Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 43: Ta với ngươi cùng nhau độ kiếp


Edit :Tiểu Thất

****************************

Dạ Trầm Uyên ở một bên nhìn thấy hết thảy bất đắc dĩ cười, giây tiếp theo khối đá đen tuyền đã ở trong tay hắn, mà trong thức hải truyền đến thanh âm đắc ý của Nguyên Sơ:

" Cực phẩm linh tuyền thạch, nó là pháp bảo bảo mạng không thể thiếu với Trúc Cơ! "

Không đợi Dạ Trầm Uyên cảm tạ, Lệ lão đã tức giận muốn lật bàn!

Rốt cuộc nàng là lão gia gia chỉ dẫn hay lão mới là lão gia gia chỉ dẫn?! Nhãi ranh Nguyên Sơ như con thỏ nhỏ, mỗi lần nàng có thể không cướp lời thoại của lão được không?! Lão cảm giác mình không tồn tại!

.....Không, kì thật vẫn tồn tại, nhưng lão lại thấy mình giống siêu cấp bóng đèn! Cứ như vậy cãi nhau ầm ĩ, thuận buồn xuôi gió, ở thác nước dưới một chân núi, Dạ Trầm Uyên quyết định đánh sâu vào Trúc Cơ.

Ba năm dưới các loại cơ duyên xảo hợp, Dạ Trầm Uyên vậy mà mở thêm một cái huyện khiếu nữa, cũng đã nói lên hắn thăng cấp Trúc Cơ so với người khác gian nan gấp vạn lần, Nguyên Sơ vừa canh giữ vừa ăn hoa quả, Lệ lão lo lắng nói:

" Ta sống mấy vạn năm, ngay cả thời kì Thượng Cổ cũng chưa từng gặp qua người có Thần Hoàng huyết mạch khai mở huyệt khiếu sớm như vậy, mở huyệt khiếu càng nhiều, thăng cấp càng khó khăn.... Hắn thăng cấp Trúc Cơ sẽ không thất bại chứ?! "

Nguyên Sơ ngồi bên cạnh bình tĩnh hơn: " Yên tâm đi! Hắn có hai danh sư chúng ta chỉ dạy thì làm sao thất bại được? Ngươi không tin ngươi cũng phải tin ta! "

Lệ lão nháy mắt còn lo lắng hơn!

Mà bên thác nước, Dạ Trầm Uyên ngồi trên một khối đá cuội đang thừa nhận khảo nghiệm tôi thể.

Thần Hoàng huyết mạch bá đạo ở chỗ nó có thể mở tối đa ba mươi sáu huyệt khiếu, mỗi một cái huyệt khiếu đều có thể hóa thành một cái đan điền. Nói cách khác, nếu hắn mở hết ba mươi sáu huyệt khiếu, sẽ so với người cùng cấp nhiều hơn ba mươi sáu cái đan điền, đây không phải hơn một hai lần, mà là tuyệt đối biến chất!

Đồng dạng, huyệt khiếu mở càng nhiều, hắn thăng cấp càng khó khăn. Khó trách Lệ lão nói vào thời kì Thượng cổ, người sở hữu Thần Hoàng huyết mạch tuy rằng có thực lực kinh người, nhưng cuối cùng phần lớn lại chết ở thiên kiếp thăng cấp, thế nên huyết mạch mạnh mẽ này dần dần thoái hóa, hiện giờ mới xuất hiện lần nữa.

Nhưng hắn không được chết, hắn nhất định phải thành công, vì có người đang chờ hắn bảo hộ!

Nghĩ như vậy, linh khí quanh thân hắn càng thêm bạo động! Hắn ngăn chặn linh khí tràn vào cơ thể, một lần nữa đem linh khí trong đan điền ngưng tụ, hóa lỏng, chỉ cần linh khí hóa dung dịch hắn sẽ thành công.

Nguyên Sơ ngồi một bên nhàm chán, bởi vì thăng cấp Trúc Cơ tốn rất nhiều thời gian, nàng phải canh giữ Dạ Trầm Uyên, không thể chơi đùa, càng không thể nhập định, làm cái gì mới tốt đây?

Nguyên Sơ nhìn cây cối um tùm xanh tốt chung quanh, còn có thác nước ầm ầm, nghĩ rằng mình có nên bơi lội hay làm những việc khác không.

Đúng lúc nàng đang nghĩ như vậy, một người từ trên trời hạ xuống, hung hăng nện xuống mặt nước!

