Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

01-02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01

Anh, anh, anh, nhìn sang kia đi.

Khi Lee Donghyuck tới gần, miệng cậu vẫn ngậm ống hút từ cốc Americano, áp mặt vào tai Lee Minhyung nói chuyện bằng tiếng thì thầm. Lee Minhyung không tránh được mùi cà phê nên nhăn mũi ngay lập tức, lông mày theo đó cũng nhíu lại. Lee Donghyuck hiển nhiên không để ý, bởi vì cậu đang áp sát Lee Minhyung từ một bên, gần đến mức mái tóc xoăn chọc vào cổ anh. Muốn đưa tay gãi, nhưng lại không dám. Lee Minhyung vô thức nghiêng đầu định tránh sang một bên, nhưng người kia không ngừng đuổi theo, thịt má mềm mại cọ vào tai hắn, lúc nói chuyện môi trên hơi cong lên, chỉ một chút nữa có thể sẽ chạm đến gò má anh.

Anh ơi, mau nhìn người kia đi, trông có giống chân ái của em không?

Lee Donghyuck có chút phấn khích kéo tay áo khoác denim của Lee Minhyung, cậu nào có thể biết trái tim chủ nhân của ống tay áo đang đập loạn nhịp, mặt hết đỏ rồi lại trắng.

Đây là lần thứ hai Lee Donghyuck nói câu đó trước mặt anh trong tuần này, và hôm nay mới là thứ Tư.

Ah, quả nhiên là my type. Lee Donghyuck mê đắm nhìn nhân viên thu ngân đứng sau quầy của quán cà phê. Lee Minhyung nhìn người bên cạnh, lại nhìn cậu nhân viên đằng kìa, rồi cúi đầu trợn mắt nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong ly nước ép chanh dây. Cũng bình thường thôi, anh nghĩ, cảm giác lần này chắc chắn không bằng người lần trước.

Gặp người lần trước là khi Lee Donghyuck và anh đang đi xem phim, ngồi chéo trước mặt bọn họ, mặc chiếc áo len có mũ trùm đầu nên không thể nhìn thấy mặt, nhưng không hiểu sao Lee Donghyuck lại vô cùng tự tin vào bóng lưng đó, quả quyết rằng, thứ nhất người này rất đẹp trai, thứ hai đây chính là true love của cậu.

Vì thế trong suốt bộ phim, Lee Donghyuck đều chăm chú chiêm ngưỡng chóp mũi và gáy tóc của vị true love kia, trong khi Lee Minhyung ngồi cạnh cậu, hướng mặt về màn hình lớn. Trong phim, nam chính và nữ chính đã có nụ hôn say đắm sau khi vượt qua nguy hiểm bất ngờ. Lee Minhyung lòng không gợn sóng, nhưng Lee Donghyuck lại rất thích thú, nghiêng người về phía Lee Minhyung kề sát tai anh: Nhìn anh ấy đi, còn che miệng khi xem cảnh hôn, style thuần khiết, đúng là gu của em.

Lee Donghyuck thích đến mức không nhịn được. Lee Minhyung không nói nên lời, nhấp một ngụm nước ép dưa hấu lạnh.

Cuối cùng thì bộ phim đó nội dung thế nào không còn ở lại trong ký ức, chỉ nhớ sau khi bộ phim kết thúc, Lee Donghyuck nhanh chân mò tới chỗ vị true love bí ẩn kia bắt chuyện, ba phút sau lại uể oải lết về.

"Bị người ta từ chối rồi..." Lee Donghyuck đập đầu vào tường, dụi đầu vào cổ Lee Minhyung, hai cánh tay vòng qua eo anh, biến thành một con bạch tuộc nhỏ buồn bã - trông cũng đáng thương, cứ hức hức hu hu bên tai anh giả vờ khóc.

Haiz, cứ như một đứa trẻ. Lee Minhyung nghĩ như vậy, tâm trạng không hiểu sao lại trở nên tốt hơn.


Nhưng hiện tại cảm xúc của anh vẫn bình thường.

Lee Donghyuck cách đây 45 tiếng đồng hồ đã xác định được Mr. Right, giờ lại lên đường tìm true love. Chỉ là lần này Lee Donghyuck đã thắng lợi trở lại, giơ điện thoại lên khoe kết quả cuộc trò chuyện trước mặt Lee Minhyung.

