Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Ta thật thảm a~~~~


Edit: Đường Đường

====================================================

Tiểu cô nương cùng tên với nàng khá có duyên. Tên là Mộ Thiển, nàng ấy ở tuổi 16, cái tuổi thanh xuân muôn hoa nở rộ.

Đáng tiếc, số mệnh lại không tốt.

Thân là đệ tử của Tinh La tông hộ quốc của vương triều Thiên Lân, nàng lại còn không bằng một tên ăn xin ở đầu đường xó chợ.

Chỉ vì Mộ Thiển sinh ra không có linh căn, không cách nào tu luyện linh lực, đến bây giờ còn không bằng hư linh giả cấp thấp.

Ở Tinh La tông trò chuyện bằng sắc mạnh, nếu là người có tu vi thấp thì chỉ có thể sống trong sự chê cười, khinh thường và dè bỉu của các đồng môn có tu vi cao hơn.

Công việc dơ bẩn đều bị ném đến tay, một lời không hợp còn có khả năng bị phạt nặng.

Nói trắng ra, Mộ Thiển chính là người bị mọi người trong Tinh La tông tuỳ thời giẫm lên.

Nhưng mà, Diệp Uyển Oánh vẫn đối xử với nàng rất tốt, cũng không ghét bỏ nàng là một phế vật, còn thường xuyên mang một ít đan dược linh thư cho nàng.

Hơn nữa vẫn luôn cổ vũ nàng, nói không có linh căn cũng không có gì ghê gớm, chỉ cần nàng nguyện ý nỗ lực, nàng liền có thể tốt lên.

Lời này hiện tại cho Quân Mộ Thiển nghe, nàng cười lạnh.

Nàng tuy rằng chỉ kí ức của tiểu cô nương, không biết sự tình xảy ra như thế nào, nhưng kinh nghiệm trăm năm nàng tung hoành ngang dọc khắp Đông Vực, thì Diệp Uyển Oánh nhất định không có lòng tốt!

Bởi vì lúc này đây Mộ Thiển sở dĩ trở thành nữ nhi của tông chủ Tinh La tông bị đưa tới nhiếp chính các, cũng là vì Diệp Uyển Oánh nói cho nàng -- chúng ta cùng chơi trò chơi hoán đổi thân phận đi! Chắc chắn sẽ rất vui!

Sau đó còn đem khuyên tai huyết ngọc lưu ly cho Mộ Thiển, nói nàng phải bảo quản thật tốt .

Mộ Thiển xem Diệp Uyển Oánh là bằng hữu duy nhất của nàng, tất nhiên là rất vui vẻ.

Nhưng không nghĩ tới, cái gọi là trò chơi, thế nhưng lại tiễn nàng tới Hoàng Tuyền

Đầu tiên là bị một đám đệ tử đồng môn đánh, miệng chửi bậy một phế vật như ngươi còn vọng tưởng cùng Diệp sư muội sánh vai?

Kết quả sau khi Trần tướng quân tới, đám đệ tử lại trăm miệng một lời mà nói nàng chính là Diệp Uyển Oánh.

Li miêu tráo Thái Tử.

Sau đó mới có một màn như vậy.

Quân Mộ Thiển day trán, chỉ cảm thấy nàng không áp được nội tâm tức giận.

Nàng tựa hồ vẫn có thể cảm nhận được, thời điểm tiểu cô nương chết tuyệt vọng thấu xương như thế nào , loại này cảm xúc phảng phất như một tấm lưới, chặt chẽ mà chế trụ trái tim nàng, đau đến nỗi nàng không thở nổi.

Trời sinh tính cách đơn thuần, làm việc chân thành, thật vất vả mới có một bằng hữu, lại bị lợi dụng mà chết.

Cả đời, như vậy mà xong.

Ngu xuẩn sao?

Là có chút ngu xuẩn, nhưng là hoàn cảnh quyết định tính cách, không có cách nào quyết định mọi việc.

Nghĩ đến đây, Quân Mộ Thiển cười lạnh.

Tất nhiên, nàng không phải Mộ Thiển, không có quyền để trả thù những người này.

Nhưng nếu chính bọn họ tự tìm tới cửa, nàng liền cùng bọn họ chơi một chút.

Luận thủ đoạn sao?

Như vậy liền xem ai thủ đoạn cao thâm hơn.

Nhưng kế hoạch hiện tại, là muốn tăng thực lực của nàng lên.

Nói đến cái này, Quân Mộ Thiển liền đau đầu không thôi, bởi vì chúng khác với những gì nàng biết

Linh huyền giới là thế giới hư linh giả vẫn dựa vào linh khí, nhưng lại yêu cầu linh căn, chỉ có linh căn, mới có thể tu luyện linh lực.

Chuyện này cũng không giống với thời điểm nàng ở thế giới Hư Không, chỉ cần đan điền là đủ rồi.

Hơn nữa, linh căn cũng phân chia ra nhiều loại, có tất cả tứ đại linh căn: Đấu linh căn, ngự linh căn, chú linh căn cùng Ngôn Linh căn, trong đó phần lớn Đấu linh căn là chiếm đa số.

Linh căn phẩm chất càng tốt, tu luyện càng nhanh.

Linh căn phẩm chất kém còn bị người trong giang hồ coi thường huống chi là một người không có linh căn?

Chuyện xảy ra với Mộ Thiển cũng là một trên một nghìn người..