Nguyên Sơ nhìn Dạ Trầm Uyên ở trong kết giới, vung tay ẩn hắn đi.

" Yêu nữ, trốn nơi nào?! "

Một tiếng rống giận truyền đến, Nguyên Sơ ngẩng đầu liền nhìn thấy một nam nhân mặc hắc sắc chiến bào bay lại đây, trong tay hắn cầm một cây búa, khí thế toàn thân, tu vi đại khái ở Kim Đan sơ kì, ở Chư Thiên giới, hắn từng này tuổi đã là Kim Đan tuyệt không tồi.

Nguyên Sơ lại nhìn về phía mặt nước, một tiểu mĩ nhân phá nước mà ra, nàng có một đôi mắt to tròn xinh đẹp, nhưng mà lúc này lại oán giận nhìn nam nhân đang lăng không* trên đầu.

*lăng không (凌空): Lơ lửng trong không khí.

" Lợi Phủ La Hâm, ta với ngươi không cừu không oán, ngươi vì cái gì phải đuổi tận giết tuyệt ta? "

Nguyên Sơ nhíu mày, lời thoại này có điểm quen thuộc a....

La Hâm hừ lạnh một tiếng, mày rậm nhíu chặt: " Yêu nữ ngươi còn mặt mũi hỏi?! Ngươi câu hồn huynh đệ ta còn đi thân mật với nam nhân khác! Hảo huynh đệ của ta vì ngươi muốn Thương Hải Châu mà đi Phổ Hải vực, nếu không phải vì ngươi hắn cũng không táng thân ở đáy vực, ngươi đi theo bồi hắn đi! "

Gã nói xong, cây búa trong tay liền bổ về phía nữ nhân kia!

Nguyên Sơ nguyên bản không muốn quản, bởi vì loại tư thù này nàng không rõ ràng, hơn nữa thực lực bọn họ không mạnh lắm, cứ để bọn họ tự nháo một trận. Ai ngờ tiểu mĩ nhân kia không biết dùng pháp bảo gì lại phát hiện ra kết giới có Dạ Trầm Uyên bên trong, lập tức không nói hai lời liền hướng bên hắn chạy tới!

Mắt thấy búa kia vội vàng chuyển hướng, chuẩn bị dừng trên kết giới của Dạ Trầm Uyên, Nguyên Sơ âm thầm chửi con mẹ nó, gấp gáp muốn ra tay, mà ngay sau đó, từ trên trời một đạo lôi kiếp hạ xuống, vừa vặn triệt tiêu công kích! Cái gì? Còn có thể như vậy? Đang lúc Nguyên Sơ suy nghĩ lão thiên gia không cho người khác giết Dạ Trầm Uyên, lại một đạo hạ xuống, một đạo rồi một đạo, liên tiếp không ngừng!

" Không nghĩ tới ở đây có người độ kiếp?! " La Hâm nhíu mày, đang muốn đổi nơi đuổi giết, kết giới bị lôi kiếp phá ra, Dạ Trầm Uyên ngồi trên khối đá xuất hiện trước mặt bọn họ.

Thiếu niên mặc bạch y thanh văn lộ, khí chất thanh nhã độc đáo, hơn nữa khuôn mặt kia, mặc dù ở tu chân giới mĩ nam vô số, nhưng tướng mạo của Dạ Trầm Uyên làm cho người ta một trận kinh diễm!

Tiểu mĩ nhân vừa tính chạy đến bên cạnh hắn, thời điểm nhìn thấy hắn hai mắt tràn ngập mị lực trợn to, Chư Thiên giới có loại mĩ nam bực này?!

Nhưng không đợi bọn họ suy nghĩ, lôi kiếp trên trời đã ngày càng dày đặc, chín đạo lôi kiếp lúc đầu giống như mở màn, hiện tại mới là lôi kiếp thật sự!

" Sao lại thế này? " La Hâm kì quái nhíu mày " Bình thường thăng cấp Trúc Cơ chỉ có chín đạo lôi kiếp thôi. Vì sao nhìn tình hình này lại giống như vẫn còn rất nhiều? "

Tiểu mĩ nữ đứng ở bên người Dạ Trầm Uyên nghe vậy xoay người bĩu môi khinh thường.
Tuy rằng Trúc Cơ đã thành nhưng vẫn còn sáu đạo lôi kiếp, vô số linh lực hóa thành cuồng phong hướng Dạ Trầm Uyên quét qua, lại bị lôi kiếp cường đại chắn ở bên ngoài, hắn phải dùng thân thể vỡ nát của mình ngăn cản những đạo lôi kiếp còn lại mới có thể nhận lễ rửa tội của linh khí, từ đó thoát thai hoán cốt!

