm được lắm!!" Lâm Duyệt đâm một cái vào vai Túc Duyên, trong đầu cậu có nhiều vấn đề khác muốn hỏi, nhưng vị trí này không thích hợp nói chuyện lắm. Lâm Duyệt vui vẻ rạo rực đi rót nước.

         Giữa trưa, Lâm Quyệt quấn lấy Túc Duyên ăn ké cơm, cậu tò mò dò hỏi quan hệ giữa Túc Duyên và Yến Cô Hành. Túc Duyên nghĩ ngợi, nói ra chuyện bạn bè chơi game cho Lâm Duyệt nghe, nhưng không đề cập tới việc người yêu. Cuối cùng nói: "Lúc tôi đi vào tìm giám đốc Yến, giám đốc Yến có nói rồi, chuyện trên mạng là trên mạng, còn ngoài đời là chuyện ngoài đời. Hai ta chỉ cùng nhau chơi game mà thôi, không liên quan tới công việc hiện thực. Còn bảo rằng tôi không cần nói cho những người khác trong công ty, miễn cho mai sau khó làm việc."

         Lâm Duyệt gật đầu ngay: "Oke, tôi hiểu rồi, chuyện này là đương nhiên. Trừ tôi ra thì việc này cậu đừng nói cho người khác. Nếu mà chuyện bị lộ ra ngoài thì cậu cứ việc tìm tôi." Cậu vỗ ngực đảm bảo.

       Túc Duyên đôi mắt lóe một chút: "Yên tâm đi, đối với người khác tôi còn lâu mới nói."

      Trong hiện thực tính cách của Túc Duyên có chút thẹn thùng, còn hơi hướng nội. Tuy rằng cậu hay ở thế giới giả tưởng làm khùng làm điên, cả ngày lôi kéo người làm quen, làm mấy trò hề nhìn qua rất lạc quan và hướng ngoại. Nhưng mà ở hiện thực, cậu im như nấm, chào hỏi nhau cũng không dám.

         Sau khi cậu vào công ty làm vẫn luông không có bạn bè, may mắn sau đó Lâm Duyện chủ động làm quen cậu, quan hệ của hai người cũng tốt dần. 

          Cả công ty, Túc Duyên chỉ thân với mỗi Lâm Duyệt.

          Chiều thứ sáu, công ty mở họp như lệ thường để tổng kết tuần.

          Trong buổi họp Yến Cô Hành chính thức giới thiệu bản thân. 

           Công nhân trong công ty sớm đã biết vị Thái Tử Gia này xuống công ty làm tổng giám đốc, nhiều người đều gặp qua Yến Cô Hành, thậm trí làm việc cùng nhau. Nhưng khi nghe cậu ta tự giới thiệu ngắn gọn về bản thân mình thì cả phòng vẫn nhiệt liệt vỗ tay chào đón Yến Cô Hành.

            Túc Duyên cũng vỗ tay theo đám đông,

          Yến Cô Hành khác với tổng giám đốc lúc trước của Bác Quan. Ít nhất thì lúc mở họp cậu ta không xoay loạn như cái bánh xe, nói đi nói lại một việc, vừa chán vừa dài dòng.

            Động tác Yến Cô Hành rất nhanh, cậu ta nói một lượt báo cáo tổng kết tuần này, cuối cùng nhàn nhạt hỏi mọi người: "Nếu ai còn có vấn đề gì thì nói luôn bây giờ. Nếu không có ý kiến thì cuộc họp đến đây kết thúc, mọi người có thể trở về bộ phận của mình."

             Nghe thấy thế, một cô gái ngồi ở hàng ghế phía trước giơ tay lên, đôi mắt lắp lánh nhìn Yến Cô Hành: "Xin hỏi giám đốc Yến có bạn gái chưa?"

              Yến Cô Hành liếc nhìn nàng một cái, sau đó vô ý thức quét mắt sang phía Túc Duyên. Giọng nói của cậu trầm ổn nói: "Không có bạn gái."

               Túc Duyên: "......"

           Trong phòng họp xì xào lên, chẳng rõ là tiếng hoan hô hay là tiếng cảm thán bất ngờ. Nhưng chưa kịp ổn định thì Yến Cô Hành nhìn về Túc Duyên nói tiếp: "Nhưng mà tôi có bạn trai rồi." 

            Túc Duyên: "............"

           "OHHH"

          "Why?? Yến tổng có bạn trai rồi ư?"

          "Wa, giám đốc đẹp trai như thế, bạn trai anh ấy chắc kiếp trước cứu cả vũ trụ thì kiếp này mới đến với nhau được!"

