Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[QUYỂN 1] CHƯƠNG 9: CỪU NON VÀO MIỆNG SÓI

Hai năm rồi, anh đã phân phó thuộc hạ ở Nhật Bản tìm kiếm cô khắp nơi, nhưng đều vô ích, không có lấy một tin tức gì. Không nghĩ rằng hai năm sau cô lại chủ động đến làm ở công ty anh. Đây đúng là ý trời mà.

Hai năm trước cô trốn thoát khỏi tay anh, hai năm sau anh sẽ không buông bỏ con cừu non này lần nào nữa, đem cô 'ăn' sạch sẽ.

"Cô nói ngày đầu tiên đi làm nghĩa là sao? Chẳng lẽ ngày đầu tiên đi làm thì có thể phạm lỗi? Nói cho tôi biết, quản lý của cô là ai, tôi nhất định..."

"Tôi nhất định sẽ tuyên dương cô..."

Thấy phản ứng của Ngự Ngạo Thiên như vậy, chen ngang lời nói của Long Kì, cả người anh đều choáng váng, Ngụ Thiên làm sao vậy? Với tính cách của anh sẽ không cho phép loại người vô dụng như vậy ở lại, còn tỏ thái độ tốt... như vậy?

"Tiên sinh, ý của ngài là tôi không hề hiểu làm sao?" Dao Dao ngẩng đầu nhìn chăm chăm vào Ngự Ngạo Thiên, đôi mắt long lanh ngập nước đầy sự xúc động.

Anh cười dịu dàng: "Ừ, không sai. Làm việc cho tốt đó." Đưa tay vỗ vai cô, quay lại nhìn đám người Hàn Ly Thương: "Đến nơi rồi, chúng ta đi ra chứ."

"Ừ."

Đợi mọi người ra khỏi thang máy, Long Kỳ hiếu kì nhìn bảng tên đề 'tầng 41': " Cái cô ngực phẳng đó sao lại đưa chúng ta lên tầng 41 nhỉ, đây là ngành gì vậy?"

Không chỉ Long Kỳ tò mò, ai ở đây cũng cảm thấy khó hiểu. Lúc này, Ly Thương mặt không biến sắc mở miệng nói: "Phòng Quan hệ công chúng."

"Phụt." Long Diệp luôn im lặng từ nãy giờ không nhịn được mà che miệng cười.

"Long Diệp, sao lại cười."

"Ôi trời, ôi trời. Mọi người không nhận ra sao, cô bé loli trong tháng máy khi nãy chính là cô gái ngốc 2 năm trước cho rằng Ngạo Thiên là trai bao. Bây giờ cô ấy lại... lại đưa Ngạo Thiên tới phòng Quan hệ công chúng, phụt, ha ha...."

Câu hỏi lúc nãy cuối cùng cũng rõ ràng, Long Kỳ đã hiểu vì sao lúc trong thang máy Ngạo Thiên lại đột ngột thay đổi tính nết như thế: "Xem ra Ngạo Thiên vĩnh viễn không thể thay đổi hình tượng 'ăn cơm mềm'(1) trong lòng cô gái đó."

(1)Ăn cơm mềm: chỉ những người đàn ông ăn bám phụ nữ.

"Ha ha..." Bên trong hành lang yên tĩnh, tiếng cười vang vọng ngày một lớn.

Gương mặt Ngự Ngạo Thiên lúc này không thể nào đen hơn nữa: "Long Lỳ, trước khi tan làm thông báo cho tôi toàn bộ nhân viên cấp cao, không được về bằng thang máy này."

"Vâng."

"Còn nữa..." Ánh mắt anh chợt lạnh lẽo, khóe môi vẽ một đường cong kì dị khiến người khác không rét mà run: " Chỉ cần cậu thấy tôi vào thang máy này thì ngắt ngay hệ thống theo dõi bên trong cho tôi."

Oa, xem ra sắp có 'trò hay' xem rồi. Long Kỳ nở nụ cười mong đợi, lập tức dùng tay ra hiệu: "OK!"

Cuối cùng cũng hết giờ làm, thang máy luôn dừng ở tầng 1 không tí nhúc nhích, Dao Dao thỉnh thoảng nhìn vào đồng hồ đeo tay: "Berson đúng 5 giờ là tan ca mà? Bây giờ đã 5 rưỡi rồi, sao không ai dùng thang máy vậy? Chẳng lẽ... hôm nay toàn bộ nhân viên cấp cao đều tăng ca sao? Đúng là khổ quá đi..." Dựa lưng vào thang máy, ngẩn ngơ đến phát chán.

"Ting" thang máy lập tức được khởi động. Dao Dao nhìn con số trên bảng hiển thị: "Tầng 41?"

"Tôi nhất định sẽ tuyên dương cô..."

"Làm việc cho tốt đó."

Người đàn ông có giọng nói mê người, khí chất tao nhã và vẻ ngoài tuấn tú lần nữa xuất hiện trong đầu cô, nhớ tới sự việc sáng nay, cô không nhìn được mà đỏ mặt, tim đập liên hồi.

Không nghĩ là nhân viên nam ngành quan hệ công chúng ở Berson lại ưu tú như vậy, trong cách ăn nói cũng mang theo sự quý phái. Không biết người vào thang máy lần này có phải là bọn họ không?

Thang máy dừng hẳn ở tầng 41, của mở ra trong tích tắt.

Bên trong ánh mắt của Dao Dao phản chiếu hình bóng Ngự Ngạo Thiên, thật sự là anh ấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top