Sẽ có tiến triển tốt đây. Lee Donghyuck tự tin nói, Lee Minhyung ngước mắt lên nhìn cậu, rồi lại dời ánh nhìn đi chỗ khác. Ừ, có thể, tiến triển thật tốt nhé. Anh cúi đầu, lơ đãng trả lời, nước chanh dây chua đến nhức răng.

Muốn ném cả chai nước vào thùng rác, nhưng làm thế trông giống như anh đang trút cơn giận lên trái cây vậy, thật quá trẻ con. Vì vậy Lee Minhyung chỉ có thể khẽ cau mày, nhưng hành động nhỏ này lại diễn ra trước mắt người bên cạnh, vẫn luôn là người hiểu rõ anh nhất, Lee Donghyuck đúng như dự đoán liền trêu chọc anh.

"Anh đúng là không thích hợp để thử những điều mới."


02

Luôn luôn thử những điều mới mẻ cũng là một vấn đề.

Trong khi Lee Donghyuck chia tay Mr. Right không nhớ là thứ bao nhiêu , Lee Minhyung cuối cùng cũng tìm được "tình yêu đích thực" của đời mình. Tuy nhiên, ban đầu anh không thực sự cảm thấy cái gọi là "chân ái" cuộc đời, danh hiệu này là do Lee Donghyuck kiên cường áp đặt mà nên.

Anh ơi, chúc mừng anh đã tìm được chân ái! Lee Donghyuck lúc đó vừa nói vừa cầm lon bia loạng choạng xuất hiện trước cửa nhà Lee Minhyung.

Bên ngoài trời đang đổ mưa cực kỳ nhớp nháp, Lee Donghyuck ướt sũng khắp người, mắt đỏ hoe vì khóc trong khi giả vờ cười. Trái tim Lee Minhyung không khỏi đau nhức khi nhìn thấy cảnh này, im lặng hít một hơi dài.

Cho đến khi vào trong vẫn còn nhớp nháp - Lee Donghyuck say xỉn đáng thương không thể đứng thẳng bị ngã xuống, ngay sau đó được giữ chặt trong vòng tay của Lee Minhyung.

Khoảnh khắc bắt gặp Lee Donghyuck, thâm tâm Lee Minhyung mới nhận ra cảm xúc của con người có thể đa dạng đến mức nào.

Đầu tiên là buồn bã: Dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng nhìn Donghyuck có vẻ buồn tôi cũng cảm thấy buồn.

Thứ hai là lo lắng: Trời lạnh như thế này còn dầm mưa, Donghyuck sẽ bị ốm mất.

Tiếp theo là nghi ngờ: Tại sao Donghyuck lại đột ngột đến đây? Thậm chí còn đến tìm tôi với bộ dạng xộc xệch đầy đáng thương này. Tại sao?

Sau đó là căng thẳng: Có phải là vì tôi không? Hay là tôi đã làm Donghyuck buồn ư?

Cuối cùng, nó trở thành một loại niềm vui thầm kín đáng ra không nên tồn tại - Lee Minhyung nhận ra rằng hôm nay anh chưa làm gì liên quan đến Lee Donghyuck, ngoại trừ việc gọi điện cho cậu cách đây hai tiếng để thông báo rằng anh đã có đối tượng hẹn hò.

Bí mật của niềm vui cũng xuất phát từ chuyện này.

Mặc dù không hoàn toàn là như vậy, cũng không ai nhìn thấu, nhưng Lee Minhyung vẫn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vì suy nghĩ kia. Lý do khá vặn vẹo, nhưng cũng đủ rõ ràng: Bạn học Lee Minhyung, có thể coi như trụ cột phái mưa dầm thấm lâu chung tình, cùng với đại biểu phái đối lập luôn sống trong tình yêu mới mẻ Lee Donghyuck, đã có một mối tình đơn phương từ lâu, kéo dài suốt những năm tháng trên giảng đường.

Vì vậy, trong đêm mưa lạnh giá này, ở khoảnh khắc đầy nước mắt và hơi rượu tại nơi đây, trong một giây, là lần đầu tiên của sáu năm qua, những kịch bản khác nhau xuất hiện trong mắt Lee Minhyung.

Lee Donghyuck nằm trên người anh, dùng ngón tay giữ chặt cổ áo anh, Lee Minhyung căng thẳng đến mức hít một hơi thật sâu.

Lee Donghyuck cau mày, mấp máy môi như muốn nói điều gì đó, Lee Minhyung lo lắng đến mức bắt đầu nuốt khan.

Vào thời khắc này, đầu óc Lee Minhyung rối tung, chờ đợi một câu của Lee Donghyuck.