Quân Mộ Thiển kỳ thật tưởng, không có linh căn liền không có đi, dù sao nàng có thể dùng phương pháp ở Đông Vực để tu luyện, hấp thu linh khí, sau đó nâng cao tu vi.

Nhưng mà đến đan điền của tiểu cô nương cũng bị phá!

Nguyên nhân bị phá, vẫn là bởi vì Diệp Uyển Oánh.

Chuyện này, chính là lần tỷ thí tông môn vào năm ngoái.

Tinh La tông tuy rằng là đệ nhất tông môn của vương triều Thiên Lân, nhưng ở toàn bộ Hoa Tư đại lục, còn không được xếp trong hạng ba,

Lần tỷ thí kia là của Tinh La tông môn đấu với môn phái khác, người tham gia thi là Diệp Uyển Oánh.

Thực lực của Diệp Uyển Oánh cũng được coi như là đứng đầu trong những người đồng trang lứa, so với nàng thì càng cường đại hơn.

Diệp Uyển Oánh sớm biết rằng trận tỷ thí kia nàng ta sẽ thua, nhưng lại ném mặt mũi của chính mình, dùng những lời ngọt ngào mềm mại để khiếng Mộ Thiển thay nàng ta đi thi đấu.

Mộ Thiển cũng không phải hư linh giả gì cả nên vừa lên đã bị một chưởng đánh xuống.

Hơn nữa đối phương còn dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, không chỉ làm cho nàng trọng thương , mà còn phế đi đan điền của nàng.

Từ đây, Mộ Thiển ở Tinh La tông liền càng không được ưa thích.

Song bởi vì Diệp Uyển Oánh cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện chuyện như vậy, vì thế trong lòng liền càng thêm áy náy, càng thêm chiếu cố nàng.

Quân Mộ Thiển thở dài một hơi, tiểu cô nương thật là quá dễ dàng tin tưởng người khác, đem cả tấm lòng để đối tốt với người khác, không ngờ chính là bị người ta dẫm đạp.

Đáng thương, đáng buồn.

Không đan điền, không linh căn, bị từ mặt, không thể quay về.

Vậy bây giừo bản toạ phải làm sao bây giờ a......

Nàng lại nằm đi xuống, hai mắt nhìn trời.

Thôi, vẫn là ngủ trước đi, mạng quan trọng hơn

**

Bảy ngày sau, Quân Mộ Thiển lại về Tinh La tông.

Nói không chừng, Diệp Uyển Oánh lúc này còn đang tự mình khóc tang cho nàng đây.

Nàng không quay về , há chẳng phải là sẽ bỏ lỡ một màn này?

Tuy nhiên, trước khi trở về, nàng còn muốn đi gặp vị các chủ của Nội các Nhiếp chính.

Nghe nói Tinh La tông gần nhất cùng Thiên Lân vương triều có quan hệ gần gũi, vừa vặn mượn cơ hội này nhiều thu hoạch thêm một ít tình báo.

Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.

Quân Mộ Thiển cong khoé môi nở nụ cười tà tứ, trừ bỏ đánh nhau, nàng nhất am hiểu nhất là làm mây làm mưa trên chốn giang hồ.

Tuy nhiên, giang hồ là giang hồ, miếu đường là miếu đường, vẫn là khác nhau.

Nàng cũng muốn nhìn một chút, nàng tại hạ vị diện, còn còn được sông vui vẻ tự tại như kiếp trước không.

Bởi vì theo kí ức nàng tiếp thu được, vị diện linh huyền thế giới này, ở rất nhiều hạ vị diện bên trong, rất đặc thù.

Nghĩ dến đây, Quân Mộ Thiển tùy tiện bắt được một thị vệ, nói thẳng vào chủ đề: "Công tử của các người ở đâu?"

Thị vệ sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu: "Tiểu nhân không biết."

Quân Mộ Thiển hiểu rõ.

Vị kia công tử, chính là người xuất quỷ nhập thần.

Trùng đồng giả, nàng ở Đông Vực cũng chưa từng nhìn thấy một trùng đồng giả nào

Linh huyền giới thật là thú vị.

Thôi, không thấy được liền không thấy được đi, dạo một vòng trở về.

Quân Mộ Thiển chắp tay sau lưng, đột nhiên híp mắt lại.

Ở một nơi gần như không thể nhìn thấy từ khóe mắt, có một bóng đen rất mờ lướt qua, vừa mới lộ ra trong tầm mắt của nàng.

Hửm?

Quân Mộ Thiên trong mắt hiện lên linh quang, hắn muốn dẫn nàng đi nơi nào?

Rốt cuộc nàng cũng là một người không có tu vi, là không có khả năng nhìn xa đến vậy, hơn nữa các thị vệ cũng không có nửa điểm phản ứng.

Có thể ở nhiếp chính các làm như vậy, chỉ sợ là từ vị kia công tử bày mưu đặt kế.

Nhanh chóng quyết định xong, Quân Mộ Thiển đi theo.

Tốc dộ của bóng đen cũng không nhanh, làm cho nàng trong lòng càng thêm xác định.

Cuối cùng dừng tại một ngôi nhà tre, hắc ảnh nháy mắt biến mất.

Cửa sổ hờ khép, bên tai truyền đến tiếng nước tinh tế, tràn ngập sương mù.

Vị công tử kia ở chỗ này sao?

Quân Mộ Thiển đi đến bên cửa sổ, hơi hơi khom người, sau đó liền thấy được......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top