Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34

Sáng sớm hôm sau, ăn xong bữa sáng mỹ vị do Lưu thẩm chuẩn bị, dạ dày đã được trấn an.

Tần Lạc đem chuyện ngày hôm qua ở bệnh viện nói cho mọi người biết, về Hoàng Xán Vân sao chép tư liệu ZO, cậu lần thứ hai cố ý giấu đi chuyện của Mặc.

Mặc cúi thấp đầu không biết suy nghĩ cái gì nhưng người khác thì lại thổn thức không thôi, tiếc hận cho những binh lính bị biến thành tang thi, rồi lại lo lắng cho Trương tư lệnh. Không biết đám người đã phát điên của ZO kia sẽ đem mọi người biến thành cái gì nữa.

Tần Lạc đem thứ kia lấy ra cho mọi người quan sát, thông qua cảm ứng của không gian Tần Lạc có thể khẳng định thứ này không có tính năng định vị tìm kiếm, chính là cụ thể nó làm được cái gì thì cậu cũng không biết.

Mấy người chưa từng thấy qua vật này nên không dám tuỳ tiện nghiên cứu. Mặc cầm lấy xem xét trong chốc lát, không biết động phải nút nào vật kia nhả ra 1 tâm phiến trong suốt.

Mặc cẩn thận cầm lấy tâm phiến, nhíu mày 1 hồi lâu dường như cũng không nhìn ra được điều gì, loại tâm phiến trong suốt chỉ bằng móng tay này là một sản phẩm công nghệ cao, mấy người còn lại cũng chưa từng được nhìn thấy, Mặc lại đem tâm phiến đặt về chỗ cũ, trả lại cho Tần Lạc.

Tần Lạc nhịn không được thở dài, lần thứ hai tưởng niệm đến những nhân tài trong liên minh, đặc biệt là thiếu niên thiên tài Đồng Duy. Thật không biết tên nhóc kia hiện đang ở chỗ nào, nhìn Mặc biểu hiện mọi việc đều nghe theo cậu, Tần Lạc xúc động muốn đập đầu vào tường.

Lưu thẩm thấy Tần Lạc nói xong chuyện tối qua, thở dài nói: "Không biết các ngươi có phát hiện không, hôm nay bị cắt điện."

Mấy người trầm mặc, tình huống bị cắt điện bọn họ đã dự đoán được, chính là không nghĩ sẽ lại nhanh đến như vậy. Đặc biệt người đã trải qua mạt thế như Tần Lạc càng nhíu chặt mày.

Tần Lạc nhớ rõ, khi đó thời điểm điện lực cung cấp chưa từng gián đoạn cho đến lúc quân đội đã bỏ đi được hơn một tháng mới dừng lại. Mà nơi bọn họ ở bởi vì còn có máy phát điện tự động, chỉ cần bên ngoài không cung cấp điện thì máy phát điện lập tức khởi động, cho nên có thể chống đỡ được 7 ngày. Lần này tại sao lại sớm như vậy đã không còn cung cấp điện?

Nghĩ đến đầy Tần Lạc hỏi Lưu thẩm: "Vậy còn nước?"

Lưu thẩm khẽ thở dài 1 tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cố Thuận Dương thấy kỳ lạ: "Nơi này không phải thường được nói không cúp nước cắt điện sao? Làm sao lại phải dùng máy phát điện, chẳng nhẽ đến nước dự trữ cũng không có? Trong thành vừa cắt điện, cúp nước, nơi này cũng đồng thời không có luôn?"

Tần Lạc xoa thái dương: "Đương nhiên không phải, xuất hiện tình huống này chỉ có 1 khả năng duy nhất. "

Diệp Thần nhìn Tần Lạc:" Ý của ngươi là, có người đã chặt đứt nguồn cung cấp thuỷ điện!"

Tần Lạc gật đầu: "Toàn bộ khu biệt thự ở đây được cung cấp thuỷ điện từ khu tây bắc, nơi đó chẳng những có những hắc bang đã được tẩy trắng, còn có những thương nhân có bối cảnh không nhỏ, cho dù không có bọn họ cũng sẽ có những thế lực khác để ý đến."