Giây tiếp theo, Lee Donghyuck không chút do dự nôn lên người Lee Minhyung.

Ôi Chúa ơi! Lee Minhyung ngẩng đầu nhìn trời.

Tiếng lồng giặt ù ù chuyển động, Lee Minhyung nhìn chằm chằm một lúc liền cảm thấy chóng mặt, quay đầu lại nhìn thấy Donghyuck say khướt ngã gục trong phòng khách, Lee Minhyung càng cảm thấy chóng mặt hơn.

Trong lúc lau sàn, Lee Minhyung đã biết được nguyên nhân thực sự khiến Lee Donghyuck say xỉn - bạn trai cậu, đã lén lút trộm dùng thẻ tín dụng, hiện lập tức tiến vào danh sách người yêu cũ dài dằng dặc của Lee Donghyuck. Cho nên tới khi đi giặt đồ, Lee Minhyung đã tương đối bình tĩnh, chỉ hơi chóng mặt một chút, suýt ngã gục trước cửa phòng giặt.

Tuy nhiên, anh không vì chút vui vẻ trong chớp mắt kia biến mất mà rơi vào đau khổ.

Lee Minhyung chỉ nghĩ rằng có hơi buồn cười, trong buồn cười lại có một chút khó tin, trong khó tin lại có một chút thương xót, giống như một chú chó muốn khoe miếng thịt nhặt được với người chủ đã không cho nó ăn, nhưng ở ven đường lại bị nước bẩn từ chiếc xe vọt qua bắn tung toé lên người, trông không khác gì chó hoang.

Lúc này đối tượng hẹn hò nhắn tin tới, hỏi, anh ngủ chưa?

Lee Minhyung nhìn xuống điện thoại, không biết trả lời thế nào.

Nhưng cũng không thể trách được anh. Hai mươi hai năm cuộc đời, hao phí một phần tư trong số đó để yêu thầm, làm sao có thể nhanh chóng gạt được thói quen cũ chứ?

Lee Minhyung, người dành hơn một phần tư cuộc đời cho mối tình đơn phương, cảm thấy mình thậm chí còn chưa quen với việc được yêu.


Người anh hẹn hò là một đàn em khoá dưới, hai người gặp nhau tại một bữa tiệc cách đây không lâu, sau đó gặp nhau thêm vài lần trong quá trình học tập. Có lẽ bị thu hút bởi dáng vẻ đáng tin cậy của tiền bối Lee Minhyung trong chiếc áo blouse trắng khi thành thục thể hiện kỹ năng trong phòng thí nghiệm, một ngày nọ liền tiến tới hỏi anh: Anh ơi, anh có muốn thử hẹn hò với em không?

Lee Minhyung giật mình, làm đổ ống nghiệm trên tay.

Lee Donghyuck nghe được chuyện này liền cười nhạo Lee Minhyung không dừng, cười đủ rồi mới hỏi, vậy anh có đồng ý người ta không. Lee Minhyung lắc đầu, Lee Donghyuck nghiến răng ghét bỏ anh.

Vì anh không muốn yêu người mình không thích. Lee Minhyung thẳng thắn giải thích, nhưng Lee Donghyuck chợt hỏi: Vậy người anh thích là ai?

Lee Minhyung lại giật mình, miếng cá hồi đang gắp trên tay rơi vào đĩa nước tương.

Khi Lee Donghyuck giúp anh lau chiếc áo phông trắng bị dính nước tương, cậu nói, anh nên thử một chút đi.

Lee Minhyung nói ừm, sau đó đưa tay ra nhận nhiệm vụ giặt áo, nhưng lại bị Lee Donghyuck tung một cước đuổi ra ngoài.

Em nói anh thử hẹn hò đi! Lee Donghyuck khốn khổ gào lên.

Lee Minhyung nhíu mày: Với ai cơ?

Ai theo đuổi anh thì hẹn hò với người đó đi. Lee Donghyuck đưa lưng về phía anh, buông một câu vô vị: Chẳng lẽ là với em sao.

Lee Minhyung ngừng nói.

Trong chốc lát, âm thanh duy nhất trong không khí là tiếng vải ướt nước bị cọ xát qua lại, Lee Donghyuck đang giặt quần áo không cần suy nghĩ, vai, cổ và cánh tay khẽ lắc lên lắc xuống. Lee Minhyung đứng phía sau, nhìn thấy hai chiếc bong bóng xà phòng bay lên từ chậu giặt. Bong bóng xà phòng từ từ bay thẳng lên, rơi xuống rồi lại bay lên. Trải qua một chuỗi hành trình dài, cuối cùng cũng đến được trước mặt Lee Donghyuck, Lee Donghyuck thậm chí còn không thèm nhìn, nhấc tay lên một cái, bong bóng xà phòng vỡ tan.