Nhưng mà... Hắn hình như chống đỡ không được.

Dạ Trầm Uyên cười khổ, ngay lúc hắn đếm ngược thời khắc đạo lôi kiếp tiếp theo đánh xuống, Kỉ Hồng Nhan một bên đột nhiên phát ra một tiếng hô nhẹ, bởi vì nàng đã nhìn thấy một tiểu cô nương từ hư vô chạy ra, phá vỡ cuồng phong linh khí, đứng ở trước mặt Dạ Trầm Uyên.

" Sư...sư phụ. " Dạ Trầm Uyên miệng giật giật nhưng không thể phát ra thành tiếng rõ ràng, Nguyên Sơ tuy rằng mười tuổi, nhưng thân thể vẫn giống như bảy tuổi, nàng đứng trước mặt hắn cũng không cao hơn hắn đang ngồi.

Nàng đưa tay, mười ngón tay cùng hắn đan xen.

" Còn sáu đạo lôi kiếp, ngươi có thể chịu đựng đúng không? "

Nguyên Sơ ánh mắt chuyên chú làm cho Dạ Trầm Uyên trong nội tâm xuất hiện niềm tin, hắn biết bộ dạng hiện tại của hắn rất đáng sợ, nhưng mà nghĩ đến sau này có thể bảo vệ sư phụ, hắn có thể!

Vì vậy, hắn rời tay Nguyên Sơ, đẩy nàng ra.

Đây là lôi kiếp của hắn, hắn có thể kiên trì, nàng phải đứng xa một chút mới có thể không làm hại đến nàng.

Nhưng Nguyên Sơ không đi, nàng nghiêm túc nói:

" Ta với ngươi cùng nhau độ lôi kiếp. "

Edit: Asakari

*********************

Ấn tượng của Nguyên Sơ đối với Kỉ Hồng Nhan rất tốt, thời điểm mới đọc sách, nàng liền cảm thấy nam chủ rất bất cần, mĩ nữ như vậy đối với chính mình vừa gặp đã thương, nếu như biết suy nghĩ hẳn phải thu vào hậu cung a! Khổ nỗi trong lòng hắn chỉ có tu tiên... Nhưng mà lúc này đây, có sư phụ hoàn hảo là nàng ở đây, nàng sẽ không để hắn...đời này cô đơn lẻ loi một mình.

Lôi vân trên bầu trời từng tầng từng tầng ngưng tụ, thanh thế nhìn qua thật dọa người!

Cái này làm cho Kỉ Hồng Nhan cũng không dám đến gần, sợ hãi bị liên lụy, hơn nữa lôi áp khủng bố như vậy, người này thật sự là thăng cấp Trúc Cơ?

Rốt cuộc, bầu trời tia chớp chợt lóe, đạo lôi kiếp thứ nhất giống như lôi long hung hăng đánh xuống!Dạ Trầm Uyên từ từ nhắm hai mắt, xuất ra phù chú đã sớm chuẩn bị lên khoảng không mới chặn lại được một đạo lôi kiếp này.

Cũng may vài năm qua hắn đi theo sư phụ đi khắp chốn, thu hoạch không ít thứ tốt, nếu không với lôi kiếp thế này đánh xuống, hắn chỉ sợ khó sống!

Nguyên Sơ cũng tạm thời thu hồi tâm tư khác, chuyên tâm nhìn.

Nguyên bản Dạ Trầm Uyên là mười sáu tuổi Trúc Cơ, dưới tình huống không có mở huyệt khiếu nào bị lôi kiếp đánh hai mươi mốt đạo.

Mà hiện tại, hắn mười bốn tuổi thăng cấp Trúc Cơ, lại mở hai huyệt khiếu, cho nên trước Nguyên Sơ chuẩn bị là chuẩn bị cho ba mươi hai đạo lôi kiếp, nàng chuẩn bị đầy đủ như vậy, Dạ Trầm Uyên hẳn là không có vấn đề gì chứ?

Ngay tại thời điểm nàng nghĩ như vậy, không trung đã đánh xuống hơn mười đạo nữa, quả nhiên vượt qua hai mươi mốt đạo lôi kiếp.