Đới Thiên Tình bất đắc dĩ nói: "Nhất định là bọn chúng phát hiện quân đội đã rút lui cho nên mới dám động thủ cướp đoạt vật tư, kế tiếp bên trong nội thành khẳng định sẽ càng thêm hỗn loạn, tất cả mọi người đều muốn nhân cơ hội này chiếm được càng nhiều thức ăn."

Tần Lạc trong lòng cũng hiểu rõ khi đó quân đội kiên trì được nửa năm, vật tư cơ bản đều bị giám sát. Bởi vì có quân đội trấn áp cho nên các thế lực dù có mạnh đến đâu cũng đều phải ẩn nhẫn. Dù sao hiện tại là loạn thế, chỉ cần có phần tử uy hiếp trị an xuất hiện quân đội sẽ trực tiếp treo cổ. Mà thời điểm quân đội rút lui, toàn bộ vật tư cũng bị mang đi, bọn họ cho dù có muốn cướp bóc cũng không cướp được cái gì. Mà tình huống lúc này lại hoàn toàn ngược lại, lần này quân đội rời khỏi sợ rằng trong nội thành sẽ xuất hiện 1 lần đại loạn.

Diệp Thần dùng tay gõ gõ lên mặt bàn: "Nơi đó cung cấp điện và nước nếu chỉ để cho 1 biệt thự dùng, nói không chừng có thể kiên trì được 1 năm rưỡi."

Từ ý tứ của Diệp Thần mọi người cũng có thể hiểu được.

Đó là 1 mệnh đề vô cùng hấp dẫn đối với bọn họ, đối với người khác cũng vậy. Lợi ích rõ ràng như vậy, cướp đọat hay bảo vệ đều sẽ liều mạng tranh nhau.

Những người này không có trải qua mạt thế, còn tưởng rằng nếu chống đỡ được 1 năm rưỡi sẽ không còn chuyện gì xảy ra nữa. Tần Lạc trong lòng hiểu rõ, cho dù có chiếm được cũng chỉ có thể kéo dài thêm 1 thời gian ngắn. Nếu không cẩn thận còn có thể dẫn đến tai hoạ chết người.

Tần Lạc đang định nói ý kiến của mình thì phía tây bắc truyền đến tiếng súng dầy đặc, dường như có hai phe đang tranh cướp địa bàn. Lưu thẩm cầm phật châu, lẩm bẩm: "Phật tổ phù hộ."

Cố Thuận Dương cau mày: "Tuy rằng khu biệt thự cao cấp ở đây, tang thi không có nhiều nhưng bọn họ nếu còn tiếp tục đánh nhau như vậy, tiếng súng sớm muộn cũng đưa đường dẫn lối cho tang thi đến đây."

Đới Thiên Tình hừ 1 tiếng: "Nếu tang thi vây quanh chỗ đó, cho dù thuỷ điện có thể giúp bọn họ chống đỡ 1 thời gian thì cũng không có thực ăn đầy đủ để lưu lại mạng sống."

Diệp Thần thở dài, hắn biết Đới Thiên Tình đang nói đúng, bọn họ trước mắt không thể tham dự tranh đoạt, nếu không bị tang thi công kích chính là bọn họ.

Tần Lạc cười gõ gõ bàn: "Đừng có xuống tinh thần như vậy, cho dù chúng ta chiếm được nơi đó cũng chỉ có thể chống đỡ được hơn 1 năm, các ngươi sẽ không cho rằng chỉ cần chống đỡ qua thời gian đó mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn chứ. Tin tưởng ta, đây chỉ là 1 phần mở đầu cho cuộc chiến sinh tồn thôi. Chúng ta nếu muốn, thì phải tìm biện pháp để có thể cung cấp nước và điện trong thời gian lâu hơn."