       Nghe được lời này, tầm mắt Yến Cô Hành lại hướng về phía Túc Duyên dừng một hồi, mà có vẻ Túc Duyên hơi ngại, cậu cúi đầu xuống, lộ ra lỗ tai đỏ bừng.

        Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh nhạt của Yến Cô Hành cuối cùng có một tia biến hóa, khóe môi cậu ta hơi gợi lên, có lẽ tâm tình rất tốt. 

      Đồng sự xung quanh thấy thế thì liếc mắt với nhau, sau đó càng ra sức mà khen nấy khen để.

      Khoảng cách tan tầm chỉ còn lại có nửa giờ.

      Đại gia nói mấy câu chọc cười, trò chuyện một lát, đợi tới lúc tan thì nối đuôi nhau ra phòng họp.

        Các đồng nghiệp đều là cáo già. Túc Duyên không dám nhìn đối diện với Yến Cô Hành, họp xong cậu lao vút ra như một con thỏ, sợ những người đó nhìn ra cái gì thì toang.

        Trở lại chỗ ngồi, Túc Duyên kiểm tra số công việc còn lại, cậu mang đi luôn, về nhà làm tiếp.

         Cậu không muốn lại đụng phải Yến Cô Hành trong thang máy nữa. Quá kích thích, kích thích đến da đầu tê dại. Thu thập mọi thứ, chỉ đợi đến lúc tan làm là Túc Duyên lao như bay ra, ngang bằng với tốc độ của Lâm Duyệt.

        Lâm Duyệt: "Sao hôm nay cậu gấp vậy?"

        Túc Duyên thuận miệng nói: "Trứng gà trong siêu thị có giảm giá."

        Lâm Duyệt dựng thẳng ngón tay cái: "Quả nhiên là người có kinh nghiệm sống. Không giống tôi, tôi muốn nhanh chân đón bạn gái tan tầm, nếu không kịp thì chỉ có thể quỳ vỏ sầu riêng. Tôi đi trước đây."

      Túc Duyên: "Đi đường cẩn thận."

       "Cậu cũng vậy."

      Hai người  tách ra ở cửa công ty, đường ai nấy đi.

         Túc Duyên đang chuẩn bị đi về phía tàu điện ngầm, đột nhiên thấy một cô gái với phong cách rất táp* đi về phía cậu.

         Phong thái này không liên quan tới quần áo, mà là khí chất của cô ấy - thiếu nữ hơi nâng cằm, bộ dạng như ở trên cao, đi đường phảng phất mang theo gió thổi, hai chân bước đi vô cùng trầm ổn và có lực, một đầu tóc ngắn ngang tai được chải gọn gàng, vốn dĩ đã cao mà còn đi thêm một đôi giày cao gót. Lúc ở xa Túc Duyên còn không cảm thấy gì, nhưng càng đến gần, Túc Duyên mới thấy cô ấy còn cao hơn mình.

       Túc Duyên hâm mộ chiều cao đấy.

      Tuy Túc Duyên rất ngưỡng mộ thiếu nữ này, nhưng từ phép lịch sự cơ bản nên cậu không nhìn chằm chằm người ta quá lâu. Ai ngờ, khi hai người sắp bước qua nhau, có một cách tay chặn đường cậu lại.

        Thiếu nữ trước mắt trừng cậu: "Làm sao? Còn muốn giả bộ không quen biết?"

        Túc Duyên: "???"

       Túc Duyên đứng ngơ lại.

       Cậu quan sát người này lại một lần, nhưng trong đầu cậu vẫn chẳng có chút ấn tượng nào.

       Theo lý thuyết, Túc Duyên mà quen biết một người như cô nàng này thì cậu phải nhớ rõ mới đúng. Bởi vì đối phương quá nổi bật.

          Tuy rằng cậu xuyên qua, nhưng đây chỉ là thế giới song song. Những người xuất hiện trong cuộc sống cậu đều là những người Túc Duyên quen thuộc. Sao lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy tới chất vấn Túc Duyên?

            Trước mặt, cô gái thấy biểu mình mờ mịt của Túc Duyên cũng không tức giận, ngược lại cười sang sảng: "Chẳng phải trong Wechat cậu bảo tôi chủ động đến tìm cậu à? Tôi đây tới rồi."


            Túc Duyên: "?????"



*********************************

*Táp: ngồi nghĩ cả buổi mà chẳng nghĩ ra từ thích hợp thay thế.  Từ gốc: 飒. Tra từ điển thì nó ghi là tiếng gió thổi vù vù/ suy tàn, rụng, rơi. 

Ghi chú: toang rồi toang rồi, lại lười rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top