Nguyên Sơ căng thẳng, nếu thật sự là ba mươi hai đạo lôi kiếp, dù Dạ Trầm Uyên có vượt qua, tình trạng cũng sẽ rất thảm.Cây cối chung quanh đã bị lôi kiếp phá hủy trong chốc lát, ngay cả thác nước ở một bên cũng bị lôi điện bao trùm, mặt nước không ngừng lóe lên lôi quang, nhìn qua thật giống như một lôi long ở phía sau Dạ Trầm Uyên rít gào.

Nguyên Sơ đếm thầm ở trong lòng: " Ba mươi mốt... Ba mươi hai đạo, quả nhiên là ba mươi hai đạo! "

Thời điểm ba mươi hai đạo đã qua, lôi kiếp dừng lại, Nguyên Sơ trong lòng vui vẻ nở nụ cười.

May mắn chỉ có ba mươi hai đạo, nàng đã đoán đúng rồi!
Ai ngờ nàng vừa mới thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo bầu trời đột nhiên hoàn toàn đen lại!

Sao lại thế này? Hiện tại mới là chính ngọ* a!

*chính ngọ (正午): 12 giờ trưa.

La Hâm dự cảm không tốt, xoay người chạy trước, mà Kỉ Hồng Nhan liếc mắt nhìn Dạ Trầm Uyên, không cam lòng đứng tại chỗ.

Thời điểm Nguyên Sơ cảm thấy vô cùng buồn bực, Lệ lão vội vã truyền âm: " Không tốt! Đây không phải là ba mươi hai đạo lôi kiếp, mà là Tứ Cửu Thiên Kiếp! Là bốn mươi chín đạo! Nếu là Tứ Cửu Thiên Kiếp, Dạ Trầm Uyên mới là Trúc Cơ, hắn chịu không nổi! "
Nguyên Sơ nghe vậy cả kinh, vội vàng tiến lên phía trước.

Như thế nào có thể là Tứ Cửu Thiên Kiếp? Nguyên Anh bình thường vượt qua thiên kiếp cũng chỉ mới có bốn mươi chín đạo!

Hơn nữa nếu như buông tha lúc này đồng nghĩa với việc Trúc Cơ thất bại, mà thất bại, không chỉ tu vi giảm mạnh, mà còn thương tổn căn cơ.

Nguyên Sơ có chút nôn nóng nhìn Dạ Trầm Uyên, không biết phải làm thế nào cho phải. Lúc này quanh người hắn tràn ngập vết thương và vết bỏng do lôi kiếp gây ra, trong không khí cũng thoang thoảng mùi thịt cháy.

Nhưng dù vậy, hắn vẫn như trước ngồi thẳng lưng! Vẻ mặt căng thẳng, không có một bộ dạng muốn buông tha.

Hắn như vậy làm Nguyên Sơ đột nhiên nhớ lại lần đầu gặp gỡ, lúc đó trời mưa to, hắn cũng như lúc này tràn ngập vết thương, sừng sững bất khuất, mặc dù nàng lấy kiếm chỉ hắn, hắn cũng không chút nào sợ hãi.

Cho nên Nguyên Sơ thu hồi tay vừa mới vươn ra... Chờ một chút đi, nàng phải tin tưởng Dạ Trầm Uyên, tuy rằng Tứ Cửu Thiên Kiếp rất đáng sợ, nhưng hắn là Dạ Trầm Uyên a, hắn sẽ không sao!

Trên không trung tối đen, lôi kiếp xoay tròn tạo thành lốc xoáy, một đoàn lôi vân tụ lại một chỗ với nhau, chỉ thấy một đạo ánh sáng cực kì chói mắt đánh xuống, bên tai một tiếng ầm vang! Đạo lôi kiếp thứ ba mươi ba!

Kế tiếp, mỗi một đạo lôi kiếp so với trước đó càng thêm đáng sợ, thời điểm đạo thứ ba mươi bảy đánh xuống, Dạ Trầm Uyên đã dùng hết toàn bộ phù chú ngăn cản, nếu kế tiếp còn có lôi kiếp, hắn sẽ phải dùng thân thể ngạnh kháng, mà lôi kiếp trực tiếp xuyên thân cực kì thống khổ, Nguyên Sơ chỉ nghĩ cũng đã rợn tóc gáy.

Rốt cục vào thời điểm Dạ Trầm Uyên kháng đến đạo lôi kiếp thứ bốn mươi, hắn phun ra một búng máu! Cả người đếu giống như theo búng máu đó mà sụp xuống, da tróc thịt bong.