Cố Thuận Dương gãi cằm: "Nguồn cung cấp điện nước vĩnh viễn? Nếu dùng năng lượng mặt trời hoặc gió thì cũng là 1 cách, chỉ cần máy móc không có gì trục trặc thì chắc chắn có thể chống đỡ rất lâu, chính là phương diện về nước thì khá khó khăn, nguồn nước ở trái đất rất dễ dàng bị ô nhiễm, nước ngầm - chúng ta khẳng định không có."

Diệp Thần nhướng mi cười khẽ: "Tần Lạc ngươi đừng thừa nước đục thả câu, nhìn mặt ngươi bây giờ khẳng định đã có dự liệu trước rồi."

Tần Lạc sờ sờ mặt: "Rõ ràng như vậy sao?"

Mấy người đều cười gật gật đầu.

Tần Lạc đưa ra bản đồ J thị, cái này mấy hôm trước lúc ở bên ngoài cậu tiện tay trộm được. Tiếp cậu chỉ vào 1 chỗ ngoại thành: "Nơi này là sở nghiên cứu nguồn cung cấp năng lượng tự nhiên, bên trong trang bị máy phát điện hai đầu, có thể đồng thời sử dụng năng lượng mặt trời và gió liên tục phát điện. Hơn nữa bên trong cũng không thiếu những kết quả nghiên cứu khác, ngoài năng lượng chúng ta cần có thể còn có những thứ đáng dùng khác."

Mấy người nghe được, mắt sáng rực, Cố Thuận Dương lại hỏi: "Vật kia khẳng định rất lớn, chúng ta làm cách nào để mang nó vận chuyện nó?"

Đầu heo Phương Hiểu Vũ không thể nói chuyện, chỉ chỉ Tần Lạc, ý tứ vô cũng rõ ràng, không gian của Tần Lạc có thể chứa nhiều thứ như vậy, toàn bộ thuốc trong bệnh viện còn có thể mang đi thì máy phát điện hẳn cũng không thành vấn đề.

Đới Thiên Tình nhìn bản đồ nhíu nhíu mày: "Nơi này cách nơi quân đội dừng chân khá gần, nếu minh đoạt thì bên trong sở nghiên cứu có thể sẽ phản kháng, nếu không cẩn thận sẽ dẫn tới sự chú ý của quân đội, đến lúc đó sẽ càng thêm khó khăn."

Diệp Thần nói tiếp: "Nếu đơn thuần chỉ bị quân đội chú ý thì còn tốt, quan trọng chính là bên trong quân đội còn có tư lệnh giả kia, nói không chừng còn có những người ZO ở đó, nếu thật sự khiến bọn chúng chú ý tới, hậu quả sẽ càng không xong."

Tần Lạc gật đầu: "Minh đoạt khẳng định không được, có thể không xảy ra xung đột là tốt nhất, chúng ta động tác phải nhanh, vạn nhất quân đội có chú ý đến những đồ vật nơi đó thì khẳng định bọn họ cũng sẽ hành động, bất quá ta nghĩ bọn họ hẳn sẽ không nhanh như vậy, dù sao người ZO dường như đang bí mật tiến hành chuyện gì đó. Nguyên bản sở nghiên cứu vốn không có người để ý đến, bên trong chỉ có bảo vệ trong cửa chứ không có võ trang gì. Vào thời điểm này, mặc dù cũng có nghiên cứu viên trốn ở bên trong nhưng cũng không tạo nên uy hiếp gì. Huống hồ nơi đó vốn là ngoại thành, không có cách nào kiếm được thức ăn, hẳn là không có nhiều người tiếp tục kiên trì ở đó."

Mặc bỗng nhiên nói: "Lấy được máy phát điện hẳn là không khó nhưng nguồn nước lại là vấn đề khó giải quyết."

Tuy rằng Mặc biết Tần Lạc cũng dự trữ khá nhiều nước nhưng trong nhà có thêm vài người, hơn nữa nhìn cách làm của Tần Lạc dường như sẽ càng có thêm nhiều người gia nhập, đến lúc đó nước sẽ là vấn đề rất lớn.