Âm thanh phát ra khi chúng bị vỡ tưởng chừng không thể nghe thấy được, nhưng khi truyền đến tai Lee Minhyung lại tàn nhẫn đến nhức óc.

Lạ lùng thay, mối tình đơn phương sáu năm ròng của Lee Minhyung dành cho Lee Donghyuck đã chính thức được anh kết thúc vào thời điểm bong bóng xà phòng vỡ tung, đột ngột, không hề báo trước, lại bình thản giống như tâm trạng của Lee Minhyung lúc này.


Lee Minhyung quyết định thử.

Anh đồng ý lời tỏ tình của đàn em.

Đàn em hưng phấn tiến tới hôn anh, nhưng Lee Minhyung theo bản năng nhanh chóng né tránh, dùng hai tay đẩy ra, xin lỗi, anh còn chưa quen.

Cậu đàn em lúng túng mỉm cười.

Bỗng nhiên, Lee Donghyuck đi ngang qua hai người họ cùng với người yêu cũ đã lấy trộm thẻ tín dụng của cậu, khi đó vẫn chưa trở thành người yêu cũ, ngay trước mặt họ còn hôn lên mặt Lee Donghyuck.

Cậu đàn em kêu lên: Ôi kìa, đó là bạn thân của anh không phải sao?

Đột nhiên được phong danh hiệu này Lee Donghyuck nghe thấy tiếng liền quay đầu, vẫn là tính cách nhiệt tình xưa nay lập tức vẫy tay chào.

Lần này đến lượt Lee Minhyung lúng túng mỉm cười.


Bởi vậy, ôm tâm tình kỳ cục này, Lee Minhyung đã chính thức công bố mối quan hệ yêu đương của mình với người bạn thân Lee Donghyuck vào đêm hôm đó, cùng lúc, điện thoại của Lee Donghyuck nhận một thông báo đã thanh toán thành công từ thẻ tín dụng tại một khách sạn nào đó. Chuyện xảy ra tiếp theo chính là những gì Lee Minhyung nhìn thấy: Lee Donghyuck say khướt dưới mưa, nôn mửa khắp người anh và bất tỉnh trong phòng khách.

Với tình hình này, đêm nay Lee Minhyung sẽ khó có thể ngủ đúng giờ.

Nếu muốn giải thích một cách trung thực với người kia thì sẽ quá rườm ra phức tạp, nhưng nếu gói gọn mọi chuyện trong một câu "Donghyuck đang ở nhà anh" thì rõ ràng sẽ gây ra những hiểu lầm không đáng có.

Nếu đã nói, phải nói cẩn thận. Dù Lee Donghyuck hiện đã tụt hạng và trở thành bạn thân nhất của anh, kể cả anh tự nhận rằng sẽ không thẹn với lương tâm, nhưng Lee Minhyung vẫn tin chắc, anh cùng Lee Donghyuck nếu còn tiếp tục như thế này, sớm muộn một ngày nào đó đàn em cũng sẽ tìm đến anh đưa ra chất vấn hai chọn một chí mạng.

Hai đáp án của câu hỏi đã rõ ràng, nhưng sự lựa chọn của Lee Minhyung cũng rõ ràng không kém.

Anh và Lee Donghyuck đã quen nhau hơn mười năm, dù gọi là bạn bè nhưng mối quan hệ này rất đặc biệt, không dễ tìm thấy ở người khác, cho nên không có cách nào so sánh.

Vì vậy, sau khi suy đi nghĩ lại, anh quyết định giấu đi mọi chuyện.

Trả lời lại: Ừm, anh chuẩn bị ngủ rồi.

Mới ngày đầu tiên hẹn hò đã nói dối, haiz, Lee Minhyung vẫn cảm thấy có chút tội lỗi.














Mọi người ơi, chúc mừng năm mới 2024~ !!! Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tui trong năm 2023 với 25 chiếc fic đã hoàn ๑•ᴗ•๑ Quà năm mới của mọi người nè ^^ hi vọng tất cả chúng ta sẽ đạt được thật nhiều thành tựu mới, cùng một tinh thần hạnh phúc và zui zẻ trong năm 2024 này nhaaaaaa happi niu diaaaaa ⁺˚⋆。°✩₊✧˖°˖⁺‧₊˚✦⋆ ˚。

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top