Kỉ Hồng Nhan đứng một bên không đành lòng, đem toàn bộ pháp bảo kháng lôi của mình xuất ra, nhưng hoàn toàn vô dụng, tất cả đều bị lôi kiếp đánh thành mảnh nhỏ, lôi kiếp này so với khi nàng thăng cấp Kim Đan còn lợi hại hơn!

Lệ lão lo lắng truyền âm:

" Buông tha đi! Lôi kiếp này không phải Trúc Cơ bình thường có thể chịu nổi, nếu còn đánh xuống, hắn sẽ chết! "

Lệ lão ở trong thức hải Dạ Trầm Uyên nên hiểu rõ ràng nhất tình huống hiện tại, xương cốt vỡ nát, ngũ tạng thiêu đốt, hắn sẽ không kiên trì được bao lâu nữa! Nếu như thật sự là Tứ Cửu Thiên Kiếp, vậy sẽ còn chín đạo lôi kiếp nữa, Dạ Trầm Uyên không còn pháp bảo kháng lôi, bằng vào cơ thể hắn làm sao kháng qua nổi?

Nguyên Sơ mặt bình tĩnh, vẫn không ra tay.

Lôi kiếp đáng sợ, nhưng nếu có thể đỡ được toàn bộ, lôi kiếp này sẽ dịch kinh phạt tủy *, so với thiên tài địa bảo còn tốt hơn.

*dịch kinh phạt tủy (易经伐髓): Có thể hiểu như thoát thai hoán cốt.
Hoặc là buông bỏ, hoặc là thu nó làm lễ rửa tội, không có lựa chọn thứ ba.

Rốt cục, ở thời điểm đạo lôi kiếp thứ bốn mươi ba đánh xuống, Dạ Trầm Uyên lại phun ra một búng máu, sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, môi cũng vậy, hắn không nghĩ tới bốn mươi chín đạo lôi kiếp trong truyền thuyết sẽ xuất hiện vào lúc mình thăng cấp Trúc Cơ, dưới tình huống chuẩn bị không đủ, hắn toàn bộ dựa vào ý chí chống đỡ!
Hắn không thể làm cho sư phụ thất vọng, không thể!

Ngay sau khi ý niệm đó xuất hiện trong đầu, linh khí trong cơ thể hắn nháy mắt hóa lỏng, Trúc Cơ, thành!
Tuy rằng Trúc Cơ đã thành nhưng vẫn còn sáu đạo lôi kiếp, vô số linh lực hóa thành cuồng phong hướng Dạ Trầm Uyên quét qua, lại bị lôi kiếp cường đại chắn ở bên ngoài, hắn phải dùng thân thể vỡ nát của mình ngăn cản những đạo lôi kiếp còn lại mới có thể nhận lễ rửa tội của linh khí, từ đó thoát thai hoán cốt!

Nhưng mà... Hắn hình như chống đỡ không được.

Dạ Trầm Uyên cười khổ, ngay lúc hắn đếm ngược thời khắc đạo lôi kiếp tiếp theo đánh xuống, Kỉ Hồng Nhan một bên đột nhiên phát ra một tiếng hô nhẹ, bởi vì nàng đã nhìn thấy một tiểu cô nương từ hư vô chạy ra, phá vỡ cuồng phong linh khí, đứng ở trước mặt Dạ Trầm Uyên.

" Sư...sư phụ. " Dạ Trầm Uyên miệng giật giật nhưng không thể phát ra thành tiếng rõ ràng, Nguyên Sơ tuy rằng mười tuổi, nhưng thân thể vẫn giống như bảy tuổi, nàng đứng trước mặt hắn cũng không cao hơn hắn đang ngồi.

Nàng đưa tay, mười ngón tay cùng hắn đan xen.

" Còn sáu đạo lôi kiếp, ngươi có thể chịu đựng đúng không? "

Nguyên Sơ ánh mắt chuyên chú làm cho Dạ Trầm Uyên trong nội tâm xuất hiện niềm tin, hắn biết bộ dạng hiện tại của hắn rất đáng sợ, nhưng mà nghĩ đến sau này có thể bảo vệ sư phụ, hắn có thể!

Vì vậy, hắn rời tay Nguyên Sơ, đẩy nàng ra.

Đây là lôi kiếp của hắn, hắn có thể kiên trì, nàng phải đứng xa một chút mới có thể không làm hại đến nàng.

Nhưng Nguyên Sơ không đi, nàng nghiêm túc nói:

" Ta với ngươi cùng nhau độ lôi kiếp. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top