Diệp Thần nói tiếp: "Đúng vậy, nguồn nước cũng là vấn đề lớn."

Tần Lạc khẽ thở dài: "Không gian của ta còn đang tiến hoá, chờ đến giai đoạn nhất định sẽ có thêm 1 năng lực tinh lọc, có thể đem nguồn nước tinh lọc, cũng có thể đem thực vật đã quá thời gian sử dụng bị hư hại phục hồi lại như cũ. Bất quá chính là không biết trong thời gian bao lâu mới có được năng lực này."

Kiếp trước chính là trong 2 năm mới được, mà nếu muốn mở rộng đội ngũ chậm rãi tích lũy thực lực để chống lại ZO, thì thực vật và nước trong không gian của Tần Lạc đều không đủ."

Cố Thuận Dương vỗ vai hắn 1 cái: "Cái này cũng quá đỉnh! Có không gian thật tốt."

Đới Thiên Tình nhíu mày: "Trước khi không gian của Tần Lạc có được năng lực này chúng ta vẫn phải chuẩn bị đầy đủ nước sạch mới có thể sinh tồn."

Tần Lạc nhìn nhìn Phương Hiểu Vũ chuyển hướng câu chuyện: "Vừa nãy thời điểm ta nói đến đám người biến chủng ZO cũng có đề cập đến nhân loại có phát sinh biến dị, do đó biến thành những dị năng giả có những năng lực khác nhau."

Phương Hiểu Vũ nghe xong, trên mặt nhịn không được hiện ra chút kiêu ngạo, dùng ngón tay cái chỉ chỉ vào mình, liền bị Diệp Thần tức giận lườm cho 1 nhát. Đới Thiên Tình nghi hoặc nhìn về phía Tần Lạc, không biết tại sau đột nhiên Tần Lạc lại nói đến chuyện này.

Tần Lạc nói tiếp: "Kỳ thật dị năng giả chia ra làm 5 loại: loại thứ nhất dị năng giả tương đối nhiều, được gọi là dị năng giả tự lực. Bọn họ có thể thông qua khống chế các phân tử lượng để thay đổi kết cấu thân thể mình, tỷ như có thể đem thân thể mình chuyển hoá thành 1 người đá rắn chắc, hoặc là hoả diễm nóng rực, hoặc là thao túng nước, nhưng những thứ đó lại vô pháp phóng thích ra bên ngoài, chỉ có thể thông qua thay đổi cơ thể, để bảo vệ bản thân mình và tấn công kẻ địch. Bọn họ bình thường hoặc tiêu hao năng lượng quá nhiều đều sẽ khôi phục thành hình thái người bình thường, cũng sẽ bị tang thi công kích gặm cắn, bất quá tỷ lệ bị nhiễm tương đối thấp."

Cố Thuận Dương chép miệng: "Cái này cũng rất lợi hại, chỉ nguyên việc biến thành 1 người đá mà nói, nếu có muốn công kích ai thì chỉ cần sử dụng tay đã biến thành đá 1 kích đánh bay đầu đối phương, hoặc nếu đối phương công kích hắn chính là chỉ đánh trên khối đá. Nước cũng như vậy, chí cần hắn biến thành roi nước cũng có thể quật người, cũng đừng mong có người thương tổn hắn, không khác gì đánh vào nước, căn bản không thể tạo ra thương tổn gì."

Tần Lạc gật đầu: "Ta muốn nói chính là phương diện dị năng giả hệ thuỷ, bọn họ tuy rằng không thể biến ra được 1 lượng nước sạch sẽ nhưng tự trong cơ thể đã có được năng lực tinh lọc , có thể thông qua 1 cách nào đó, chuyển hóa đem nguồn nước ô nhiễm biến thành nước uống bình thường."

Đới Thiên Tình cười nói: "Ý chính là chúng ta chỉ cần tìm được 1 dị năng hệ thuỷ thì đương nhiên sẽ có nước sạch dùng."

Tần Lạc lần thứ hai gật đầu: "Cách chỗ chúng ta ở 1 km có 1 con sông, nếu mang nước về thì không khó khăn, ta có thể thông qua không gian thu hồi rất nhiều nước dùng để tinh lọc. Dựa theo hoàn cảnh trước mắt, dị năng giả sẽ chuyển biến rất nhanh, dị năng giả tự lực cũng không quá khó tìm, chỉ cần chúng ta cung cấp cho hắn thức ăn, hắn chắc chắn có thể đồng ý giúp chúng ta tinh lọc nguồn nước."

Diệp Thần càng tò mò về 4 lọai còn lại, tiếp tục hỏi:" Vậy những dị năng giả các hệ khác đâu?"

" Loại thứ hai chính là dị năng giả tương đối ít, được gọi là dị năng giả ngoại lực. Bọn họ có thể khống chế năng lượng xung quanh mình, tỷ như dị năng giả ngọai lựu thuộc tính thuỷ, bọn họ có thể từ 1 khoảng cách xa đem nước ở nơi đó biến thành băng tiễn công kích, cũng có thể đem nước biến thành vách tường phòng ngự. Nhưng loại công kích phòng ngự này mạnh hay yếu đều tuỳ thuộc vào hoàn cảnh. Bọn họ toàn bộ cơ thể không có gì thay đổi, giống như những người bình thường, chỉ là thể lực tương đối tốt hơn 1 chút."

Phương Hiểu Vũ có chút sốt ruột, chỉ chỉ mình: "Ta đâu?"

Tần Lạc nói đến 2 loại dị năng giả, dường như đều không giống với hắn, thời điểm hắn thả ra ngọn lửa, cánh tay vẫn bình thường còn chưa đồng hóa thành ngọn lửa, mà lúc ấy quanh đấy không có cái được gọi là mồi lửa.

Tần Lạc đối với hắn cười cười: "Loại thứ 3 chính là Dị Nhân vô cùng thưa thớt, được gọi là nguyên tố dị năng giả. Bọn họ chẳng những có được ưu điểm của 2 loại dị năng trước, hơn nữa còn có thể chế tạo nguyên tố tương ứng, tỷ như phóng ra 1 ngọn lửa lớn hoặc từ nơi trống không biến ra 1 lượng đất đá cát vụn lớn, hay biến ra 1 lượng nước lớn sạch sẽ."

Phương Hiểu Vũ chỉ chỉ mình, Tần Lạc gật đầu: "Ngươi hẳn chính là dị năng giả nguyên tố hoả cực kỳ thưa thớt kia."

Diệp Thần liếc mắt xem thường: "Hắn hiện tại chỉ là con khỉ chưa mọc đủ lông, chưa đến mức lợi hại như vậy đi."

Mặc nói tiếp: "Nếu có thể là 1 dị năng giả nguyên tố thuỷ thì quá tốt."

Đới Thiên Tình cũng gật đầu: "Đúng vậy, như vậy cũng không cần phải đi múc nước về tinh lọc, trực tiếp có được 1 nguồn nước sạch sẽ rồi."

Diệp Thần thở dài: "Tần Lạc nói dị năng giả nguyên tố vô cùng thưa thớt, Hiểu Vũ có thể là dị năng giả nguyên tố hoả đã là may mắn." Tiếp hắn quay đầu nhìn Phương Hiểu Vũ, oán giận nói: "Rõ ràng kêu là Hiểu Vũ, như thế nào cũng nên có điểm liên quan đến nước chứ, vì cái gì cố tình lại là nguyên tố hoả."

Phương Hiểu Vũ vô lực nằm bẹp ra bàn, bản thân thật vất vả lăn lộn mới có được loại năng lực hi hữu này vậy mà còn bị hắn ghét bỏ.

Mặc đối với dị năng giả cũng rất tò mò: "Vậy còn hai loại cuối cùng là dị năng giả dạng gì?"

"Hai loại còn lại được phân biệt chính là dị năng giả dẫn dắt cùng đột biến dị năng giả. Loại dị năng giả dẫn dắt này có thể cùng với động vật nói chuyện, nhờ vào sự biến dị cường đại sau này của động vật tiến hành công kích loại này tương đối nhiều. Có thể cùng với thực vật tiến hành giao lưu thậm chí đề cao mầm mống thực vật để công kích đối thủ, loại này phi thường thưa thớt."

Nói xong Tần Lạc vô ý nhìn Diệp Thần 1 cái: "Đột biến dị năng giả chỉ có 2 loại, 1 loại chính là dị năng gỉa không gian, một loại khác chính là dị năng giả chữa trị. Dị năng giả không gian, ý nghĩa chính là giống như ta, thông gia không gian dự trữ đồ vật, loại này rất ít người có được, không gian có thể tiến hoá thành năng lực công kích hoặc phòng ngự."

Diệp Thần tiếp tục hỏi: "Chữa trị là loại đặc thù như thế nào?"

"Dị năng giả chữa trị phi thường hiếm thấy, chẳng những có thể tự chữa lành vết thương trên cơ thể mình, đến gia đoạn nhất định còn có thể chữa trị cho những vết thương của người khác. Tuy rằng không thể triệt để chữa khỏi vết thương bị tang thi cắn nhưng có thể thông qua đó trì hoãn lại thời gian bệnh độc phát tác, thúc đẩy người đó biến thành bán thi người cấp thấp. Bởi vậy có được 1 dị năng giả chữa trị, trong 1 mức độ nào đó chẳng khác gì có được 1 quân đoàn bán thi người. Cho nên tương lai, dị năng giả chữa trị được coi là 1 tài nguyên hiếm có, các thế lực khắp nơi đều muốn cướp đoạt."

Diệp Thần khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, cẩn thận quơ quơ cái cổ chân bị thương của mình, Đới Thiên Tình chú ý đến động tác của hắn, nhíu nhíu mày.

"Thuốc Lưu thẩm đưa cho ta thực tốt, hôm nay mắt cá chân không còn đau nữa” Diệp Thần cười trừ.

Phương Hiểu Vũ gãi đầu nhìn về phía Tần Lạc, Tần Lạc nhướng mày: "Ta nhớ rõ ngươi bị thương rất nghiêm trọng, Hiểu Vũ mặt cũng chưa lành ngươi đã khỏi hẳn? Đều cùng 1 loại thuốc như nhau, sẽ không có khác biệt lớn như vậy đi."

Diệp Thần bóp tay: "Được rồi, ta hoài nghi mình chính là hệ chữa trị, bất quá không loại trừ công dụng của thuốc quá tốt. Vạn nhất ta không phải hệ chữa trị các ngươi đừng có thất vọng."

Mặc nhìn Diệp Thần 1 cái, gật đầu: "Hiểu y thuật, lại là hệ chữa trị, cái này không tồi."

Tần Lạc cẩn thận dặn: "Diệp Thần năng lực không được bại lộ, miễn tạo cho người khác dòm ngó."

Đối mặt với thái độ khẳng định của Mặc và Tần Lạc, Diệp Thần không còn lời nào để nói. Nghĩ đến vết thương của Tần Lạc, Dịêp Thần nói: "Ta có thể giúp ngươi chữa khỏi vết thương trước ngực không? Nói thật, ta hoàn toàn không biết nên làm cái gì."

Tần Lạc lắc đầu: "Hiện tại ngươi chỉ có thể miễn cưỡng tự chữa trị cho bản thân, vẫn chưa thể trị liệu cho người khác. Nếu ngươi bị 1 vết thương trí mạng cũng nhất dạng đều nhận lấy cái chết, những người khác cũng vậy, không phải các ngươi có được lực lượng nào đó thì bản thân đã trở nên vô địch. Thời điểm mọi người không đủ sức chiến đấu thì hãy bảo vệ tốt bản thân mình, không được làm việc manh động."

Lúc này tiếng súng ở phía tây bắc đã dừng lại, ngay lúc mọi người cho rằng trận chiến tranh đọat bên kia đã chấm dứt, bỗng nhiên 1 tiếng nổ mạnh truyền đến, mặt đất đều rung chuyển.

Cố Thuận Dương giật mình: "Những người này sẽ không tàn ác như vậy đi."

Đới Thiên Tình khẽ hừ 1 tiếng: "Bản thân không chiếm được lại không cam lòng cho nên chỉ có thể huỷ diệt, mọi người không ai chiếm được."

Mặc nhìn Tần Lạc: "Những cái đó không có quan hệ gì đến chúng ta, vẫn đang bàn chuyện gì thì tiếp tục nói đi, đi lấy máy phát điện kia."

Tần Lạc chỉ chỉ mình: "Ta nhất định phải đi."

Mặc cũng bắt chước, cũng chỉ chỉ mình: "Ta cũng nhất định phải đi, ngươi đừng nghĩ bỏ ta ở lại."

Đới Thiên Tình nghĩ nghĩ: "Ta cũng muốn đi theo nhưng không biết có mang thêm phiền phức cho các người không."

Mặc nhìn hắn 1 cái, thành thực nói: "Phiền phức khẳng định là có, bất quá nếu để ngươi ở trong nhà, nếu phát sinh tình huống ngươi muốn uống máu thì cảm thấy càng thêm phiền phức hơn. Ngươi đã thích ứng với biến hoá của thân thể khá tốt, theo chúng ta đi 1 chuyến cũng được."

Đới Thiên Tình hắc tuyến, hắn cảm thấy Mặc nói thích ứng, hoàn toàn là nói hắn có quan hệ mật thiết với trần nhà.

Tần Lạc vỗ vỗ tay: "Chúng ta nghỉ ngơi nửa tiếng, nửa tiếng sau xuất phát."

Cố Thuận Dương có chút không cam lòng, hiện tại trừ bỏ người già phụ nữ trẻ em và Cố Khuynh Dương đang bị thương ra thì chỉ có mình không có "nhiệm vụ".

Diệp Thần cũng không cùng Tần Lạc tranh luận, gật đầu vỗ vai Cố Thuận Dương: "Ta, Hiểu Vũ và Thuận Dương ở lại để chiếu cố mọi người, các ngươi hết thảy cẩn thận."

Tần Lạc đứng dậy tính toán trở về phòng thay quần áo, Mặc kéo cậu lại: "Làm sao ngươi biết nhiều thứ như vậy?"

Tần Lạc nháy mắt mấy cái: "Ngươi rất ngạc nhiên?"

Mặc nhìn cậu: "Bọn họ cũng đều ngạc nhiên, chỉ là ngại ngùng không dám trực tiếp hỏi thôi."

Vài người đang dựng thẳng lỗ tai nghe, đều nhanh chóng nhìn xung quanh, làm bộ mọi việc không liên quan đến ta.

Tần Lạc cười khẽ: "Nếu ta nói, ta đã trải qua mạt thế mà còn ở tại nơi đó sinh tồn tận 10 năm, ngươi tin không?"

Mặc không chút do dự gật đâu: "Tin a!"

Tần Lạc sửng sốt: "Vì cái gì? Ta chỉ tuỳ tiện nói 1 lý do ngươi cũng tin?" Nói xong bóp bóp khuôn mặt của Mặc xoay người lên lầu.

Mặc thấp giọng nói: "Huyết tộc đều có năng lực của riêng mình, có thể phát hiện ra các chi tiết mà nhân loại không hay biết. Thời điểm ngươi nói chuyện, tim đập bình thường, trên mặt không có điểm giả dối cho nên ngươi nói chính là sự thật."

Mấy người lẳng lặng nhìn Tần Lạc đang lên lầu, nếu Tần Lạc không có lừa Mặc vậy lời mà Tần Lạc nói chính là như thế nào, ở chỗ nào mà trong mạt thế sinh tồn tận 10 năm? Trong lòng mọi người đồng thời đều xuất hiện câu hỏi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top